Bản hòa tấu hôn nhân - Chương 69 + 70
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
152


Bản hòa tấu hôn nhân


Chương 69 + 70


Uông Tư Miểu vừa nói xong, mọi người dưới khán đài nhiệt liệt vỗ tay hoan hô.

Đứng trên sân khấu, MC cười nói: “Sớm biết vậy, hôm nay phải mời Kiều Đại đến trao giải rồi. Nói không chừng chúng ta có thể chứng kiến màn hôn môi hôn trán các loại rồi.

Thính phòng liền truyền đến từng trận cười, lúc này Đinh Mông mới hoàn hồn. Kiều Dĩ Thần nghiêng đầu nhìn cô, trong mắt ánh lên ý cười vui vẻ: “Ý của MC là em mau chóng lên nhận giải đấy.”

Khóe miệng Đinh Mông nhếch lên một nụ cười, đứng khỏi ghế ngồi.

Uông Tử Miêu là người đã có tuổi, nhưng hôm nay lại mặc âu phục đứng trên sân khấu, thể hiện tinh thần khỏe mạnh.

Đinh Mông nhận từ tay ông chiếc cúp, cơn sóng cảm xúc trong lòng mãi không thể lặng được.

MC bên cạnh hỏi: “Thầy Uông, thầy có kỳ vọng gì với hậu bối không?”

Uông Tư Miểu nói: “ Mỗi một bài hát trong album, tôi đều nghiêm túc nghe thử. Có thể nói, đây là album chất lượng nhất mà tôi nghe qua trong mấy năm nay, chất lượng hạng nhất hạng nhì. Không chỉ người biểu diễn có bản lĩnh, đối với Kiều Dĩ Thần mà nói, đây cũng là một bước đột phá của cậu ấy. Lúc trước khi tôi chấp nhận lời phỏng vấn của bạn bè trong giới truyền thông cũng đã nói, mỗi ca khúc trong album đều là tinh phẩm. Nó đạt được giải thưởng này, có thể nói là vô cùng xứng dáng.”

Uông lão sư thao thao bất tuyệt nói một đoạn dài, rồi đổi đề tài: “Đương nhiên, điều này cũng không đại diện cho điều gì. Cho dù là Đinh Mông hay Kiều Dĩ Thần cũng đều còn thời gian để tiến bộ. Tôi rất chờ mong những tác phẩm tuyệt vời tiếp theo của hai người.”

”Cảm ơn thầy.” Đinh Mông cúi đầu thật sâu với Uông Tư Miểu: “Em sẽ tiếp tục cố gắng.”

MC mời Đinh Mông phát biểu cảm nghĩ. Đinh Mông hít sâu một hơi, đi tới trước micrô.

”Xin cảm ơn ban giám khảo đã trao cho tôi giải album xuất sắc. Ngay từ lúc quyết định thu album này, người đại diện của tôi cũng không đồng ý. Bây giờ đạt giải thưởng này, tôi có thể khiến cô ấy thỏa mãn rồi. Trong quá trình thu album, chúng tôi gặp rất nhiều khó khăn. Quan hệ hôn nhân của tôi và Kiều Dĩ Thần bị đưa ra ngoài ánh sáng dẫn đến rất nhiều antifans, cũng làm cho đam mê ca nhạc của tôi giảm đi chút ít. Lúc đó tôi cảm thấy lo lắng, sợ album không có người mua. Tôi cảm thấy rất có lỗi với Kiều Dĩ Thần, vì tôi hiểu rõ album này vô cùng quan trọng với anh ấy.”

Đinh Mông nói đến đây, vành mắt đã bắt đầu đỏ lên. Cô hít sâu một hơi, dừng một chút rồi nói tiếp: “Nhưng lúc đó, anh ấy vẫn ở bên cạnh tôi, an ủi tôi, cổ vũ tôi, lúc đó thật sự vô cùng biết ơn anh ấy. Còn ở trên mạng, tuy mỗi ngày đều có rất nhiều người mắng tôi, nhưng bạn bè và các fan hâm mộ của tôi đã gửi rất nhiều tin nhắn ủng hộ. Xin cảm ơn mọi người rất nhiều. Đây chính là ý nghĩa của bài hát “. Nếu như không có sự ủng hộ của mọi người, tôi sẽ không có khả năng vượt qua đoạn thời gian khó khăn kia. Hôm nay, nhân lúc đạt được giải album âm nhạc xuất sắc nhất này, phần vinh quang không thuộc về tôi mà là của chúng ta. Xin cảm ơn.”

Đinh Mông nói những lời này xong, các Tiểu Chanh đã khóc không thành tiếng, ngay cả Kiều Dĩ Thần cũng có chút rung động.

Các vị khách trong thính phòng đều vỗ tay, ngay cả trên sân khấu MC cũng vỗ tay vì cô. Đinh Mông cúi chào mọi người một lần nữa, vẫy chiếc cúp rồi quay trở về ghế ngồi.

Kiều Dĩ Thần nhìn cô trở về, cười nói: “Thật không hổ là cao thủ môn văn năm đó, mấy chuyện lôi kéo người này em vô cùng thành thục.”

Đinh Mông dụi mắt, trừng mắt nhìn anh: “Ai lôi kéo người? Đấy là chân tình của người ta.”

Kiều Dĩ Thần cười một tiếng, nhìn cô chăm chú: “Nhưng có một chỗ anh muốn sửa một chút.”

”Cái gì?”

”Album quả thật rất quan trọng với anh, nhưng vĩnh viễn không bao giờ quan trọng bằng em.”

Lòng Đinh Mông nao nao, tâm trạng thiếu nữ lần thứ hai lại kích động.

Kiều Dĩ Thần nhếch miệng, vuốt đầu cô.

Giang Mạn ngồi bên cạnh: “…”

Hai vợ chồng này chẳng bao giờ để tâm đến chuyện xung quanh, cứ tự nhiên show ân ái… ngược cẩu?

Bên này Đinh Mông vừa mới nhận được giải thưởng, fans hâm mộ của cô đã không thể chờ đợi mà truyền tin này lên mạng, khiến Tiểu Chanh khắp cả nước nhao nhao khen ngợi.

Mỗi năm sau giải album xuất sắc nhất còn một giải thưởng lớn nữa là giải Kim khúc.

Năm nay, trong danh sách đề cử của Giai điệu vàng có Đinh Mông với ca khúc chính “Cảm ơn”, Cố Tín với ca khúc chính “Crazy”, còn Đường Thi Nhiên năm nay phát hành bài hát solo “Giấc mơ ngọt ngào“.

Mặc dù Đường Thi Nhiên đi theo con đường ca sĩ thần tượng, nhưng một năm vẫn có khoảng sáu bảy bài hát.

là ca khúc tốt nhất của cô ấy, có lẽ lượng tiêu thụ Album của Đinh Mông đã kích thích Tinh Diệu. Cuối cùng bọn họ cũng viết một ca khúc có thể để Đường Thi Nhiên phát huy giọng hát của mình.

Bài này Đinh Mông cũng từng nghe thử, so với lúc trước dự thi, giọng hát của Đường Thi gần như không có chút tiến bộ nào.

Lần này, người trao giải cũng là vị khách quý trong giới âm nhạc. Lúc anh ta cầm phong thư màu đỏ, ánh đèn bốn phía quay sang chiếu khắp nơi.

”Năm nay, người đoạt được giải Kim khúc là ——– Đinh Mông với bài hát chính !”

Lần này, tiếng reo hò ở hiện trường còn sục sôi hơn lúc công bố album của năm. Tất cả Tiểu Chanh đang ở đó đều phát điên hết rồi, chỉ hận không thể xông lên sân khấu nhảy nhót cho mọi người xem.

Kiều Dĩ Thần cũng vỗ tay cho Đinh Mông, Đinh Mông che miệng mình, thật sự không thể tin được. Cô cho rằng mình đạt giải album xuất sắc của năm cũng sẽ không có khả năng nhận thêm được Kim khúc. Không thể ngờ thầy cô giáo trong ban giám khảo… lại là tình yêu đích thực của cô.

Lần thứ hai cô đi lên sân khấu, chuẩn bị nhận cúp từ tay khách quý.

Đúng lúc này, vị khách trao giải đó lại không đưa cúp cho cô. Đinh Mông chớp mắt không hiểu chuyện gì xảy ra, lúc trước diễn tập không có màn này mà.

Trên sân khấu, MC nhìn vị khách nói: “Thầy Lưu, hình như thầy rất thích chiếc cúp này?”

Thầy Lưu nói: “Tôi chỉ đang nghĩ, giải thưởng này có thể để Cố Tín trao được không?”

Hiện trường truyền tới một hồi xôn xao lớn, MC cười nói: “Tôi thì không có ý kiến gì, nếu như Cố Tín vui lòng trao giải thưởng này thì chúng ta hãy mời cậu ấy lên đây thôi.”

Mọi ánh đèn trong phòng đều chiếu vào Cố Tín, anh thoáng nở nụ cười rồi đứng dậy khỏi chỗ ngồi, đi lên sân khấu.

Sau khi lên sân khấu, MC còn trêu đùa nói: “Cậu vừa bị tuột mất cái cúp này lại còn phải đích thân trao cho người khác, có phải cậu cảm thấy chúng tôi rất tàn nhẫn không?”

Tay Cố Tín cầm chiếc cúp, cười thật tươi: “Nếu như tôi nói, Đinh Mông có thể cầm được chiếc cúp này, so với mình được cầm phần thưởng này còn khiến tôi vui vẻ hơn, mọi người sẽ tin sao?”

Các fans hâm mộ có mặt trong hiện trường thét chói tai, còn có một số vị khách quý ồ lên. MC trên sân khấu ho một cái, nghiêm túc nhìn về phía Cố Tín: “Cố tiên sinh, tôi vẫn nên nhắc nhở cậu một chút, chồng của Đinh Mông vẫn ngồi ở phía dưới kia.”

Dưới sân khấu lại vang lên tiếng thét, kèm theo tiếng cười. Người quay phim lập tức đưa Kiều Dĩ Thần vào ống kính máy quay.

”Mọi người chơi bẩn quá!” Cố Tín cười một tiếng, đưa chiếc cúp trong tay cho Đinh Mông

”Cảm ơn.” Đinh Mông cầm chiếc cúp, cười với anh thật tươi.

MC ở bên cạnh hỏi Cố Tín: “Cố soái, cậu có gì muốn nói với Đinh Mông và mọi người không?”

Cố Tín suy nghĩ một chút rồi nói: “Được rồi, mọi người đều phát biểu cảm nghĩ khi nhận được phần thưởng, còn hôm nay tôi sẽ nói một chút về suy nghĩ của mình khi không nhận được giải.”

Tất cả mọi người đều nở nụ cười, Cố Tín thản nhiên nói: “ Năm ngoái khi đạt giải tôi đã từng nói, hi vọng giới âm nhạc sẽ xuất hiện thật nhiều nhân tài mới. Năm nay, nguyện vọng này của tôi đã được thực hiện. Tôi thật sự vô cùng vui mừng vì cuối cùng tôi không còn phải chiến đấu một mình nữa rồi.”

Lúc này ở dưới khán đài Tư Mã Tiêu Tiêu chợt hắt xì một cái.

Cố Tín tiếp tục nói: “Tôi biết rất rõ album của tôi có những thiếu sót gì, nhưng tôi lại không thể tìm ra biện pháp loại bỏ nó. Nhưng sang năm, tôi nhất định sẽ mang đến cho mọi người một album hoàn toàn khác biệt.”

Khán giả đồng loại vỗ tay vì anh, MC vừa vỗ tay vừa nói: “Chúng tôi vô cùng mong chờ album năm sau của Cố Tín!”

m nhạc kết thúc buổi lễ long trọng vang lên, Đinh Mông vẫn còn đắm chìm trong không khí của lễ trao giải. Đêm nay cô thu hoạch được giải album xuất sắc của năm và Kim khúc hai giải thưởng lớn, không thể nghi ngờ cô trở thành người chiến thắng lớn nhất.

Vất vả thoát khỏi vòng vây ngắn chặn của truyền thông, lên xe Kiều Dĩ Thần cô vẫn ngẩn người nhìn chằm chằm cảnh sắc ngoài cửa sổ.

Người đang lái xe – Kiều Dĩ Thần cuối cùng không nhịn được “a” một tiếng: “Vẫn còn nhớ nhung cảm xúc khi Cố Tín trao giải cho em sao?”

Đinh Mông: “…”

Anh hoàn toàn không thầm mến Cố Tín sao? Không phải vậy thì sao cứ luôn miệng nhắc đến Cố Tín chứ?

Đinh Mông thở dài, sâu kín nói: “Em chỉ tiếc không được tham gia tiệc ăn mừng.”

Sau khi lễ trao giải kết thúc, vì Đinh Mông nhận được giải thưởng lớn nên công ty định chuẩn bị tiệc ăn mừng nhưng bị Kiều Dĩ Thần từ chối.

Kiều Dĩ Thần nhìn cô nói: “Sắp tổ chức concept rồi, em muốn ăn cho sướng miệng hay giữ giọng?”

Đinh Mông chép miệng, không nói gì. Dù được giải thưởng lớn nhưng anh vẫn giữ bộ dạng nghiêm túc

Đương nhiên, bộ dạng này chỉ đúng đắn khi xử lí công việc của cô.

Đôi khi cô không nhịn được mà nghĩ, nếu như ở trên giường mà anh cũng đứng đắn được như vậy thì tốt.

Kiều Dĩ Thần thấy cô rầu rĩ không vui, lại nói: “Anh đã chuẩn bị rượu vang, về nhà sẽ mở chúc mừng em.”

Đinh Mông trừng mắt nhìn: “Anh chuẩn bị rượu vang từ bao giờ? Anh chắc chắn là em sẽ đoạt giải sao?”

Bộ dạng Kiều Dĩ Thần vô cùng kiêu ngạo, nói: “Đương nhiên, vợ của anh là giỏi nhất.”

Đinh Mông nhìn anh nở nụ cười, không nói nữa.

Kiều Dĩ Thần nói: “Đợi concert lần này kết thúc, anh mời em đi ăn thịt xiên nướng, được không?”

”Hoan hô! Nhất định em sẽ ăn cho đủ vốn!” Nhắc tới thịt xiên nướng, giọng Đinh Mông lập tức trở nên vô cùng vui sướng

Kiều Dĩ Thần thấy bộ dạng này của cô, vô cùng tủi thân hỏi: “Bà xã, trong lòng em thịt xiên nướng quan trọng hay anh quan trọng?”

”Đương nhiên là thịt.” Đinh Mông trả lời không cần suy nghĩ, “Anh lại không ăn được.”

Mắt Kiều Dĩ Thần giật giật, nhìn cô nói: “Về nhà thì em có thể ăn.”

Đinh Mông: “…”

Chắc là cô suy nghĩ nhiều rồi!
Sau khi lễ trao giải kết thúc, truyền thông tranh nhau đưa tin về các giải thưởng trong lễ trao giải lần này.

Đinh Mông nhân lúc chưa buồn ngủ, tranh thủ lên weibo dạo quanh các trang báo mạng xem tin tức lá cải.

”Đinh Mông nhờ vào album đã thắng đậm giải album xuất sắc của năm và Kim Khúc, đăng quang Tân Thiên Hậu của làng nhạc Trung Quốc.”

”Album đã trở thành huyền thoại! Đinh Mông trở thành người chiến thắng lễ trao giải năm nay khi đoạt được cả hai giải Album xuất sắc và Kim khúc!”

”Cố Tín đã gặp được đối thủ! Giải thưởng Album của năm và Kim Khúc đều trượt khỏi tay!”

”Buổi lễ trao giải âm nhạc năm nay, album thắng lớn! Vợ chồng Kiều Dĩ Thần Đinh Mông xưng bá giới âm nhạc!”

Đinh Mông: “…”

Mấy nhà báo này có thù oán gì với cô vậy? Chỉ đọc qua tiêu đề báo mà đã khiến cô đắc tội với Cố Tín và Tư Mã Tiêu Tiêu, còn cái gì mà vợ chồng liên thủ xưng bá giới âm nhạc là cái quỷ gì!

Cô tức giận out khỏi trang web.

Hôm qua trên weibo, đề tài bàn luận về lễ giao trao giải âm nhạc Kim Khúc vô cùng náo nhiệt, bây giờ vẫn còn trên top search weibo. Kèm theo đó, Kiều Dĩ Thần và cô lại lên top search.

Có một số cư dân mạng cho rằng, từ khi hai người bọn cô kết hôn, tần suất lên top search cùng nhau của cả hai người đều ngày càng nhiều, đúng là xứng danh với danh hiệu song quái ngược cẩu.

Đương nhiên cũng có cư dân mạng nói, từ khi hai người bọn cô kết hôn đến nay, họ đã dùng mối quan hệ này để PR tên tuổi, khiến dân mạng rất khó chịu.

Đối mặt với những bình luận ác ý này, Đinh Mông đã học được thái độ bình tĩnh, bản thân không quan tâm quá nhiều đến truyền thông và internet. Cô luôn tự tách biệt bản thân với thế giới, sống cuộc sống của bản thân, gia đình và công việc.

Tuy rằng vừa mới kết thúc buổi lễ trao giải thế nhưng Đinh Mông không có thời gian để nghỉ ngơi. Concert đầu tiên của cô đang bước vào thời gian gấp rút, đếm ngược từng ngày. Bên cạnh đó, bộ phim hoạt hình mà cô tham gia lồng tiếng và hát cover bài OST chủ đề đã được công chiếu các rạp trên toàn quốc.

Hướng Quang đối với các hoạt động gần đây của Đinh Mông vô cùng hài lòng, nhân dịp họp đã biểu dương Kiều Dĩ Thần: “Cậu nói rất đúng, hiện tại tôi đã thấy được giá trị thật sự của Đinh Mông, xem ra một triệu kia không lãng phí rồi.”

Kiều Dĩ thần liếc Hướng Quang: “Đừng có đắc ý như vậy, một triệu kia đối với cậu có là gì!”

Hướng Quang mặt dày nói: “Tiền lương của cậu cũng là do tôi phát đấy.”

Kiều Dĩ Thần không để ý đến Hướng Quang nữa, trực tiếp đứng dậy rời khỏi phòng, Hướng Quang liền gọi lại: “Concept của Đinh Mông cậu có còn vé vào cửa không? Cho mình hai vé, vé hạng nhất nhé.”

”Cậu ra ngoài mà kiếm.” Kiều Dĩ Thần không quay đầu lại mà đi thẳng.

Hướng Quang: “…”

Quả thực vé vào cửa đã không còn nữa, nhưng Kiều Dĩ Thần đã sớm chuẩn bị trước, để lại trước ghế hạng 1.

Nói vậy nhưng căn bản Kiều Dĩ Thần không dùng đến.

Trước buổi diễn một ngày, Đinh Mông tranh thủ dành một buổi chiều để nghỉ ngơi, Kiều Dĩ Thần nói để cho cô giữ sức lực.

Lần tổ chức này định sẽ làm trong hai ngày, đều tổ chức ở thành phố, tuy rằng thời gian tổ chức không kéo dài nhưng đây cũng là bài kiểm tra thể lực của ca sĩ.

Về vấn đề này, Kiều Dĩ Thần luôn tin tưởng Đinh Mông, hiện tại cô có thể tham gia biểu diễn liên tục hai buổi, đều là nhờ quá trình rèn luyện thể lực lúc trước của anh, sau này sẽ có nhiều buổi huấn huyện hơn trước.

Đinh Mông đối với concept đầu tiên của mình vô cùng hồi hộp.

Buổi chiều trước diễn ở nhà, Đinh Mông vừa tỉnh dậy đã thấy Kiều Dĩ Thần làm xong bữa tối. Bởi vì ngày mai là buổi biểu diễn nên bữa cơm này Kiều Dĩ Thần làm khá đơn giản.

Đinh Mông nhìn một bàn thức ăn đạm bạc trước mặt mà không dám oán giận, chỉ có thể nghĩ tới lời hứa thịt xiên nướng của Kiều Dĩ Thần để tự an ủi mà thôi.

Kiều Dĩ Thần dùng muôi gõ một cái lên thành bát, phát ra âm thanh vô cùng vang. Đinh Mông ngẩng đầu nhìn, Kiều Dĩ Thần nhìn cô rồi cười: “Tranh thủ phỏng vấn một chút, ngày mai là tổ chức buổi diễn đầu tiên trong đời, bây giờ em cảm thấy thế nào?”

Đinh Mông suy nghĩ một hồi, nghiêm túc nói: “Khoai tây anh xào ít dầu quá!”

Kiều Dĩ Thần: “…”

Ai muốn nói chuyện xào khoai tây với cô chứ!

”Cả món trứng sốt cà chua này nữa, ít nước quá, nhìn chẳng ngon gì cả.”

Kiều Dĩ Thần: “…”

Anh bình tĩnh hít sâu một hơi, cố gắng duy trì nụ cười: “Có thể không nói đến chuyện ăn uống không?” Hơn nữa còn chê món ăn anh phải vất vả mới làm được, cà chua ít nước sốt quá là sao, anh thấy còn hơi nhiều đấy chứ!

Đinh Mông ngậm đầu đũa trong miệng, rồi nhìn anh nói: “Nhưng mà không nói chuyện ăn, em không biết nói cái gì nữa. Toàn thân em đang run lên đây này!”

Kiều Dĩ Thần sửng sốt một hồi, rồi cúi đầu cười.

Đinh Mông tiếp tục kể khổ với anh: “Mặc dù em đã tham gia diễn tập rất nhiều lần rồi, thế nhưng lúc biểu diễn trực tiếp đâu biết trước được sẽ xảy ra chuyện gì đâu? Trước kia em thấy các ca sĩ biểu diễn thường xuyên xảy ra sự cố ngoài ý muốn, lúc đó em còn chê cười bọn họ, còn bây giờ em chuẩn bị đối tượng bị họ chê cười rồi.”

Kiều Dĩ Thần ngước mắt nhìn Đinh Mông một lúc rồi an ủi cô: “Không sao đâu, không có ca sĩ nào tổ chức biểu diễn mà không xảy sự cố ngoài ý muốn cả, mấu chốt chính là khi gặp sự cố em giải quyết thế nào thôi.”

Nghe những lời này, khóe mắt Đinh Mông lại càng sụp xuống: “Vậy thì càng nguy hiểm, đây là lần đầu em tổ chức biểu diễn chưa có một chút kinh nghiệm gì, nếu lúc ấy có xảy ra sự cố gì thì ê hết cả mặt.”

Kiều Dĩ Thần nói: “Không cần phải lo, bà xã của anh là giỏi nhất mà.”

Đinh Mông chớp mắt hai cái, nhìn anh nói: “Vậy nếu như xảy ra chuyện ngoài ý muốn, anh phải bảo bên ánh sáng tắt hết đèn đi!”

Kiều Dĩ Thần: “…”

Như vậy đâu có phải chuyện ngoài ý muốn, mà là xảy ra sự cố.

Càng gần đến ngày tổ chức biểu diễn, tâm trạng của Đinh Mông càng hồi hộp.

Fanclub Tiểu Chanh trên toàn quốc đều đã về địa điểm tổ chức biểu diễn, xếp thành một hàng dài trước cửa sân vận động, phóng viên của các đơn vị truyền thông đều đã chiếm được vị trí tốt để đưa tin.

Phía sau hội trường ai cũng bận tối mặt tối mũi, tạo hình trình diễn của Đinh Mông đã hoàn thành, cô cũng làm nóng người rồi.

Ca khúc mở màn hôm nay chính là bài cơ bản sẽ là bộ âu phục trắng, thiết kế rất tinh xảo, tà váy được giấu kĩ bên trên, chờ đến lúc Đinh Mông nhảy liền thuận tiện thả làn váy xuống, trang phục sẽ chuyển thành một chiếc váy liền thướt tha, kết hợp với áo khoác nỉ và mũ lưỡi trai bóng chày phía trên, trong chớp mắt đã đổi phong cách trình diễn.

Nhưng mà trọng điểm là… trên đài biểu diễn không có ánh sáng…. vừa hay đúng ý Kiều Đại.

Nhưng mà kỹ xảo này dù đơn giản nhưng cần độ nhuần nhuyễn, vì vậy Đinh Mông phải luyện tập rất nhiều lần.

Không biết từ lúc nào, trên đài biểu diễn đã cất lên tiếng hát, đại nhạc hội biểu diễn chính thức bắt đầu.

Đạo diễn tìm Đinh Mông, bảo cô mau chuẩn bị lên sân khấu, buổi diễn sắp bắt đầu.

Đinh Mông từ nãy giờ vẫn luôn hồi hộp, tay còn hơi run rẩy, thế nhưng trên mặt vẫn cố tỏ ra trấn tĩnh, từ từ tiến ra đài biểu diễn.

Mới tới gần đài biểu diễn đã nghe thấy tiếng hét chói tay của các fan bên dưới sân khấu.

Cô nhìn trộm ra phía bên ngoài, chỉ thấy chỗ khán giả là cả một mảng đen ngòm, Đinh Mông lại nhanh chóng thu hồi tầm mắt.

”Hồi hộp sao?”

Nghe thấy tiếng nói của Kiều Dĩ Thần truyền đến từ bên cạnh, Đinh Mông quay đầu lại nhìn anh, mím môi rồi nói: “Có một chút.”

Kỳ thực bây giờ cô lo lắng đến sắp không chịu nổi nữa rồi.

”Bắt đầu đếm ngược, 10, 9, 8…”

Nghe thấy tiếng đếm của nhân viên phụ trách âm thanh, tim Đinh Mông đập thình thịch, toàn thân toàn cứng đờ, hít thở cũng thấy khó khăn.

Chỉ cần đứng vững trên sân khấu là tốt rồi.

Trong thâm tâm Đinh Mông cứ lặp đi lặp lại những lời này, rồi tranh thủ điều chỉnh lại hô hấp của bản thân.

”Bà xã.” Nghe thấy tiếng gọi của Kiều Dĩ Thần, Đinh Mông theo bản năng quay đầu lại nhìn anh, hơi thở của Kiều Dĩ Thần phả lên khuôn mặt của cô, chợt có bờ môi áp lên môi cô.

Nụ hôn này vô cùng dịu dàng, mang cảm giác yêu thương, đối với Đinh Mông, nó như có ma lực, trong nháy mắt đã dập tắt sự lo lắng trong lòng cô.

Hậu trường đột nhiên yên tĩnh, nhân viên phụ trách đếm ngược thời gian thiếu chút nữa quên bản thân đang đếm đến mấy rồi.

Quả nhiên danh xưng cặp đôi “song quái ngược cẩu” đúng là danh bất hư truyền.

Rất nhanh sau đó, Kiều Dĩ Thần buông Đinh Mông khỏi vòng tay, đôi mắt chăm chú nhìn cô: “Anh sẽ ở đây nhìn em.”

Đinh Mông cắn môi, rồi gật đầu với anh: “Ừ!”

Thời gian đếm ngược hoàn tất, Đinh Mông xoay người lên sân khấu, tiếng hét chói tai của người xem bên dưới như thủy triều vỡ đê.

Buổi biểu diễn này, Đinh Mông sẽ hát tất cả các ca khúc của riêng cô, cộng thêm được đệm bằng ghita và bài hát song ca với Cố Tín

Buổi biểu diễn hôm nay, Cố Tín chính là khách mời đặc biệt không thể tiết lộ ra ngoài, cho nên khi nhìn thấy Cố Tín bước ra sân khấu, tiếng hét chói tai nhanh chóng bao phủ sân vận động.

Đứng ở phía hậu đài, Kiều Dĩ Thần cười lạnh.

Cố Tín là do Đinh Mông mời, có anh ta cùng song ca đương nhiên tốt, nhưng Kiều Dĩ Thần lại rất bất mãn với thái độ của Cố Tín.

Hơn nữa anh ta còn biểu diễn miễn phí.

Đối với vợ người khác lại tốt đến như vậy, chắc chắn đang mưu tính gì đó?

Chính vì vậy, thời điểm Cố Tín hát trên sân khấu, sắc mặt Kiều Dĩ Thần vẫn không tốt.

Cố Tín gỡ tai nghe của mình xuống, nhìn anh nở nụ cười: “Không ngờ đại chế tác Kiều lại có lúc ấu trĩ như vậy, quả thật rất thú vị.”

Kiều Dĩ Thần: “…”

Hát xong đi ngay cho khỏe.

Thế nhưng không được như ý muốn của anh, Cố Tín lại thay trang phục mặc thường ngày rồi ngồi dưới khu vực khách mời xem biểu diễn. Thực ra lúc Đinh Mông mời Cố Tín đến đã đưa cho anh một tấm vé.

Lúc gần cuối buổi biểu diễn, Đinh Mông trình diễn lại ca khúc mới phát hành, các ngọn đèn dưới sân khấu đều tắt. Trên sân khấu, Đinh Mông trong chiếc váy trắng đi lên từ giữa sân khấu, khiến toàn bộ sân vận động bên dưới hét chói tai lần nữa.

Đinh Mông cầm micro trong tay, đứng quan sát khán giả bên dưới một chút rồi cất lời: “Chân thành cảm ơn mọi người đã đến buổi biểu diễn đầu tiên của tôi, hôm diễn ra buổi lễ trao giải âm nhạc Kim Khúc, tôi đã từng nói: Đinh Mông tôi đứng được ở vị trí ngày hôm nay đều là nhờ sự quan tâm, ủng hộ nhiệt tình và tình cảm vô bờ bến của tất cả mọi người. Để bước đến ngày hôm nay, tôi đã trải qua không ít khó khăn, nhưng nhờ sự cổ vũ của tất cả mọi người, tôi đã vượt qua. Cũng cảm ơn sự giúp đỡ từ phía công ty đã cho tôi cơ hội tốt này, đứng sau chuẩn bị cho tôi buổi biểu diễn cho toàn.

Tôi hứa sẽ luôn cố gắng để không phụ sự kỳ vọng của tất cả mọi người.

Cuối cùng, tôi muốn cảm ơn người đàn ông quan trọng nhất cuộc đời của tôi, Kiều Dĩ Thần. Nếu như không có anh ấy, cũng không có tôi của ngày hôm nay. Anh ấy đã dành rất nhiều tâm huyết, lo lắng cho tôi từng bữa ăn, làm việc chăm chỉ mỗi ngày để sáng tác nên các ca khúc tuyệt vời cho riêng tôi.

Tôi yêu tất cả mọi người.”

Tiếng hét cổ vụ lại lần nữa nổi lên dưới khán đài, Đinh Mông mỉm cười, đi lên phía trước hai bước: “Ca khúc cuối của ngày hôm nay, chính là lời cảm ơn của tôi dành cho tất cả mọi người,.”

Tiếng dương cầm du dương truyền ra từ một phía sân khấu, các ngọn đèn đều chiếu về phía đàn dương cầm và người đang đánh đàn, Kiều Dĩ Thần.

Anh mặc bộ âu phục màu trắng, lặng lẽ ngồi trước chiếc đàn dương cầm, bàn tay điêu luyện di chuyển trên từng phím đàn giống như chàng hoàng tử trong giấc mơ của mọi cô gái.

Tiếng đàn du dương không ngừng truyền đi khắp khán đài, khán giả kinh hô một hồi rồi trở lại tĩnh lặng.

Trên màn hình lớn giữa sân khấu phát đến MV fanclub trên cả nước gửi tặng Đinh Mông, được biên tập lại, ghi lại toàn bộ chặng đường ca hát từ ngày đi thi đến hiện tại, từng chút từng chút một.

Tiếng hát trong trẻo của Đinh Mông xuyên thấu màn đêm, phá tan tĩnh mịch của buổi tối.

”Cho dù một mình bước đi trên con đường này, em cũng không cảm thấy cô đơn.

Là anh đã cho em biết, em không chỉ một mình.

Cho dù bản thân có ngã trong vũng bùn, cũng không rời xa ánh sáng mặt trời.

Là anh đã cho em biết, sương mù rồi cũng tan thôi

Là anh dạy em biết, nhất định vượt qua gian nan.

Nụ cười ấm áp của anh như mặt trời soi sáng trái tim em.

Cảm ơn anh đã làm bạn với em.

Cảm ơn sự quan tâm của anh.

Cảm ơn sự dịu dàng của anh.

Cảm ơn anh đã chờ em.

Thankyou, for everything.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN