Bánh Đúc Có Xương
Chương 19
Trong xe anh và cô cũng nói chuyện này nọ cho qua thờj gjan,bé nhím ngồi trong lòng cô gjó mát quá hay sao đó mà đi đc 1 đoạn nó cũng nhắm mắt lạj ngủ,cô sợ con bé đói liền cầm bình sữ dì7 để sẳn đút cho nó uống,khoảnh khắc mắt nó thì nhắm ngjền,mjệng thì nút chụt chụt yêu quá bất gjác cô cũng nhẻo mjệng cườj theo..phong đang láy xe,nhìn qua thấy cô cười,anh liền hỏi
__Có gì mà e vui vậy?
__Hok gì đâu anh,anh cứ chạy đi…?
_Mà nè,em định đi đâu,qua nay ko nói bjết sao mà anh chở??
__Hihi em quên,anh chở em với con lên đầm sen cho con chơi đi,em thấy con nhím lâu rồj ko đc đi đâu đó? Em cũng muốn đi cho khoay khoả đầu óc…
__Trờj,em chủ yếu muốn đi đầm sen vậy thôi đó hả,sao ko nói sớm mà cứ lấp lững làm anh tưởng em có phi vụ gì chứ..
__Bộ em muốn đi ko đc hả,mà nè mẹ cho em đj rồi đó,anh ko đc càm ràm em,chỉ dc làm theo mệnh lệnh thôi!!!
__Dạo này thân thiết quá ha!!!
__Anh nói cái gì mà thân thiết?
__Thì em đó,mẹ với em chứ aj nữa?
__Xàm quá anh…thôi lo láy xe đi,láy cho cẩn thận đó!!
Ngồi gần 2tjếng đồng hồ mớj đến chỗ..đúng là sài gòn có khác,ồn ào và náo nhjệt khác hẳn ở quê cô,phong láy xe chạy xung quanh gần đó tìm khách sạn rồi đỗ xe,đặc phòng, xong dẩn cô và con đj qua công vjên mua vé,cả 3 ngườj bọn họ đj vào,con nhím được đj chơi vui lắm,gặp cáj này là chỉ,gặp cái kia cũng chỉ,anh và cô thay phjên trả lời thôi cũng muốn mệt vớj nó,,……
…chơi đến gần tối 3 người trở về khách sạn,kêu đồ ăn lên,cô cho con bé ăn no rồj dỗ nó ngủ,đặt con bé nằm ngay ngắn lên gjường cô cũng bước ra phía ngoài,phong đang cầm đjếu thuốc hút,tay anh thong thả vịn lang cang nhìn xuống dưới,dòng người hoà vào tiếng xe cộ cũng trở nên nhộn nhịp hẳn..cô đi đến đứng kế bên anh,hơj thuốc bay qua khó chịu làm cô ho sặc sụa,phong thấy vậy tiện tay dập tắt đjếu thuốc thảy vào sọt rác,tay anh vỗ vỗ lưng cô quan tâm:
__Em có sao ko,anh xin lỗj…
_Em ko sao,chỉ là ko thích mùi thuốc cho lắm…!
Anh choàng tay qua vịn eo cô,đôi mắt ko chút cảm xúc nào nhìn thẳng về phía trước,cô dựa đầu vào vaj anh khẻ nói:
__Anh,maj chở em và con qua bệnh vjện thăm chị thảo nha anh..!!
Phong nghe cô nhắc đến thảo,anh quay sang hỏi lạj:
__Vậy ra,em lên đây vì muốn gặp thảo,lý do đi chơi là phụ thôj fảj ko?
__dzạ,em muốn gặp chị ấy,mà jờ sao,anh đưa em đj hok?
__Uh..maj sáng anh chở em đj,được chưa…?
Cô mỉm cười hài lòng,ôm chặc lấy anh hít thở bầu trờj đêm của sàj gòn…
..Sáng sớm cô pha nước nóng tắm cho con nhím rồj nhẹ nhàng lau khô người thay đồ cho con,cô cảm gjác cô gjống như 1ng mẹ thực thụ rồj,đôj lúc cô cũng muốn có đứa con chung với anh nhưng sợ thiệt thòi cho nhím lạj thôi…cô ko thể vì bản thân mình mà ích kỷ vớj nó được,cô sợ con cô sinh ra cô ko còn quan tâm con bé nhjều,nó lạj đang tuỗj ăn tuổi lớn sợ nó mặc cảm rồi tủi thân,người lớn thì sao cũng dc nên mỗj lần quan hệ xong cô liền đjều đặn bỏ vào trong miệng 1 vjên thuốc,ngẫm ngỉ sẽ có ngày cô sinh cho anh đứa con của chính mình,nhưng chưa phảj lúc này,,,đợj bé nhím lớn đj trước đã…
…
Đến vjện phong 1 tay ẫm bé nhím, tay còm lạj nắm lấy tay cô bước đj thẳng, cuốj hành lang là dãy phòng chăm sóc đặc bjệt anh dừng lạj mở cửa, cô cũng theo anh bước vào,bên trong căn phòng toàn là màu trắng,mùi thuốc khử trùng xộc vào mũi khiến cô hơj khó chịu,bé nhím thì khỏi nói nó sợ bấu chặt phong lun..có 1 cô trạc chừng 3mấy 40 tuỗj mặc áo màu trắng đang trong phòng thấy phong thì ljền tươi cười vui vẻ hỏi anh
Cậu phong lạj lên nữa à,đây…là aj vậy cậu?
Dạ là vợ và con gáj cháu,nhím chào bà đi con?
Bé nhím nhút nhát sợ sệt lên tjếng: dạ bà!!
Cô ấy khen nhím ngoan rồi xoa xoa đầu con bé xong nhìn sang cô,cô cũng theo phép lịch sự mà cúi đầu chào hỏi..cô ấy cũng cười với cô rồi nói với phong tjếp:
Thôi cô cậu ở đây đi,tôi ra ngoài,lúc nào cậu về báo tôi 1 tiếng ngen cậu..!!
Phong gật đầu xong thì cô ấy cũng nhanh chóng bước ra,cô liền hỏi anh cho bjết:
Cô đó là aj vậy anh?
Là người anh thuê ở đây chăm sóc thảo?
Dạ..
Cô đi thật nhẹ dừng lạj trên chjếc gjường trắng,thảo nằm đó đôi mắt nhắm ngjền,nước da xanh xao,xung quanh 2 tay gắn cả đống toàn là dây nhợ,nhưng cũng ko thể phủ nhận nét đẹp của chị ấy vẩn còn nguyên vẹn,dịu dàng và thuần khiết,chợt tậng sâu đáy lòng cô dâng lên cảm gjác xót xa..
Phong ẩm con nhím đi lạj gần mé gjường rồj ngồi xuống,con nhím ngồi trong lòng anh thấy ng lạ nó sợ,ko dám lên tjếng,đôi mắt ngây thơ nhìn về phía mẹ ruột mình..
__thảo,hôm nay anh dẩn con lên thăm em.em tỉnh lạj đi,5năm rồi,em ngủ đủ rồi,đừng tự hành hạ bản thân mình nữa,con mình lớn rồi,nó sắp đj học rồi,em ko muốn gặp con sao?
Phong vừa nói cô cũng vừa thấy nơi mắt anh 1 gjọt lệ rơi xuống,lờj anh nói với chị cô nghe rỏ ràng từng câu,từng chữ,bjết rằng cô ko đc ích kỷ đến mức ghen tuông với thảo nhưng cũng ko thể nói rằng mình ko đau..cô im lặng nhìn họ,giá như chị thảo khoẻ mạnh có lẽ đây sẽ là 1 gja đình rất hạnh phúc,ko chừng cô và anh gjờ cũng chỉ là 2 người xa lạ thoáng qua…
…phong ngồi với thảo 1 lúc mới chợt nhớ ra bên cạnh anh còn có cô,anh quay lạj nhìn,cô thì sợ anh khó xử vộj đi lạj cạnh anh cô nói
__Em ko sao! Đó là đjều anh nên làm mà,ko cần bận tâm e, con buồn ngủ rồj kìa,anh ẵm con ra ngoàj đj vòng vòng cho nó tỉnh ngủ đj..em nói chuyện với chị thảo xíu…
Anh nhìn xuống bé nhím,thấy đôi mắt nó mơ màng nên anh cũng đứng lên nhẹ nhàng ẫm nó tựa vào vaj mình rồi nói nhỏ với cô..
_vậy anh ra ngoài chút,em ngồi đây tý anh vào?
2 cha con anh đi rồi,cô kéo ghế ngồi xuống đối diện với thảo,chị nằm im đó,cái máy đo nhịp tim đều đặn nhảy nhịp lên xuống,cô thở dài,nặng nhọc mở lời nói, dù ko bjết thảo có nghe được ko nữa..
__Em chào chị,em là út,mà chắc chị ko bjết em đâu đúng ko? anh phong cướj em về được mấy tháng rồi,, nếu chị bjết chị nhất định sẽ buồn anh phonh lắm phảj ko chị…lúc đầu em ko bjết chị,em yêu anh phong là thật lòng nhưng sau này càng ngày em phát hjện ra chuyện của chị,sâu trong lòng em,em đau khổ và day dứt lắm,em xem mình như người đã chen vào hạnh phúc của chị đó,chị bjết ko?….. Nhưng em lạj ko từ bỏ phong được….,cùng là phụ nữ em hjểu và đồng cảm vớj khỗ đau mà chị đang ghánh chịu,chị có thể hãy mau tỉnh dậy đi,bé nhím cần mẹ,chị cũng chắc đang nhớ con mình mà,rồi còn phảj trả thù kẻ hạj chị nữa chứ,em hứa nếu chị tỉnh lạj em sẽ rời xa phong để gd c được đòan tụ,vì em sợ mình ko thể thay chị mà lo cho anh và con nhím được chu toàn đâu..chị nghe em nói ko? Mau tỉnh lạj về với gđ nè chị,còn cha mẹ chị nữa,cô chú đã gjà ko aj chăm sóc,đang từng ngày ngóng tin chị về đó….
Cô nói xong cũng cảm thấy lòng mình nhẹ nhàng hơn chỉ là có 1 chút tiếc nuối,nhưng nếu như thảo có thể tỉnh lạj dẩu thế nào cô cũng sẽ từ bỏ phong được..aj ngờ chợt cô phát hiện ngón tay thảo cử động,nhịp tim trên máy báo cũng ko bình thường,vội vàng cô nhấn chuông báo,chưa đầy 1 phút 1 ông bác sỉ đj lạj,phong bên ngoàj nghe tiếng động anh cũng ẫm bé nhím chạy vội vào,cả 2 đứng im nhìn,ông bác sỉ khám này nọ xong,tháo khẩu trang ra nói với phong,
_Chỉ là phản ứng tự nhjên thôi,nhưng cũng coi như tình hình có chút tiến triển tốt rồi,ngườj nhà có thể thường xuyên trò chuyện để ý thức cô ấy sớm tỉnh lạj…
Ông bs nói xong cũng đj ra ngoài,phong nhìn thảo hồi lâu rồi quay sang nói với cô..
_thôj muộn rồi,mình về em!!!
_vậy còn….
_Thảo ở đây có người chăm sóc rồi,nếu cô ấy tỉnh có ngườj sẽ báo cho chúng ta bjết…
_Dạ…mà khoan anh đợi em xíu nha!!!
Cô đi lạj ẩm bé nhím trong tay phong,xong quay về hướng thảo đang nằm,cô cầm tay bé nhím đặt lên tay thảo,con bé sợ sệt định rút tay về thì cô vội lên tjếng nói vớj nó:
__Nhím nè,ngườj nằm đây là mẹ ruột con đó,con ko được sợ mẹ con nge hok,mẹ con đang ngủ gjờ mình chào mẹ rồj về con nha…
.con bé có lẽ hjểu chuyện nó trở nên ngoan hơn,ngây thơ hỏi lạj
Vậy từ nay nhím có 2 mẹ luôn hả mẹ?
Uhm,con thích hok nè?
Thích,nhím chào mẹ nhím về?
Cô nhìn thảo xong nói tjếp
__Em đưa con về,chị ráng bình phục lạj nha chị..đừng quên gjao ước của em đó,lần sau em lạj đưa con lên vớj chị nữa…
___
Trên đường đi về trên xe trầm tỉnh hẳn,chẳng aj nói vớj aj lờj nào,vì trong lòng anh và cô đều có nỗj muộn phjền riêng,bé nhím thì được cô ôm,nó cũng đã ngủ tiếp,nhìn ra 2 bên đường dòng ngườj,xe cộ lước qua vộj vàng trong lòng cô càng trống rỗng…
Tối muộn 3 ngườj cũng về đến nhà an toàn,con bích nge xe về liền chạy ra,gặp phong mặt nó hớn hở liền
__Anh phong,hôm nay em đj siêu âm bác sỉ bảo thai được 3 tháng rồi,chắc là con traj đó anh!!
Cô nghe nó nói xong tự dưng tronh lòng dâng lên cảm gjác bực bội,nhìn sang anh,anh ko nói gì càng làm cô đjên hơn,ẫm con nhím đj 1 mạch vào nhà,mặc kệ anh với nó….
Dì7 thấy cô vào ljền ẫm lấy nhím thay cô,con bé wen hơj cô bị dì7 ẫm nó khóc thét cứ gọj mẹ mẹ làm cả buỗj tốj cô phải ở bên này vớj nó..mà nhìn quah nhà ko thấy mẹ chồng đâu,cô liền hỏi
_Ủa dì mẹ con đâu rồi dì?
_Dạ bà đj lên huyện lấy tjền rồi mợ,maj sáng mớj về…
_Dạ
__À mà mợ…đột nhjên dì7 lên tjếng,cô khó hỉu hỏi lạj
__Sao dì?
__Tối hôm qua tôi ngủ ko được ra sân đj vòng vòng thì tình cờ phát hjện con bích lén la lén lút đj ra ngoàj cáj đìa,tôi tò mò đj theo thì thấy nó nói chuyện vớj 1ng đàn ông nhưng trờj tốj quá tôi ko nhìn rỏ,lạj sợ bị phát hjện nên đứng 1lúc tôi đi vào liền,cũng ko nghe đc họ nói gì?
_dì,có đúng dì thấy con bích ko? Mà lúc mấy h vậy dì?
_khoảng 10-11h gì đó mợ
_dạ,được rồi,thôi con về phòng nha dì,mà chuyện này dì đừng nói aj nữa nha,để con xem sao..con này con thấy nó bí hjểm sao ak
..được rồi,có gì mợ bjết được nói tôj nge nữa nge mợ..
…dạ!!!
Cô về phòng,cũng vừa lúc phong đj vào,thấy anh cô ko thèm nhìn đj thẳng lạj gjường nằm xuống,măc kệ phong cố gjải thích rằng anh ko wan tâm,ko này kja với con bích,cô lờ đj chìm sâu vào gjấc ngủ..cô cảm thấy mọi chuyện càng tệ hơn nhjều rồi,ko bjết dến bao gjờ cô mớj thoát khỏi cáj mớ bòng bong này nữa…
Sáng sớm cô dậy,phong nằm bên còn ngủ say,cô nhẹ lật chăn ra bước xuống gjường ra sau rữa măt,đj ngang nhà sau con bích đang ngồi chảy tóc,nó thấy cô liền cất gjọng nói
__Tôi có bầu bụng cũng bự rồi,từ nay về sau chị cố mà dậy sớm làm vjệc nhà đj,tôj phảj dưỡng thaj để sinh ra cháu đích tôn cho nhà này,Àz…mà chị cũng đừng hở chút là gjận lẩy để cho anh phong năn nỉ chị,đàn bà mà ko bjết đẻ anh phong cũng sẽ sớm coi chị như đồ bỏ đj thôi…???
Mớj sáng ra là nó kiếm chuyện vớj cô rồi,cô thiết ngỉ con này nó rảnh hơi thiệt chứ,nhìn cáj mặt nó hách dịch mà cô muốn táng cho bể mặt dễ sợ,nhưng thôi nhịn cô lờ đi chỉ bâng quơ nói 1 câu đủ để cho nó nghe:
__Đời lắm cáj hay,loay hoay toàn gặp chó!
Rồi cô đi thẳng..bỏ lạj phía sau nó ôm 1cục tức nuốt ko trôi hét lên vang cả cáj nhà
__Chị nói aj chó,chị đứng lạj cho tôi
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!