Băng Sơn Nguyên Soái Thích Oánh Tôi
Chương 12: Phiên ngoại 1 (tt)
Hừ, cho chừa tội treo lên oánh ông đây nhiều năm vậy!
“Là thế này, tôi có hẹn với tiểu omega hệ chữa bệnh, chi bằng tối nay hẵng…”
Tôi mượn cơ hội tính chạy
Đồng tử Will co rút, tay tôi bị hắn nắm đến “rắc” một tiếng, đau nhe răng trợn mắt
Tôi muốn tránh thoát, hắn chẳng buông tay. Hai bên giằng co gần 10 phút, mắt đi mày lại không rời bị vô số quần chúng ăn dưa chụp trộm
Will ý thức được tình huống bất ổn, nửa kéo nửa lôi tôi khỏi hiện trường
“Không cho đi”
“Đi đâu?” tôi theo bước chân hắn “Cậu tóm tôi vậy, tôi đi đâu được?”
Hắn hừ một tiếng, đôi mắt lam híp lại, giống chú mèo bự được vuốt lông
“Tổ đội với tôi”
Hắn nhắc lại, ngữ khí bất dung kháng cự
Nhiệt độ đôi tay nắm chặt truyền tới tim, tôi biệt hữu đáp
“Biết rồi”
41
Ảnh chụp 2 đồng chí alpha bắt tay hữu nghị sau chiến đấu, bị đăng khắp diễn đàn
#Khiếp sợ! 2 gã cùng giới lại làm ra loại chuyện này….#
#Tin vắn hôm nay! 10 ngón quấn quýt kéo dài 1800 giây!#
#Tình anh em thuần khiết hay gay tình nở hoa! Hãy tiếp tục theo dõi!#
Khiến cho tôi vừa ra cửa đã đụng tụi săn tin tứ phương, sợ tới mức vội vàng bít kín khăn trùm đầu
42
Chậc chậc, đám chế kịch bản bọn mi, suốt ngày bổ não phim tâm lý sướt mướt
43
Đảo mắt đã là cuối tuần
Đám đồ khó nói tôi mua đã tới
Cũng may cuối tuần Will làm thêm, đêm khuya mới về. Tôi nhanh tay dọn sạch đồ vô ổ nhỏ
Tháo bọc từng món, tôi sáng mắt trước thế giới người trưởng thành
“Đầu nấm lớn bằng 3 nắm tay, thỏa mãn khẩu vị mặn mà của bạn”
“Khóa trinh tiết đàn ông, gia vị thiết yếu cho tình yêu”
“Sản phẩm bán chạy nhất, trứng rung tinh thể, hấp thụ nước dịch còn có thể mọc thêm, bung nhẹ còn có thể chấn động nha”
Phía dưới còn rơi rụng ít linh kiện nhỏ xem không rõ
Má ơi, đây đều là món quỷ gì!
44
Tôi cảm thấy mình như đang làm chuyện tội lỗi, trái tim nảy bùm bùm
Trứng rung trong suốt lớn hơn ngón cái, bên trong tựa hồ lưu động chất lỏng, dưới ánh mặt trời trông rất đẹp mắt. Mặt ngoài mềm mại, bóp nhẹ tựa hồ còn phân bố chất nhầy
Thề với đảng tôi tuyệt đối chỉ muốn nghiên cứu, bị hấp dẫn bởi phát minh sáng chế mới của nhân loại, tôi tuyệt không muốn lấy thân thử nghiệm
Tôi thật sự…. không muốn thử chút nào
Đúng, tôi hoàn toàn không hứng thú
Trứng rung bị tôi đùa bỡn nóng lên, tôi khó khống chế trào dâng ý niệm quỷ dị
Khụ khụ, dù sao Will không ở nhà…
Ngay 1 giây trước khi tôi chuẩn bị bước vào thế giới mới, Will yên lặng thò ra nửa người
45
“Cửa chưa khóa”
Tay tôi run lên, trứng rơi trên đất, vang tiếng chấn động quỷ dị
….
Không khí xấu hổ muốn bốc hơi
46
Khi thím thấy bạn cùng phòng quần áo xộc xệch, bên cạnh còn rơi rụng đủ loại đồ tình thú, thím làm gì?
a. Thấy có lỗi vì bản thân đột ngột, tri kỷ đóng cửa lại, nhìn gã chơi
b. Đau đớn vì bản thân thất lễ, tri kỷ đóng cửa lại, chơi cùng gã
c. Bối rối vì bản thân hưng phấn, tri kỷ đóng cửa lại, chơi chết gã
Will trầm mặc không nói, con ngươi không biết bị cảm xúc nào đó nhuộm thành sâu và đen, tựa hồ điềm báo trước mưa gió
47
“…. Đây là thiết bị rèn luyện kiểu mới, lợi dụng chấn động thắt chặt cơ mông bụng, cải thiện tốc độ phản xạ thần kinh…”
Tôi ý đồ tự bao biện, thẹn suýt cắn lưỡi
Will nhìn chằm chằm vật thể chấn động, tầm mắt trắng trợn làm tôi không chỗ dung thân
Hắn tựa hồ chấp nhận lời giải thích
“Tôi hiểu”
Thanh niên vươn người, áp tôi trên mặt giường
“Đã như vậy, để tôi giúp cậu đi”
Tình hình hoàn toàn nghịch chuyển, tôi đơ luôn
“Từ từ, giúp cái gì?”
Từng chữ hắn nghiến bên tai tôi, dáng môi hình thành độ cong ác liệt
“Rèn luyện thân thể”
48
Đôi mắt xinh đẹp hơi nheo lại, lật người tôi, tựa quân vương tuần tra lãnh thổ, rốt cuộc phát hiện thành trì có thể chiếm đóng
“Hít sâu, sắp vào”
Quân vương từ trên cao nhìn xuống, ra lệnh thần dân của hắn
“Từ từ, dừng lại…. không phải nơi đó….”
Tôi cảm giác ngón tay hắn đảo quanh chỗ kia, trứng rung trơn trượt mượt mà bị cưỡng ép xâm nhập…
49
Tóc Will đảo qua cổ tôi, ngưa ngứa
Tôi thề hắn cười
Cười âm mưu thực hiện được
Tôi hoài nghi Will giả đã nhập thân xác thanh niên, dưới gương mặt trẻ trung rõ ràng Lão! Lưu! Manh! Chết! Tiệt! Biến! Thái! Quỷ súc! Ác ma
“A…”
Run rẩy quỷ dị trong cơ thể khiến giọng tôi bất ổn
“Đáng chết…”
Tôi đột ngột đẩy Will ra
“Anh ra ngoài cho tôi”
Will chẳng nói chi, chỉ cho tôi ánh mắt ý vị thâm trường
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!