Băng Lãnh Tiểu Thư
Chương 35 : Anh Trai
“Alo”
_Ủa…Jonh anh đang làm gì ở đó vậy?
“Linda à,anh nghe nói em có căn cứ bí mật tại đây nên anh tới”
_Ừ.,anh hãy kêu tên lính mang điện thoại đưa cho người tên Sally
“Ok”
“Thưa lão đại ngài có chuyện gì phân phó”
_Đưa cho Sally nghe
“Alo”
_Cảm giác thế nào?
“Tôi xin lỗi”
_Lí do- nó mệt mỏi ra lệnh
“Tôi không có xem cô là chị”
_Tôi có bao giờ xem cô là em
“Chị…..”
_Cô không có quyền gọi
” Em biết nhưng…..”
_Không cần nói nữa tôi sẽ cho cô ra ngoài
“Thật sao chị”
_Còn 1 tiếng chị là cô sẽ đi chầu ông bà đấy
“Vâng”
_Đưa cho tên lính
“có chuyện gì cần ạ”
_Thả cô ta ra, đưa cô ta đến đây
“Vâng ạ”
~~~~~~~~
Nửa tiếng trôi qua
…..Cốc…..cốc
_Ai vậy?-Sylvie thắc mắc
_Mở cửa đi-Kei nói
….Cách……cửa mở ra
_Hả………. ………….-đồng thanh
_Xin…chào-Sally rụt rè
_Có chuyện gì mà ồn vậy-nó không nhìn ra cửa mà vẫn biết ai tới
_Đó là……-Sam nói
_Sally vào đây-nó cắt ngang lời Sam
_Vâng-Sally bước qua
…..Trong phòng…..
_Ngồi đi
_Vâng
_Cô có muốn đi học lại?
_Muốn ạ
_Chắc chứ
_Chị…..à không…tiểu thư Linda tôi có 1 thỉnh cầu-Sally nói trong sợ hãi
_Nói- nó lạnh nhạt
_Em có thể ở lại nhà ba không?
_Được
_Thật không ạ
_Ừ-nó vẫn cắm cúi làm việc
_Hoan hô chị- Sally bỗng dưng mất bỉnh tĩnh mà chạy tới ôm nó
_Buông . . .. tôi…….RA-nó gằn giọng xung quanh nó đang tỏa sát khí
_Em….em…xin lỗi
_Đồng phục đây,lấy rồi thì đi đi.- nó quay mặt ra hướng cửa sổ
_Vâng-Sally buồn bã
….Cốc …cố
_ai?
_Anh đây-Ken nói
_anh nào?-nó hỏi
_Ken-Ken bắt đầu bực bội
_Vào đi
_Ừ
_Có chuyện gì?
_Không có gì
_Vậy ra ngoài đi
_Em lạnh nhạt với anh vậy sao?
_Bình thường
_Em…..hôm nay rất đẹp
_Cám ơn-nó cũng không hề đoái hoài gì tới hắn
_15 phút nữa sẽ tới giờ
_Tôi biết rồi
_anh ra ngoài trước nhé
_Đi đi
Nó ngồi trong phòng, nhớ đến lời mẹ đã từng nói ,nhớ đến hơi ấm của mẹ, nhớ đến những cử chỉ dịu dàng của mẹ và lời mẹ nói khiến nó không thể hận bà Cầm,bà ta dám giết người mẹ thân yêu của nó, dám hãm hại cả anh nó, nó quyết không tha cho bà ta.Nó thầm nghĩ”Anh đến khi nào em và anh mới hội ngộ thành 1 gia đình đây”……………………………thế là…………….trên gương mặt đầy sắc xuân,đẹp như hoa của nó lại rơi vài giọt lệ đau thương mất mát,nó cũng là con người nhưng vì chính hoàn cảnh đã biến nó thành 1 con người tàn nhẫn,đáng thương cho nó
“XIN THÔNG BÁO CÒN 5 PHÚT NỮA CHO CÁC THÍ SINH CỦA TỪNG LỚP BIỂU DIỄN CUỘC THI KING AND QUEEN ,SAU ĐÂY TÔI SẼ ĐỌC CÁC CẶP LÊN THI ĐẤU THEO THỨ TỰ
1.THIÊN MY VÀ TUẤN ANH
2.NGỌC MAI VÀ LỤC NIÊN(Kei và Sylvie)
3.TRƯỜNG THANH VÀ TÚ ANH(Sam và Jam)
4.TUYẾT BĂNG VÀ HẠO THIÊN (nó và hắn)
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Đến lúc thì tụi nó ngồi bên trong đợi cho đến lúc…..bắt đầu cuộc thi không mấy đặc sắc thì cặp của Thiên My trình diễn phần hát…..hình như không được ủng hộ cho lắm
Tới lượt Kei và Sylvie,tiếng nhạc du dương của violon cất lên hòa quyện vào cùng với tiếng đàn piano mượt mà tạo nên một khúc hòa tấu đẹp mê hồn……Kết thúc cặp đầu tiên tới Sam và Jam ,hai người họ vô cùng đẹp đôi….Sam bắt đầu với vũ khúc nhẹ nhàng, Jam cũng theo đó mà hoàn thành một bản nhạc, quả thật là 1 cặp hợp ý nhau…..tới cặp nó và hắn…một cây đàn piano màu trắng được mang lên hắn nắm tay nó bước lên ……làm biết bao nhiêu người chết đuối bởi cặp này,nó xinh đẹp,lạnh lùng.Hắn lãng tử hào hoa,1 cặp trời sinh..Hắn ngồi xuống đàn một bản nhạc mang tên”Everytime we touch”
“I still hear your voice when you sleep next to me
I still feel your touch in my dream
Forgive me my weakness,but I don’t know why
Without you it’s hard to service….
Cause everytime we touch ,I get this feeling
And everytime we kiss I swear I could fly
Can’t you hear my heart beat fast
I want this to last
Need you by my side……………….”
Tiếng hát của nó hay đến nỗi ai cũng ngỡ ngàng kể cả hắn…..
~~~~~~~~~~~~~~~~~Kết thúc cuộc thi~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
_Tổng kết cuộc thi hiện nay chúng tôi đã có kết quả
hạng nhất thuộc về cặp đôi Tuyết Băng và Hạo Thiên
nhì thuộc về Jam và Sam
hạng ba là Kei và Sylvie
Xin chúc ba cặp và xin mời cặp hạng nhất sẽ trở thành King and Queen của đêm nay
_King hãy bước lên cầm tờ giấy bất kỳ và hãy cùng Queen hoàn thành
_Được -hắn bước lên
_Hãy nhảy một bài-hắn đọc lớn
_Nào xin mời
Hắn mời nó,nó cũng đưa tay nên hai người nhanh chóng bước vào cùng một bước nhảy,dưới ánh đèn cùng bản nhạc lung linh,hắn thấy nó bỗng đẹp hơn nhưng nó không hề đoái hoài gì tới hắn cứ muốn mau chóng hết điệu nhảy
………….Ting…..ting……….tin nhắn phát ra từ điện thoại của nó
“Đã tìm ra tung tích của anh em rồi!Mau đến bar X ngay! Jonh đã tìm ra gì đó
Điều này khiến nó cực kì vui,lập tức lao từ sân khấu chạy ra tới cổng trường ,nhưng do đôi giày quá cao khiến nó ngã nhào
_Linda em không sao chứ-Lancelot lo lắng đỡ nó
_Không sao, mau buông em ra-nó vội vàng gỡ bỏ chiếc giày và tiếp tục chạy đến chỗ đỗ xe
_Linda từ từ chờ tụi anh-Tony,Lancelot,Ken lo lắng
_Các anh không được đi theo tôi-nó hét và phóng xe lao ra đường
“Có thật đã tìm ra được anh không……………..anh của em”nó nghĩ ngợi nhưng phóng xe vẫn không giảm tốc độ,án mắt lạnh lẽo của nó bỗng dưng có một vài tia nắng ấm áp xuất hiện~~~~~~~~
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Kết quả tìm kiếm sẽ ra sao đây?Chương 36 sẽ tiết lộ
Ta nói thiệt là lần này vô cùng mỏi tay nhá,chép quá chừng lun hà…………ta mà không thấy ủng hộ là ta đập đầu vào gối tự vẫn đấy
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!