Bạn Thân Tôi Là Gái Gọi - Chương 3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
898


Bạn Thân Tôi Là Gái Gọi


Chương 3


Truyện đến đây chắc hẳn nhiều người thắc mắc tại sao trình độ đại học mà phải chịu cảnh lang thang, ăn bờ ngủ bụi là thế nào?

Rõ ràng trong cuộc sống chúng ta có một điều mà hầu như ai cũng bị mắc phải, đó là những thứ chúng ta chưa trải qua, chưa nhìn thấy thì nó dễ bị hiểu là không thể xảy ra. Cái bằng đại học với tôi không có giá trị hơn nữa từ khi về VN tôi xăm khá nhiều nên cũng ngại đi xin việc, tôi về quản lí dịch vụ cho gia đình là chính, nhưng từ khi cờ bạc tôi đã đi lập nghiệp nơi khác để từ bỏ nó, tôi thích bay nhảy, thích đi đây đó, thích kiếm tiền mà phải là thật nhiều, thích tìm hiểu mọi công việc và tính chất của nó. Ghét bị gò bó trong cái văn phòng máy lạnh đúng giờ thì đến, hết giờ thì về. Nhạt nhẻo lắm. Còn vì sao tôi chọn làm lễ tân thì trong quá trình đọc truyện bạn sẽ hiểu. Vì là truyện có thật nên tôi muốn lê thê vài dòng để mọi người không phải thắc mắc hay tò mò mất cái hay nội dung truyện.

—-

Tất nhiên sau khi rút ra được kế hoạch và phương án đi tiếp trêи con đường này, tôi bắt đầu thực hiện nó. Nhưng mọi thứ không đơn giản một tí nào…

Tôi lân la hết tất cả các trang web gái gọi, diễn đàn đánh giá gái gọi, report gái gọi. Hầu như trong một tuần đó tôi tìm hiểu gần như là tất cả các trang gái gọi uy tín ở VN rồi. Nhưng kết quả lại không như mong muốn, hầu hết tất cả số đào tôi đều gọi, 90% là không ai reply lại tin nhắn tôi. Tôi nhắn với nội dung như thế này

” Hi em, anh làm lễ tân ở một khách sạn 3 sao, phòng rất đep, và lượng khách của anh khá nhiều mà toàn khách sang và vip. Em có muốn hợp tác với anh không, tất nhiên anh sẽ tính thêm phí ship ( phí di chuyển ) cho em cao hơn giá em đi trêи web. Mỗi lần có khách a báo em trước 20 phút để em chuẩn bị để sang anh. Ví dụ Giá em đi trêи web là 1tr anh báo 2tr anh lấy 20% hoa hồng. Nâng giá của em hơn giá web 60%”

Với nội dung này tôi copy và gởi gần 30 em đào mà tôi sàng lọc kỉ càng ở tất cả các web tôi tham khảo. Nghỉ nội dung mình viết hấp dẫn như thế các em sẽ hứng thú và hợp tác với mình..

..nhưng cuộc sống mà, đâu như ta mong muốn. Gần mấy tiếng đồng hồ trôi qua không một ai reply lại, chỉ duy nhất 2 em reply.

1 em thì reply ” Em đang qua đêm với khách rồi, mai nc sau ”

1 em thì reply ” Anh là ai? Sao biết em, giá em đi trêи web là 1tr5, đi ship là 3tr em tip anh 500. Ok nc tiếp ”

Thấy tin nhắn đến tôi mừng, mở ra đọc thì hụt. Mừng hụt mà tức , nghỉ đào bây giờ nó vip quá, nó còn chẳng thèm reply, con reply thì báo cái giá chó nó đi. 3tr đủ để người ta gọi hai em rồi. Dại gì nó đi qua mình. Thời đại 4.0 người ta đâu bị mù nữa. Tôi đập bàn chửi ra mồm

” Mấy con đĩ chảnh chó này ”

Lúc đó tạp vụ và mấy cổ đông ks đang ngồi ở sofa ăn tối nghe tôi chửi ai cũng giật mình quay ngắt sang hỏi

– Gì đấy em

Tôi giật mình cười trừ trả lời

– Em coi phim ức chế nhân vật ấy mà

– Này, trong giờ làm không được coi phim hay chơi game nha em, máy yếu nó đứng máy không thu chi được trừ lương 500 đấy. Bữa pv chị quên dặn.

Tôi Dạ rồi gật gật thầm nghĩ

” hãm lol mấy con đĩ kiêu kì “.

Tôi ngồi đọc nội dung tin nhắn thấy mình nhắn có vẻ gần như là hoàn hảo rồi, lí do gì tụi nó không reply nhỉ? Tự hỏi và chất vấn tôi nghĩ mãi không ra…

Đang ngồi suy tư thì có một em đào của ks kêu tôi làm hộ thẻ phòng. Nhân tiện tôi đưa tin nhắn cho em nó đọc và hỏi, nhưng chưa kịp hỏi thì nó chen ngang

– Em đọc rồi.

– Ơ sao đọc được, đâu ra mà em đọc?

– Chắc anh nhắn cho nhiều em lắm phải không, phòng em hai đứa đều nhận được tin nhắn.

Cái lề gì thốn ????? Tôi bở ngỡ thì em nó nói tiếp.

– Chắc anh lên ***u lấy số mà che mặt nên không biết ai chứ gì.

Dứt câu nó cười haha rồi lấy thẻ phòng quay lưng đi, tôi ngồi đó vừa ngại vừa ngơ ngác. Mất tầm mười phút mới ngộ ra đêm qua mình nhắn cho 30 đứa trong đó có 2 đứa đang ở và hoạt động trong khách sạn mình. Cả hai đều reply tin nhắn chọc mình.

Đụmạmi

Tới đây lại thấy mình còn non và xanh một lần nữa, đôi khi lanh quá lại thành lanh chanh mọi người. Lần này nhảy số hơi chậm..

Tôi ghét, tôi nhắn hỏi tiếp và xin số zalo tiện nói chuyện. Đêm qua nhắn 30 em tốn kha khá tiền, tôi đang tiết kiệm vì kinh tế đang hơi kém.

Em nó cho số zalo tôi add, add xong mới ngớ ra thì ra em này , nhìn trêи ảnh với đời thật khác quá nhận ra gì nổi.

Lúc này tôi có thêm một kinh nghiệm mới,

Exp 1 : Không tin hình ảnh trêи web.

Tâm sự với em nó một hồi mới ngộ ra, các em đào trêи web đều có bánh ( là người quản lí ) riêng, các bánh thu tiền hàng tháng, nên việc mình nhắn tin trở nên rất phiền cho đào, bánh biết họ bảo làm hai bên là phạm luật bị phạt tiền và cắt up web 1 tháng ( khá mệt, vậy sẽ đói khách chắc ) .Hơn nữa nội dung tôi nhắn nó lại thành giống kiểu dụ dỗ hơn là làm việc, sợ bị chim xanh gài nên vì hai lí do đó các đào không reply lại.

Thú thật nếu không tâm sự với em đào này tôi chắc cũng nghĩ không ra, vì chưa có kinh nghiệm cũng như chưa trong môi trường này bao giờ. Tôi lại phải nghĩ ra một cách khác.

Tình thế buộc tôi phải tìm cung trước, khi có đủ nhân lực cung tôi mới bắt đầu tìm cầu. Thà có cung chưa có cầu thì không sao, có cầu không có cung chắc chắn mất khách…

Lại tiếp tục lên kế hoạch mới. Lần này tôi có kinh nghiệm tốt hơn khi tâm sự với em đào kia…

Tôi nghĩ việc này không thể vội được, vội sẽ rất nhiều sơ hở dính pháp luật và bị đào nó làm giá…khá đau đầu.

Đang ngất ngơ nghĩ ngợi thì có ông khách trả phòng, ông khách này lớn tuổi rồi. Ổng nhìn mặt tôi hỏi thẳng

– Chú có đào không, tao biết có mấy con đi hoài chán quá.

Tôi liếc mắt thấy dàn cổ đông ks đang ngồi đó chưa nghe, tôi đá mắt xin zalo nói chuyện sau.

Trò chuyện qua zalo thì ổng bảo mai lại sang, tôi xếp cho ổng một em, giá 1tr ổng tip cho tôi sau. Tôi lục lại danh sách phòng vừa out thì biết ổng vừa đi em nào. Ổng vừa đi em đã tâm sự tư vấn cho tôi. Mai tôi lại xếp ổng em đào ở cùng em này, vì ở đây hai em này là ngon lành mà giá hợp lí nhất.

Tôi phải thỏa thuận với em kia trước, nhưng thỏa thuận bất thành. Em nó bảo

” Bạn e vừa đi một triệu, giờ em đi lại người khách đó mà phải cắt cho anh 20% là còn 800, anh thấy hợp lí không ”

Đúng, quả thật em nó nói hợp lí quá, tôi nói lại làm sao được. Nên tôi chấp nhận thỏa thuận lại để giữ khách, mong ông đó tip riêng cho tôi là đc.

– Ok vậy em cứ đi đủ 1tr, anh không lấy. Vui vẻ là được, có gì a tham khảo lại giá sau

– Hợp lý.

Hai chữ cụt ngũn làm tôi đọc xong thấy hãm lol đành đạch. Thề là lúc đó tôi chỉ muốn cào lol ăn vạ với bọn này thôi đấy…điên lắm.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN