Bần Cùng Quý Công Chúa - Chương 20
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
227


Bần Cùng Quý Công Chúa


Chương 20


Mary tiếp nhận súng Darcy đưa, thuận thế ngồi xuống ở bên người hắn, giơ súng lên muốn tìm mục tiêu.

Darcy lấy tay ngăn chặn nòng súng, thận trọng nói, “Mary tiểu thư, trăm ngàn không nên dùng súng chỉ vào người, cẩn thận bên trong có trang bị viên đạn.”

“Thực xin lỗi Darcy tiên sinh, tôi sẽ chú ý.” Mary vừa xin lỗi vừa vuốt ve nòng súng, trên mặt mang theo biểu tình mới mẻ.

Đầu ngón tay thon dài trắng nõn ở trên nòng súng đen lúng liếng chậm rãi trượt, đen cùng trắng, cương cùng nhu đối lập mãnh liệt hấp dẫn tầm mắt người bên ngoài. Súng ống lạnh như băng, cô gái tú lệ, đây là một loại mỹ lệ tương phản thật lớn, lộ ra ôn nhu làm người ta run rẩy.

Darcy không biết loại cảm giác kỳ diệu này từ đâu mà đến, nhưng hắn chính là không thể đem tầm mắt mình từ trên đầu ngón tay cô gái di dời. Hắn cảm thấy cổ họng khô khốc, trái tim nhảy lên có chút dị thường.

“Trả lại cho ngài, Darcy tiên sinh.”Tiếng nói thanh nhuận cô gái đánh vỡ kiều diễm bao phủ quanh thân hắn, trong một cái chớp mắt hầu kết hắn hơi rung động không thể nhận ra, mặt không chút thay đổi tiếp nhận súng.

“Mùa thu đúng là thời cơ săn thú tốt nhất, ” Mary hí mắt, vừa nhớ lại vừa mỉm cười nói, “Nếu săn được một con thỏ hoang, tốt nhất là nướng ăn đương trường, hái chút nấm mới mẻ nhét vào bụng, bên ngoài chỉ cần thêm chút muối chính là mỹ vị khó có được. Tiêu hương thịt vị có thể làm cho người ta say mê.”

Darcy cảm thấy mình có chút đói bụng.

Hắn nhìn về phía cô gái, trong mắt tràn đầy ý cười ôn nhu, “Mary tiểu thư từng đi săn? Vậy theo chúng tôi cùng đi đi.”

Trong nháy mắt nói ra, hắn còn có chút hối hận. Chỉ có quý tộc kiêu – xa – dâm – dật mới có thể ở thời điểm săn thú mang theo nữ nhân cùng thành quần kết đội chó săn, để khi chó săn cắn xé con mồi, chính mình có thể hưởng thụ các ánh mắt nhiệt liệt sùng bái của nữ nhân cùng từ ngữ trau chuốt hoa lệ ca ngợi.

Nhưng mà, Darcy đối với chuyện này cũng rất phản cảm. Hắn muốn là ý nghĩa chân chính, cùng thiên nhiên giao chiến, tràn ngập nhiệt huyết cùng kích tình.

“Không, tôi chỉ muốn nghỉ ngơi.” Mary lắc đầu phủ nhận, sau đó nâng làn váy nói, “Làn váy rộng lớn của tôi sẽ mang đến vô số phiền toái cho mọi người, cuối cùng còn có thể đem mình biến thành chật vật không chịu nổi. Cho nên, vì tránh cho xấu mặt, tôi không nên đi.”Nữ nhân nơi này chỉ có thể mặc váy, không có đồ cưỡi ngựa cùng luyện công, này cũng coi như một hình thức giam cầm khác.

Nghe được Mary không chút do dự cự tuyệt, Darcy vì ý đồ đổi ý của mình cảm thấy xấu hổ. Hắn phát hiện, Mary tiểu thư thập phần bình tĩnh tự giữ, luôn có thể làm ra lựa chọn sáng suốt nhất. Đây là một cái ưu điểm lớn, ngay cả rất nhiều nam nhân cũng vô pháp làm được.

“Darcy, tôi có thể cùng đi sao?” Bentley tiểu thư đi tới, hưng trí bừng bừng hỏi.

“Không, Caroline, vây săn bắt đầu tôi không thể phân tâm chiếu cố cô, rất nguy hiểm.” Darcy cự tuyệt rõ ràng, sau đó đem viên đạn nhồi vào súng săn.

Không thể chiếu cố tôi lại có thể chiếu cố Mary? Bentley tiểu thư cơ hồ muốn lay động bờ vai của hắn chất vấn. Cũng may Bentley xuất hiện đúng lúc, tiếp Darcy đi chọn một con ngựa, thế này mới làm cho nàng khôi phục lý trí.

Ra vẻ thêu thùa may vá, kì thực đang nhìn diễn, Elizabeth không phúc hậu nở nụ cười. Đối với mọi người lạnh lùng, chỉ để ý người đặc biệt, như vậy xem ra, Darcy tiên sinh kỳ thật là ứng cử viên sáng giá nhất cho việc chọn rể.

Nhóm nam sĩ cưỡi ngựa tiến vào núi rừng, lá rụng dày đặc che giấu tiếng vó ngựa, thỉnh thoảng có hư ảnh ở sau những tán lá tạo thành cột sáng chớp lên.

“Darcy, tôi giống như thấy một con hươu hoang dã chạy tới.” Bentley đè thấp tiếng nói nói.

“Kia không phải ảo giác, tôi cũng thấy.” Lucas tước sĩ gật đầu phụ họa.

” Truy hướng bắc, nơi này có đề ấn cùng phân.” Kim tiên sinh đi trước làm gương.

Mọi người vội vàng đuổi kịp.

Lạc thú săn thú ở chỗ tìm kiếm cùng truy đuổi. Bọn họ bọc đánh dã lộc nhưng không bắn chết nó, mà là theo nó bôn chạy trong rừng cây, chỉ chờ tận hứng liền nhất kích tức trúng. Nó chạy trốn càng hăng say, cảm giác thành tựu của bọn họ càng lớn.

Darcy cố thủ phương vị chính mình, không cho dã lộc phá vây, bỗng nhiên, trong bụi cỏ có một đạo bóng dáng màu xám hiện lên, hắn ngẩn người, lập tức đánh ngựa đuổi theo.

Dã lộc xem đúng thời cơ, từ chỗ hổng chạy thoát.

“Darcy, anh làm gì vậy!” Haustein thất bại hô to.

Darcy không có quan tâm hắn, nhanh chóng biến mất ở sau cây cối, sau đó không lâu mang theo một con thỏ hoang trở về.

“Trời ạ, tôi thật sự là khó có thể lý giải! Anh thế nhưng vì một con thỏ buông tha cho dã lộc?” Haustein bắn cái xem thường.

“Kỳ thật con thỏ cũng không tệ.” Người hiền lành như Bentley vội vàng điều giải.

Haustein trừng mắt nhìn hai người một cái, xoay người đi theo Lucas tước sĩ.

Darcy đem con thỏ buộc trên yên ngựa, chậm rãi thêm đạn vào súng săn.

“Săn bắn con thỏ so với săn bắn dã lộc càng cần kỹ xảo.” Hắn ngữ khí cứng nhắc nói, sau đó lưu loát xoay người lên ngựa, biến mất sau tầng tầng cây cối.

Bentley khó xử một lát, cuối cùng đi theo phía sau Darcy.

Mặt trời sắp xuống núi, Lucas tước sĩ cùng bạn bè mang theo lương khô cùng lều trại, chuẩn bị qua đêm trong rừng. Bentley cùng Jane, cực lực chủ trương ba người bọn họ đi về trước.

Haustein có chút mất hứng, Darcy lại một ngụm đồng ý, chạy hái rất nhiều nấm, trên yên ngựa buộc bốn năm con thỏ hoang.

“Mọi người rốt cục đã trở lại!” Bentley tiểu thư đứng ở cửa mong chờ hồi lâu cùng Haustein phu nhân cao hứng đón nhận.

Mary cùng Elizabeth xa xa gật đầu mỉm cười với nhóm nam sĩ.

“Cho tôi xem thu hoạch của mọi người.” Bentley tiểu thư vòng quanh ba người.

Darcy xoay người xuống ngựa, cởi bỏ mấy con thỏ hoang cùng một túi nấm, lập tức đi đến trước mặt Mary, “Mary tiểu thư, đêm nay ăn thịt thỏ nướng với nấm thế nào?”

Haustein vẫn oán giận cái không ngừng lập tức cao hứng. Trù nghệ phi phàm của Mary tiểu thư cũng đủ an ủi tâm tình hắn thất vọng vì không săn được dã lộc.

Mary có chút kinh ngạc. Nàng tiếp nhận thỏ hoang cùng nấm, tầm mắt không thể điều khiển tự động dừng lại ở trên khuôn mặt Darcy anh tuấn. Con thỏ này là cố ý săn vì nàng sao? Nhìn Darcy mặt không chút thay đổi, nàng lại cảm thấy mình khẳng định là suy nghĩ nhiều.

Bởi vì nàng nhìn chăm chú, Darcy cảm thấy một ngày mỏi mệt đang chậm rãi biến mất.

Mùa thu, thỏ thực màu mỡ, chất thịt cũng tươi mới, mặc kệ là nướng hay là đôn, hoặc là tiên tạc nấu, đều bày biện ra phong vị độc đáo nhất.

Quản gia để cho nam phó đem da thỏ cắt, sau đó một mực yên lặng đứng ở góc phòng bếp, quan sát Mary tiểu thư làm thế nào xử lý chúng nó. Mary tiểu thư đến đã mấy ngày nay, bà học được nhiều thứ cả đời đều không thể học được.

Mary đem mấy con thỏ một phân hai nửa, hoặc cắt thành khối nhỏ, hoặc toàn bộ yêm trong hương liệu. Trải qua hai mấy giờ, một đạo thịt thỏ nướng béo ngậy, một món thỏ hấp nướng toàn con, một món thịt thỏ cuốn nấm, một đạo đậu tây thiêu thịt thỏ, một đạo nấm đôn thịt thỏ mới mẻ ra lô, cùng chút rau dưa salad.

Mùi thịt vị nồng đậm tràn ngập toàn bộ Netherfield, Haustein vài lần chạy đến cửa phòng bếp hỏi khi nào thì có thể ăn cơm, ánh mắt xanh lè giống như sói.

“Darcy, tôi không thể không thừa nhận cậu buông tha cho dã lộc ngược lại săn bắn thỏ thực cực kỳ sáng suốt! Nếu tôi bởi vì săn lộc mà bỏ lỡ một hồi thịnh yến như vậy, tôi nhất định sẽ hối hận không kịp!” tướng ăn Haustein phi thường vội vàng, quay đầu lớn tiếng tán thưởng với Mary, “Mary tiểu thư, cô là cô nương tốt nhất tôi đã thấy! Cô có một đôi tay thần kỳ!”

Mary mỉm cười, có chút suy nghĩ liếc mắt nhìn Darcy một cái.

Darcy không nói được một lời, vài phút sau, chờ Haustein dừng lại tán thưởng không dứt, hắn mới thẳng tắp nhìn về phía Mary, ôn thanh hỏi, “Mary tiểu thư, hương vị thịt thỏ nướng cùng tưởng tượng của cô tồn tại lệch lạc sao?”

“Lệch lạc quá lớn.” Mary lắc đầu, thấy Darcy mím môi, trên mặt toát ra thần sắc thất vọng mới bổ sung nói, “Khuyết thiếu hương vị lá cây thiêu đốt khói lửa, nhưng trình độ mỹ vị lại không kém mấy. Tôi thực thích.”

Trong mắt Darcy thấm ra ý cười, hơi gật đầu với nàng, tiếp tục dùng cơm. Sau đó, vô luận Bentley tiểu thư nói cái gì cũng không thể lại dẫn lên lực chú ý của hắn, hắn đã hoàn toàn đắm chìm trong hưởng thụ diệu kỳ.

Jane cũng dùng rất nhiều nấm đôn thịt thỏ, cảm giác bệnh tình tốt lên rất nhiều, muốn đi lại trong phòng khách một chút. Nàng đã nằm hai ngày, xương cốt đều tê dại.

Bởi vì Jane gia nhập, Bentley so với thời điểm nào trong dĩ vãng đều hưng phấn. Hắn gắt gao kéo Jane ngồi xuống, không ngừng hỏi nàng lạnh hay không lạnh, đầu có đau hay không, lại lấy thảm lông cho nàng, lại thêm lửa cho nàng, quả thực không nghỉ xả hơi vây quanh nàng.

Trong lòng Jane giống như ăn mật ngọt, trên mặt tươi cười đẹp hơn.

Mary cùng Elizabeth giống như xem diễn nhìn hai người hỗ động. Mary cho rằng một đôi này có tương lai, có lẽ mình nên giúp Jane thêm trang ; Elizabeth âm thầm phun tào phương thức nam nhân lấy lòng nữ nhân đều là nghìn bài một điệu. Bentley hoàn toàn bắt chước hành vi Darcy lúc trước, nếu hắn nhớ rõ lại cho Jane thêm một hồ hồng trà nóng hầm hập, cẩn thận săn sóc của hắn mới mới có thể vượt qua hạng nhất Darcy.

Haustein phu nhân cùng Bentley tiểu thư lôi kéo em trai mình rời khỏi, chân thành mà nhiệt tình an ủi Jane, sau đó lôi kéo nàng đi đánh bài, cho rằng như vậy có thể khiến đầu óc nàng mơ hồ hai ngày một đêm thanh tỉnh lên.

Bentley mất đi cơ hội cùng người trong lòng nói nhiều lời một chút, nhưng vẫn cười tủm tỉm như cũ ngồi ở bên người nàng, xem nàng chơi bài.

“Mary, em tới chơi đi, luôn ngồi không không nhàm chán sao?” Elizabeth bị bọn họ cứng rắn kéo vào, ý đồ tìm Mary cứu tràng.

“Không được, chị biết em chơi bài thực không am hiểu.” Mary lắc đầu.

“Không quan hệ, Mary tiểu thư, bài Merce không khó, chỉ cần cô có cũng đủ vận khí là được.” Haustein nhiệt tình nói. Hắn rất thích Mary tiểu thư, thực nguyện ý cùng nàng kết giao nhiều chút.

Mary mỉm cười xua tay.

“Để cho Darcy tiên sinh giúp cô xem đi, ngài ấy là cao thủ, vận khí cũng phi thường tốt. Mấy ngày nay, phàm là chơi bài, chị cho tới bây giờ không thấy ngài ấy thua.” Elizabeth nháy mắt.

Bentley tiểu thư khinh miệt nở nụ cười, Darcy cho tới bây giờ không thích náo nhiệt này.

“Có thể.” Darcy vẫn trầm mặc không nói bỗng nhiên mở miệng, đôi mắt thâm thúy nhìn thẳng cô gái, tiếng nói trầm thấp mà giàu có từ tính, “Mary tiểu thư lại đây tráo bài đi, bài Merce rất đơn giản, nàng vừa chơi ta vừa dạy.”

Mary không thể giãy khỏi tầm mắt chuyên chú của hắn, chỉ phải bất đắc dĩ gật đầu.

Bentley tiểu thư dùng tràn ánh mắt đầy ủy khuất oán hận nhìn nàng vài lần.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN