Bạn Trai Cũ Đều Đang Nằm Thương - Quyển 4 - Chương 10
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
147


Bạn Trai Cũ Đều Đang Nằm Thương


Quyển 4 - Chương 10


Nữ nhân quả nhiên là nước, đây đã không biết là lần thứ bao nhiêu Liêu Thần nhìn thấy nữ nhân khóc, dù cho làm bộ làm tịch giả khóc, hay là đau khổ đến cực điểm khóc lóc, đều làm cho Liêu Thần hiểu được nữ nhân nhỏ yếu.

Làm một nam nhân, Liêu Thần kỳ thật không thể nào khóc, hắn trước đây, liền được cha mẹ dạy nhất định phải kiên cường, khóc lóc đối với Liêu Thần mà nói, là một việc mà người vô cùng nhỏ yếu giả mới có thể làm.

Kỳ thật Liêu Thần cũng không rõ Hạ Nhã vì sao lại muốn khóc, là vì áy náy với Hạ Lâm? Hay là vì sinh hoạt gian khổ bây giờ? Hoặc là cha mẹ đã có đứa con khác? Con người vốn chính là như thế, dần dần biến thành người ngay cả bản thân cũng không thích, Liêu Thần cũng đã từng giống vậy.

Ngồi trên mặt đất Hạ Nhã khóc lóc không ngừng, Liêu Thần liền đứng ở nơi đó, không nói được một lời, nữ nhân trước mắt này, chẳng sợ qua gần năm năm, vẫn như trước như là một cô bé, không lớn lên.

Hạ Nhã rốt cục khóc đủ, từ trên đất đứng lên, hung tợn trừng Liêu Thần một cái, nhưng vẫn thỏa hiệp.

“Tôi muốn xác định Hạ Lâm là con anh, hơn nữa tôi muốn về nhà.”

Sợ hãi lâu như vậy, Hạ Nhã rốt cục muốn về nhà, trở lại căn nhà làm cho cô ban đầu muốn đào thoát, nhưng sau này lại không dứt được nhớ nhung, Hạ Lâm đối với cô mà nói, tuy rằng là con trai, nhưng cũng là đau khổ Hạ Nhã không muốn đề cập, nhân sinh của cô, đều bị Hạ Lâm xuất hiện hủy diệt.

Tựa hồ không nghĩ tới Hạ Nhã thỏa hiệp, Liêu Thần mới nhìn hướng Hạ Nhã, phát hiện trong mắt Hạ Nhã xuất hiện một chút áy náy, cũng không hỏi nhiều, liền gật gật đầu.

Ban đầu Liêu Thần còn chuẩn bị rất nhiều chứng cớ, chỉ cần Hạ Nhã không đồng ý cho Hạ Lâm đi theo hắn, Liêu Thần liền lấy chứng cớ ra, nhưng hiện tại, Hạ Nhã thế nhưng thỏa hiệp, làm cho trong lòng Liêu Thần cũng tốt hơn một ít.

“Tối hôm nay tôi sẽ dẫn Hạ Lâm đến khách sạn nghỉ ngơi, cho cô hai ngày xử lý chuyện bên này, sau đó theo tôi cùng về thành phố Minh Châu.”

Nơi này tất cả đều cho Liêu Thần một loại cảm giác áp lực, làm một bác sĩ, Liêu Thần vô cùng khẳng định, nếu như một đứa trẻ ở trong hoàn cảnh này vượt qua mười năm, như vậy tuyệt đối sẽ trở thành một người tự bế hơn nữa rốt cuộc không ra ngoài.

Hạ Nhã sớm liền nhìn ra thân phận Liêu Thần tuyệt đối không thấp, bằng không cũng sẽ không điều tra chuyện của cô rõ ràng như vậy, bây giờ Hạ Nhã đã đi làm hai năm, đã sớm không còn ngây thơ như năm đó, cô biết, chỉ cần cô cự tuyệt, Liêu Thần sẽ dùng biện pháp càng thêm tàn nhẫn khiến cô đồng ý, huống chi, đối với Hạ Nhã bây giờ mà nói, Hạ Lâm quả thật đã trở thành tâm bệnh của cô.

Cho là đáp ứng như vậy cũng liền rõ ràng, Hạ Nhã không muốn một mình cô đơn sống sót, cô muốn trở lại bên người cha mẹ.

Mở cửa phòng, Liêu Thần đi vào ôm Hạ Lâm đã ngủ đi ra, để lại Hạ Nhã ở rất xa phía sau.

Thư ký Lưu nhìn thấy tổng tài nhà mình lại ôm Hạ Lâm xuống, cũng biết tổng tài là muốn mang Hạ Lâm cùng đi, vì thế lập tức chạy xe đến trước mặt Liêu Thần, cho Liêu Thần lên xe, lên xe rồi lái đi khách sạn.

Khi sáng sớm hôm sau Hạ Lâm từ trong lúc ngủ mơ tỉnh lại, đầu tiên mắt nhìn thấy chính là gương mặt ngủ trầm tính của Liêu Thần, đầu tiên là phát hiện chung quanh vô cùng xa lạ, cũng không phải phòng cậu, lại nhìn hướng ‘ba ba’ đang ngủ, Hạ Lâm đột nhiên cảm thấy, có một ba ba như vậy thật sự tốt quá.

Vươn tay trộm sờ sờ mũi Liêu Thần, Hạ Lâm rất vui vẻ, bởi vì nó cảm thấy mũi nó cùng mũi ba ba rất tương tự, nó muốn người này trở thành ba ba nó, cũng muốn thành con của hắn.

Liêu Thần kỳ thật vào lúc Hạ Lâm nắn mũi hắn cũng đã tỉnh lại, nhưng vẫn không nói gì, tùy ý Hạ Lâm nắn mũi hắn, sờ mũi xong thì sờ sờ lông mày, cái tay nho nhỏ ở trên mặt mình xúc cảm vô cùng mềm mại.

Đang chơi lông mày Liêu Thần Hạ Lâm đột nhiên nhìn thấy lông mi Liêu Thần run nhè nhẹ, lập tức hoảng sợ, thu tay lại, tiếp đó thật cẩn thận kêu.

“Ba ba?”

Nhẹ nhàng, giống như nghe không được thanh âm, Liêu Thần cố gắng làm bộ mình còn đang ngủ, vì thế lại nghe thấy tiếng Hạ Lâm kêu.

“Ba ba?”

Lần này thanh âm hơi lớn chút, Hạ Lâm vốn nghĩ đến Liêu Thần tỉnh lại, ai biết thế nhưng không tỉnh, lập tức lại đưa tay đặt trên lông mày Liêu Thần, phác họa lông mày của Liêu Thần, thanh âm nho nhỏ nói.

“Lông mày ba ba giống như con nha ~ “

Nghe nói như thế, Liêu Thần xem như hiểu được ý của Hạ Lâm, cũng không vờ ngủ nữa, vươn tay liền kéo lại cái tay nhỏ bé Hạ Lâm đặt trên lông mày hắn, tiếp đó mở to mắt liền cười tủm tỉm hạ xuống trên trán Hạ Lâm một nụ hôn chào buổi sáng.

“Bởi vì Lâm Lâm là con của ba ba a, cho nên bộ dạng giống ba ba như đúc ~ “

Bị Liêu Thần ‘đột nhiên’ tỉnh lại hoảng sợ, nhưng nhìn thấy ba ba như vậy, Hạ Lâm lập tức liền lộ ra một nụ cười.

“Ba ba, ba tỉnh a!”

“Kia đương nhiên a ~” Xoa bóp cái mũi nhỏ của Hạ Lâm, Liêu Thần cười giống một con hồ ly, đùa với Hạ Lâm.

Cứ như vậy, hai người ở trên giường chơi trong chốc lát, Liêu Thần mới rời giường, vừa chỉnh lý bản thân, vừa lấy ra bộ đồ hôm qua cùng thư ký Lưu mua, mặc vào cho Hạ Lâm.

Hạ Lâm ngoan ngoãn đứng ở trên giường, tùy ý Liêu Thần mặc quần áo cho nó, khuôn mặt nhỏ nhắn không che dấu được hưng phấn.

Kỳ thật nó hơn một năm trước cũng đã tự mình mặc quần áo, ma ma luôn không ở nhà, một mình nó cũng phải học chăm sóc bản thân, Hạ Lâm vốn thông minh, tự nhiên trên loại việc nhỏ này cũng không cần Hạ Nhã lo lắng, cho nên hơn một năm sau, Hạ Lâm lại được người mặc quần áo cho, trên mặt tự nhiên là che không được hưng phấn.

Mặc cho Hạ Lâm áo sơmi nhỏ màu trắng, phía dưới là quần jeans màu đen, hôm nay Liêu Thần cũng mặc như thế, hai người coi như là đồ cha con, sau khi mặc quần áo chỉnh lý xong, Liêu Thần tìm di động, vô cùng thuần thục mở ra weibo hôm qua hắn cho thư ký Lưu xin, sau đó chụp một tấm của hai người, post lên weibo đầu tiên hắn làm tổng tài Liêu thị.

Liêu Thần v [ Tổng tài công ty Liêu thị ]: Con trai hôm nay thật là manh manh đát! 【 ảnh chụp 】

Thư ký Lưu đã sớm đi lên, vẫn chờ ở bên ngoài, nhàm chán lướt weibo, hôm qua cô vốn thập phần kinh hãi đảm nhảy, liền sợ việc weibo bị Liêu Thần trách phạt, thậm chí đã chuẩn bị nhận sai, nhưng không nghĩ tới Liêu Thần lại không phản đối cô post weibo, thậm chí còn cho cô đăng kí cho Liêu Thần một weibo chứng thực, cho nên thư ký Lưu trước tiên liền chú ý weibo Liêu Thần, sau khi đổi mới như vậy rồi đổi mới weibo Liêu Thần, Coffee của thư ký Lưu suýt nữa vẩy lên người.

Trong ảnh chụp là hai soái ca một lớn một nhỏ mặc áo sơ mi trắng, một người thanh tú đáng yêu, một người vô cùng tuấn lãng, tóc hai người đều có chút tán loạn, nhưng trong ảnh chụp hai người cười rộ lên cũng phá lệ tương tự, làm cho trong lòng thư ký Lưu lập tức bị thật manh a xoát bình, lập tức Like một cái!

Giống như thư ký Lưu là người thích chơi weibo của công ty Liêu thị, chuyện Liêu Thần mở weibo ở trang đầu weibo có thông báo, rất nhiều đồng bọn hợp tác cùng đối thủ trên buôn bán của Liêu thị đều chú ý Liêu Thần, còn có người làm việc ở công ty Liêu thị và fan trên internet.

Phải biết rằng, tổng tài công ty Liêu thị a, đàn ông độc thân hoàng kim a! Giá trị con người ít nhất trên trăm triệu a!!! Một tổng tài như vậy, thế nhưng mở weibo! Vì thế đêm qua mở weibo fan của Liêu Thần trực tiếp liền vượt qua một trăm vạn, hiện tại còn đang lấy tần suất mỗi phút mấy trăm người tăng lên.

Cho nên sau khi Liêu Thần post weibo, có vô số like nói manh, cũng có khóc vựng ở dưới weibo Liêu Thần, phải biết rằng, Liêu Thần chưa kết hôn, nhưng lại đột nhiên nhảy ra một đứa con lớn như vậy, hơn nữa đứa bé này vừa thấy liền biết là con ruột của Liêu Thần, sao không khiến người ta khóc vựng ở WC chứ?

Thật giống như phát hiện nam thần của mình mở weibo, thật vất vả có thể gần gũi vây xem, kết quả phát hiện nam thần đã biến thành vú em… Loại tâm tình này ai có thể lý giải?

Liêu Thần post weibo xong, rồi mang theo Hạ Lâm đã chỉnh lý tốt đi nhà hàng ăn cơm, ra cửa liền đụng phải thư ký Lưu cười như trên trời rơi vàng, vì thế ba người cùng đi nhà hàng.

Chọn món Hạ Lâm thích ăn, Liêu Thần cùng Hạ Lâm ăn cơm, vừa nãy lúc ở trong phòng Liêu Thần đã giải thích với Hạ Lâm về chuyện của Hạ Nhã, hơn nữa sau khi tỏ vẻ hắn mang Hạ Lâm đi ra Hạ Nhã cũng biết, Hạ Lâm liền yên tâm.

Ăn cơm xong, Liêu Thần lại mang theo Hạ Lâm ra ngoài chơi, lần này là vườn bách thú, Hạ Lâm rất thông minh, cho nên rất nhiều thứ đều có thể tự học thành tài, chẳng sợ động vật trước kia chưa từng nhìn thấy qua, chỉ là gặp qua trên máy tính, cũng có thể biết rất nhiều động vật, Liêu Thần vẫn như trước ôm nó, không chút chê mệt, trong lúc mẹ Liêu cùng cha Liêu gọi điện thoại qua để dò hỏi, Liêu Thần cũng không chút giấu diếm, đem chuyện của Hạ Lâm nói cho cha Liêu cùng mẹ Liêu, còn cho Hạ Lâm chào hai người, làm Hạ Lâm khẩn trương không thôi.

Bên này Liêu Thần đang mang theo Hạ Lâm dạo chơi, mà Hạ Nhã còn lại là đến công ty từ chức, tuy rằng công ty tỏ vẻ từ chức sau phía trước áp này tiền lương liền không có, nhưng Hạ Nhã lại không để ý, cô đã một lòng muốn về nhà.

Cô là hòn ngọc quý trên tay cha mẹ, Hạ gia chỉ có một đứa con gái bảo bối là cô, tự nhiên yêu thương cô vạn phần, Hạ Nhã cơ hồ không dám nghĩ đến chuyện trong nhà có em trai thì sau này cha mẹ có thể không thích cô hay không, mà vì che dấu cô thất bại, cô hỏi Liêu Thần muốn năm mươi vạn, vừa vặn là gấp hai tiền cô năm đó lấy từ chỗ ba mẹ, mà Liêu Thần cũng không hỏi nhiều, dù sao, Hạ Nhã dù không thể chịu đựng nỗi, vẫn như trước là mẹ của Hạ Lâm.

Liền như vậy đi theo Liêu Thần chơi vài ngày, Hạ Lâm ngẫu nhiên cũng sẽ gọi điện cho Hạ Nhã báo tình huống của nó, mà Hạ Nhã phản ứng vô cùng lãnh đạm, làm cho Hạ Lâm rất thương tâm, về phần Liêu Thần, lại tỏ vẻ tán thưởng với Hạ Nhã thức thời.

Hắn cũng không thèm để ý Hạ Nhã thế nào, nhưng hắn không thể không để ý cái nhìn của Hạ Lâm đối với Hạ Nhã, cho nên hiện tại Hạ Nhã tự động rời đi Hạ Lâm tác pháp, Liêu Thần vẫn rất thích.

Lúc trước khi thử máu đụng phải Chủ Nhật, cho nên ở giữa nhiều thêm hai ngày, khi Liêu Thần lấy được giấy giám định huyết thống, Hạ Nhã cũng đã xử lý tốt chuyện của cô, Hạ Nhã, Hạ Lâm cùng Liêu Thần ba người cùng nhau nhìn tờ giấy giám định này.

Mặt trên giám định DNA của Liêu Thần và Hạ Lâm là 99.999%, tuyệt đối là quan hệ cha con ruột.

Hạ Lâm nhìn thấy đáp án này thì vui vẻ không thôi, ôm lấy cổ Liêu Thần liền cho Liêu Thần một nụ hôn thật to, mà Hạ Nhã khi nhìn kết quả này thì mặt không chút thay đổi, cô biết, nếu Liêu Thần tìm tới nơi này, như vậy chuyện này nhất định là hắn đã xác định qua, giấy giám định này chỉ sợ chỉ là vì an lòng Hạ Lâm.

Giấy giám định cũng xem, quan hệ cha con cũng xác định, Liêu Thần lập tức tính mang theo Hạ Lâm cùng Hạ Nhã về thành phố Minh Châu, đương nhiên, Hạ Lâm sau này sẽ đi theo hắn, về phần Hạ Nhã, thì sẽ trở lại chỗ cha mẹ Hạ Nhã, hắn đã cho người thông tri trước rồi.

Chờ mong cùng ba ba về nhà Hạ Lâm còn chưa biết, ma ma nó vào giờ khắc này đã quyết định buông tha cho nó, từ nay về sau chỉ là người xa lạ…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN