Bạn Trai Cũ Đều Đang Nằm Thương - Quyển 4 - Chương 8
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
103


Bạn Trai Cũ Đều Đang Nằm Thương


Quyển 4 - Chương 8


Ở trên đường trở về, Hạ Lâm vẫn như trước ngồi cùng Liêu Thần, nhưng lại biểu hiện ra một loại im lặng nói không nên lời, cả ngày vui đùa tựa hồ đều biến mất, im lặng ngồi ở chỗ kia Hạ Lâm thật giống như là một bé con người lớn.

Liêu Thần vươn tay xoa tóc Hạ Lâm, qua một ngày, Liêu Thần đã rất xác định, Hạ Lâm đã bắt đầu biểu hiện có chút chứng tự bế, thậm chí còn có chứng sợ hãi đông người, Liêu Thần từng ở thế giới y học kia tốn hai mươi mấy năm để nghiên cứu tâm lý học con người, trong đó chứng tự bế cùng chứng sợ đám đông cũng là một loại chứng bệnh tâm lý của con người, cho nên Liêu Thần vô cùng xác định, dù Hạ Lâm biểu hiện không có gì khác với trẻ con khác, nhưng trên thực tế một ít biểu hiện nhỏ cũng có thể chứng minh Hạ Lâm tự bế và chán ghét đám đông.

Khi nhiều người, Hạ Lâm luôn ôm chặt cổ hắn, chẳng sợ trên mặt là tươi cười, nhưng trên thực tế cánh tay ôm hắn đã có chút cứng ngắc, mà tự bế còn lại là theo đối thoại với thư ký Lưu, Hạ Lâm giống như là một thiên tài thông minh, khi đối mặt thư ký Lưu dụ dỗ, có thể dùng phản ứng nhanh nhất để đối mặt thư ký Lưu, nhưng qua tính toán tinh vi, điều này chứng minh Hạ Lâm cũng không có đủ năng lực giao du với người bình thường, khi đối mặt thư ký Lưu vô luận là phản ứng hay là cái khác đều phải trải qua não lựa chọn trạng thái phản ứng tốt nhất.

Loài người, khi đối mặt người xa lạ, ngoại trừ sẽ xuất hiện cảm xúc cảnh giác, kỳ thật khi đối mặt người xa lạ dò hỏi, sẽ bảo trì một loại trạng thái cảnh giác cao độ, từng người trả lời đều suy tư rồi mới nói ra đáp án, đương nhiên, điểm này chỉ nhằm vào người trưởng thành.

80% thực nghiệm cho thấy, trẻ con cũng sẽ nảy sinh cảm xúc cảnh giác với người lạ, nhưng cảm xúc cảnh giác đó không hề làm cho nó khi trả lời câu hỏi của người lạ sẽ suy tư ngàn vạn, trẻ con bình thường đều vào lúc không tự giác bại lộ rất nhiều tin tức trên người mình, cùng với tin tức của người nhà, nhưng một ngày này, Hạ Lâm cùng thư ký Lưu đối thoại ngoại trừ ăn chính là uống, hoàn toàn không nói gì về bản thân hoặc là tin tức có liên quen đến mình, đây kỳ thật coi như là một loại cảnh giác trong vô hình.

Đối mặt một đứa con trai chỉ số thông minh cao như thế, Liêu Thần trong lòng thật sự có chút Alexander.

Vốn luôn nhìn ngoài cửa sổ Hạ Lâm đột nhiên quay đầu nhìn về phía Liêu Thần.

“Ba ba, nếu như con không phải con trai ba thì sao?”

Sau khi chấm dứt một ngày, Hạ Lâm đột nhiên hỏi, làm cho Liêu Thần sửng sốt, không nghĩ tới Hạ Lâm thế nhưng còn đang suy nghĩ vấn đề này, vì thế lộ ra một tươi cười trấn an.

“Lâm Lâm nhất định là con trai của ba ba, bởi vì bộ dạng Lâm Lâm giống ba ba trước đây như đúc.”

Vẫn vô cùng kiên định nói, Liêu Thần không nghĩ tới Hạ Lâm còn nghĩ đến vấn đề này, sau khi trả lời vấn đề này, Hạ Lâm đột nhiên nằm trong lòng Liêu Thần, làm cho Liêu Thần có chút thụ sủng nhược kinh.

“Ba ba sau này còn đến thăm con không?” Trong lòng bé con mềm mại, thanh âm cũng mềm mại nhu nhu, nhưng Liêu Thần lại nghe ra ủy khuất trong đó, cùng với nghẹn ngào cố gắng che dấu.

Liêu Thần xem như hiểu được, hắn vừa nãy chỉ lo dỗ Hạ Lâm ăn cái gì, hoàn toàn không nói cho Hạ Lâm, hắn mấy ngày nay tính ở lại đây, tính xử lý tốt chuyện của nó, nếu như chuyện này xử lý tốt, Hạ Lâm sau này có thể sẽ ở cùng hắn.

Gần một năm nay, Liêu Thần cũng không phải chỉ liên hệ Hạ Lâm, mà là cố gắng nhiều phương diện, tỷ như nói hắn tìm thám tử có thể thua hình thức châu Âu một ngày hai mươi bốn giờ nhìn chằm chằm Hạ Nhã, ghi lại mỗi một việc Hạ Nhã làm mỗi năm, còn có một ít tư liệu của Hạ Nhã lúc trước, cũng đã sớm bị Liêu Thần điều tra rành mạch.

Người nhà Hạ Nhã, khi Liêu Thần tới, cũng đã thông tri, hắn vốn tính mang Hạ Lâm về, cho nên nhất định phải xử lý chuyện của Hạ Nhã, đương nhiên, một năm này đã xảy ra rất nhiều chuyện.

Liền tỷ như, dưới Liêu Thần cố ý nhằm vào, nam nhân vốn hẳn là chồng của Hạ Nhã, cũng chính là tình địch của hắn, bây giờ đã kết hôn với người vợ đính hôn, bây giờ đã biến thành một nam nhân có vợ, nghĩ đến sau này cũng sẽ không phát sinh quan hệ gì với Hạ Nhã.

“Ba ba chẳng những sau này muốn mỗi ngày nhìn con, về sau cũng muốn sống chung với Lâm Lâm, Lâm Lâm thích sống chung với ba ba không?” Liêu Thần rất thích Hạ Lâm, tin tưởng mình về sau nếu sống chung với Hạ Lâm, nhất định sẽ vô cùng vui vẻ, cho nên đối với sinh hoạt cùng Hạ Lâm tràn ngập chờ mong.

Hạ Lâm nằm sấp trong lòng vừa nghe thấy lời Liêu Thần, lập tức kinh hỉ ngẩng đầu nhìn về phía Liêu Thần, bất quá nhanh chóng lại nhíu mày.

“Nhưng mà ma ma…”

Trong một ngày này, Hạ Lâm đã biết Liêu Thần không có khả năng ở cùng với ma ma, dù sao Liêu Thần đã nói, ma ma chỉ là không cẩn thận ở cùng với ba ba một lần mà thôi, cho nên mới có nó, chuyện này hai bên đều có sai lầm, cũng không phải bởi vì thích nhau mới có nó, cho nên khả năng làm ma ma cùng ba ba sống với nhau cũng không phải quá lớn.

“Tốt lắm, Lâm Lâm không cần nghĩ nhiều như vậy, đây là chuyện của ba ba và ma ma, ba ba sẽ tự mình nói với ma ma con, ngoan ~ “

Xoa xoa đầu nhỏ của Hạ Lâm, hắn liền thích Hạ Lâm thông minh, nhưng trẻ con quá thông minh cũng sẽ làm cho người ta đau lòng.

Xe rất nhanh đi tới cửa nhà Hạ Lâm, hiện tại đã là sáu giờ rưỡi chiều, Liêu Thần ôm Hạ Lâm lên lầu, mà thư ký Lưu thì ở lại trên xe dưới lầu, làm thư ký toàn năng, cô làm loại chuyện này cũng không phải một hai lần.

Ôm Hạ Lâm đến lầu ba, từ chỗ Hạ Lâm lấy ra chìa khóa, Liêu Thần mở ra cửa phòng, sau đó ôm bé con đi vào.

Đây là một căn nhà ba phòng có chút trống rỗng, trong đại sảnh rất sạch sẽ, nhưng thoạt nhìn vô cùng lộn xộn, trên bàn trà còn có chút khăn tay nhỏ linh tinh, Liêu Thần nhìn quét một vòng, rồi nói.

“Ba ba có thể xem nơi Lâm Lâm ở chút không?”

Hạ Lâm tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng cũng biết người có thể ngồi ô tô nhất định là rất có tiền cùng lợi hại, càng không cần phải nói nó ở trên internet điều tra được thân phận của Liêu Thần là tổng tài công ty Liêu thị, là người rất có tiền, cho nên có chút lo lắng ba ba không thích nơi này.

“Có thể.” Không tình nguyện đáp ứng lời Liêu Thần, Liêu Thần bắt đầu ôm Hạ Lâm xem nhà.

Nhà này thoạt nhìn thuê đã thật lâu, đi đến trước là phòng bếp, phòng bếp quét tước không phải quá sạch sẽ, ở trên bày đồ liền có thể thấy được chủ nhân nơi này không biết nấu cơm, hơn nữa bên trong còn có chén đĩa chưa rửa, làm cho Liêu Thần nhíu mày.

Không có tủ lạnh, không có máy hút khói, đồ ăn cứ thế tùy tiện đặt trên bàn, làm cho người ta có một loại cảm giác lộn xộn.

Không nói gì thêm, Liêu Thần bảo Hạ Lâm chỉa chỉa phòng nó, vì thế đi phòng Hạ Lâm.

Cũng không biết vì sao, Hạ Nhã từ sau khi Hạ Lâm hai tuổi, liền không ngủ cùng Hạ Lâm, cho nên Hạ Lâm sớm liền có phòng của mình, mở ra phòng, cái loại cảm giác có chút âm u đập vào mặt, hơn nữa trong không khí có loại mùi nói không nên lời, làm cho Liêu Thần trong lòng càng là cảm thấy khó chịu.

Phòng này không có cửa sổ, dù là ban ngày, cũng cần sử dụng đèn, mở đèn, căn phòng nhỏ hẹp này hoàn toàn xuất hiện trước mắt Liêu Thần.

Một cái giường nhỏ đã có chút cũ, trên giường nhỏ là chăn nhỏ cùng ga giường màu xanh da trời, cùng với cái gối nho nhỏ, bên cạnh chính là một tủ quần áo nho nhỏ, lại nhìn xem bên phải, là bàn máy tính, cũng không phải cái loại người bình thường sử dụng, ngược lại như là cái bàn nhỏ cho trẻ con sử dụng để làm bài tập, phía trên đặt máy tính, căn phòng này một chút cũng không giống phòng của trẻ con, không có đồ chơi, toàn bộ sắc thái và cơ bản đều là loại cảm giác màu đen.

Con người kỳ thật có một loại sợ hãi với thứ gì màu đen hoặc màu lam, thậm chí xem nhiều sẽ nảy sinh ảo giác, trong loại không gian khép kín này không có sắc thái nào khác, chỉ có màu đen cùng màu lam, làm cho Liêu Thần vô cùng không thoải mái.

Quân đội từng sử dụng qua một loại phương pháp nhốt vào phòng tối nhỏ, chính là đặt người ở trong một không gian bị khép kín, nghe không được thanh âm gì nhìn không thấy gì, mà dù là quân nhân, trong căn phòng tối nhỏ này cũng ngốc không được bao lâu, có thể nói là tinh thần xâm nhập, Liêu Thần rất hoài nghi, luôn luôn sinh tồn trong căn phòng áp lực như vậy, Hạ Lâm sao có thể lớn lên đáng yêu như vậy, nếu là hắn, chỉ sợ đã sớm hắc hóa…

“Phòng ma ma con đâu? Có thể cho ba xem một chút không?”

Tắt đèn, Liêu Thần ôm Hạ Lâm ra, hắn thật sự là không nghĩ ra, trẻ con không phải đều rất sợ tối sao? Trong phòng Hạ Lâm thế nhưng ngay cả cái đèn bàn nhỏ cũng không có, đây cũng quá không phù hợp tình huống bình thường…

“Ưm.” Nghĩ đến ba ba thấy căn phòng không phải quá cao hứng, Hạ Lâm cũng có chút không vui, nói chuyện cũng trở nên rầu rĩ.

Đến phòng Hạ Nhã, phòng Hạ Nhã không có khóa, Liêu Thần mở ra cửa phòng, kết quả nhìn thấy dĩ nhiên là căn phòng mộng ảo của thiếu nữ, căn phòng một chút cũng không giống như là của một nữ nhân đã làm mẹ bốn năm, ngược lại như là của một cô bé chưa lớn, ngẫm lại Hạ Nhã lúc ấy mang thai mới mười bảy tuổi, quả thật là một cô bé, nhưng bây giờ đã gần năm năm, Hạ Nhã không chút tiến bộ còn chưa tính, căn phòng thế nhưng còn là cái loại màu hồng phấn mộng ảo này, trên giường là ren màu trắng, còn có một cái bàn trang điểm gắn gương lớn, phòng này vừa nhìn còn tưởng rằng là của một thiếu nữ mười sáu mười bảy.

Nghĩ đến biểu hiện của Hạ Nhã trong cốt truyện, quả thật, đó thật là vô cùng hồn nhiên a!!! Đổ ly Coffee lên trên người người khác, dũng cảm nhận lỗi, đây là có can đảm, đi trên đường không cẩn thận ngã sấp xuống, đây là vô cùng đáng yêu, tư liệu kia lấy sai rồi, sau khi bị răn dạy thì đáng thương cầu xin tha thứ, đây là điềm đạm đáng yêu, Liêu Thần thật sự không có cách nào tiếp nhận loại con gái ngốc bạch ngọt này… Có thể nguyên nhân hắn thích nam nhân, thưởng thức nữ nhân cũng là nữ cường nhân, loại động không động làm sai chuyện hay dùng tuổi còn nhỏ a, không hiểu lắm a, loại chuyện nói dối chỉ vì cô ta còn trẻ mà cho qua của Hạ Nhã, thật lòng là không thể thích.

Về tới phòng khách, Liêu Thần phát hiện Hạ Lâm đã có chút buồn ngủ, đầu nhoáng qua nhoáng lại, chính là luyến tiếc ngủ, vì thế liền kể chuyện cho nó, dỗ Hạ Lâm rất nhanh liền ngủ.

Trẻ con tuy rằng rất có sức sống, nhưng mệt cũng vô cùng nhanh, hôm nay chơi cả ngày, Hạ Lâm rất vui, nhưng cũng rất mệt.

Ôm Hạ Lâm nhìn bộ dáng nhỏ của Hạ Lâm sau khi ngủ thì im lặng đáng yêu, Liêu Thần chỉ cảm thấy lòng đều hòa tan.

Khi Hạ Nhã về nhà, chính là nhìn thấy một nam nhân xa lạ ngồi trên sofa trong nhà mình, trong lòng còn ôm con trai của mình, mà lúc này, đã là tám giờ rưỡi tối…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN