Bạn Gái Tôi Là Lớp Trưởng
Bạn Gái Tôi Là Lớp Trưởng - Chương 15
Về nhà, ông anh thấy em cầm hộp quà thì hí ha hí hửng chạy đến hỏi:
– Quà P tặng à
Em:
– Không, thằng bạn tặng mừng ra viện ấy mà!
Ông anh:
– Thật không, sao gấy gói màu hồng thế kia!
Em:
– Chắc nó hết giấy!
Ông anh cười đểu:
– Ờ mày gian díu với em nào thì tao mách P cho xem
Em:
– Có đâu mà mách!
Ông anh:
– Ờ để tao coi
Em:
– Ờ hehe
Em đi lên phòng, chưa muốn mở vội món quà, đi tắm tí cho mát mẻ. Sau khi tận hưởng những dòng nước mát lạnh của vòi sen, em lau người rồi mặc đồ vào ra ngoài. Em tiến đến chỗ món quá và… cầm dt lên và xem giờ đùa thôi chứ em mở món quà ra và thấy bên trong:
+ Một con gấu nhỏ khá ciu
+ Một hộp bánh nhỏ
+ Vài cành hoa
+ Một tờ giấy ghi dòng chữ:
– Anh M! Nếu anh đọc những dòng chữ này thì chắc có lẽ anh đã mở ra rồi chứ nhỉ hihi…
– Lại còn hihi sến sẩm thật – Em thầm nghĩ
… Em muốn xin lỗi anh vì đã để anh liên lụy vào chuyện của em và khiến anh bị như thếm nhưng em nghĩ nói xin lỗi với anh bằng lời thì chắc không đủ, anh nằm viện gần 2 tuần mà. Nay em xin tặng anh vài món quà nhỏ xin anh đừng chê hãy xem như tấm lòng của em.
Đọc xong thấy văn vẻ thật nhưng mà cũng hả dạ vì em cũng đang ghét nó. Thật sự thì sau khi đọc em đã bớt ghét nó được thêm phần nào rồi các bác ạ, con bé cũng tốt tính ghê nhờ. Đang suy nghĩ mông lung thì lúc đó ông anh gọi:
– M đâu rồi chú em! Xuống anh bảo tí!
Em:
– Giề?!
Ông anh:
– Xuống tao bảo
Em lật đật đi xuống, thấy ông anh ăn mặc lịch sự vl, lại còn có mùi nước hoa, ông ấy bảo:
– Mày giữ nhà, anh đi học đây!
Em:
– Sao đi sớm thế ông
Ông anh:
– Sang đèo chị Huyền đi làm
Em:
– Huyền nào cơ?
Ông anh:
– Chị y tá xinh xinh ý
Em:
– À, chị ấy không tự đi được à
Ông anh:
– Bạn chị ấy chở, hôm nay bạn chị ấy bận nên nhờ anh chở
Em:
– Ngon! Vừa chia tay người yêu được vài tuần đã có gái rồi
Ông anh:
– Ôi dào! Bạn bè thôi chưa tới mức kia đâu mà chị ấy ở đây có quen biết ai đâu ngoài mấy người đồng nghiệp với người bạn chị ấy còn lại thì chỉ hai anh em mình thôi
Em:
– Ờ thế đi đi
Ông anh chạy ra xe rồi nói:
– Bai thằng em
Ông anh chạy xe đi mất, lúc đấy thì bố mẹ có việc bận nên chưa về, em lủi thủi ra phòng khách bật TV lên xem phim hoạt hình, thật sự thì lúc ấy em mê phim hoạt hình cực, đến giờ vẫn còn nhưng giờ em toàn coi anime thôi. Lát sau hết phim thì chán quá, em mới nt cho P:
– Bé!
P:
– Gì anh
Em:
– Hehe hôm nay ngoan nhỉ, anh sang nhà em chơi được không
P:
– Đợi tí em hỏi mẹ
5p sau….:
– Được, anh sang đi
Em mặc thẳng áo thun, quần cộc phi thẳng đến nhà P, chả biết lúc đó do hưng phấn hay là em mất cảm giác đau, em chạy xe chả thấy đau gì cả. Lát sau đến nhà P, P lật đật chạy đến mở cổng, lúc ấy nhìn P dễ thương hơn mọi ngày thì phải, đột nhiên lưng em đau cực, em thét lên, P hốt hoảng chạy đến:
– Anh sao thế
Em:
– Anh….. đau…. quá
P:
– N ơi, mẹ ơi!
5p sau thì mẹ P với con bé N hốt hoảng chạy ra dìu em vào trong. Phải nói là lúc đấy nhục vl, đến nhà P với bộ dạng like a boss đột nhiên bị như vầy, phải nói là bách nhục mới đúng chứ. Lát sau thì P cởi áo em ra, em thấy mình lúc này đang nằm trên phòng P, P tháo băng cho em và thay băng mới, P hỏi:
– Lúc nãy anh có tắm không
Em:
– C…ó
P:
– Thảo nào, anh quên thay băng ra này, đáng đời đồ lười
Em:
– Anh quên thôi mà, ôi! Đau quá!
P:
– Con trai gì yếu thế, ráng đi
Con bé N vào đưa cho P 3 chai thuốc, em không nhớ đó là thuốc gì, em chỉ thấy P đổ 1 ít vào bông gòn rồi chà vào vết thương của em, em la um trời, P bảo:
– Bình tĩnh, làm gì la dữ thế, N để gối vào miệng anh ấy đi
Con bé N lúc này nhìn em với ánh mắt và nụ cười đầy nham hiểm, nó nhét 1 miếng vải chả biết ở đâu ra vào miệng em, em chỉ biết cắn vào miếng vải mà chịu đựng. Lúc sau mới thốn, P lấy thuốc nhỏ vào miếng băng rồi băng cho em, em nhả miếng vải ra và la:
– AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA AAAAAAAAAAAAAAAAAA!
Con bé N thấy thế liền lấy miếng vải nhét vào miệng em lại, lúc này em chỉ biết la lên:
– Ưm…. ưm….. ưm (cấm nghĩ bậy)
Phải nói lúc đó cứ như em là con tin bị bắt cóc ý, thốn vl, mà chân tay em chả dám cựa quậy, vì nếu cựa quậy thì càng thốn vì tay P đang ở gần vết thương. Sau khi thay băng xong, P đem mấy thứ kia đi, còn con bé N hỏi em:
– Còn đau không
Em:
– Còn
N:
– Con trai gì yếu thế?
Em:
– Thử bị như anh thì biết
N:
– Hihi, anh mở hộp quà chưa
Em:
– Rồi
N:
– Hihi, đẹp không
Em:
– Tạm được
Vừa nói xong thì P đem 1 đĩa xoài lên và nói:
– Ăn thôi ^^!
Em:
– Thôi thôi không ăn nữa đâu, bị như lần trước thì….
Lúc này P với con N cười ha hả còn em thì nhục tập 2. P nói:
– Cái này chả có sao đâu anh yên tâm
Em:
– Hai người ăn trước đi
P và N ăn 1 cách ngon lành, thấy thế em cũng lao vào ăn, công nhận em ăn kinh thật, mới khoảng 3p đã chén hết đĩa xoài. Lúc này, mẹ P lên hỏi:
– M có sao không con
Em:
– Dạ đã bớt đau rồi ạ
Mẹ P:
– Lần sau nhớ cẩn thận nhé
Em:
– Dạ vâng ạ
P:
– M la lên như bị cắt tiết ấy mẹ hahahaha
Lúc này thì mẹ P, N và P đều cười to còn em thì nhục tập 3. Phải nói là ngày này nên được xếp là 1 trong những ngày nhọ nhất của em, lát sau thì em hỏi N:
– Dạo này học trong lớp thế nào?
N:
– Cũng được toàn điểm 8-9
P:
– Thế là giỏi rồi đấy nhờ công anh chị giúp em đấy
N:
– Hehe thi xong em sẽ đãi anh chị 1 chầu nước nhá
Em:
– Nhớ đấy, không thì coi chừng tôi
N:
– Em nhớ mà hihi
Em nhận được cuộc gọi từ ông anh, em mở máy lên thì ông anh nói:
– Về chưa?
Em:
– Chưa
Ông anh:
– Về liền đi, tí bố mẹ về không thấy thì chết hết đấy
Em:
– Rồi về ngay đây
P thấy thế hỏi:
– Về liền à anh
Em:
– Ừm thôi anh về nhé, tạm biệt 2 bé!
Em nói xong rồi chạy thật nhanh xuống sân nhà P, em nói con N, lúc này nó rượt em sát nút:
– Về nhá!
Con N cười:
– Vâng ạ
“Ơ thế là thế nào, sao hôm nay nó lạ thế nhỉ”– Em suy nghĩ về con N mà thôi, phải về nhanh kẻo lại bị bố mẹ mắng cho
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!