Bản hòa tấu hôn nhân - Chương 45 + 46
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
66


Bản hòa tấu hôn nhân


Chương 45 + 46


Lúc này Kiều Dĩ Thần thực sự rất bận.

Vì tập trung cho việc thu âm của Đinh Mông nên trước đó Kiều Dĩ Thần đã phải lùi lại lịch làm việc, cũng như vô số lịch chế tác khác. Thành ra bây giờ công việc lại ùn ùn kéo đến như tìm anh đòi nợ vậy.

Tuy rất bận nhưng nhà sản xuất có thể nhận ra một cách rõ ràng là tâm trạng anh dạo này khá tốt – dựa trên thái độ anh đối xử với các ca sĩ. Tuy rằng anh là người trước sau như một, yêu cầu đặt ra luôn khắt khe, nhưng nếu để so sánh với trước đây, có thể dùng từ ‘thân thiết’ để mà hình dung con người anh bây giờ.

“Ngừng. Cao độ của cô vẫn còn bị run, chú ý kiểm soát hơi thở của mình”.…..Nhìn đi, chính là như thế đấy, thay đổi hoàn toàn so với trước kia. Lúc trước chắc chắn anh sẽ nói: “Giọng hát của cô sao vậy? Cô không khống chế được cao độ thì phải rèn luyện hơi thở tốt vào chứ!”

Nhà sản xuất lau mặt, cảm thấy bầu không khí đang nồng nặc vị chua khó có thể hòa tan của những con người yêu nhau say đắm.

Đây là lần đầu tiên phòng ghi âm này hợp tác với Kiều Dĩ Thần. Cứ tưởng rằng hai ngày làm việc liên tục này sẽ như ác mộng, về sau mới nhận ra – lời đồn thật đáng sợ! Cứ như đem đại chế tác Kiều so sánh với ma quỷ hóa thành vậy.

Nào là nói Kiều Dĩ Thần mắng ca sĩ đến phát khóc, nhất định là ghen ghét đố kị với anh ấy. rõ ràng Kiều Dĩ Thần thân thiện, hòa đồng đến ca sĩ sao.

Buổi tối trở về anh liền đăng tin nhắn lên weibo giải thích hộ Kiều Dĩ Thần.╭(╯^╰)╮

Đúng lúc này di động của Kiều Dĩ Thần chợt rung lên. Anh lấy ra xem liền thấy tin nhắn của Đinh Mông.

Chân mày Kiều Dĩ Thần cau lại

Thực ra việc các thành viên trong ekip làm việc ra ngoài liên hoan là chuyện rất bình thường. Thế nhưng trong đám người đó lại có cả Cố Tín nên anh cảm thấy rất khó chịu.

Anh gửi tin nhắn lại cho cô, “Cố Tín cũng đi à?”

Vợ: ……Cố Tín là nam chính đương nhiên sẽ đi rồi.

Kiều Dĩ Thần cau mày, hơi bực bội nhưng anh cũng đâu có lý do để ngăn cản cô: “ Không được uống rượu, không được ăn cay, còn nữa….. nhớ về sớm”.

Vợ: Được rồi.

Kiều Dĩ Thần cất di động. Nhà sản xuất ngồi bên cạnh anh và ca sĩ đang ở trong phòng thu vẫn còn thấy bàng hoàng. Đúng lúc này anh lại kêu dừng: “Ngày mai cậu không cần đến đây nữa, công sức cậu bỏ ra luyện giọng từ trước đến nay không dùng để làm gì”.

Ca sĩ: “…”

Trời ạ! Kiều đại thần đâu thích mắng ca sĩ. Anh ấy chỉ bị bệnh thần kinh.

Ngồi bên cạnh anh, nhà sản xuất âm nhạc bất giác giật mình, lông mày cũng không tự chủ mà giật giật ….Khúc nhạc này là khúc nhạc dạo thất tình à?

Đúng là không thể tình tưởng vào tình yêu được.

Người đại diện thấy ca sĩ của mình buồn bã không nói câu nào liền chạy tới hỏi: “Làm sao thế? Cậu thu âm không tốt à?”

Ca sĩ buồn bã nói: “Tôi bị Kiều đại thần ghét bỏ. Anh ấy nói quá trình luyện tập hơi thở của tôi trước đây đều vô dụng”.

Người đại diện quá đỗi kinh ngạc. Nói thật, Kiều Dĩ Thần vốn là con người thẳng tính, không kiêng dè ai cả. Nhưng mọi người đều hiểu tính tình anh ấy, biết anh ấy không hề cố ý nhắm vào ai. Người đại điện liếc cái tên đang đứng trước mặt mình một cái rồi hỏi: “Cậu có hiểu vì sao mọi người đều biết Kiều Dĩ Thần là người rất khó tính nhưng vẫn liên tục tìm anh ấy làm người chế tác âm nhạc không?”

Anh biết bởi vì Kiều Dĩ Thần chính là người bảo chứng thành công. Không nói đâu xa, lần trước Lương Nhạn Nhạn hợp tác cùng anh ấy phát hành ca khúc không chỉ có người xem mà ngay cả giới chuyên môn cũng đánh giá cao bài hát của cô ấy.

Anh ta thở dài, nói với người đại diện: “Tôi biết rồi, tôi sẽ cố gắng chăm chỉ luyện hơi thật nhiều”.

Phía bên kia, Đinh Mông đang cùng Cố Tín và các nhân viên hậu trường đang ăn liên hoan tại nhà hàng thịt nướng BBQ.

Kiều Dĩ Thần quản rất chặt khẩu phần ăn của Đinh Mông. Tuy rằng có những lúc anh cũng một mắt nhắm một mắt mở cho cô ăn đồ ăn vặt nhưng các bữa ăn chính lại không thể không theo nguyên tắc được.Vì thế Đinh Mông bây giờ giống như con sói lâu ngày chưa được ăn, nhìn một bàn đầy thức ăn này thiếu chút nữa tru lên hai tiếng.

Cố Tín thấy cô đang đưa cho mình một đĩa thức ăn có sắc đỏ rực làm anh không nhịn được hỏi: “Hiện tại em cùng Kiều Dĩ Thần đang hợp tác thu album, bây giờ em ăn đồ cay như vậy có ổn không?”

“À..ừm…..” Đinh Mông không nghĩ Cố Tín cũng để ý đến cô, “Thực ra em nghĩ thỉnh thoảng ăn một chút cũng không sao đâu mà?”

Cố Tín lạnh nhạt gật đầu: “A, nếu như anh nói với Kiều Dĩ Thần cũng không làm sao đúng không?”

Đinh Mông: “…”

Từ từ đã! Tại sao cái gì cũng lôi Kiều Dĩ Thần ra dọa cô vậy?

Nhưng cô vẫn lặng lẽ thay đổi một cái đĩa khác, tuy là vẫn cho ớt nhưng vị cay đã giảm so với lúc trước nhiều rồi.

Cố Tín thu hồi ánh mắt im lặng cười cười.

Đúng lúc hai người đang ăn uống vui vẻ thì Kiều Dĩ Thần lại gọi điện cho cô. Cô như một tên trộm lén lút quan sát mọi thứ xung quanh rồi sau đó mới đến một góc khuất nghe điện thoại: “Có việc gì?”

“Em có biết bây giờ là mấy giờ rồi không?” tiếng Kiều Dĩ Thần nghe có chút khó chịu mất hứng, “Ăn xong chưa?”

Đinh Mông thoáng nhìn qua đồng hồ treo tường trong phòng, mới hơn chín giờ, đã muộn đâu? Hơn nữa còn đi ăn thịt nướng làm sao mà nhanh được. Nhưng nghe thấy tâm trạng Kiều Dĩ Thần không tốt, cô chỉ có thể cố gắng thỏa hiệp với anh: “Em biết rồi, em sẽ lập tức về ngay”.

“Em đừng cho rằng anh không biết, em tắt điện thoại đi rồi lại ăn tiếp đúng không”.

Đinh Mông: “…”

Đáng ghét…..

“Trước mười giờ phải có mặt ở nhà, qua mười giờ không thấy em anh sẽ qua đó đón”.

Đinh Mông: “…”

Cố Tín thấy Đinh Mông quay lại, hỏi: “Có việc à?”

Đinh Mông ngượng ngùng nói: “Có chút việc thôi, có lẽ em phải về trước”.

Cố Tín gật đầu: “Không sao, mấy người kia chắc còn muốn ăn thêm lúc nữa, em cứ về trước đi”.

Đinh Mông chào mọi người rồi nhanh chóng về nhà.

Vừa bước vào cửa nhà, cô đã thấy Kiều Dĩ Thần đang ngồi khoanh tay trên sofa phòng khách, giống như đang đợi cô về vậy.

Đinh Mông liếc mắt nhìn đồng hồ báo thức phòng khách. Trời ạ! Đã hơn mười giờ rồi ư! Chắc không sao đâu nhỉ? Trước khi về, mình đã nhắn tin cho Kiều Dĩ Thần rồi mà. Đinh Mông chuẩn bị sẵn tinh thần rồi đi đến sofa: “Chó con, anh chưa ngủ à?”

Kiều Dĩ Thần nghiêng đầu nhìn cô: “Tối nay em đã thoát một buổi huấn luyện rồi. Em nghĩ bây giờ mình không cần huấn luyện nữa đúng không?”

“Đương nhiên không phải rồi! Tối nay chỉ là tình huống bất khả kháng thôi!” Đinh Mông rất nhanh phủ định ý của anh.

“A”. Kiều Dĩ Thần nhìn cô, đột nhiên khẽ cười, “Bây giờ chúng ta bắt đầu huấn luyện đi”.

Đinh Mông bị nụ cười của anh làm cho sởn cả gai ốc, không tự chủ mà lùi lại phía sau: “Bây giờ á? Bây giờ đã muộn lắm rồi, ngày mai lại tiếp tục huấn luyện được không”.

Kiều Dĩ Thần nhượng bộ nhìn Đinh Mông chằm chằm: “Không chỉ là huấn luyện bình thường, huấn luyện thể lực hôm nay còn phải thêm nửa tiếng nữa”.

Đinh Mông: “…”

Chắc chắn không giống như ý nghĩa của cô đâu!

Kiều Dĩ Thần nói xong liền nhanh chóng bế ngang Đinh Mông. Ở trong lòng anh, Đinh Mông giãy giụa: “Sao lại trực tiếp tiến hành huấn luyện thể chất! chẳng phải mọi hôm còn luyện giọng sao!”

Kiều Dĩ Thần khóe miệng: “Hai bài huấn luyện này có thể cùng tiến hành song song mà”.

Đinh Mông: “…”

Đúng là con người không biết xấu hổ mà!

Kiều Dĩ Thần đem Đinh Mông đặt lên giường rồi nhẹ nhàng vuốt mái tốc mượt của cô: “Hôm trước anh chỉ làm có một lần thôi, hẳn là bây giờ em đã hồi phục tốt lắm rồi đúng không?”

Đinh Mông đỏ mặt quay đầu đi chỗ khác, buồn bực không nói nên lời.

Kiều Dĩ Thần hôn lên mặt cô, bắt đầu cởi quần áo của cô. Đinh Mông nhanh tay bắt lấy tay của anh, xoay người ngồi dậy: “Em muốn đi tắm trước đã, vừa mới ăn thịt nướng xong cả người toàn mùi thịt nướng”.

Kiều Dĩ Thần cười cười nói: “Quả nhiên là mùi vị thịt nướng”.

Đinh Mông: “…”

Cô đẩy Kiều Dĩ Thần ra đang chuẩn bị vào phòng tắm lại không nghĩ tới da mặt Kiều Dĩ Thần lại dày đến như vậy. Anh lại dám đi vào cùng cô: “Vợ à, chúng ta tắm chung đi”.

Đinh Mông: “…”

Trời ạ! Cô làm gì mà lại tạo nghiệt như vậy chứ!

Kiều Dĩ Thần quấn quít lấy Đinh Mông tắm rửa rồi lại một lần nữa bế cô trở về giường. Anh chậm rãi hôn lên môi cô, quấn quýt một hồi mới buông tha cho đôi môi mềm mại của Đinh Mông, rồi tiếp đó bắt đầu công khai chiếm cằm, hôn một đường xuống dưới. Đinh Mông hừ nhẹ hai tiếng, cúi đầu nói: “Đừng để lại dấu hôn, ngày mai em còn phải chụp ảnh quảng cáo nữa”.

“Ừ, biết rồi….”

Thời điểm mà khoảng cách giữa hai người là con số không, Đinh Mông vẫn cảm thấy rất đau. Kiều Dĩ Thần thấy cô nhíu mày liền hôn lên lông mày cô: “Vẫn rất đau à?”

“Ừ… Nhưng mà so với lần trước thì cũng đỡ hơn nhiều…”

Kiều Dĩ Thần khẽ ngoéo khóe miệng rồi lại hôn cô: “Bởi vậy anh mới nói loại chuyện này cần phải luyện tập thường xuyên”.

Đinh Mông khẽ nhếch khóe miệng không để ý đến anh nữa.

Tiến hành “huấn luyện thể lực” được một nửa, Kiều Dĩ Thần cúi người nhìn cô, thanh âm có chút khàn khàn hỏi: “Vợ à, bây giờ đã cảm thấy thoải mái chưa?”

Đinh Mông: “…”

Tầm mắt hoảng hốt của cô dừng trên đầu vai của Kiều Dĩ Thần, nhận ra trên vai đó có một dấu răng khá mờ. Cô nhắm mắt lại, gật đầu rất nhẹ mà gần như khó có thể nhận ra.

Kiều Dĩ Thần cảm thấy mình giống như nhận được sự khích lệ rất lớn, cười cười rồi ở trên môi cô cắn một cái: “Có thể làm cho vợ thoải mái vui vẻ chính là vinh hạnh của anh”.

Đinh Mông: “…”

Cô làm bộ như không nghe không thấy gì hết. Động tác của Kiều Dĩ Thần càng ngày càng phóng túng.

Sáng hôm sau, Đinh Mông đứng ở trước gương lớn cần thận quan sát chính mình. Quả nhiên là không lưu lại dấu vết gì. Xem ra chó con vẫn còn biết nghe lời, nếu như hôm nay đi quay quảng cáo chụp ảnh bị staff[1] nhìn thấy cái này chắc cô nghĩ phải dẫn chó con theo mất.

[1] staff: nhân viên làm việc hậu trường trong showbiz.

Giang Mạn đã giúp Đinh Mông kiếm hợp đồng quảng cáo này thực chất chính là làm người phát ngôn đại diện.

Tạp chí này cũng chia ra vài nhóm đối tượng độc giả khác nhau, phong cách của Đinh Mông thuộc nhóm đọc giả thiếu nữ từ mười tám đến hai mươi tư tuổi.

Cô bấm dốt ngón tay nhẩm tính một chút, bản thân hình như đã vượt qua độ tuổi này nhưng mà cô mặc bộ quần áo xinh đẹp trông cũng thật đáng yêu.

Một buổi sáng quay quảng cáo thay đến ba bộ trạng phục, đến giờ ăn cơm trưa, Đinh Mông đã đói muốn chết rồi.

Bởi vì buổi chiều cô còn phải tiếp tục chụp hình, thợ chụp ảnh sợ cô ăn nhiều ảnh hưởng đến chất lượng ảnh chụp nên đã đặc biệt chuẩn bị cho cô một phần ăn riêng bên trong toàn là thức ăn chay[2].

[2] thực đơn ăn kiêng mà những nghệ sĩ trong ngành giải trí hay ăn.

Đinh Mông nhìn chằm chằm cơm trưa của mình lòng thấy chua xót vô cùng.

Thầy chụp ảnh an ủi cô: “Bộ ảnh chụp lần này sẽ được đăng ở bìa lớn của tạp chí đấy”.

Tạp chí này thường được giới phụ nữ thượng lưu xem là tiêu chuẩn hàng đầu. Vì vậy số lượng tạp chí phát hành hàng tháng và số lượng tiêu thụ đều đứng đầu trong giới tạp chí thời trang.

Vốn là việc trở thành gương mặt đại diện của một tờ tạp chí đã đử làm cho người ta cảm thấy hãnh diện rồi, cho nên Đinh Mông cảm thấy dường như không ăn cũng thấy no.

Cơm trưa ăn được một nửa, Giang Mạn qua đây thăm cô một lúc. Đinh Mông trong lòng cảm thấy thụ sủng nhược kinh[3]. Mặc dù bình thường nghệ sỹ và người đại diện vẫn luôn như hình với bóng nhưng Giang Mạn không phải là kiểu người đại diện như vậy. Hơn nữa, cô ấy còn quản lý rất nhiều nghệ sỹ nổi tiếng khác, dù có quan tâm thì cũng đâu đến lượt cô.

[3] thụ sủng nhược kinh: được quan tâm mà thấy lo sợ.

Giang Mạn nhìn thoáng qua cặp lồng đựng cơm của cô rồi hỏi: “Chụp hình thế nào?”

Đinh Mông nói: “Thật ra thì lúc mới bắt đầu vẫn chưa tìm thấy cảm giác nhưng bây giờ đã tốt hơn nhiều rồi.”

Giang Man gật đầu: “Vừa đúng lúc tôi có lịch làm việc ở bên này nên nhân tiện qua đây báo với cô một tiếng. Tôi vừa mới nhận được tin buổi lễ trao giải âm nhạc uy tín thường niên hàng năm được tổ chức tháng sau cô được đề cử giải thưởng ca sỹ tài năng mới”.

Đinh Mông giật mình, cặp lồng cơm trên tay thiếu chút nữa thì rơi xuống mặt đất. Cái gì! Lễ trao giải thường niên! Có phải cô cũng nên chuẩn bị sẵn lễ phục không!

Giang Mạn nhìn cô rồi nói: “Nhưng cũng đừng vui mừng quá sớm, Đường Thi Nhiên cũng nằm trong danh sách đề cử. Cô ấy gần đây rất nỗ lực, Tinh Diệu cũng đang dốc sức đẩy mạnh nhân khí cho cô ấy.”

Quả thực cái này Đinh Mông cũng biết. Đường Thi Nhiên tuy lần trước không tham gia buổi biểu diễn âm nhạc cổ điển nhưng cô ấy đã có rất nhiều tiết mục biểu diễn, thậm chí gần đây còn được tham gia hát cùng người nổi tiếng.

Thực ra, nếu so sánh với thành công của Đường Thi Nhiên thì việc cô suy nghĩ mình sẽ đạt giải thưởng quả thật là đã quá sốt sắng rồi.

Thực ra, Giang Mạn cũng cho rằng việc sốt sắng quá là điều không tốt. Nhưng cô không phải là không thích tham gia những tiết mục biểu diễn này: “Tôi sẽ thượng lượng cùng công ty sắp tới sẽ chuẩn bị một buổi họp fan meeting[4] cho cô để thông báo cô được đề cử trong giải thưởng âm nhạc thường niên. Mặt khác, tôi xem weibo của cô rồi, mật độ đăng weibo của cô quá ít. Nếu như cô không có nhiều hoạt động tuyên truyền thì cũng có thể chia sẻ cảm xúc của mình mà”.

[4]fan meeting: buổi họp fan của nghệ sỹ nổi tiếng.

Đinh Mông: “…”

Cô suy nghĩ một lúc rồi nói với Giang Mạn: “Nhưng mà em không có gì để chia sẻ….” Cô đăng weibo bình thường đều là khi có tin liên quan đến công việc. Nhưng cô vốn chỉ là một ca sĩ, công việc hàng ngày chỉ có một lại không giống diễn viên không có gì còn có thể chụp ảnh hậu trường để chia sẻ”.

Giang Mạn nói: “Bây giờ các ngôi sao hay chia sẽ thông tin công việc của mình trên weibo bằng những đoạn teaser[5] ngắn. Nếu cô không có thì có thể chụp ảnh rồi chia sẽ cũng được”.

[5] teaser: những clip ngắn giới thiệu hoạt động lớn, thường dùng để tuyên truyền phim hay MV.

Đinh Mông: “…”

“Vâng em biết rồi…” Cô sẽ cố gắng selfie[6] nhiều hơn nữa.

[6] selfie: chụp ảnh tự sướng

Giang Mạn vì bận công việc nên cũng không ở lại lâu. Buổi chiều, Đinh Mông lại thay đổi một số bộ quần áo khác để chụp rồi trở về.

Vừa về đến nhà, cô đã chạy nhanh vào phòng bếp tìm Kiều Dĩ Thần: “Chó con, em được để cử giải thưởng ca sỹ mới trong lễ trao giải âm nhạc thường niên đấy!”.

Kiều Dĩ Thần đang bận cắt cắt thái thái mấy nguyên liệu nấu ăn nghe thấy lời nói của cô liền ngừng tay, anh hơi nghiêng đầu nhìn về phía Đinh Mông, nói: “Ừ, anh nghe nói rồi, chúc mừng em”.

“Cảm ơn anh, đây đều là công của anh mà!”.

Kiều Dĩ Thần nở nụ cười: “Đây là nhờ em hát hay, hơn nữa được đề cử cũng chưa chắc đoạt giải. Em còn rất nhiều đối thủ cạnh tranh”.

“Xì”. Đinh Mông chắp tay sau lưng, lắc lư quay ra phòng khách, “Để cho em vui mừng một tí khó thế cơ à?”

Khóe miệng Kiều Dĩ Thần hơi cong cong cúi đầu tiếp tục công cuộc cắt thái nguyên liệu: “Ừ vậy tối nay sẽ cho em ăn thêm cơm”.

“Thật không thật không?” Hai mắt Đinh Mông chớp liên hồi: “Anh có biết trưa nay họ cho em ăn đồ gì không! Toàn là rau xanh đấy!”

Kiều Dĩ Thần ngẩng đầu lên nhìn cô: “Muốn nhanh được ăn ngon thì mau lại đây hỗ trợ anh đi”.

“Tốt quá”. Đinh Mông vui vẻ rửa tay thật sạch rồi quay lại bếp cùng anh nấu cơm.

Bữa tối hôm nay quả thật rất hoành tráng, Kiều Dĩ Thần đã chuẩn bị rất nhiều hải sản. Đinh Mông cầm một cây kéo lớn kẹp chân cua. Ở phía đối diện, Kiều Dĩ Thần đang giúp cô bóc tôm. Bóc một đĩa tôm xong anh lau tay rồi mang tới bàn ăn hai ly rượu Nhất Điểm Hương[7].

[7] rượu Nhất Điểm Hương: rượu vang đỏ.

Sau khi đưa một ly rượu cho Đinh Mông, Kiều Dĩ Thần lấy một ly rượu khác cùng nâng chén với cô: “Chúc cho em có thể giành giải thưởng”.

“Cảm ơn anh”. Đinh Mông cũng lấy khăn lau tay rồi nhẹ nhàng cạn ly với Kiều Dĩ Thần.

Kiều Dĩ Thần thu tay lại rồi nhìn cô nói: “Anh không quan tâm tới kết quả nhưng anh hy vọng em sẽ tiếp tục cố gắng hơn nữa”.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Fanmeeting(1) của Đinh Mông được lên kế hoạch tổ chức nhanh chóng. Cô đã tuyên truyền sự kiện này trên weibo cá nhân trước rồi mới chính thức giới thiệu trên weibo công ty. Mặc dù như thế nhưng vẫn được các fan hưởng ứng nhiệt tình.

(1) fanmeeting: buổi họp fan của các nghệ sỹ nổi tiếng trong showbiz

Lượng fan trên weibo của Đinh Mông cũng rất nhanh vượt qua ba trăm vạn, dưới sức ép mãnh liệt từ Tiểu Chanh, cô đã đồng ý sẽ đăng hình coi như là một món quà tặng fan.

Đúng vậy, tuy rằng trước đây, cô đã từng hứa với Giang Mạn sẽ chia sẻ nhiều ảnh chụp của mình lên weibo, nhưng có cố gắng nhiều thế nào cô cũng không thể chụp ra bức hình khiến mình hài lòng.

Nghĩ lại cũng thật là đau lòng.

Khi lượng fan trên mạng lên tới ba trăm vạn, Đinh Mông theo lời Giang Mạn mang ca khúc [With You] tuyên truyền trên trang cá nhân của mình.

Phần chế tác hậu kỳ của bài hát về cơ bản đã hoàn thành, cũng đã định ngày phát hành trên toàn quốc – 25/12.Giang Mạn sắp xếp cô phối hợp với Cố Tín để tuyên truyền. Vì vậy trên weibo thường xuyên đăng ảnh selfie(2) chia sẻ với các fan.

(2) selfie: chụp ảnh tự sướng.

Việc này đúng lúc giải cứu Đinh Mông khỏi tình huống nước sôi lửa bỏng. Cuối cùng thì cô cũng đã có thể ngừng việc selfie này lại rồi.

Nhìn lượng fan vượt quá ba trăm vạn, Đinh Mông dùng hình Giang Mạn đưa mình đăng weibo.

Đinh Mông _ Mông Chủ v: Cảm ơn các Tiểu Chanh ủng hộ, số fan đã hơn ba trăm vạn rồi ~[≧▽≦]/~ Thật ra selfie vốn là kỹ năng sống, mà tôi lại có gu thẩm mỹ của chòm sao Kim Ngưu cơ, cho nên tôi nghĩ tốt nhất vẫn nên nhờ nhiếp ảnh gia chụp ảnh hộ tôi thôi :] #WithYou#

Weibo được đăng lên rất nhanh đã nhận được các comment chúc mừng của fanclub Tiểu Chanh ở khắp bốn phương.

“Mông Chủ xinh đẹp vô cùng! Chân dài thật đấy! [icon trái tim]”

“Em không tin! Cô bé mèo hoang này đâu phải là Mông chủ của chúng ta!”

“Không ngờ Mông chủ trong tạo hình sexy lại hấp dẫn đến thế! Bất chấp tất cả Mông chủ thống nhất thiên hạ!”

“Mông chủ của chúng ta là đẹp nhất!”

“Vẫn mong chờ ngày Mông chủ và Cố đại thần song ca! Nhìn ảnh chụp ca khúc này em nghĩ bài hát này chắc chắn sẽ là hay nhất thế giới [icon chó con ngoe nguẩy]”

“Không thể hiểu được tại sao Cố Tín phải hợp tác với người này chứ [cúi chào]”

“Có anti(3) trà trộn vào đây →_→ các hội trưởng mau tới bắt nó ra ngoài”.

(3) anti: antifan, những fan chuyên đi soi mói những khuyết điểm của ngôi sao và chỉ trích họ vì họ không thích những ngôi sao đó.

“Phó hội trưởng đến đây, anti ở đâu?”

“Xin chào phó hội trưởng! Anti đã bị em block ra ngoài rồi! Em là trưởng fanclub Tây Nam của Tiểu Chanh! Xin hỏi có thể thăng chức cho nguội được không!”

…….

Ca khúc [With You] vừa mới tuyên truyền trên weibo đã tạo nên làn sóng hashtag #ĐinhMông# và các hashtag liên quan đều nằm top trong hai ngày liên tiếp.

Công ty nhân lúc thông tin vẫn còn hot đã bán vé tham gia fanmeeting. Thực ra, số lượng fan của Đinh Mông vốn không nhiều nhưng nhờ độ hot của [With You] nên trong thời gian ngắn vé fanmeeting đã bán hết sạch.

Lần họp fan này, Đinh Mông đã biểu diễn hai ca khúc và và cùng fan giao lưu thông qua nhiều trò chơi. Đồng thời, công ty còn nghiên cứu được đối tượng chủ yếu trong fanclub Tiểu Chanh. Quả thật, độ tuổi của fanclub rất phong phú, còn có các hội trưởng và hội phó luôn tận tụy bảo vệ cho fan nữa.

Nói tóm lại, tất cả hoạt động tại buổi họp fan đều diễn ra vui vẻ. Các Tiểu Chanh không chỉ may mắn được đích thân cô ký tặng trên đĩa nhạc mà Đinh Mông còn nhận được rất nhiều quà tặng từ fan hâm mộ, trong đó phần lớn là đồ ăn.

Fanmeeting của Đinh Mông kết thúc cũng là lúc đến lễ trao giải âm nhạc thường niên. Công ty quản lý của Đinh Mông tích cực chuẩn bị lễ phục cho cô. Các ca khúc Kiều Dĩ Thần sáng tác cũng đã hoàn thành và đang bắt tay vào giai đoạn thu âm.

Anh đổi toàn bộ các trang thiết bị của phòng thu âm sang mới nhất. Nhân viên ghi âm cũng nhận ra sự hào hứng của Kiều Dĩ Thần khi làm việc này.

Hôm nay, lịch thu âm của Đinh Mông xếp sau một ca sĩ khác, chính là thần tượng nổi tiếng gần đây, Thi Nhu. Kiều Dĩ Thần nghĩ thu âm cho cô ấy, vừa hay còn có thể kiểm tra chất lượng thu âm của thiết bị mới.

Nhưng khi anh nghe tiếng hát của Thi Nhu quả thật giống như đang muốn khiêu khích giới hạn cuối cùng của mình: “Cô Thi, không cần hát nữa. Tôi nghĩ cô vẫn nên về làm thần tượng kịch của mình thì hơn, có khi còn phát triển hơn bây giờ đấy.”

Tuy rằng, Thi Nhu cũng đã nghe nhiều về vị kim bài chế tác(4) này, thế nhưng khi bản thân trực tiếp trải nghiệm vẫn cảm thấy rất khó chịu: “Kiều tiên sinh, nếu như anh có thành kiến với diễn viên kịch mà kết luận như vậy thì quả thật anh không chuyên nghiệp cho lắm”.

(4) kim bài chế tác: người chế tác nổi tiếng.

Nhân viên ghi âm ngẩng đầu lên nhìn vào bên trong phòng thu. Quả nhiên là nghé con mới vào nghề không sợ hổ, đã lâu rồi chưa được thấy Kiều Dĩ Thần to tiếng với người khác ở phòng thu.

Kiều Dĩ Thần khẽ cong khóe miệng cười rồi nói: “Bình thường cô đều tự an ủi mình như vậy? Chỉ cần người biết thưởng thức một chút đều có thể nghe ra, phần biểu diễn vừa rồi của cô phải nói là vô cùng kinh khủng”.

Thi Nhu bị anh châm chọc như vậy thì càng thêm tức giận. Cô nhìn Kiều Dĩ Thần rồi cười khẩy một tiếng: “Tôi sớm đã nghe đại chế tác Kiều ở trong phòng thu âm rất thích mắng người, anh đã tài giỏi như vậy thì hát một đoạn cho tôi nghe thử đi”.

Nhân viên ghi âm: “…”

Nhanh như vậy đã ra chiêu cuối rồi sao? Tôi xem vẫn chưa đủ mà.

Kiều Dĩ Thần đương nhiên không chấp nhận lời thách thức của Thi Nhu, anh lại mở lời nhắc nhở: “ Sau lịch thu âm của cô, tôi còn có lịch hẹn với ca sĩ khác. Nếu cô không có ý định thu âm thì xin mời về cho”.

Ca sĩ sắp đến mà anh nói chính là Đinh Mông. Trên thực tế, Đinh Mông đã muốn vào phòng thu âm rồi nhưng lại bị đám đông phóng viên vây quanh bên ngoài nên cũng thấy kì lạ: “Đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Nhân viên phòng thu âm đi trước cô không buồn quay đầu, chỉ nghe thấy tiếng: “Thi Nhu với Kiều đại thần đang cãi vã bên trong”.

Đinh Mông: “…”

Cô liền cảm thấy, những ca sĩ từng bị Kiều Dĩ Thần mắng đều có khả năng kiềm chế nóng giận. Hóa ra thật sự có người dám cãi lại anh.

Đang trong suy nghĩ miên man thì cửa phòng thu âm đột nhiên mở, những người hóng chuyện xung quanh đều lập tức tản đi chỗ khác. Thi Nhu vẻ mặt giận dữ từ bên trong bước ra, bên tai còn nói chuyện điện thoại với người khác: “Anh tìm cho tôi người chế tác kiểu gì vậy? Tôi về sau sẽ không cùng anh ta thu âm nữa!”

Đinh Mông nhìn cô ấy nổi giận đùng đùng rồi trừng mắt nhìn mình.

Nhân viên đứng bên cạnh cô lúc nãy dĩ nhiên cũng nghe thấy lời nói vừa rồi của Thi Nhu, liền nói: “ Người nào lại muốn cùng cô thu âm chứ, cô đi rồi có khi Kiều Dĩ Thần nằm mơ cũng có thể cười được đấy”.

Đinh Mông khẽ nở nụ cười nhưng không nói gì.

Kiều Dĩ Thần đi theo vào phòng rồi lại nhìn Đinh Mông: “Còn đứng ngây ra đó làm gì? Vào đi”.

“A”

Đinh Mông đi vào trong rồi mới nghe thấy Kiều Dĩ Thần đứng bên cạnh nói: “Bây giờ tâm trạng anh đang không được tốt. Vì thế nên em phải cố gắng hát tốt hơn”.

Đinh Mông: “…”

Vì cái gì mà cãi vã với Thi Nhu lại đi mắng cô chứ.

Lúc trước, Kiều Dĩ Thần viết ra ca khúc [Thời gian], chính là bài hát hoài niệm về những tháng ngày tươi đẹp của tuổi thanh xuân. Lời bài hát cùng làn điệu đều mang sự ấm áp, tươi trẻ về những cô cậu học trò. Nếu như bạn cho rằng ca khúc này chưa đạt đủ mười điểm thì bạn sai rồi!

Bài hát này chính tay Kiều Dĩ Thần viết đấy!

Thứ mà Kiều Dĩ Thần am hiểu nhất chính là đem những quãng âm đối lập kết hợp với nhau tạo nên những giai điệu hay nhất, sau đó sửa chữa lại rồi đem chúng nối với nhau. Thế nên, người nghe khi thưởng thức ca khúc sẽ không còn cảm thấy phần âm nhạc bị đột ngột.

Nếu như dùng ca khúc [Thời gian] để đánh giá thì toàn bộ bài hát đều là làn điệu trữ tình du dương, thế nhưng trong đó còn có một vài quãng âm lên đến cao độ thứ tám. Thật ra, trong giai điệu của ca khúc đã ẩn đi quãng âm thứ tám nguyên bản, chính là nhờ qua bàn tay xử lý của Kiều Dĩ Thần mà trở nên mềm mại hơn. Tuy rằng đây là bái hát âm cao, nhưng lại không gây chói tai.

Nhưng mà cuối cùng vẫn phải dựa vào năng lực của ca sĩ mới có thể phô diễn những tinh túy của ca khúc này, vì vậy đành phải trông chờ vào bản lĩnh của họ thôi.

Tâm trạng lúc này của Đinh Mông chỉ có thể diễn tả bằng một từ: bi phẫn. Lại nói [I’m here], cho dù có phải là ca sĩ hay là người ngoài ngành cũng cũng thể nhìn ra bài hát này khó đến mức nào. Ca khúc [Thời gian], nhìn thì tưởng đơn giản, nhưng vì sao lại cần nhiều kĩ thuật như vậy? Chẳng lẽ không thể cho cô thoải mái mà hát một bài hát à?

Đinh Mông cố gắng điều chỉnh tâm trạng bản thân rồi bắt đầu tập trung thu âm. Thế nhưng kết quả mới có ba mươi giây đã bị Kiều Dĩ Thần bắt dừng.

“Em gần đây còn học tại trung tâm huấn luyện không vậy?” Anh nhìn cô, hỏi cực kì thản nhiên.

Đinh Mông: “…”

Cô cảm thấy những lời này có thể phiên dịch thành: “Em gần đây còn làm bài tập cho anh đưa cho em sao?” –Haizzz, đúng là năm đó tạo nghiệt mà.

“Gần đây em có hơi bận một chút……”

“Vì thế nên không đi học nữa?” Kiều Dĩ Thần đứng ở bên ngoài bức tường cách âm nhìn cô, “Các kỹ năng khi hát, nếu như không luyện tập thường xuyên, sẽ dần bị quên lãng”.

Đinh Mông: “…”

Những lời này tự động được cô phiên dịch thành: “Tất cả kiến thức với kỹ năng làm bài, nếu như không thường xuyên luyện tập thì kiến thức sẽ bị trôi tuột ngay”.

……..Thật không thể ngờ là Kiều Dĩ Thần lại thù dai đến vậy, bây giờ vẫn còn nhớ đến mấy câu nói trước kia.

“Làm lại.”

Đinh Mông lại hát lần nữa, để rồi vẫn bị Kiều Dĩ Thần bắt dừng lại: “Điều anh muốn không phải là kỹ xảo lòe loẹt này.”

Đinh Mông: “…”

Được lắm, chó con. Tối hôm nay đừng hòng ngủ trên giường.

Lại qua hai giờ nữa, thành quả thu được rất ít. Đinh Mông cứ tưởng theo chiều hướng này thì hai năm nữa mới thu xong album mất.

Buổi tối, Kiều Dĩ Thần còn lịch hẹn thu âm với ca sĩ khác nữa nên không về nhà ăn cơm. Đinh Mông ở nhà tùy tiện ăn qua bữa rồi lên tầng hai tự luyện tập một lúc.

Thật ra, cô không cảm thấy năng lực của mình có điểm gì thụt lùi. Dù sao tiếp theo cô cũng hợp tác cùng Cố Tín, thôi thì thỏa mãn cơn giận của của đại chế tác Kiều vậy, cô vẫn sẽ đi huấn luyện đặc biệt.

Thời điểm huấn luyện xong, Kiều Dĩ Thần vẫn chưa về. Cô tranh thủ tắm rồi nằm trong phòng lên weibo. Vì Giang Mạn kêu cô nếu rảnh rỗi thì nên lên mạng gây chú ý, cho nên dạo này cô rất hay lên weibo cập nhật tin tức. Thế nhưng hôm nay lên weibo, cô cảm thấy tức giận không chịu được.

Cô không có chút liên quan nào với Thi Nhu, nhưng không hiểu sao weibo mới nhất của Thi Nhu lại có tin tức liên quan đến cô.

Thi Nhu v: Tuy anh là đại chế tác nhưng cũng đừng cho mình cái gì cũng đúng. Giới âm nhạc không có anh sẽ không có người khác sao? Nếu nói ai hát kém hơn, anh cho rằng bản thân có thể hơn tôi sao? Tưởng mỗi mình anh biết cứng à? [icon cúi chào]

Đinh Mông: “…”

Cô ấy đang nói Kiều Dĩ Thần sao? Ha ha ha, người chế tác dựa vào cái gì mà phải hát cho cô nghe chứ. Cô đúng là mặt dày….

Cô theo dõi ở phần bình luận thấy có rất nhiều người hâm mộ Thi Nhu vào phụ họa, cũng có rất ít người biết Kiều Dĩ Thần. Ở fanclub Kiều Dĩ Thần cũng có rất nhiều anti của Thi Nhu vào công kích cô ấy.

Đinh Mông out khỏi weibo, nghĩ rằng có phải não Thi Nhu có vấn đề rồi hay không? Một người mới vào nghề mới gặp chút khó khăn liền bỏ chạy rồi trên weibo lại nói xấu người chế tác, chẳng lẽ người đại diện của cô ấy cũng mặc kệ sao?

Đinh Mông uống một hớp nước lạnh, lòng đang cố gắng đè nén cảm giác bực bội khó chịu. Cô mở weibo đăng tin đáp trả Thi Nhu.

Đinh mông_Mông Chủ v: Không thì cô thử lục lại một đoạn video bài hát của cô đi, đăng lên đây cho mọi người cùng nghe thử chút xem? Nếu người chế tác nói sai về cô vậy thì cô cũng sẽ được giải oan thôi :]

Cô vốn là muốn trực tiếp nhắc khéo Thi Nhu, nhưng lại sợ nếu trực tiếp ra mặt đối chất cùng nghệ sĩ khác sẽ tạo ra điều tiếng không hay. Vì thế cô đã đăng một đoạn tin nhắn với nội dung khá trung lập.

Các Tiểu Chanh phát hiện ra tin nhắn này của cô đều cảm thấy vô cùng kinh sợ.

“Mông chủ đại nhân, chị muốn dạy dỗ người khác sao? Các nhóm Tiểu Chanh đã tập hợp xong, chờ đợi Mông chủ hạ lệnh!”

“Mông chủ, em đã nghĩ đến việc xé xác cái kẻ đáng ghét này từ lâu rồi!

“Thi Nhu là đang nói Kiều Dĩ Thần phải không?” Kiều đại thần chính là Bá Nhạc(5) của Mông chủ chúng ta, mắng Kiều đại thần chính là mắng Mông chủ!”

Bole_ZhichingChen_ET

(5) Bá Nhạc: Theo truyền thuyết Trung Hoa, Bá Nhạc nguyên là tên của một vị Thần cai ngựa trên Thiên đình. Ông là bậc thầy am hiểu về ngựa, có thể xét đoán dựa vào dáng vóc. Vì vậy, tên gọi Bá Nhạc được người đời dùng để tán dương những người có tài xem tướng ngựa hay còn gọi là “Bá Nhạc tướng mã”.

Về sau, thành ngữ “Bá Nhạc tướng mã” được dựa trên câu chuyện này. Nó được dùng để nói về một người có thể nhận ra tài năng của người khác hoặc là một người trao cơ hội cho người khác thể hiện bản lĩnh.

“ Quả thật ai nhìn Thi Nhu cũng đều bị cảm động. Có ca sĩ nào hợp tác với Kiều Dĩ Thần mà chưa từng bị anh ấy mắng chứ? Phát loại weibo này, thật ra chỉ có mình cô ta [icon mỉm cười ]”

“Suy luận của Thi Nhu có điểm không rõ ràng cứ như người đang say rượu, người chế tác phải biết hát, vậy chẳng lẽ cô cũng biết sáng tác ư?”

Thi Nhu nhanh chóng nhận ra status trên weibo của Đinh Mông, ngay sau đó cô liền đăng thêm status đáp trả lại Đinh Mông trên weibo.

Thi Nhu v: Liên quan gì đến cô? Chính cô bị Kiều Dĩ Thần ngược nên thành quen rồi, nhưng thế không có nghĩa là người khác cũng sợ giống cô đâu, ok?

Mí mắt Đinh Mông cứ giật liên hồi, cô cảm thấy mình không thể kiềm chế được Thi Nhu. Đã như vậy thì thôi đi, hội diễn này liền biến thành cuộc chiến thôi.

Nói thật, Đinh Mông phải cố gắng lắm mới có thể khống chế tức giận của mình lúc này. Bàn tay cô vô thức nắm chặt lấy con chuột máy tính. Ngay lúc giàu sôi lửa bỏng, ngàn cân treo sợi tóc này thì Cố Tín lại đăng lên status.

Cố Tín v: Chính là loại người này đã khiến giới âm nhạc trở nên ảm đạm.

Lúc anh đăng status cũng chính là lúc Thi Nhu mới vừa hồi phục tinh thần sau status vừa rồi của Đinh Mông.

Đinh Mông nhìn máy tính ngẩn ngơ một lúc, sau đó cơn giận chưa kịp nén lại đã bùng cháy.

Chết tiệt! Cố đại thần quả nhiên là tốt nhất thế giới!

Cô nhanh tay like status của Cố Tín.

Thi Nhu dám cãi lại Đinh Mông nhưng đâu dám cãi lại Cố Tín, thế nên cô ta không có phản ứng lại. Một lúc sau, Tư Mã Tiêu Tiêu cũng đăng status, đại khái nói là hiện nay có rất nhiều người mới luôn tự cho mình là đúng, giới âm nhạc không có họ vẫn có thể tồn tại.

Đinh Mông: “…”

Tuy rằng Tư Mã Tiêu Tiêu không nói rõ tên, nhưng mà mọi người đều biết cô nhắc đến ai. Đinh Mông lại âm thầm like status của Tư Mã Tiêu Tiêu. Thì ra, Chó con nhà mình tuy có độc mồm độc miệng thật đấy, thế nhưng lại được rất nhiều người tôn trọng.

Lúc này, Kiều Dĩ Thần hoàn toàn không biết cuộc chiến huyết vũ tinh phong(6) đang xảy ra trên weibo. Anh đang tranh thủ biên tập lại ca khúc của Đinh Mông một lần nữa, thế nên hơn mười giờ mới về đến nhà.

(6) huyết vũ tinh phong: thành ngữ Trung Quốc, thường được dùng để miêu tả bầu không khí nguy hiểm

Sau một hồi lưỡng lự, anh mở cửa phòng ngủ thì phát hiện ra của phòng bị khóa trái từ bên trong.

Kiều Dĩ Thần: “…”

Nương nương lại muốn xướng điệp khúc gì vậy.

Anh gõ cửa: “Vợ à, anh về rồi”

Đinh Mông nhìn thoáng qua cửa phòng rồi tắt máy tính đi ngủ: “À này, hôm nay anh sang phòng bên cạnh mà ngủ đi”.

“……. Vì sao?” Anh muốn ôm vợ ngủ cơ.

“Bởi vì em không phải người thích ngược đãi(7) ”.

(7) ngược đãi (nguyên văn M): masochism, là một hình thức quan hệ tình dục có tính chất bất thường thuộc nhóm lệch lạc tình dục. Người khổ dâm chỉ có khoái cảm tình dục cực độ khi bị người khác hành hạ, làm đau đớn như bị đánh đấm hay chửi rủa.

Kiều Dĩ Thần: “…”

Anh….. Cũng đâu có thích hành hạ(8) người khác.

(8) hành hạ (nguyên văn S): sadism, là một dạng hoạt động tình dục bất thường nằm trong nhóm lệch lạc tình dục. Người mắc chứng ác dâm được định nghĩa như là người chỉ tìm thấy khoái lạc, cực khoái tình dục khi hành hạ hoặc làm cho đối tượng phải đau đớn khổ sở trong khi quan hệ tình dục.

Kiều Dĩ Thần quyết định để cho Đinh Mông có thời gian bình tĩnh. Vì thế anh sang phòng bên cạnh tắm trước. Lúc quay trở về phòng thì cửa phòng vẫn khóa trái cửa như trước.

Anh bắt đầu bám riết gõ cửa không tha: “Vợ à, không ôm em anh không ngủ được”.

Đinh Mông: “…”

Cô trở mình, lấy chăn bịt kín đầu.

Kiều Dĩ Thần vẫn đứng gõ cửa: “Vợ à….”. Hai tiếng này thốt lên càng ngày càng đáng thương.

Đinh Mông tuy rằng quyết tâm không muốn cho anh vào nhưng rồi không biết thế nào vẫn ra mở cửa cho anh.

Cửa vừa mở ra, cô đã bị Kiều Dĩ Thần ôm chặt vào lòng. Anh khẽ dụi đầu vào vai Đinh Mông, cọ cọ làn da mềm mạ làm cô thấy nhột.

Đinh Mông rầu rĩ nói: “Nếu anh không vào là em đóng cửa đấy”.

Kiều Dĩ Thần theo cô vào phòng, tắt đèn rồi nằm xuống cạnh cô. Anh ôm chặt cô từ phía sau: “Em đang tức giận chuyện thu âm à?”

Đinh Mông cau mũi: “Không hề”. Cô mới không giống Thi Nhu.

Kiều Dĩ Thần cười cười. Tiếng cười trầm thấp dễ nghe khiến Đinh Mông tưởng rằng nếu như theo lời anh nói thì tuyệt đối không thể ngược Thi Nhu!

“Anh chỉ hy vọng là em sẽ hát ca khúc này tốt nhất”.

“Em biết, tối hôm nay em có luyện tập mà…”

“Vợ anh ngoan quá”. Kiều Dĩ Thần cắn nhẹ tai cô, “Có giấc mơ đẹp! Ngủ ngon! Vợ yêu!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN