Băng Lãnh Tiểu Thư
Chương 21: Tình Cảm Của Anh Đã Được Em Chấp Nhận
“Cô ấy cũng có lúc dễ thương chứ nhỉ?”
Hắn cứ nhìn nó, nhìn mà còn cười tủm tỉm , bỗng nhiên hắn giật mình , nghĩ tới câu hỏi mà nó đã đặt ra cho hắn, hắn cũng chẳng biết trả lời làm sao nữa?
_umm….ummm- nó cựa quậy nheo nheo vài cái rồi mở mắt
_A ….cô tỉnh rồi sao, người bệnh như tôi dậy sớm hơn cô đấy- hắn lại giở thói chọc ghẹo
_Anh có thấy là anh đang rất làm phiền không? -nó giương đôi mắt lạnh như băng lên nhìn hắn
_Ách…..hì xin lỗi cô mà, nhưng tại cô ngủ lâu quá thôi, nhìn cô ngủ cũng đẹp đấy chứ- hắn gãi gãi cái đầu
_ Anh có đôi lúc trẻ con thật, hì- bỗng chốc nó cười, nhìn hắn trẻ con khiến nó nở một cười như tiên nữ, bỗng chốc nó khựng lại “mình đang cười sao , lâu lắm rồi thì phải”
_Cô……- hắn nhìn nó mà mặt hắn đã đỏ
_Anh bị sốt sao, nhìn mặt anh đỏ quá- nó nhìn sang hắn
_Không, tại vì đây là lần đầu tôi thấy cô cười , rất đẹp đó
_Anh nghỉ ngơi đi , tôi về- má nó ửng hồng , nó không ngờ có lúc nó lại cười trở lại
_Nhô bạn hiền, tỉnh rồi à ,mày làm tụi tao lo quá chừng- Kei tự nhiên đột ngột mở cửa mà la làng la sớm lên khiến cho hắn xém giật mình
_Mày không thấy người ta đang nói chuyện sao, mày bất lịch sự- Jam phải lắc đầu với thằng bạn vô tích sự của mình
_Anh ta thì là như vậy đó, bất lịch sự như vậy còn nhẹ đó- Sylvie nhảy vô chen ngang, mắt thì nhìn Kei đang bốc khói
_Cô, ở đâu ra vậy hả?- Kei tức
_Ở đây chứ ở đâu- Sylvie chọc
_Cô …..
_Lêu lêu lêu……../- Sylvie càng chọc khiến cho Kei hộc máu
_ Thôi thôi hai anh chị, quậy đủ rồi- xuất hiện thêm một người nữa, là Sam đó a~~~~~
_ Hai cô cậu nhìn lại đi, đang có hai quả núi lửa đang sắp phun trào vì hai người kìa- Jam thêm một lần nữa thở dài
_Kei/Sylvie……..- hắn và nó cùng một lúc phát ra tiếng
_ Giời ơi coi hợp nhau chưa kìa- đồng thanh
_Tôi về- nó bực
_Nè sao cô về được, tôi vì cô mà bị thương thì cô phải chăm sóc cho chứ – hắn cản
_Anh…….
_Thôi tụi mình xin lỗi, không chọc hai nữa- Kei hối lỗi
_ mấy người tới đây làm gì- hắn thờ ơ
_ Nè sao nói như vậy với tụi tao/tụi tui chứ- đồng thanh
_ Đó mấy người cũng hợp nhau quá còn gì-hắn chọc lại
_Ê , mày dám……….-sắp bùng nổ ‘chiến tranh’ thì
_Thôi ……………. mấy người ngừng được chưa- nó hét lên, nãy giờ ồn quá khiến mất kiên nhẫn
_ Vâng……đồng thanh( bao gồm cả hắn)
_Tốt……hehhe- nó cười khiến cả ba chàng trai ngây ngất
_Oa Linda mày cười , nụ cười đầu tiên….oaoaoaoao- Sylvie và Sam lao tới ôm nó
_ Tony,,,,,,cứu- nó sắp nghẹt thở thì thấy Tony tới
_Linda….có sao không? Tony lo lắng
_Không sao- nó thở hồng hộc
_Sao anh ta lại có mặt ở đây- hắn ghen tức, bực bội từ lúc thấy Tony xuất hiện
_Để mang Linda đi- Tony vừa nắm lấy tay nó vừa nó
_…..Bịch…. hắn đánh vào tay Tony, khiên anh phải buông tay nó ra
_Nè mày làm gì vậy- Tony tức giận
_Tao muốn mày không được chạm vào Linda
_ Hai người có thôi đi không? – nó rất diềm tĩnh nhưng giọng nói đã đến âm độ
_Được rồi, Linda mau đi theo anh, anh có chuyện quan trọng cần nói
_ Không được mang Linda đi
_ THôi, anh muốn nói gì- nó bực bội vì thái độ của hắn
_Chuyện là như thế đó- Tony thì thầm vào
…Rầm……..-nó tức giận khi nghe được chuyện gì đó
_Họ muốn chết, Sam , Sylvie chúng ta đi – nó phát ra tiếng nói lạnh như băng,rồi bước ra ngoài không hề nhìn lại, Tony cũng định đi theo sau thì bị hắn cản lại
_Khoan đã, anh đã nói gì với cô ấy
_Anh không có bổn phận hay liên quan gì để biết hết….hừ- Tony nhìn hắn nở một nụ cười khinh
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Nó phóng hết tốc độ khiến cho hai người ở đằng sau toát hết mồ hôi, tới bar nó ngay lập tức đi nhanh vào trong , thẳng đến phòng VIP, tung một cú khiến cho cái cửa banh chành , bện trong mấy tên đàn em đang run như cầy sấy vì từ khi nó đến đã tỏa sát khí nồng nặc.
_ Nói – nó gằn giọng
Lấy hết tất cả dũng khí của mình một tên đàn em đã mạnh dạn đứng trước mặt nó, cúi người thấp xuống và khai báo
_Thưa lão đại, tối hôm qua độ khoảng 11h đêm, đã có một bang xã hội đen hiện tại chưa xác định rõ , đã đánh vào một phần của quán gây thiệt hại mất một tầng hầm chứa rượu
_Hừ , các người thật vô dụng, đến bây giờ mới thông báo cho tôi biết và còn không bảo vệ được một cái quán nhỏ xíu này, đúng là vô dụng
_Xin lão đại hãy bình tĩnh
_ Mau trục xuất tất cả những người có nhiệm vụ canh gác vào ngày hôm qua, tôi không sử dụng những kẻ vô tích sự
_Vâng
_ Đi ra hết , nhanh- nó tức giận
_Sam mau điều tra ai đã làm việc này và đưa về đây, Tony và Sylvie hai người có nhiệm vụ chuẩn bị lại những người cần thiết để bảo vệ quán, còn nữa Tony hãy quay về S và kêu Lancelot đến đây
_Vâng ,thưa lão đại- đồng thanh
_ Nhanh, ko hoàn thành nhiệm vụ , tự chuốc lấy hậu quả
_Tuân lệnh
Ba người đi khỏi thì nó ngồi làm việc , đến tận 1h sáng nó mới xong , nên đến bệnh viện luôn để thăm hắn, nhìn hắn có vẻ vừa mới ngủ vì đèn còn rất nóng như mới vừa tắt vậy.Nó định về nhà nhưng hắn đã ngăn lại
_Cô mới tới sao?
_Ừ
_Đi đâu vậy?
_Hỏi làm gì?
_Cô lại trở nên lạnh lùng rồi
_Không liên quan tới anh-nó lạnh nhạt
-Ừ, cô về nghỉ ngơi đi
_Tôi về , tạm biệt
Nó về không để ý tới tâm trạng của hắn, hắn rất muốn biết nhưng nghĩ mình không là gì của người ta nên thôi…………………………………….Ánh trăng sáng nhưng hiện tại lại là khoảng cách giữa nó và hắn
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!