Bảo Bảo Chỉ Muốn Yên Tĩnh Làm Phản Diện
Chương 9
Sáng hôm sau, Hạ Tiếu tinh thần phấn chấn vui vẻ tới lớp. Vừa bước chân vào cửa lớp, cô giật mình nhìn Tô Mạt sắc mặt tiều tụy đang bê bình hoa từ bàn giáo viên ra ngoài thay nước. Tô Mạt cũng đã nhìn thấy Hạ Tiếu, khuôn mặt cô ấy nháy mắt trở nên tái nhợt, hai mắt vẫn còn hơi hơi sưng đỏ, Tô Mạt vội vàng cúi đầu mím môi chạy lướt qua người cô, đến nhìn cũng không dám nhìn một cái.
Hạ Tiếu hơi hoang mang về chỗ ngồi, cô âm thầm lấy điện thoại ra soi: ừm, da dẻ hồng hào, nét mặt tươi tắn, không có dấu hiệu bất thường, vẫn xinh đẹp.
Tiêu Vi cùng Trần Dương đang đánh nhau ầm ĩ bên cạnh, Tiểu Nghiên thì đang cắm đầu chép bài, còn Phó Dịch sáng sớm đã phải lên phòng của hội học sinh, Hạ Tiếu một mình nhàm chán nhìn nhìn ra cửa sổ. Có lẽ Hoắc Trì đã xử lý tốt chuyện thân phận của cô, nên đám bạn bè của cậu ta không ai dám tiết lộ ra ngoài. Dù sao thì chuyện cô với Hoắc Trì đính hôn vốn là chuyện 2 nhà Hoắc – Hạ ngầm ước định với nhau, vẫn chưa chính thức công bố ra ngoài.
Đang suy nghĩ linh tinh thì cô nhìn thấy Hoắc Trì từ cửa sau bước vào lớp. Không biết tối qua đã xảy ra chuyện gì mà trông cậu ta có vẻ rất mệt mỏi, da Hoắc Trì vốn trắng khiến 2 quầng thâm mắt trông đặc biệt rõ ràng, mái tóc rối xõa tung trên trán. Hoắc Trì cứ thế bước thẳng đến chỗ ngồi, vứa cặp sang một bên rồi gục đầu ngủ. Hạ Tiếu chép miệng, đã khốn nạn sao cậu ta còn đẹp trai như thế chứ? Suýt thì mù mắt chó của cô rồi. Ngày xưa cô mà không nhìn trúng cái bản mặt của cậu ta thì đã không bám theo cậu ta như con ngốc như thế. Chắc cái mặt đẹp trai kia phải gánh còng lưng cái nhân phẩm rách nát của cậu ta mất thôi.
Tiếng chuông vào lớp vang lên, tiết đầu là tiết Vật Lý của thầy Thẩm. Phó Dịch lúc này mới về lớp. Lúc Phó Dịch bước qua bàn Hạ Tiếu để về chỗ, cô có cảm giác ánh mắt cậu ta nhìn cô hơi là lạ.
Thầy thẩm vừa bước vào lớp đã mang theo 1 tin tức lớn:
– Đầu tháng sau chúng ta sẽ thi giữa học kỳ 2, sau đó sẽ đến lễ kỷ niệm ngày thành lập trường. Mỗi lớp sẽ tổ chức 1 tiết mục, năm nay lớp ta bốc thăm phải tiết mục diễn kịch, lớp phó văn thể mĩ cùng lớp trưởng giúp thầy lên kế hoạch tập luyện nhé.
Thầy Thẩm thản nhiên bỏ ngoài tai âm thanh kêu than của đám học trò phía dưới, đập đập thước gỗ trong tay:
– Nếu không còn vấn đề gì nữa thì chúng ta tiếp tục bài học hôm trước nào
Tiếng chuông ra chơi vừa reo lên, mọi người còn chưa kịp lao ra ngoài thì cửa đã bị lớp trưởng và lớp phó đã chặn lạ. Làm lơ ánh mắt ai oán của cả lớp, lớp trưởng lạnh lùng cầm kế hoạch tập luyện đã được chuẩn bị kĩ lưỡng lên, thông báo:
– Để tránh tốn thời gian của cả lớp, bọn tớ đã chọn sẵn kịch bản cho mọi người. Năm nay chúng ta sẽ diễn “Romeo và Juliet”, tớ đã ghi rõ phân công công việc và nhiệm vụ cần làm lên đây, ai muốn tham gia thì tự lên viết tên mình vào, đến 11h sáng mai những công việc còn trống sẽ được chỉ định ngẫu nhiên, không có lý do chính đáng không được miễn.
Tống Phúc ngồi dưới giơ tay lên:
– Tớ có ý kiến!
Lớp trưởng hơi nheo mắt nhìn cậu ta:
– Không nhận ý kiến. Mọi người có thể ra chơi được rồi.
– Các cậu như vậy là chế độ quân phiệt!
– Nhân quyền ở đâu? Dân chủ ở đâu?
– Bọn tớ muốn phản đối! Bọn tớ muốn nổi dậy đấu tranh!
Lớp trưởng tên là Lập Mình, cậu ta là một nam sinh cao gầy, thành tích cũng rất tốt, bình thường nhìn khá dịu dàng nho nhã, chưa ai thấy cậu ta tức giận bao giờ, nhưng không hiểu sao mọi người rất sợ cậu ta. Lập Minh mỉm cười nhìn cả lớp 1 lượt, không nặng không nhẹ nói:
– Ai có ý kiến, cuối giờ ở lại gặp tôi
Mấy người vừa mới hùng hồn bảo muốn nổi dậy giờ đây rùng mình im bặt, chỉ dám lẩm bẩm mấy câu thể hiện sự bất mãn.
Tiêu Vi hào hứng kéo tay Hạ tiếu:
– Hạ Tiếu, cậu có định tham gia không?
Hạ Tiếu mỉm cười:
– Có chứ, trước đây tớ vẫn chưa có cơ hội tham gia đóng kịch ở trường bao giờ
– Vậy chúng ta mau lên đăng ký đi, tớ cũng muốn tham gia.
Hai người dắt tay nhau lên viết tên mình vào mục phân công công việc. Sau khi hài lòng viết xong tên mình vào vai Rosaline – tình đầu của Romeo, Tiêu Vi trừng mắt nhìn cô bạn của mình đang viết tên vào vai Romeo.
Tiêu Vi: ???
Từ từ đã? Hạ Tiếu cậu chắc chứ??
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!