Bàn Long Chi Minh Vương - Chương 3: Báo thù, nhân loại.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
113


Bàn Long Chi Minh Vương


Chương 3: Báo thù, nhân loại.



Lạc Nhật sơn mạch Nguyệt Lang Hồ đây là nhà của tất cả Lang hệ ma thú ở vòng ngoài của Lạc Nhật sơn mạch bất kể là cấp bậc nào chỉ cần là Lang Tộc đang ở vòng ngoài của Lạc Nhật sơn mạch thì đều có thể tới đây cư trú.

Các thợ săn nhân loại đến Lạc Nhật sơn mạch săn giết ma thú dù gan lớn thế nào cũng không dám tiến vào phạm vi quanh Nguyệt Lang Hồ. Không chỉ nhân loại mà dù là ma thú khác trong Lạc Nhật sơn mạch cũng không dám tùy tiện tiến đến đây bởi vì nếu tiến vào thì sẽ bị Lang Tộc ở vòng ngoài điên cuồng truy sát. Vì vậy nơi này vô hình trung trở thành một thế lực lớn ở vòng ngoài Lạc Nhật sơn mạch.

Nhưng hôm nay lại có một ma thú không phải là Lang Tộc dám tiến vào Nguyệt Lang Hồ hơn nữa nó còn dám đứng ở đây ngạo nghễ quát to:

– Kha Nhĩ Lý ngươi ở đâu mau cút ra đây cho ta!!

Tiếng quát của nó nhờ Phong hệ sơ cấp ma pháp Lan Truyền mà vang dội khắp phạm vi Nguyệt Lang Hồ. Lập tức từ bốn phương tám hướng vô số Lang Tộc ma thú tràn ra bao vây kẻ xâm nhập lại, một con Phong Lang vừa nhìn thấy kẻ xâm nhập thì kinh ngạc hô to:

– Hắc Ám Ma Sư ngươi còn chưa chết?

– Đúng ta chưa chết!! Hôm nay ta đến tìm Kha Nhĩ Lý báo thù những kẻ không liên quan cút ra cho ta! Nếu không CHẾT!!

Ma thú dám đơn độc xông vào Nguyệt Lang Cốc thì ra chính là kẻ vừa đột phá đến thất cấp ma thú Hắc Ám Ma Sư ” Minh ” lúc này hắn đối diện với bầy sói đang bao vây mình quát to.

Nghe được tiếng quát đó con Phong Lang vừa mới lên tiếng nói ngửa đầu lên trời hú một cái rồi nhìn Minh nói:

– Hắc Ám Ma Sư lần trước bị thương làm cho đầu óc ngươi hư luôn rồi sao? Bảo bọn ta cút buồn cười!! Các huynh đệ chúng ta moi ma tinh hạch của hắn ra!!

Nói xong từ Phong Lang bắn ra một cái Phong Nhận thẳng về phía Minh những con sói khác thấy vậy cũng phát ra ma pháp của mình công về phía Minh.

Lập tức xuất hiện đủ loại Hỏa Cầu, Phong Nhận, Thổ Thương, Thủy Tiễn giết về phía Minh giống như quyết phải đưa hắn vào chỗ chết vậy. Minh đối mặt với những đòn công kích đó chỉ khẽ gầm một tiếng như đang cười nhạo bầy sói không tự lượng sức rồi thân thể Hắc Ám Ma Sư cao ba mét đột nhiên hóa thành bóng tối biến mất sau đó đột nhiên một cơn gió lớn ập vào bầy sói chia cách chúng ra.

– Mọi người cẩn thận!! Đề phòng hắn đánh lén!! A… Không!!

Con Phong Lang dẫn đầu thấy vậy quát lên một tiếng nhắc nhở những con còn lại nhưng ngay sau đó nó lại là kẻ thứ nhất bị giết. Chỉ thấy lúc này phía sau nó xuất hiện một ảo ảnh sư tử dữ tợn xuất trảo đánh nát đầu nó sau đó lắc mình dữ tợn cười một cái rồi biến mất đi tìm mục tiêu khác.

Những con Ma Lang khác thấy vậy đều kinh hãi vội vừa phóng ra ma pháp truy tìm Minh vừa tụ lại với nhau đề phòng bị đánh lén nhưng tất cả đều không có ích lợi gì vì Minh vừa ra tay đã dùng ngay ma pháp hai ma pháp cấp bảy mới lĩnh ngộ khi tấn cấp là Tiềm Hành và Hóa Ảnh tiến hành tập kích bầy sói.

– A…. Không cứu ta…

– Đừng giết ta… Không…

– Hỏa Cầu giết cho ta… A..

– Hắn ở bên này mau dùng ma pháp giết hắn!! AAA… Không…

– Chạy.. chạy mau.. hắn là ma quỷ… AA

Chỉ một lát sau tiếng kêu thảm đã vang lên khắp nơi vang lên tiếng hô thảm thiết của bầy Ma Lang chúng bị Minh điên cuồng tàn sát thảm khốc vô cùng từ mấy chục con ban đầu nay chỉ còn lại sáu bảy con những con còn lại này cũng cả người mang trọng thương ánh mắt thất thần sợ hãi nhìn loạn khắp nơi đang cố tìm ra hình bóng của Minh nhưng tất cả chỉ là vô ích cả cái bóng của hắn chính cũng không tìm được.

– Hừ!! Hắc Sư ta không ngờ sau một lần chiến bại ngươi lại trở nên đê tiện như vậy ỷ vào thực lực của mình ức hiếp lũ tiểu bối thì là anh hùng gì chứ!!

Bỗng nhiên từ trong Nguyệt Lang Hồ truyền ra một tiếng quát lạnh lạnh sau đó một con Bạch Lang từ trong đó phóng ra. Vừa thấy Bạch Lang xuất hiện thì Minh cũng thoát khỏi trạng thái Tiềm Hành nhìn Bạch Lang nói:

– Ha ha ha ha!! Kha Nhĩ Lý ngươi cũng có tư cách để nói ra câu nói này sao? Có cần ta nhắc cho ngươi nhớ trước đây ngươi làm như thế nào mới đánh bại ta không?

Bạch Lang Kha Nhĩ Lý nghe vậy thì biến sắc một cái sau đó giận dữ quát:

– Hừ! Hắc Sư ngươi đừng có nhiều lời! Hôm nay ta sẽ cho ngươi hoàn toàn chết đi!!

Ngay sau đó hắn há miệng bắn ra một chùm Phong Thương về phía Minh. Minh thấy vậy cười lạnh một cái cũng há miệng gầm to một tiếng lập tức số Phong Thương đang bắn tới lập tức bị chấn tan nát.

– Chỉ dựa vào âm ba là có thể chấn nát Phong Thương của ta! Chẳng lẽ ngươi đột phá tới thất cấp ma thú sao? Điều này không thể nào… không thể nào!!

Kha Nhĩ Lý thấy Minh chỉ gầm một tiếng đã có thể phá vỡ Phong Thương của mình thì kinh hãi vô cùng bật thốt lên. Minh nghe vậy thì cười hắc hắc nói:

– Nhờ có sự “giúp đỡ ” của ngươi nên ta mới có thể thành công đột phá được! Bây giờ ngươi cũng nếm thử một chút sự lợi hại của cao cấp ma thú đi!!

Nói xong hắn lại Tiềm Hành biến mất đồng thời còn tung ra vô số Phong Nhận về phía của Kha Nhĩ Lý. Kha Nhĩ Lý thấy vậy vội thu lại vẻ kinh hãi nghiêm túc nhìn chỗ Minh Biến mất quát to:

– Hắc Sư ngươi đừng tưởng là đột phá thì có thể giết ta!! Chuyện đó là không thể nào!! Phong Bích!!

Sau tiếng quát của Kha Nhĩ Lý thì xung quanh hắn xuất hiện một cơn lốc nhỏ đem hắn bao bọc vào trong ngăn cản các Phong Nhận lại làm cho các thanh Phong Nhận đều không thể làm gì hắn.

Minh đang Tiềm Hành thấy Kha Nhĩ dùng Phong Bích phá Phong Nhận của mình thì cười lạnh nói:

– Kha Nhĩ Lý trước đây ngươi có thể dùng Phong Bích làm khó ta nhưng hiện tại thì hết rồi!! Hắc Ám Khôi Lỗi!!

Theo tiếng nói của hắn vang lên Hắc Ám hệ nguyên tố trong thiên địa nhanh chóng tụ hợp lại thành hình dáng Hắc Ám Ma Sư của Minh nó gầm to một tiếng rồi xông về phía Kha Nhĩ Lý. Chiêu Hắc Ám Khôi Lỗi này chính là do Minh nhớ tới những ma pháp sư thường hay dùng ma lực ngưng kết thành khôi lỗi giúp mình chiến đấu trong tiểu thuyết kiếp trước đã đọc mà sáng chế ra.

Tuy nhiên loại Hắc Ám Khôi Lỗi này không được như trong tiểu thuyết kiếp trước nó chỉ có thể duy trì trong thời gian mấy phút và cũng chỉ có thể tấn công một đòn duy nhất rồi sẽ tự động biến lại thành thiên địa nguyên tố tan biến mất nhưng như vậy theo Minh thấy thì cũng đủ giúp cho mình phá tan Phong Bích của Kha Nhĩ Lý rồi.

Quả nhiên đúng như hắn nghĩ Hắc Ám Khôi Lỗi của hắn khi vừa va chạm với Phong Bích thì đã lập tức phá tan nó. Mất đi Phong Bích ngăn chặn vô số Phong Nhận phía ngoài cũng thuận lợi sát tiến vào trong vô số Phong Nhận như nước mưa không để lọt chỗ nào cả cắt lang thân Kha Nhĩ Lý thành một tấm dải rách nhưng Kha Nhĩ Lý cũng không hổ danh là Phong Lang cấp sáu tột cùng trong hoàn cảnh trọng thương vẫn có thể thi triển ra Cực Tốc Thuật chạy được ra khỏi cơn mưa đao.

Kha Nhĩ Lý sau khi chạy ra được khỏi cơn mưa Phong Nhận đoạt mạng thì không dám dừng lại chút nào tiếp tục liều mạng dùng Cực Tốc chạy thật nhanh vào khu rừng cạnh đó hắn chạy liên tục hơn năm mươi dặm mới vì mất máu quá nhiều mà phải dừng lại nghỉ ngơi một chút hắn cũng không dám buông lỏng chút nào nhìn ngó xung quanh cẩn thận khẳng định Minh còn chưa đuổi tới mới dám nghỉ ngơi một lúc để khôi phục vết thương.

Đang ở giây phút hắn buông lỏng thì trên đầu hắn đột nhiên truyền tới âm thanh đoạt mạng:

– Kha Nhĩ Lý ngươi không hổ danh là một con lang vương nếu ngươi không từng âm mưu hại ta thì chúng ta không chừng có thể làm bằng hữu nhưng bây giờ chúng ta chỉ có thể làm địch nhân rồi! Chết đi!!

Kha Nhĩ Lý nghe vậy theo bản năng ngẩng đầu lên là ai đang nói nhưng khi ngẩng đầu lên thì chỉ thấy một cái sư trảo to lớn đang đập xuống đầu hắn thôi. Sau đó không kịp kêu lên một tiếng Kha Nhĩ Lý đã bị sư trảo đập nát đầu mà chết

Minh sau khi đập nát đầu Kha Nhĩ Lý xong cũng từ từ hiện ra thân mình đáp xuống bên cạnh thi thể của Kha Nhĩ Lý để khôi phục lại số ma lực khổng lồ vừa thất thoát do liên tục dùng nhiều ma pháp cấp cao bỗng nhiên lỗ tai của Minh khẽ động một cái báo cho hắn biết là có ai đó đang di chuyển về hướng này theo bản năng hắn mau chóng trốn vào một góc âm thầm quan sát.

Chỉ thấy một lúc sau quả thật có mấy người tiến tới bọn họ đều là nhân loại xem bộ dạng thì là mạo hiểm giả vào đây tìm vận may. Minh nhìn thấy là được nhân loại thì càng ẩn nấp sâu hơn cẩn thận đề phòng vì hắn biết nếu mình bại lộ ra thì số người này tuyệt đối sẽ nhân lúc mình suy yếu mà nô dịch mình loại chuyện này trong hai thánh qua hắn đã thấy nhiều việc như vậy nên lập tức cảnh giác ẩn nấp kín đáo hơn đồng thời chú ý vào cử động của đám mạo hiểm giả này.

PS: Chương đăng muộn mong các bạn thông cảm! Tối sẽ có trường sinh nha!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN