Bàn Về Cách Nuôi Dưỡng Một Con Trung Khuyển Biến Đen
Chương 60
Editor: Sakura Trang
Vị trí Quân hậu được xác định không thể nghi ngờ để cho tim Tả tướng như treo trên cao, vốn tưởng rằng người đã chắc chắn kéo đến trên thuyền mình tới bây giờ lại phát hiện căn bản không phải chuyện như vậy. Nếu là Kỳ Yến đổi ý hướng tiết lộ kế hoạch của nàng với Chiêu đế…
Vi Sinh Lan không để cho nàng thấp thỏm do dự quá lâu, bởi vì ngày thứ bảy sau khi diễn ra đại điển phong, trưởng sứ liền bị lột bỏ quan chức bắt vào trong ngục với tội danh tham ô. Nhân chứng vật chứng đều ở, do đế vương tự mình thẩm vấn, Tả tướng biết sự kiện này là đã hoàn toàn thất bại, lại không có đường sống.
Cũng là lúc này, Tả tướng mới thật đối với đế vương đang ngồi trên cao mỉm cười ôn nhã kia hiện lên sợ hãi. Mà hôm nay sau khi hạ triều nàng liền bị mời một mình đến trong ngự thư phòng.
“Tả tướng có biết trẫm gọi ngươi đến đây là vì sao không?” Bên trong phòng chỉ có hai người, liền quan cận thị trước sau như một đi theo đều bị vẫy lui ngoài cửa. Lúc này ánh mắt Vi Sinh Lan rủ xuống nhìn tấu chương đang mở trên bàn, trên mặt không vui không giận, giọng cũng là cực kỳ bình thản.
Nghi ngờ đế vương trẻ tuổi đang ngồi kia là đang thử thăm dò mình, Tả tướng duy trì thần sắc bình tĩnh trên mặt cúi đầu nói: “Thần ngu độn…”
“Tả tướng ở vị trí này nhiều năm, liền phải biết có ít thứ không đụng được. Bọn ngươi cùng trưởng sứ còn có mấy người Lại bộ từng làm những thủ đoạn kia, có cần trẫm lấy tội chứng tới để cho ngươi cũng xem qua một phen?” Vi Sinh Lan không trông cậy vào đối phương sẽ ở câu hỏi đầu tiên của nàng tự thẳng thắn, nhưng nàng cũng không có ý tưởng vòng vo.
Đến đây người phía dưới hơi biến sắc mặt, cuối cùng vén áo quỳ xuống.
“Trẫm sẽ không làm gì Thất hoàng muội, Kỳ gia cũng vẫn có thể giữ được vị trí danh môn. Chỉ là quyền thế của Kỳ gia, trẫm muốn thu về một nửa… Dĩ nhiên trẫm sẽ không thu những thứ trên mặt nổi.” Vi Sinh Lan làm như vậy đã đủ nhân từ cũng đã lưu lại mặt mũi cho Kỳ gia, dù sao đối phương cũng không có năng lực từ chối, cho dù lúc này nàng muốn làm khó dễ đối phương cũng chỉ có thể chịu.
Tim đập đến cực nhanh, quỳ trong trời đông giá rét, nhưng trên trán Tả tướng lại toát ra trận trận mồ hôi lạnh.
“Thần…” Vừa định mở miệng phủ nhận, Tả tướng liền cảm giác ánh mắt người ngồi kia treo ở trên người nàng, lúc này nàng phát hiện sau lưng mình cũng bị mồ hôi lạnh thấm ướt, trận trận lạnh lẽo. Nàng đối với loại chuyện dốc toàn lực đi giãy giụa cái lưới rách cá chết này không có hứng thú, lại không nói phản kháng trong hoàn cảnh xấu còn chưa hẳn có thể đối với đối phương tạo thành chút điểm tổn thương. Người chức vị cao lâu, an nhàn cũng lâu, tham niệm quyền thế nhiều hơn đồng thời cũng không bỏ được mất đi thứ hiện có.
Chỉ nói một chữ, đến tiếp sau thì chỉ còn yên lặng.
Vi Sinh Lan không có cho nàng thời gian suy tính nói thêm điều gì, nâng mắt, trong tròng mắt là khí thế không thể phản kháng: “Trẫm làm vậy là vì nhìn ở Tả tướng từng phân ưu vì mẫu hoàng mười mấy năm, đồng thời cũng nhìn ở mặt mũi của Quân hậu.”
“Chuyện các ngươi bại lộ không chút quan hệ cùng quân hậu.” Thấy Tả tướng ở nàng nói tới hai chữ ‘quân hậu’ Sắc mặt càng thêm khó coi, Vi Sinh Lan liền lại bồi thêm một câu. Nàng cũng không muốn phu lang nhà mình bỗng dưng vô cớ gánh vác chuyện không liên quan đến mình, mặc dù phu lang nhà mình đối với Tả tướng đại khái là thật cũng không thèm để ý.
“Lui ra thôi, khanh vẫn là Tả tướng Dư quốc dưới một người trên vạn người.” Cuối cùng cho đối phương ăn một cái định tâm hoàn, Vi Sinh Lan liền không nhìn về phía người đang quỳ bên dưới thêm chút nào nữa. Người có thể ngồi ở vị trí Tả tướng này nhiều năm như vậy sẽ không là không thấy rõ hình thế, vả lại cũng vạch rõ đến mức này, nếu là vẫn không biết phải trái… Chỉ là phí một phen công phu khác nàng cũng có thể để cho phu lang nhà mình ngồi vững vàng vị trí quân hậu kia.
Nhưng hiển nhiên đầu óc đối phương coi như thanh tỉnh, ở theo dõi nội dung ám vệ hồi báo, Tả tướng tự hôm đó sau khi trở về từ ngự thư phòng liền không có động tác khác người nữa.
“Khò khè.” Bạch hổ dáng người khổng lồ thật là an tĩnh nằm ở trên mền, đối với mình thay một nơi ở khác cũng không khác thường, đối với sự vật mới quanh mình cũng không phân nửa tò mò, chỉ thỉnh thoảng miễn cưỡng quất quất cái đuôi.
Nơi này là trung cung, chính là cung điện sau khi Kỳ Yến được lập làm quân hậu thì vào ở.
“Trước đó vài ngày không tiện mang A Bạch vào trong cung, Yến nhi dường như rất nhớ nó.” Lúc Vi Sinh Lan nói đến hai chữ ‘A Bạch’ Không khỏi chốc lát, cái tên không hợp với khí thế thế này vẫn là do nhà mình phu lang lấy, nhưng nếu phu lang nhà mình thích…
Vi Sinh Lan không biết là, khi đó Kỳ Yến căn bản không phải muốn nghĩ tên cho hổ trắng, chẳng qua là nói đến thì tùy ý tìm cho nó một cái danh xưng thôi.
Nhớ? Kỳ Yến hơi rũ mắt, lúc nâng lên trong đôi mắt đen thui kia dường như nổi ánh sáng nhạt.
Có lẽ cũng coi như nhớ, tuy nói y không vui việc con hổ trắng này thân cận với người trong lòng, nhưng nói thế nào đi nữa đây là đồ người trong lòng tặng cho y, dĩ nhiên là không thể không có.
“Hôm nay ở Trọng Hoa điện tiếp kiến Tây Dương sứ giả, giống với Duyên Sở cũng có hoàng tử đến, nhưng Tây Dương dường như ôm mục đích kết thân mà đến.” Mới vừa nói xong, Vi Sinh Lan chỉ thấy xe lăn người nọ mặt không thay đổi đứng lên, nhưng cùng vẻ mặt này không hợp, mấy bước đến gần sau đó là là lấy tư thái hết sức nhu thuận dựa sát vào trong ngực nàng.
Kỳ Yến sau khi chui vào trong ngực Vi Sinh Lan liền ôm chặt lấy eo nàng, cho đến khi hai người sát vào nhau đến không chút khe hở.
Phương thức biểu đạt không thèm che giấu như vậy để cho Vi Sinh Lan hơi nhíu mày, giơ tay lên vuốt mái tóc dài đen như mực ở sau lưng, rõ ràng cũng có thể cảm giác được sống lưng người trong ngực hơi chút cứng ngắc.
Biết rất rõ ràng chuyện Vi Sinh Lan nói cho y biết nhất định sẽ không xảy ra, Kỳ Yến vẫn là không làm được không có chút cảm xúc nào.
“Ta định để cho Thất hoàng muội thú hắn, Yến nhi cảm thấy thế nào?” Vi Sinh Lan cân nhắc mở miệng, việc này tạm thời là làm chút bồi thường khi thu về một nửa quyền thế của Kỳ gia, mặc dù nàng cũng không nghĩa vụ làm như vậy… Nói trắng ra là thật ra thì cũng vẫn là vì phu lang nhà mình.
Như vậy Kỳ gia trên mặt nổi địa vị ở trong hoàng thành không những sẽ không rơi xuống, thậm chí sẽ còn nhìn như tiếp tục nước dâng thuyền dâng, dĩ nhiên quyền lực thực tế là ngược lại.
Kỳ Yến sẽ cảm thấy thế nào, chỉ cần không phải người trong lòng y muốn thành thân, ai thú cũng không chút liên quan đến y.
“Được.” Thanh âm Lãnh đạm không chút cảm xúc lúc này rất là mềm mại, chủ nhân thanh âm tựa vào trong ngực Vi Sinh Lan càng thêm tỏ ra khôn khéo ôn thuận.
“Trong cung vì sứ thần Tây Dương tổ chức dạ tiệc, đến lúc đó Yến nhi cần có mặt.” Suy nghĩ phu lang nhà mình vẫn là không thích hợp đứng lâu, Vi Sinh Lan liền ngồi xuống, thuận thế để cho Kỳ Yến cũng ngồi vào trên đùi nàng. Vị trí quân hậu cần đảm nhiệm rất nhiều chuyện, phu lang nhà mình từ trước đến giờ đối với mọi chuyện đều là rất lãnh đạm, vả lại tiệc rượu cũng là rất không thú vị.
Vi Sinh Lan du thần nghĩ ngợi, là không phát hiện người trong ngực đang cẩn thận quan sát thần sắc trên mặt nàng.
“Vâng.” Kỳ Yến đáp một tiếng, đồng thời rất là dè dặt xít lại gần sau đó dùng môi đụng chạm một chút cằm nữ tử, y chỉ là muốn cho thấy y đối với lần này cực kỳ tình nguyện.
Nhận ra được cằm một cái chớp mắt dừng lại xúc cảm ôn nhuyễn, Vi Sinh Lan hơi rũ mắt liền vừa vặn có thể đối diện người trong ngực, con ngươi đen thui trong mắt kia rõ ràng chiếu ra dung mạo của nàng. Dùng ngón tay trỏ khẽ vuốt nơi bị chạm qua, Vi Sinh Lan bỗng nhiên một cái cong mắt mỉm cười ôn nhã với người trong ngực.
Kỳ Yến đầu tiên là ngẩn ra, ngay sau đó càng thêm thất thần với nhu sắc trong tròng mắt đối phương, đắm chìm trong một mảnh mê hoặc vừa suy nghĩ xít lại gần để chạm lại vào nơi đó.
Vi Sinh Lan nhìn người trong ngực xít tới gần cũng không làm gì, nhưng ở chỉ còn lại một khoảng cách nhỏ, đưa tay dứt khoát đem cằm thon gầy của người trong ngực đẩy lên cao một chút.
Nơi chạm đến khác so với dự tính, lúc Kỳ Yến kịp phản ứng dung nhan hơi có vẻ tái nhợt kia nổi lên đỏ ửng đẹp mắt. Chủ động dựa vào trong ngực người trong lòng hoặc là hôn gò má, cằm cũng có thể làm hết sức tự nhiên, Kỳ Yến duy chỉ có là không hề thường chủ động hôn trên môi Vi Sinh Lan.
Cũng không phải là không muốn, chẳng qua là Kỳ Yến phát hiện mỗi lần y làm như vậy, thân mật Vi Sinh Lan dành cho y cũng để cho y khát cầu nhưng lại có chút không chịu nổi.
“Ô…” Người nào đó bị hôn trả lại đến có chút choáng váng còn hết sức chống đỡ.
Vi Sinh Lan thật là bất đắc dĩ nhíu mày, khi nghe thấy người trong ngực yếu ớt nghẹn ngào một tiếng liền lui ra.
“Không phải nói, lúc này không được nín thở hay sao?” Vuốt sống lưng người trong ngực, Vi Sinh Lan nói lời này trong con ngươi nhưng không khỏi mang chút vui cười, dĩ nhiên nàng cũng không có ý giễu cợt phu lang nhà mình.
Nhưng nụ cười này nhìn ở trong mắt Kỳ Yến, cổ vốn trắng nõn của y liền cũng tràn đầy một trận đỏ ửng, như trốn tránh chuyển đầu che giấu dung nhan nhiệt độ ngày càng tăng cao vào hõm vai Vi Sinh Lan.
Lần này tiệc đêm trong cung cũng coi là lần thứ hai Kỳ Yến xuất hiện ở trước mặt thần tử trong triều sau khi sắc phong quân hậu, mặc y phục huyền sắc, đồ trang sức khảm hoa văn ám kim sắc giống như đế vương.
Mi nhãn sơ lãnh cộng thêm khuôn mặt vô cảm bộ dáng lạnh lùng, cho dù dung nhan thanh tuyển điệt lệ đến mức tận cùng, cũng khiến người khác chỉ có thể ngắm nhìn từ xa.
Quốc vương các nàng thì ra là thích kiểu mỹ nhân bộ dáng lãnh đạm như vậy không thích những kiểu ôn nhu hiểu ý kia?Chẳng qua đối với mỹ nhân dung tư xuất chúng, chính là lãnh đạm chút cũng có thể hơi dễ dàng tha thứ, điểm này các nàng cũng là hiểu được. Một đám thần tử quỳ ở bên dưới suy nghĩ, trong đó vài người có suy nghĩ, thậm chí có vài người còn xuất hiện vài chủ ý.
Hậu cũng đến giờ vẫn còn trống rỗng, làm thần tử các nàng chưa từng thấy qua, liền nghe cũng chưa bao giờ nghe tình trạng như vậy. Vả lại đế hậu cũng đã thành thân hơn một năm, hiện vẫn chưa có hậu… Chiêu đế còn trẻ tuổi không sai, nhưng nữ tử đến tầm tuổi này cũng nên có tử tự rồi. Những tấu chương đề nghị tuyển tú đều bị Chiêu đế bác bỏ, nhưng hiển nhiên các nàng cũng không buông tha ý tưởng này.
Hai chân có tri giác, đối với quỳ ngồi thật ra thì cũng không phải chuyện gì tốt, lâu Kỳ Yến liền cảm giác trên đùi có mấy phần tê dại, chẳng qua cũng không khó chịu đựng. Kỳ Yến nhìn lướt xuống bên dưới, tầm mắt dừng lại chốc lát trên người nam tử một thân bạch y.
Người nằm trong danh sách tuyển tú, tướng mạo tự nhiên là đứng đầu.
“Khó chịu?” Người bên cạnh bỗng nhiên cùng nàng mười ngón tay nắm chặt, Vi Sinh Lan nắm lại giọng ôn tồn hỏi. Nhưng nàng thấy đối phương sau khi nghe khẽ lắc đầu, hơi rũ mắt dưới cái nhìn chăm chú của nàng lông mi còn hơi rung động.
Không rõ lý do vì sao, nhưng điều này không trở ngại Vi Sinh Lan đưa tay ôm lấy vòng eo mềm dẻo của người bên cạnh, nhân tiện cũng kéo người nọ càng lại gần mình thêm chút.
Tình huống thực tế là, người bên dưới nhìn thấy Kỳ Yến còn kém không dựa vào trong ngực Vi Sinh Lan. Thân mật không chút che giấu này, một đám thần tử đối với việc tân đế thịnh sủng quân hậu càng hiểu sâu mấy phần.
Tình cảnh như vậy, Tạ Thầm là hoàng tử bị tuyển đến kết thân cũng không khỏi nhìn thêm mấy lần, hiện trong hậu cùng Dư quốc chỉ có một người là quân hậu là chuyện có người đã nói với hắn. Mẫu hoàng của hắn hy vọng lấy danh nghĩa hào thân đưa hắn vào trong hậu cung của Chiêu đế, thậm chí còn dặn dò hắn phải hiểu được lợi dụng ưu thế bản thân tranh thủ đế vương sủng ái.
Ưu thế sao… Tạ Thầm nghĩ đến điều này hơi cau mày. Vốn cũng là tự tin với tướng mạo cho dù không thể vượt qua quá nhiều, cũng nhất định là có thể hơi trên vị ‘quân hậu’ mà các nàng nói. Nhưng hiện xem ra, so về tướng mạo dường như hắn cũng là thua.
Lần này cũng không phải là hắn không muốn nghe lời mẫu hoàng…
Yến hội diễn ra một nửa, cuối cùng cũng đến lúc cần nói chính sự.
“Nghe nói mỗi một vị hoàng tử của Tây Dương đều là tướng mạo xuất chúng, trong đó đặc biệt là Lục hoàng tử. Hôm nay nhìn thấy, đúng như lời đồn.” Vi Sinh Lan khen ngợi, phu lang nhà mình ngay tại bên cạnh, nàng tự nhiên sẽ không dùng quá nhiều lời khen hoa mỹ với nam tử khác.
Tránh cho nắp bình giấm chua này vô tình bị vén lên…
“Bệ hạ khen lầm.” Bị điểm tên nói tới, Tạ Thầm đáp lại bằng một mỉm cười khéo léo hợp lễ nghi. Nhưng trong mắt vị đế vương trẻ tuổi kia, hắn lại cũng không tìm được ngoài bình thản còn có chút cảm xúc nào khác.
Lúc này nhẹ nắm các đốt ngón tay trên bàn tay đang nắm chặt lấy tay nàng, Vi Sinh Lan dùng âm lượng nhỏ mà mọi người bên dưới đều không nghe được khẽ gọi Kỳ Yến một tiếng, tay ôm lấy vòng eo đối phương cũng hơi dùng sức nhẹ nhéo một cái.
“Ừ.” Mỹ nhân một thân huyền sắc ngược lại là hết sức ôn thuận đáp một tiếng, nhưng cũng không đem tầm mắt trên mặt Vi Sinh Lan chuyển đến chỗ khác.
Cho nên nói cứ như vậy bị phu lang nhà mình nhìn chằm chằm không chớp mắt, trong tầm mắt Vi Sinh Lan như thế nào có thể sẽ đối với Tạ Thầm có chút thưởng thức nào, vả lại vốn cũng chính là không có.
“Thất hoàng muội của trẫm thuở nhỏ thông minh, tướng mạo tài cán cũng đều là không kém, cùng điện hạ ngược lại là rất là xứng đôi.”
Nói được đến tận đây, mọi người trên điện sao còn có thể không hiểu ý của đế vương trẻ tuổi.
Thần sắc trên mặt Tạ Thầm như cũ, hắn là tới kết thân, đối tượng kết thân là ai vốn cũng không do hắn quyết định, cho dù như thế nào hắn đã là hoàn thành nhiệm vụ mẫu hoàng giao cho hắn.
Tả tướng hơi có chút lộ vẻ cảm xúc, một hoàng tử kết thân có thể mang tới không ít chỗ tốt, ít nhất có thể nâng địa vị Kỳ gia lên… Vị trí nàng đang ngồi Vi Sinh Lan có thể tùy ý lấy đi bất cứ lúc nào, lại làm ra hành động không biết phải trái gì nữa, nàng tin tưởng đối phương nhất định là sẽ không chút nào lưu tình nữa.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!