Bàn Long Chi Minh Vương - Chương 22: Chúng thần mộ địa!!???
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
130


Bàn Long Chi Minh Vương


Chương 22: Chúng thần mộ địa!!???



– Thật ra là có chuyện gì mà Bối Lỗ Đặc đột nhiên triệu tập ta nhỉ?

Minh sau khi nhận được mệnh lệnh triệu tập của Bối Lỗ Đặc lập tức bay thẳng về phía Hắc Ám Chi Sâm trên đường đi trong đầu hắn âm thầm suy đoán lý do Bối Lỗ Đặc gọi mình đến nhưng không thể đoán ra được là chuyện gì nên chỉ có thể tập trung phi hành.

– Kim Loại Thành Bảo? Đến rồi!!

Chỉ trong chốc lát Minh đã bay đến khu vực trung tâm của Hắc Ám Chi Sâm một tòa Kim Loại Thành Bảo màu đen đã xuất hiện trước mắt hắn. Minh lập tức bay đến nhẹ nhàng đáp xuống trước tòa thành bởi vì hắn biết mình đã đến nơi Kim Loại Thành Bảo chính là nơi ở của Bối Lỗ Đặc đồng thời cũng là đặc sản của Địa Ngục Kim Loại Sinh Mạng!

– Lão sư cuối cùng ngươi cũng đến rồi!

Minh vừa đáp xuống thì Phổ Tư Lặc lập tức xuất hiện trước mặt hắn vui mừng nói.

– Phổ Tư Lặc thật ra đã xảy ra chuyện gì sao ngươi lại ở đây?

Minh thấy Phổ Tư Lặc xuất hiện thì gật đầu một cái rồi lập tức hỏi.

– Thưa lão sư chuyện là thế này ba ngày trước khi con xuất quan lo xử lý chuyện ở Hỗn Loạn Chi Lĩnh đột nhiên có một con Tử Kim Thử Vương tên là Cáp Duy đến báo với con là Bối Lỗ Đặc đại nhân muốn triệu kiến con bảo con đi theo hắn. Lúc đó con nghe xong kinh hãi vô cùng vốn muốn vào trong Vị Diện Mật Thất báo cho lão sư nhưng Cáp Duy lại nói là không cần bởi vì Bối Lỗ Đặc đại nhân chính vì biết lão sư ngài đang bế quan không muốn quấy rầy ngài nên mới cho hắn tới tìm con. Con nghe vậy chỉ còn cách theo hắn tới nơi này!!

Phổ Tư Lặc trả lời.

– Ừ! Vậy ba ngày nay ngươi đã gặp được Bối Lỗ Đặc đại nhân chưa?

Minh hỏi tiếp.

– Vẫn chưa! Sau khi con tới đây Bối Lỗ Đặc đại nhân vẫn chưa triệu kiến con! Ba ngày nay con chỉ có thể ở bên ngoài chờ! Cho đến vừa nãy Cáp Duy có truyền âm cho con biết là lão sư đã tới nên con mới ra đây đợi người!!

Phổ Tư Lặc lắc đầu nói.

– Ừ!

Minh nghe vậy thì gật đầu một cái im lặng đứng chờ. Bỗng nhiên ngay lúc này sau lưng hắn lại vang lên một tiếng nói nữa:

– Minh không ngờ ngươi lại là người đầu tiên tới đây!!

– Đức Lâm Kha Ốc Đặc là ngươi! Ngươi cũng được gọi tới đây sao?

Minh nghe thấy tiếng nói quay đầu lại thấy Đức Lâm Kha Ốc Đặc đang đáp xuống thì kinh ngạc hỏi.

– Minh ngươi nói gì vậy? Không chỉ có ta mà tất cả thần cấp cường giả trên Ngọc Lan đại lục đều được Bối Lỗ Đặc đại nhân gọi tới! Ngươi không biết sao?

Đức Lâm Kha Ốc Đặc nghe thấy câu hỏi của Minh thì tỏ vẻ kinh ngạc nghi hoặc hỏi ngược lại hắn.

– Là vậy sao! Ta đúng thật là không biết! Sáu năm nay ta đều bế quan tu luyện sáng nay vừa đột phá xuất quan thì đã nhận được thần thức truyền âm của Bối Lỗ Đặc đại nhân bảo ta tới đây!!

Minh nghe vậy ra vẻ hiểu ra nhìn Đức Lâm Kha Ốc Đặc cười nói.

– Ha… Ra là vậy sao!! Từ từ đã…. Ngươi nói là sáng nay ngươi vừa đột phá xuất quan! Đột phá cái gì? Trung vị thần cảnh giới sao??

Đức Lâm Kha Ốc Đặc nghe vậy thì cười nói nhưng sau đó ông ta như nhận ra điều gì đó bất thường trong câu nói của Minh lập tức nhìn hắn cả kinh kêu lên.

– Đúng! Sáng nay ta vừa may mắn đột phá tới trung vị thần cảnh giới!!

Minh thấy vậy gật đầu nói.

– Cái này…… Cái này….. Cái này……

Đức Lâm Kha Ốc Đặc nghe thấy câu trả lời của Minh thì há hốc mồm lắp bắp hồi lâu không nói được một câu nào. Cuối cùng ông ta chỉ khẽ thở dài mà nói:

– Ai! Minh ta thật không muốn thừa nhận nhưng thiên phú của ngươi đúng là quá mức yêu nghiệt mà! Coi ra sau này ta càng phải cố gắng tu luyện mới được nếu không chắc chắn sẽ bị ngươi bỏ xa a!!

– Đức Lâm xin đa tạ lời khen của ông!!

Minh nghe thấy lời nói của Đức Lâm Kha Ốc Đặc thì mỉm cười chân thành nói. Nụ cười này của hắn là xuất phát từ chân tâm của hắn tuyệt không có nửa phần giả dối bởi vì lúc này hắn đã thật sự cảm thấy kính phục trước tấm lòng và khí độ đối nhân xử thế của Đức Lâm Kha Ốc Đặc! Tuy hiện tại thực lực của ông ta có thể nói là đã kém hắn quá xa nhưng chỉ dựa vào phần khí độ này cũng đã đủ làm hắn phải tự thẹn không bằng thật sự kính phục rồi!!

Một giờ sau ba thần cấp cường giả khác là Đại Tế Ty Khải Sắt Lâm, Đế Lâm và Tháp La Sa cũng đã tới bên ngoài Kim Loại Thành Bảo. Năm thần cấp cường giả của Ngọc Lan đại lục cùng đứng bên ngoài Kim Loại Thành Bảo yên lặng chờ đợi Bối Lỗ Đặc triệu gọi vừa thảo luận trao đổi các vấn đề tu luyện!

……….

– Két!!

Đến giữa trưa đột nhiên cánh cửa đang đóng chặt của Kim Loại Thành Bảo lại đột nhiên mở ra một lão nhân mắt ti hí thân mặc một bộ hắc bào rộng thùng thình từ bên trong thong dong bước ra tiến về phía năm đại thần cấp cường giả.

– Chúng ta bái kiến Bối Lỗ Đặc đại nhân!!

Vừa thấy lão nhân đó xuất hiện năm thần cấp cường giả không ai bảo ai đều nhanh chóng hướng về lão nhân đó cung kính cúi người hành lễ bởi vì trong lòng năm người đều rõ ràng lão nhân trước mắt chính là người đã triệu tập bọn họ tới đây chúa tể thật sự của Ngọc Lan đại lục: Bối Lỗ Đặc!!

– Không cần đa lễ! Các ngươi cùng ta đi vào đây!

Bối Lỗ Đặc thấy được hành động của năm người thì không tỏ vẻ gì chỉ nhẹ nhàng liếc mắt nhìn bọn họ nói một tiếng rồi quay đầu bước vào trong Kim Loại Thành Bảo căn bản không để ý tới biểu hiện của năm người bọn họ.

Năm thần cấp cường giả thấy vậy lén nhìn nhau một cái rồi bước theo Bối Lỗ Đặc vào trong Kim Loại Thành Bảo không dám chậm trễ chút nào. Dưới sự dẫn dắt của Bối Lỗ Đặc cả năm người nhanh chóng đi xuyên qua Kim Loại Thành Bảo tiến tới một thư phòng rộng rãi chứa đầy sách.

– Các ngươi ngồi đi!!

Tới nơi Bối Lỗ Đặc bước tới một cái bàn đặt giữa thư phòng nhẹ nhàng ngồi xuống rồi nhìn năm người đi sau mình nói.

– Vâng!!

Năm thần cấp cường giả vừa nghe vậy lại cung kính đáp rồi nhanh chóng chia ra ngồi xuống mỗi người đều im lặng chờ đợi Bối Lỗ Đặc lên tiếng.

– Các ngươi có vấn đề gì muốn hỏi ta thì cứ nói ra đi!

Thấy năm người đã ngồi xuống thì Bối Lỗ Đặc nhẹ nhàng lên tiếng.

– Ta xin mạo muội hỏi Bối Lỗ Đặc đại nhân tại sao hôm nay ngài lại cho triệu tập năm người bọn ta tới đây?

Nghe được câu nói của Bối Lỗ Đặc năm thần cấp cường giả nhìn nhau trao đổi một cái rồi do Minh có thực lực cao nhất trong năm người đứng ra làm đại diện đặt câu hỏi.

– Các ngươi có biết vì sao sáu năm trước ta lại hạ lệnh cho các ngươi phải phân chia địa bàn trên Ngọc Lan đại lục không?

Nghe thấy câu hỏi của Minh đưa ra Bối Lỗ Đặc không trả lời mà chỉ cười nhẹ một cái rồi hỏi ngược lại năm người.

– Bọn ta không dám tùy tiện đoán suy nghĩ của Bối Lỗ Đặc đại nhân!! Xin đại nhân công khai cho bọn ta được rõ!!

Năm thần cấp cường giả nghe thấy câu hỏi của Bối Lỗ Đặc thì cùng nhau nói to.

– Thật ra chuyện phân chia lãnh thổ trên Ngọc Lan đại lục này cũng không phải là ý của ta mà là ý của một vị chí cao vô thượng chủ thần ra lệnh cho ta làm!!

Bối Lỗ Đặc thấy vẻ mặt của năm người thì nhẹ nhàng nói.

– Chủ thần!!

Nghe thấy hai chữ chủ thần thì năm thần cấp cường giả lập tức trở nên kinh hãi vô cùng. Bọn họ không ngờ một chuyện nhỏ như là phân chia lãnh thổ trên một vật chất vị diện bình thường lại là do một chí cao vô thượng chủ thần ra lệnh! Trong lòng năm người bọn họ lập tức xuất hiện có vô số suy đoán về việc tại sao chủ thần phải làm như vậy thật ra nhưng không ai có được câu trả lời chỉ có Minh sau khi suy nghĩ một chút như hiểu được chút gì lần nữa nhìn Bối Lỗ Đặc hỏi:

– Bối Lỗ Đặc đại nhân xin cho phép ta được lớn mật mạo muội hỏi là chủ thần sở dĩ tự mình ra lệnh cho ngài bảo phân chia Ngọc Lan đại lục có phải vì ngài ấy muốn tìm vật gì hay là chuẩn bị làm gì đó ở nơi này không??

– Đúng vậy! Sở dĩ chủ thần muốn ta bảo các ngươi phân chia Ngọc Lan chính là vì muốn quét dọn lại nơi này một lần bởi vì ngài ấy muốn ở đây xây dựng một tòa Chúng Thần Mộ Địa!!

Bối Lỗ Đặc nghe thấy câu hỏi của Minh thì trên miệng xuất hiện một nụ cười thưởng thức gật đầu mở miệng xác nhận suy đoán của hắn.

– Bối Lỗ Đặc đại nhân Chúng Thần Mộ Địa đó là cái gì? Tại sao chủ thần lại muốn xây dựng nó trên Ngọc Lan đại lục chúng ta?

Bốn thần cấp cường giả còn lại nghe thấy cái tên Chúng Thần Mộ Địa thì không hiểu sao trong lòng đột nhiên xuất hiện một cỗ tâm tình bất an lo lắng vô cùng vô cùng nghi hoặc nhìn Bối Lỗ Đặc hỏi.

– Chúng Thần Mộ Địa sao? Nó là một trò tiêu khiển trong lúc nhàm chán của chủ thần! Đầu tiên ngài ấy sẽ dùng sức mạnh vô biên của mình tạo ra một cái mê cung khổng lồ rồi tiếp theo để vào trong đó vô số thần cách thần khí quý giá sau đó ngài ấy sẽ cho loan truyền tin báo về Chúng Thần Mộ Địa ra khắp các vị diện kích động cho vô số thần cấp cường giả đổ xô đến Ngọc Lan đại lục chúng ta tranh đoạt. Cuối cùng ngài ấy chỉ việc ngồi một chỗ cảnh nhìn số cường giả này chém giết lẫn nhau để làm trò tiêu khiển mua vui cho ngài ấy!!

Bối Lỗ Đặc từ từ giải thích ý nghĩa của Chúng Thần Mộ Địa với năm đại thần cấp cường giả ở đây.

– Bối Lỗ Đặc đại nhân theo ngài nói như vậy Ngọc Lan đại lục chúng ta trong tương lai sẽ trở thành bãi chiến trường cho các thần cấp cường giả từ các vị diện khác tới hỗn chiến! Nếu như vậy thì chắc chắn toàn bộ đại sẽ bị hủy diệt hơn tỷ nhân mạng sẽ chết oan uổng!! Ta xin ngài hãy bẩm lại với chủ thần xin ngài ấy hủy bỏ trò chơi này đi!!!

Nghe xong lời kể của Bối Lỗ Đặc thì Đại Tế Ty Khải Sắt Lâm tấm lòng nhân hậu lập tức lo lắng vô cùng không nhịn được mở miệng nhờ Bối Lỗ Đặc thỉnh cầu chủ thần hủy bỏ trò chơi Chúng Thần Mộ Địa. Ba thần cấp cường giả còn lại tuy không lên tiếng nhưng sắc mặt của họ đều lo lắng vô cùng nhìn Bối Lỗ Đặc chờ hắn lên tiếng. Trong năm thần cấp cường giả chỉ có Minh là sắc mặt vẫn thản nhiên như thường không biểu lộ gì bởi vì hắn đã sớm biết chân tướng của Chúng Thần Mộ Địa nên cũng biết trước câu trả lời của Bối Lỗ Đặc sẽ là như thế nào!!

– Muốn ta nói lại với chủ thần xin ngài ấy hủy bỏ Chúng Thần Mộ Địa sao? Đây là chuyện không thể nào! Ta chỉ là người hầu của ngài ấy thôi căn bản không có quyền xin ngài ấy thay đổi quyết định của mình! Hôm nay ta gọi các ngươi tới đây chỉ là muốn báo cho các ngươi biết trong năm sáu mươi năm nữa thì cường giả từ các vị diện khác sẽ lần lượt tiến vào Ngọc Lan đại lục các ngươi nên tranh thủ trong thời gian này cố gắng nâng cao thực lực đến mức tối đa để tương lai có thêm chút năng lực tự bảo vệ mình mà thôi!! Bây giờ tất cả về đi!!

Bối Lỗ Đặc sau khi nghe xong yêu cầu của Đại Tế Ty thì lạnh lùng ra lệnh đuổi khách sau đó toàn thân biến thành hắc khí tan biến mất.

Năm thần cấp cường giả thấy vậy thì sắc mặt khó xem nhìn nhau một cái rồi cùng nhau bay trở ra lối vào Kim Loại Thành Bảo trên đường đi sắc mặt ai nấy cũng khó xem vô cùng hiển nhiên ai cũng đang lo lắng vì tai ương sắp tới.

– Cáo từ!

Sau khi ra khỏi Kim Loại Thành Bảo thì bốn người Đức Lâm Kha Ốc Đặc, Đại Tế Ty, Đế Lâm, Tháp La Sa miễn cưỡng nói với nhau một tiếng rồi dốc toàn lực bay về phương hướng hang ổ của mình. Bọn họ lúc này chỉ muốn mau chóng về tới nơi để có thể lập tức bế quan tu luyện tranh thủ nâng cao thực lực để ứng phó với đại chiến sắp tới.

– Phổ Tư Lặc về thôi!!

Minh vung tay bắt lấy Phổ Tư Lặc đang đợi bên ngoài Kim Loại Thành Bảo rồi nhanh chóng bay trở về Vị Diện Mật Thất. Hắn cũng như đám người Đức Lâm Kha Ốc Đặc muốn tranh thủ khoảng thời gian năm sáu mươi năm cuối cùng này nâng cao thực lực tới cực hạn. Chỉ có điều khác với đám người Đức Lâm Kha Ốc Đặc là Minh đã vẽ ra sẵn một con đường nhanh nhất để gia tăng thực lực cho mình! Con đường dung hợp huyền ảo!!

PS: Chương sau sẽ là trận chiến đầu tiên cho phần Chúng Thần Mộ Địa mong các bạn sẽ chú ý đón xem! Cảm ơn!!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN