Bánh Đúc Có Xương
Chương 5
Út vừa chạy về đến nhà,định vào hỏi con
bích về ngôi mộ thì thấy mẹ chồng cô
xuống,thấy mặt mày cô mồ hôi nhễ
nhãi,thở hỗn hễn bà liền hỏi
__Con sao đó,mới sáng chạy đi đâu mà mặt mày xanh xao thế?
..Cô định nói ra vụ ngôi mộ nhưng lại thôi
nghỉ trong lòng thôi tốt nhất khoan hãy hỏi bà chuyện đó
_dạ,mẹ tại con đang quét sân gặp con rắn
bò ngan,con sợ quá chạy vô thôi mẹ!!!
Bà lan trề môi..
__Lớn rồi mà còn sợ rắn..thôi nay mẹ dẩn
con nhím đi lên huyện có công vjệc,mấy
đứa bây ở nhà trông nhà,con út lo cơm
nước đàng hoàng cho thằng phong nghe chưa??
Út va con bích nge dặn thì đồng thanh trả lời
___Con bjết rồi thưa mẹ/bà chủ
Bà lan đi lên nhà ẵm bé nhím lên xe đj,thì ở đây út và nhím hí hững vui như mở cờ trong bụng
Bíh nói_hôm nay coi bộ khoẻ àz hen cô2?
Tâm trạng út cũng đang vui gật gật đầu
___Thôi chị em mình làm vjệc cho nhanh dj rồi nghỉ ngơi luôn em!!
(Đáng lẽ bích phảj xưng út là mợ2 mới đúng,nhưng bích lạj kêu út là cô2 vì lúc trước thảo vợ trước của phong,bích kêu cô2 quen mjệng rồi,đến lúc út về bích do quen nên kêu vậy luôn..còn.chuyện về thảo thì sao kể tiếp)
******,
Bên phòng bà lan
*””””
Bà lan vừa đi thì dì7(tên Hoa) dì thứ7 nên người trong nhà kêu bằng dì7 quen rồi..dì7 về nhà gjữ phong lúc phong 3t đến gjờ..dì7 cũng lớn hơn phong vàj tuỗj thôi nhưng lúc nhỏ phong đã quen gọj bằng dì nên sau này trong nhà aj cũng gọj theo như thế luôn) vộj vàng tìm kiếm thứ gì đó,tìm 1lúc ko được tức mình định thôi thì lại thấy cái hộp màu đỏ để dưới cái ban trang đjểm.mở ra thì đó là chjếc vòng cẩm thạch mà bà lan thích nhất,dì7 mỉm cười đắc ý rồi cầm cái hộp bước ra ngoài
….Út với con bích đang chuẩn bị nấu cơm dưới này,đứa thì vo gạo,đứa thì bẻ củi cho vào bếp,2con nhỏ dường như thân thiết lắm,vừa làm vừa nc rôm rả luôn,
Vừa nhóm đc bếp lữa cháy,út chợt nhớ ra ngôi mộ định hỏi con bích lần nữa thì thấy phong đi xuống,hôm nay anh ở nhà nên chỉ mặc độc cái quần đùi với áo thun ba lỗ,phong được cái tướng chuẩn nên dù mặc gì út cũng thấy chồng cô đẹp,nhưng cô lại sợ cái vụ hồi sáng nên nhìn phong có chút né tránh.
Phong lúc này đi lạj phía cô,nói nhỏ nhẹ
_____Chuyện hồi sáng,anh xin lỗj,tạj hôm qua uống nhiều rựu,anh ko lam chủ được bản thân,cư xử ko tốt vớj em,em đừg gjận anh..
Cô nghe phong nói thì có vẻ ngạc nhjên,nhìn vào mắt anh lại thấy được sự chân thành cô cũng xui xui vui vẻ trả lời
___Em ko sao,anh đói chưa đợj cơm chín em dọn lên anh ăn luôn nha…
Phong mỉm cười hàj lòng hôn nhẹ lên má cô rồi lên nhà,cô lấy tay xoa xoa vào mặt chỗ phong hôn mà cảm xúc trở nên tươi vui hẳn,
Phong vừa đi vừa nghỉ đến hành động lúc sáng của mình,thật sự mà nói anh ko phảj là người ko bjết kiềm chết,nhưg ko hjểu sao khi phát hjện út ko có máu trinh thì anh lạj nghỉ đến Thảo vợ trước của anh..từng hình ảnh 1 hjện lên trong đầu……..càng nghỉ đến anh càng nhức đầu..
Bữa nay bà lan đi nên phong,dì7,con bích và cô được ăn chung bàn,trong lúc ăn phong gắp hết món này đến món kja cho út,còn cười nói thân thiện với mọi người làm cô cũng vơi đi ác cảm với anh,cô đang định gắp thức ăn đưa vào mjệng thì lạj vô tình thấy ánh mắt dì7 nhìn phong chằm chằm, thấy cô đang nhìn dì liền cụp mắt xuống vờ như ko có gì vộj ăn tjếp..
Cô đang nghỉ trong lòng dì7 có gì đó lạ lạ,nhưng cô ko bjết nói thế nào nên bỏ qua luôn…cơm nước xong dì7 vào phòng đóng cửa lạj ở mjết trong đó,nhjệm vụ dì7 chỉ trông bé nhím thôi,nay bé nhím đi chơj dì ko lm vjệc thì đó cũng là chuyện bình thường chỉ cô và bích lúi húi dọn dẹp
Đến tối cô với con bích đang ở nhà sau ủi đồ cho mọj người thì nghe tiếng xe mẹ chồng cô về,được 1lúc trên phòng bà có tiếng hét lên
__Dì7_dì7 đâu?
Ko bjết dì7 lên chưa nhưng cô và con bích cũng hết hồn lật đật chạy lên,vừa đến cửa thì cô nghe tjếng mẹ chồng mình
__Cáj vòng tay của tôi đâu dì thấy ko?
Lại tjếng dì7__ bà chủ tôi ko bjết?
__Dì ko bjết thì aj bjết,tôj mới đi hồi sáng jo về kjếm ko có,dì gjảj thích cho tôi?
__Bà chủ tôi ở đây với bà mấy năm rồi tôi ăn ở rra sao bà cũng bjết mà!!với lạj tôj ko bao gjờ tự ý vào phòng bà khi bà ko cho phép hết
Bà lan lúc này tức gjận đến rung người,chjếc vòng đó là quà tặng của chồng bà để lạj,bình thường ko bao jờ bà mang ra đeo chỉ cất trong hộp thôi,bây gjờ bà mới đi 1ngày đã bjến mất,thử hỏi sao bà ko tức chứ
__Con bích,con út đâu lên tao bjểu?
Đanh đứng núp ngoàj cửa nge tjếng bà lan kêu 2 đứa cô lật đật đi vào?
Bích _bà chủ gọi con?
Út_mẹ gọi con
Bà nhìn 2 đứa nó gương mặt đanh đá gằn gjọng tra hỏi
___2 đứa bây,đứa nào ăn cắp chjếc vòng của tao,nói?
Con bích rung sợ vội thưa
__Thưa bà,con ko có,con ko có bà ơi,con xem bà như mẹ ruộy của con nên con ko dám lấy cái gì của bà trừ khi bà cho phép đâu bà!
Lúc này bà lan lạj nhìn sang,đôi mắt cơ hồ như sắp có bão bjển đợi cô trả lời
Còn cô,cô chỉ bình tỉnh nói
__Con cũng ko lấy!!!
3người đang quỳ dưới đất mang 3 tâm trạng,1thì hã hê, 1thì lo sợ, 1 thì bình tĩnh….
Bà lan nhìn 3 người chẳng bjết aj lấy,trong cơn tức gjận bà vội vào nhà vơ lấu cây roi thừng định đánh cả 3 cho đến lúc đứa nào khaj ra thì thôi,trong nhà bà nhất định ko bao gjờ bà chứa chấp cáj thứ ăn cắp,phản chủ được…mới vừa gjơ roi lên thì con bích vội lên tjếng…
__Bà ơi con.xjn bà từ từ nghe con,bà đánh tất cả thay vì bà saj con đj kjếm đj bà,nhà nay hôm nay ko aj ra khỏi nhà nếu aj đó lấy thì sẽ gjấu quanh đây thôi…bà cho xét đj bà….
Bà lan nge có lý nên nói..
_Được dì7 đj từng phòng kjếm cho tôi,con bích với con út ở lạj đây cho tao? Nếu kjếm được bjết đứa nào lấy cắp tao đánh 30 roi…
Dì7 nghe lệnh xong thì lật đật đi tìm,cô và con bích vẩn quỳ ở đó,cOn bích gjo này nó khóc rưg rức,còn cô thì vẩn bình thản như vậy,vì cô bjết mình ko lấy chẳng gì cô phải sợ cả…dì7 vẩn đang kjếm,phong nghe rục rịch cũng đi ra,bà lan kể lạj mọj chuyện cho phong nghe,cô thấy phong cũng hững hờ,nhưg vẩn ngồi lạj ghế xem tình hình..1lúc sau dì7 đi ra,trên tay cầm chjếc hộp đj lạj phía bà lan lên tjếng
__Dạ bà chủ tôi kjếm được rồi!!!
Bà lan đón chjếc hộp mà cầm lấy kỷ lắm,có lẽ sợ nó rớt,vẻ mặt cũng tươi hơn lúc nảy
_Bà kjếm được ở đâu?
Dì 7 lúc này nhìn về phía cô và con bích thoáng nhếch mép nhưng ko aj thấy,vộj nhìn bà lan nói
__Dạ…thưa bà tôi…tìm được ở phòng mợ2
Cô nghe xong bỗng gjật mình,sao lạj là phòng cô,cô chưa bao jo thấy chjếc hộp đó,tạj sao lạj ở trong phòng cô được,vô lý…
Dì7 nói xong thì tất cả mọj người nhìn cô chầm chầm,bà lan thì 1 lần nữa gjận dzữ chỉ tay vào mặt cô chưởi đỗng lên
___Út,mày nói tao nghe,sao mày ăn cắp đồ của tao,bộ cha mẹ mày dạy mày thành bọn ăn cướp,ăn gjựt dậy phảj ko?mày là con wỷ mà,tao đón ko saj mà?
Cô lúc này cũng tức,nhưng uất ức thì nhjều,nhìn sang phong lạj thấy phong ko nhìn cô mà quay mặt chỗ khác,cô đành nhìn bà lan gjải thích
_Con ko có,mẹ đừng vu oan cho con,mà cha mẹ con cũng chẳng dạy con đjều đó,con ko làm nên con cũng sẽ ko nhận lỗj..
Bà lan nghe xong quát to
__Chuyện rành rành như này mày còn chối,dì7 lấy roi đánh nó cho tôi..
Dì7 vừa cầm roi trong bụng mừng thầm thì phong đứng dậy gjựt cây roi trong tay dì ra làm dì cũng gjật mình,nhìn nhìn phong xong buông luôn cho phong gjữ,phong cầm chặt cây roi trong tay nhìn sang bà lan,út gjờ này lạj nhìn phong như có sợ mong chờ….
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!