Bản hòa tấu hôn nhân - Chương 29 + 30
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
145


Bản hòa tấu hôn nhân


Chương 29 + 30


Hướng Quang rất yêu thích sự nhiệt tình của Đinh Mông, anh ta liếc mắt nhìn Kiều Dĩ Thần một cái, dò hỏi:” Bài hát mới của cô ấy giao cho cậu nhé”

“Được, tôi sẽ viết lời bài hát”

Hướng Quang hơi nhếch khóe miệng, vuốt cằm không nói gì.

Tất cả ca khúc của Đinh Mông đều do Kiều Dĩ Thần làm toàn bộ, có chút thụ sủng nhược kinh* Hướng Quang nhận ra suy nghĩ của cô, cười cười nói: “Những người khác đại chế tác Kiều đều không vừa mắt”
Được yêu mến mà kinh sợ
Đinh Mông chớp chớp mắt không hiểu, Kiều Dĩ Thần nghiêng đầu nhìn cô, nói: “Nếu đã hợp tác với công ty, chúng tôi có trách nhiệm thu âm ca khúc mới giúp cậu”

“Vâng” Đinh Mông gật gật đầu. Hướng Quang nâng tay lên nhìn đồng hồ, nói với bọn họ: “Được rồi, nếu hai người không còn chuyện gì nữa có thể ra ngoài”

Kiều Dĩ Thần ngước mắt nhìn anh ta nói: “Cậu định giao cô ấy cho ai?”

Hướng Quang nhíu mày, hỏi lại:”Đại chế tác Kiều có đề bạt ai không?”

“Giang Mạn”

Hướng Quang giật mình sửng sốt, nhìn anh cười một tiếng: “Giang Mạn lâu rồi chưa dẫn dắt người mới.”

Kiều Dĩ Thần mặt không đổi sắc nói: “Ừ, nên rèn luyện lại một chút”

Hướng Quang rũ mắt, cười nhẹ: “Cho dù tôi đồng ý, chưa chắc cô ấy đã đồng ý”

Kiều Dĩ Thần nói: “Tôi sẽ nói với cô ấy”

“Được rồi, nếu Giang Mạn đồng ý giúp đỡ cô ấy, tôi không có ý kiến gì” Anh ta nói xong nhìn về phía Đinh Mông: “Tôi bảo Tiểu Chu đưa em đi làm quen với mọi người trong công ty, chuyện sau này thì chờ xác định được người đại diện cho em rồi tính tiếp”

“Được, cảm ơn Hướng tổng” Đinh Mông luôn cảm thấy giống như một giấc mộng, cô muốn ngay lập tức có người đại diện bên cạnh mình

Vì Kiều Dĩ Thần còn có công việc cần làm nên đi trước, Đinh Mông chờ một chút, Tiểu Chu liền tới đưa cô đi làm quen với hoàn cảnh công ty

Nơi đầu tiên họ đến là căn tin, đầu tiên Tiểu Chu đưa cô đến cửa sổ cho nhiều cơm nhất, tiết lộ: “Đồ ăn của công ty rất ngon, nhân viên bình thường đều ăn cơm trong này, trừ phi bận không kịp ăn, mới gọi thức ăn nhanh từ bên ngoài vào”

Đinh Mông vừa nghe vừa liên tục gật đầu vừa rồi chỉ nghe cô ấy giới thiệu chỗ cửa sổ cho nhiều cơm nhất, cô đã không nhịn được mà muốn nếm thử

Sau đó, Tiểu Chu đưa cô đến trung tâm huấn luyện, lúc hai người đến đó, bên trong không thiếu nghệ sĩ đang trên lớp, Tiểu Chu giới thiệu: “Nghệ sĩ bình thường ngoại trừ khi ở trong phòng thu thì thời gian ở đây là dài nhất, chương trình học của trung tâm huấn luyện này rất nhiều, cô có thể căn cứ vào năng lực của bản thân mà chọn chương trình học phù hợp nhất, có điều, phải tự chi trả một phần học phí”

Đinh Mông gật đầu, tuy cô còn chưa kiếm ra tiền, nhưng số tiền này không thể không chi, đành phải giảm bớt chi phí sinh hoạt hàng ngày.

Tiểu Chu đưa thời khóa biểu và học phí chuẩn cho cô, rồi dẫn cô lên phòng thu âm.

Kiều Dĩ Thần đang ở bên trong thu âm, phát hiện có người đi vào, chỉ hơi liếc một cái, rồi lại chú ý vào người đang hát bên trong

Tiểu Chu cười với mọi người, rồi cùng Đinh Mông đứng ở cửa, cũng không dám đi vào bên trong. Đinh Mông nhìn thấy người đang thu âm bên trong, kinh ngạc tiến đến bên cạnh Tiểu Chu nói nhỏ: “Kia có phải Lương Nhạn Nhạn không?”

Bình thường cô cũng không biết nhiều ngôi sao, chỉ là gần đây Lương Nhạn Nhạn quá nổi bật, đi tới đâu cũng nhìn thấy tên cô ta. Lương Nhạn Nhạn là một cô gái mềm mại điển hình, dáng người nhỏ xinh, khuôn mặt càng nhìn càng đáng yêu, thu hút được rất nhiều người hâm mộ. Đặc biệt gần đây cô ấy còn lồng tiếng cho nhân vật con thỏ nhỏ trong một bộ phim hoạt hình, càng làm không biết bao nhiêu người hâm mộ trên mạng yêu thích.

Công ty nhân dịp này giúp cô ấy tung ra một bài hát về nhân vật con thỏ nhỏ, mà bài hát đưa ra ngoài lại nghiễm nhiên trở thành một trong những bài hát hot nhất năm nay. Chuông điện thoại của Đinh Mông chính là bài hát này.

Nghìn lần không nghĩ tới, có thể nghe được bản gốc trong phòng thu âm của Kiều Dĩ Thần.

Tiểu Chu dùng tay che miệng, gật đầu một cái nói: “Đúng là cô ấy, nhưng lại rơi vào tay đại chế tác Kiều, nghĩ cũng thấy đáng thương.”

Ban đầu Đinh Mông không hiểu ý cô ấy, cảm thấy được làm việc với đại chế tác Kiều không phải quá tốt sao? Cuộc sống đã nhanh chóng dạy cô một điều, mọi việc đều có hai mặt của nó.

Lương Nhạn Nhạn đang tập trung hát lại nghe đại chế tác bên ngoài cắt ngang: “Dừng.”

Âm thanh lạnh lùng cứng rắn qua micro vang lên trong phòng Lương Nhạn Nhạn sững sờ dừng lại. Không biết có phải ảo giác hay không, Đinh Mông cảm nhận được sự hoảng sợ từ trong ánh mắt cô ta.

“Ngay cả cỏ cây côn trùng đều biết tiến hóa, cô hát nhiều như vậy, âm sắc và nhịp điệu lại không đúng một lần nào. Đừng nghĩ dùng giọng hát đáng yêu là có thể che đi những khuyết điểm của mình”. Kiều Dĩ Thần trầm ổn cất lên giọng nói lạnh lùng như băng: “Hôm nay đên đây thôi, nếu ngày mai cô vẫn như thế này thì không cần đến phòng thu nữa”

Đinh Mông: “…”

Thật sự chỉ nhìn thôi cũng không thể không than thở. Cô chỉ là một khán giả mà còn thấy lạnh lùng đến mức này.

Bây giờ cô cảm thấy, khi Kiều Dĩ Thần làm giám khảo quả thật rất nhẹ nhàng, còn trong phòng thu chính là ma quỷ… Đối với một cô bé mềm mại đáng yêu như Lương Nhạn Nhạn mà cũng có thể nói ra những lời ác độc như vậy thì đúng là điên thật mà

Trong phòng thu, tổn thương của Lương Nhạn Nhạn tất nhiên hơn Đinh Mông rất nhiều, hốc mắt cô ấy đỏ hoe, che miệng chạy ra khỏi phòng.

Tiểu Chu kéo góc áo Đinh Mông, lặng lẽ đi ra khỏi phòng.

“Đáng sợ, quá đáng sợ” Lôi Đinh Mông ra ban công ngoài hành lang, Tiểu Chu mới thở phào nhẹ nhõm. “Nếu tôi là Lương Nhạn Nhạn, thì tôi chết lâu rồi, cô có biết tuần này cô ấy bị mắng bao nhiêu lần, khóc bao nhiêu lần không?”

Hiện giờ Đinh Mông chỉ đang suy nghĩ, nếu như cô quay video chuyện vừa xong up lên mạng thì Kiều Dĩ Thần nhất định sẽ bị nhóm người hâm mộ Lương Nhạn Nhạn xâu xé

Tiểu Chu hổn hển thở gấp, xong lại đồng cảm nhìn Đinh Mông: “Ca khúc ra mắt của cô cũng là do đại chế tác Kiều thu âm có phải không?”

Đinh Mông: “…”

Mẹ nó cô thật sự muốn rút lời a.

“Ai, đừng sợ, đại chế tác Kiều trong lúc làm việc tuy rất đáng sợ nhưng cô ở cùng anh ấy trong một thời gian sẽ quen thôi”. Tiểu Chu vỗ vai Đinh Mông an ủi: “Tư Mã Tiêu Tiêu không phải cũng bị anh ấy mắng đến phát khóc sao? Nhưng album đó lại làm cho cô ấy cực kì thành công a!”

Lúc Tư Mã Tiêu Tiêu mới ra mắt, cũng không được coi trọng, thậm chí có thể nói rất thảm hại. Nhưng sau khi hợp tác với Kiều Dĩ Thần làm bài cô ấy lại được nâng lên vị trí dẫn đầu

“Có thể mắng ra một thiên hậu thì cũng quá giỏi rồi đúng không? Nếu Lương Nhạn Nhạn có thể vượt qua khó khăn trước mắt, tôi chắc chắn sau này hình tượng của cô ấy trong mắt công chúng sẽ thay đổi rồi”

Đinh Mông cảm thấy Tiểu Chu nói có lí, trong công việc đối xử nghiêm khắc một chút thì chung quy vẫn là chuyện tốt.

“Bình thường khi đi làm anh Kiều cũng rất bận rộn, gần như mỗi ngày đều là trời sắp tối mới tan ca, nhưng thời gian anh ấy làm giám khảo hơi khác một chút, ngày nào cũng về đúng giờ, mỗi ngày đều làm việc giống như đồng hồ không cần thở một hơi”

Đinh Mông sững sờ một chút, khoảng thời gian thi đấu đó? Không phải vì về nhà nấu cơm cho cô chứ…

Cô còn chưa nghĩ ra manh mối nào, đã nhìn thấy một người đeo thẻ nhân viên từ xa đi tới, nhìn hai người: “Cô chính là Đinh Mông ? Giám đốc Giang đã về, đang chờ cô ở văn phòng”

Tiểu Chu “a” một tiếng: “Là Giang Mạn, cô mau đi đi”

“Tôi đi đây, cảm ơn cô đã đưa tôi đi tham quan công ty”. Đinh Mông chào tạm biệt Tiểu Chu, theo nhân viên kia đi vào thang máy lên mấy tầng trên, đến văn phòng của Giang Mạn.

Cô đứng trước cửa phòng nhìn một lúc mới gõ cửa.

“Mời vào”

Giọng nói của một người phụ nữ từ bên trong vọng ra ngoài, Đinh Mông đẩy cửa bước vào, nhìn cô ấy cười cười : “Chào cô, tôi là Đinh Mông.”

Giang Mạn đang tìm tài liệu trên bàn, nghe thấy giọng nói của cô, ngẩng đầu nhìn: “lại đây ngồi đi”

Đinh Mông hơi nhếch miệng, đi qua ngồi xuống.

“Đợi một chút”

“Được.” Cô yên lặng ngồi ở một bên, quan sát Giang Mạn vài lần. Cô ấy mặc một chiếc sơ mi đơn giản, nhưng nhìn vào chất liệu và cách gia công lại không khó để nhận ra đây là hàng hiệu sang trọng, phía dưới mặc quần dài màu đen, tùy tiện buộc tóc thành đuôi ngựa sau đầu.

Trang phục đơn giản mà chín chắn, tạo một cảm giác tin cậy cho người khác.

Giang Mạn gọi thư kí mang tài liệu vào, cuối cùng cũng ngồi xuống ở phía đối diện cô. Cô ấy dựa lưng vào ghế nhìn Đinh Mông một lúc, nói: “Dáng người không tệ, mặc dù không phải yếu tố quan trọng nhất trong làng giải trí, nhưng khán giả sẽ soi mói nếu diện mạo của cô không bằng đối thủ. Lúc cô thi tôi không xem, cũng không biết khả năng cụ thể của cô như thế nào, nhưng cô là người đầu tiên Hướng Tổng cướp từ công ty khác, cho nên chắc hẳn cô cũng có chút tài năng”

“…” cho nên cô nên nói cám ơn sao?

Giang Mạn lại nhìn cô, nói: “Kiều Dĩ Thần đã nói với tôi, từ nay về sau cô sẽ đi theo tôi. Chỉ cần cô làm việc tốt thì chúng ta hợp tác rất dễ dàng. Còn nữa, tôi không muốn nghệ sĩ của mình có bê bối tiêu cực. Diện mạo. Kết hôn. Tai tiếng. cho nên đi theo tôi thì tốt nhất nên yên phận một chút”

“Vâng, tôi hiểu rồi.” Đối mặt với cô ta, Đinh Mông luôn có cảm giác giống như đối diện với giáo viên chủ nhiệm.

Giang Mạn gật đầu: “Tốt, công việc sắp tới của cô chính là thu âm ca khúc đầu tay, đó là trách nhiệm của Kiều Dĩ Thần, anh ấy sẽ theo cô. Trước khi ca khúc hoàn thành, việc chính của cô là luyện tập ở trung tâm huấn luyện.” Cô ấy nói xong, đưa một danh sách cho Đinh Mông. “Kiều Dĩ Thần là giám khảo cuộc thi, anh ấy biết rõ khả năng của cô hơn tôi, đây là anh ấy vừa đưa cho tôi, trên đó ghi đủ những chương trình học cần thiết với cô. Tôi sẽ bớt thời gian xem những bài thi của cô, sau đó sẽ giúp cô ổn định”

Đinh Mông có chút ngoài ý muốn, cô yên lặng một chút, mới nhận tờ danh sách từ tay Giang Mạn, lễ phép nói: “Được, cảm ơn cô”

Giang Mạn cười một tiếng : “Cô không cần khách sáo như vậy, tôi không phải giáo viên chủ nhiệm”

Đinh Mông: “…”

Biểu cảm của cô rõ ràng như vậy sao?

Giang Mạn lại cúi đầu, như đang suy nghĩ chuyện gì: “Ừm, … Tháng sau có một buổi hòa nhạc, tôi sẽ nghĩ cách để sắp xếp cho cô tham gia”

Đinh Mông ngây người, sợ: “Hòa nhạc?”

“Ừ, buổi biểu diễn hòa nhạc hoài cổ kinh điển, sẽ có rất nhiều ca sĩ nổi tiếng tham gia.” Giang Mạn tìm kiếm trong chồng tài liệu trên mặt bàn, đưa một tập cho Đinh Mông, ý bảo cô đọc.

Đinh Mông mở trang đầu tiên ra, bên trên có tên Mặc Trăn, Cố Tín, Tư Mã Tiêu Tiêu..

Cô nuốt một ngụm nước bọt, ngước mắt lên nhìn Giang Mạn: “Cô muốn tôi tham gia buổi hòa nhạc này sao?”

Giang Mạn nhìn cô, lại dựa lưng vào ghế: “Thế nào? Cô không tự tin sao? Tuy tôi chưa xem phần thi của cô, nhưng dù sao cô cũng là quán quân, khả năng chắc cũng không quá kém. Hơn nữa tôi còn nghe nói, trận chung kết cô thách thức Tư Mã Tiêu Tiêu?”

Đinh Mông cảm thấy áp lực rất lớn: “Tôi không thách thức Tư Mã Tiêu Tiêu…” trời ạ, cô chỉ hát mà thôi, mọi người lại nghĩ cô thách thức Tư Mã Tiêu Tiêu?

Giang Mạn thờ ơ nhún vai: “Cô không cần căng thẳng, tôi không phải người hâm mộ Tư Mã Tiêu Tiêu. Thật ra từ lâu tôi đã thấy không ưa gì Tư Mã Tiêu Tiêu, nếu cô có thể kéo cô ta xuống, tôi sẽ rất vui vẻ.”

Đinh Mông: “….”

Cô cảm giác được vị đại diện của mình có chút bá đạo.

“Nhưng mà cô cũng không cần ôm hi vọng quá lớn, rất nhiều người muốn tham gia buổi hòa nhạc này, tôi chỉ có thể cố hết sức giúp cô có một suất diễn”

“Tôi biết mà, cảm ơn cô!” như vậy cô đã rất cảm động rồi, nếu không có cô ấy thì mỗi bài hát của cô muốn tham gia những buổi hòa nhạc đẳng cấp như thế này chính là chuyện không tưởng.

“được rồi, không có vấn đề gì nữa, cô mang kế hoạch buổi hòa nhạc này về xem đi.”

“Vâng, được ạ.” Cô cầm thêm một tấm danh thiếp của Giang Mạn rồi mới ra khỏi phòng. Đinh Mông không đến trung tâm huấn luyện ngay mà tìm một chỗ ngồi xuống, lật bản kế hoạch hòa nhạc ra xem

Ngay từ trang đầu đều là tên những ca sĩ mà cô nghe nhiều nên quen tai, có thể biểu diễn cùng sân khấu với những người này là chuyện trước đây cô chưa từng nghĩ đến. Tuy Giang Mạn nói chưa chắc sẽ thành công, nhưng Đinh Mông lại rất tin tưởng năng lực của cô ấy, không biết vì đó là người Kiều Dĩ Thần lựa chọn, hay là do tác phong làm việc mạnh mẽ của cô

Cô lại nhìn vào tập tài liệu trên tay, bây giờ mới để ý, dòng ghi tổng giám chế buổi hòa nhạc kia, có tên Kiều Dĩ Thần.
Cất bản kế hoạch hòa nhạc đi, cô cầm theo danh sách Kiều Dĩ Thần đưa cho đi tới trung tâm huấn luyện đăng kí.

Lúc đóng tiền, nhân viên thu ngân lại nói học phí của cô Kiều Dĩ Thần đã đóng trước rồi.

Đinh Mông chớp chớp mắt nhìn tờ phiếu trong tay, rồi lại cất vào ví. Nhân viên đưa cho cô điền một bản kê khai, rồi lại đưa cho cô một thẻ học viên và thời khóa biểu của trung tâm huấn luyện. “Một buổi lên lớp sẽ kiểm tra một lần, tự động trừ phí, bây giờ đã là giờ ăn trưa rồi, buổi chiều cô hãy lên lớp”

“Được” Đinh Mông vừa điền bảng kê khai, vừa nghe cô ấy nói

“Buồi chiều, hai giờ giảng viên mới bắt đầu đi dạy, nhưng mà khi phòng học mở cửa thì cô có thể vào trong tự luyện tập”

“Được, cảm ơn cô” Đinh Mông giao bảng kê khai đã điền xong thông tin cho nhân viên, cất thời khóa biểu và thẻ huấn luyện xong liền đi tới căn tin.

Bây giờ không có nhiều người ở căn tin lắm, cô gọi một suất cơm, cảm thấy quả thực là Tiểu Chu không lừa mình. Thức ăn ở đây ngon hơn nhiều so với ở căn tin trường đại học. ăn cơm xong, Đinh Mông cảm thấy hơi mệt mỏi, cô trở lại trung tâm huấn luyện, lại phát hiện bên trong không có ai

Ai, nghệ sĩ bây giờ có vẻ hơi lười a, không chịu khó một chút nào. Nghĩ vậy cô tìm một phòng nghỉ, gục xuống bàn ngủ trưa

Kiều Dĩ Thần ăn trưa xong đặc biệt đi qua nhìn trung tâm huấn luyện, sau đó lại tìm thấy Đinh Mông đang say sưa ngủ trong phòng nghỉ. Anh đứng bên ngoài nhìn một lúc, rồi đi vào gõ gõ mặt bàn cô đang nằm.

Đinh Mông bị giật mình hoảng sợ, ngẩng đầu lên nhìn thấy mặt Kiều Dĩ Thần lại càng sợ hơn : “A, không phải em lười biếng đâu, giảng viên còn chưa đến!”

Kiều Dĩ Thần rũ mắt nhìn cô, khóe miệng cười cười: “đến văn phòng của tôi ngủ đi”

“A” Hoàn toàn ngoài dự kiến, không phải anh ta nói đùa chứ?

Đinh Mông tự thắc mắc một lúc, cảm thấy từ chối trước an toàn hơn: “Chuyện này không tốt lắm đâu”

“Trong phòng tôi có sô pha, rất mềm” Kiều Dĩ Thần dụ dỗ, rồi quay người đi luôn. Đinh Mông do dự 2 giây, cũng vui vẻ đi theo

Văn phòng của Kiều Dĩ Thần ngay phía dưới phòng của Hướng Tổng một tầng, điều này càng làm cho Đinh Mông tin tưởng vào phỏng đoán của cô lúc trước

Chữ ‘Thần’ trong Quang Thần quả nhiên chính là Kiều Dĩ Thần

Phòng của Kiều Dĩ Thần rất rộng rãi, ánh sáng cũng rất tốt, Đinh Mông ngồi trên sô pha cảm nhận một chút, đúng là rất mềm

Kiều Dĩ Thần quay về phòng vẫn tiếp tục làm việc, Đinh Mông nằm trên sô pha liếc mắt nhìn người đang ngồi trước bàn làm việc hỏi: “ Cậu đang làm gì vậy?”

Kiều Dĩ Thần cũng không ngẩng đầu, đáp: “Viết bài hát cho cậu”

Bốn chữ đơn giản, lại làm cho trái tim mong manh của Đinh Mông đập nhanh 2 tiếng, cô có phần mất tự nhiên, nói: “ah, cậu vất vả rồi”

Kiều Dĩ Thần cười một tiếng không nói chuyện nữa, Đinh Mông nhớ đến hợp đồng của mình và Tinh Diệu, lại cảm thấy không yên tâm: “ bên công ty giải trí Tinh Diệu thế nào rồi?” Có phải đã xếp cô vào danh sách đen rồi không?

Kiều Dĩ Thần nói: “Người công ty phái đi xử lí đã về, các phòng ban có liên quan sẽ vào cuộc, cậu không cần lo lắng”

“Vâng, vậy bài hát kia thì sao?”

“bài hát viết cho quán quân hả? Nghe nói là cho Đường Thi Nhiên hát, bây giờ Tinh Diệu hẳn là nỗ lực nâng Đường Thi Nhiên lên…” Anh nói đến đây ngước mắt nhìn Đinh Mông một cái “Đặc biệt thách thức cậu”

Đinh Mông : “…”

Quả nhiên cô bị xếp vào danh sách đen rồi

Cô im lặng, giống như vừa nghĩ ra chuyện gì: “vậy còn cậu? Không phải cậu đã đồng ý giúp bọn họ thu âm sao?”

“Mình đồng ý giúp bọn họ thu âm bài hát cho quán quân, á quân không liên quan tới mình”

Đinh Mông :“…”

Anh ấy nhất định cũng nằm trong danh sách đen của Tinh Diệu

Nghĩ đến việc vừa nãy Giang Mạn nói cho cô tham gia buổi hòa nhạc, Đinh Mông hào hứng nói: “Chó con, mình vừa xem bản kế hoạch buổi hòa nhạc hoài cổ kia, cậu làm tổng giám chế âm nhạc a!”

Kiều Dĩ Thần nhướng mày, nghiêm mặt nói: “Cảnh cáo cậu một lần, không được gọi tôi là Chó con, đặc biệt là ở công ty”

“Vâng” Đinh Mông có vẻ tiếc nuối”vậy cám ơn cậu đã giúp mình đóng phí luyện tập nha, Chó con”

Kiều Dĩ Thần “…”

Có phải cô nghe không hiểu tiếng Trung không?

Anh áp chế lửa giận trong lòng, hết sức tỉnh táo, nói: “Mình biết bây giờ Giang Mạn đang giúp cậu có một suất biểu diễn hòa nhạc, tuy mình là tổng giám chế âm nhạc, nhưng cũng không có quyền quyết định danh sách biểu diễn”

Đinh Mông thoải mái: “Không sao, cậu đừng quá tự trách, mình cũng không hi vọng gì ở cậu mà”

Kiều Dĩ Thần : “…”

Cậu lập tức xuống khỏi ghế salon, lăn ra khỏi phòng làm việc của tôi ngay!

Gào thét trong lòng xong, Kiều Dĩ Thần cảm thấy thoải mái hơn nhiều: “Năng lực làm việc của Giang Mạn rất tốt, cô ấy ra mặt sẽ không có vấn đề gì, cậu có thể có chút hi vọng”

“Vâng” Đinh Mông nhìn anh, chớp mắt nói: “Thật ra mình rất tò mò, cậu hi sinh cái gì mới có thể đem mình giao cho cô ấy?”

Kiều Dĩ Thần hít thở sâu, ngừng bút: “Rốt cuộc cậu có ngủ hay không? Không ngủ thì lập tức đi trung tâm huấn luyện đi”

“Được, được, được, mình ngủ” Đinh Mông yên tĩnh nằm trên ghế sô pha 2 giây, lại kêu lên :” Chó con”.

Kiều Dĩ Thần : “..”

Cút ra ngoài! Ngay bây giờ! Ngay lập tức!

Đinh Mông lật người, một lần nữa nằm trên ghế sô pha: “Hôm nay mình thấy cậu mắng Lương Nhạn Nhạn, cậu quá hung dữ”

Kiều Dĩ Thần hừ một tiếng: “Cô ta hát như thế chẳng lẽ còn muốn mình khích lệ sao?”

Đinh Mông nói: “Mình biết cậu nghiêm khắc cũng là do muốn cô ấy hát tốt hơn, nhưng mà Lương Nhạn Nhạn không giống Tư Mã Tiêu Tiêu. Tư Mã Tiêu Tiêu vừa nhìn là đã biết rất háo thắng, cậu càng mắng thì càng kích thích tính háo thắng của cô ta, nhưng tính cách Lương Nhạn Nhạn lại yếu mềm, hơn nữa cô ta cũng không phải ca sĩ chuyên nghiệp, thu âm với cậu sẽ có áp lực tương đối, nếu cậu mắng cô ta nữa, thì chỉ là đánh vào sự tự tin của cô ta, mình cảm thấy cậu nên nhìn vào sở trường của cô ta một chút, không nên đả kích cô ta quá lớn”

Chân mày Kiều Dĩ Thần khẽ nhướng lên, ngẩng đầu nhìn Đinh Mông một cái: “Bây giờ cậu đã có thể dạy mình làm việc rồi phải không?”

Đinh Mông : “…”

Hỏng bét.

“Tối nay gia tăng huấn luyện thể chất thêm nửa giờ”

Đinh Mông : “…”

Cô xoay người trên ghế sô pha, yên lặng ngủ

Nhưng mà không biết vì sao, bây giờ lại không buồn ngủ chút nào, vừa rồi ở phòng nghỉ rõ ràng ngủ rất ngon.

Đinh Mông cảm thấy nhất định vì Kiều Dĩ Thần đang ở bên cạnh, cô không yên tâm, nên mới không ngủ được. Cô liếc mắt nhìn trộm Kiều Dĩ Thần, anh hơi cúi đầu, hơi nhíu mày, dường như đang thắc mắc điều gì đó. Mọi người đều nói, đàn ông quyến rũ nhất là khi đang làm việc, bây giờ Đinh Mông cũng cảm nhận được điều đó rồi. Khi Kiều Dĩ Thần nghiêm túc, tựa như bộc lộ khí chất mê người

“Cậu còn có chuyện gì?” Tuy không ngẩng đầu lên, nhưng Kiều Dĩ Thần vẫn cảm nhận được từng cử động nhỏ của Đinh Mông

“Á, mình..” Cũng không thể thừa nhận cô nhìn lén anh đến mê mẩn được “À, cậu có cần dùng máy tính để bàn không?”

“Không cần”

“Vậy có thể cho mình mượn lên mạng một lát không?”

Kiều Dĩ Thần : “…”

Đinh Mông bắt đầu dùng máy tính cấu hình cao của Kiều Dĩ Thần mua sắm dạo.

Đang hăng say dạo mạng, Đinh Mông nói: “Có máy tính ở đây thì ai mà ngủ trưa được”

Kiều Dĩ Thần : “…”

Không thể chối cãi.

“Cậu xem này Chó con, cái hộp đồ ăn vặt nhập khẩu này rất tốt, hi, mình thích ăn nhất là khoai tây chiên mật ong!”

Kiều Dĩ Thần nhìn mấy hình ảnh đồ ăn vật màu mè rực rỡ trên màn hình nói: “Cậu không sợ béo lên sao?”

“Không sợ, bây giờ mình có một lượng lớn công việc như vậy, không béo lên được đâu.”

Kiều Dĩ Thần giật chuột máy tính từ tay cô: “Hoặc là ngủ, hoặc là về trung tâm huấn luyện”

Đôi mắt nhỏ của Đinh Mông ai oán nhìn chằm chằm anh, Kiều Dĩ Thần lại thờ ơ không cảm xúc

Cuối cùng Đinh Mông lựa chọn ngủ, trước khi nhắm mắt còn không quên nhắc: “Mình có mang theo máy báo động chống sói, cậu đừng nghĩ mình ngủ rồi mà có thể làm chuyện bậy bạ”

Kiều Dĩ Thần: “…cậu quá tự tin rồi”

Lần này Đinh Mông thực sự ngủ thiếp đi, Kiều Dĩ Thần giống như vừa mới dụ dỗ đứa trẻ không chịu ngủ chung đi ngủ vậy, từ đáy lòng thở phào một hơi.

Anh quyết định từ giờ về sau sẽ không bao giờ để cô đến phòng làm việc của mình nữa

Lúc sau Đinh Mông ngủ rất yên tĩnh, anh ngồi bên cạnh nhìn cô ngủ một lúc, im lặng nhếch miệng cười. Quên đi, ngày mai vẫn bảo cô đến đây đi.

Ánh mắt anh trở về hình ảnh một hộp đồ ăn vặt trên màn hình máy tính, Kiều Dĩ Thần suy nghĩ, đăng nhập bằng tài khoản của mình mua hộp đồ ăn vặt về.

Chẳng qua người nhận viết tên Đinh Mông, số điện thoại cũng là số Đinh Mông

Có thể tưởng tượng được lúc cô nhận được hộp đồ ăn vặt này, nhất định sẽ cực kì ngạc nhiên

Kiều Dĩ Thần hài lòng đóng trang web

Lúc một giờ ba mươi, Đinh Mông bị anh tàn nhẫn gọi dậy, vội vàng tới trung tâm huấn luyện. Lúc xế chiều lại có hai ca sĩ tới nữa, cùng cô lên lớp. Mọi người đều cực kì nghiêm túc, Đinh Mông nghĩ, trả tiền cho cũng không giống nhau

Trong lúc nghỉ giải lao, Đinh Mông nhận được một tin nhắn

“Kính gửi khách hàng thân mến, đồ ăn vặt cô đặt đã giao cho chuyển phát nhanh toàn diện, đang chuyển cực nhanh đến chỗ cô. Đơn đặt hàng số xxxxx, có công tác chăm sóc khách hàng bất cứ khi nào ~ chúc cô một ngày vui vẻ, ăn ngon miệng”

Đinh Mông đọc xong không hiểu vì sao, cái quái gì thế này? Chẳng lẽ là do cô mộng du nên đã mua hộp đồ ăn vặt kia rồi?

Cô cầm di động suy nghĩ một hồi, sau đó cười phì một tiếng. Tìm đến số của Kiều Dĩ Thần, Đinh Mông gửi đi một tin nhắn: “Anh Kiều, có phải anh không biết taobao giao hàng đều gửi tin nhắn nhắc nhở sao? 233333”

Anh Kiều: “…”

Cứ như vậy lại không có kinh ngạc, anh nhất định phải cho người bán hàng phản hồi tiêu cực

Lúc đó, Cố Tín vừa mới hoàn thành thu âm một bài hát, trở về phòng nghỉ

Tivi trong phòng nghỉ đang phát lại trận chung kết “âm thanh tự nhiên”, cho dù qua màn hình, anh ta cũng có thể cảm nhận được màn biểu diễn của Đinh Mông vô cùng chấn động, “Nhị Nguyệt Sơ Hoa~~~ phong thái bên trong nở rộ! Không cần ai thưởng thức, tôi tự mình tỏa hương”

Người đại diện của Cố Tín từ bên ngoài bước vào, vừa vặn nghe được một câu này “ Anh cũng xem cuộc thi này? Đây hình như là quán quân năm nay, gọi là…”

“Đinh Mông” Cố Tín nói tiếp

“Đúng đúng đúng, Đinh Mông, nghe nói cô ấy kí hợp đồng với Quang Thần”

Cố Tín có chút ngoài ý muốn: “Không phải theo Tinh Diệu sao?”

Người đại diện nháy mắt với anh: “Tôi nhận được tin đồn, Kiều Dĩ Thần không viết bài hát cho Tinh Diệu, còn đào mất quán quân đi rồi”

Cố Tín cười một tiếng: “Đúng là tác phong của Kiều Dĩ Thần .”

“Hình như bây giờ Giang Mạn đang hướng dẫn cô ấy, vừa rồi tôi đi xác nhận chuyện biểu diễn hòa nhạc, gặp Giang Mạn, cô ta còn muốn thêm tên Đinh Mông vào danh sách”

“Vậy sao? Tôi rất mong chờ”

Bản chất buôn chuyện của người đại diện lại bốc lên: “Anh cũng có hứng thú với cô ta sao?”

Cố Tín cố tình lạc đề, nói: “Anh cảm thấy cô ấy hát thế nào?”

Người đại diện nghĩ ngợi, trả lời đúng trọng tâm, nói: “Điều kiện giọng hát rất tốt, nghệ thuật hát chắc sẽ dần dần tăng lên, dù sao cũng rất có tiềm năng”

Có thể hát như vậy, cũng không khó để lý giải vì sao Quang Thần bỏ ra một số tiền lớn bồi thường hợp đồng cũng muốn kí hợp đồng với cô

“Tôi cũng nghĩ vậy” Ánh mắt Cố Tín dừng lại ở gương mặt Đinh Mông trên màn hình, “Giới âm nhạc đã trầm lặng như nước ao tù, cũng là thời điểm cần có người mới, cọ sát một chút”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN