Bảo Bối Giá Trên Trời - Chương 28: Hạt giống xuất sắc
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
168


Bảo Bối Giá Trên Trời


Chương 28: Hạt giống xuất sắc


Phụ trách võ thuật tỏ ra nghi ngờ, lúc đầu họ liên lạc là vì thấy trong hồ sơ của cô viết rằng cô biết Vịnh Xuân Quyền*, vật lộn tự do, tán thủ chiến đấu**. Anh ta nghĩ rằng cô có nền tảng võ thuật nên mới đồng ý cho côđến thử vai.

(*) Vịnh Xuân quyền còn được biết đến dưới tên gọi Vĩnh Xuân quyền (và những biến thể khác về tên như Vịnh Xuân công phu hay Vịnh Xuân phái), là một môn võ thuật có nguồn gốc từ Nam Thiếu Lâm tại tỉnh Phúc Kiên, Trung Quốc.

(**) Tán thủ là võ chiến đấu tay không tự do ra đời ở Trung Quốc chú trọng vào các dạng chiến đấu tự do thực tế, đòi hỏi sự thành thạo các kỹ thuật võ thuật Trung Hoa.

Hứa Hi Ngôn biết đối phương thấy bộ trang phục quá nữ tính trên người cô nên nghi ngờ năng lực của mình.

Nhưng mà hôm nay côđãđến đây rồi thì tuyệt đối không cho đối phương có cơ hội từ chối cô.

Cô không nói thêm lời nào mà tung ra luôn một chiêu bắt người cực kỳ linh hoạt dứt khoát, sau đóấn phụ trách võ thuật lên bàn, cười hỏi: “Anh phụ trách, anh thấy tôi như vậy được không?”

“Được! Được được được! Quáđược!”

Phụ trách võ thuật bất ngờ vìđộng tác của cô lại gọn gàng nhanh nhẹn như vậy, thậm chí anh ta còn không kịp phản ứng.

Sau khi được Hứa Hi Ngôn thả ra, người phụ trách nói: “Đi điền thông tin trước, sau đóđi thay đồ chuẩn bị.”

Hứa Hi Ngôn cầm tờ khai, trên cột họ tên điền tên của mình là Cảnh Hi.

Đây chính là nghệ danh mà cô tựđặt cho mình, lấy theo họ của mẹ. Từ nay về sau, trong giới giải trí, tên cô dùng chính là tên này.

Cảnh Hi.

Cô không còn dính dáng gìđến nhà họ Hứa nữa, sau này cô chính là cô, vinh nhục thành bại của côđều không có quan hệ gì với họ. Mà ngược lại, nhà họ Hứa có vinh quang hay lụi bại cũng đều không liên quan đến cô.

Hứa Hi Ngôn điền tờ khai xong, thay sang một bộ cảnh phục nữđậm màu, khí thế cũng lập tức biến đổi. Khí chất oai hùng mạnh mẽđược cô thể hiện rất tinh tế.

Phụ trách võ thuật nhìn mà ngẩn người, trong lòng không kìm được suy nghĩ, hạt giống xuất sắc như cô sao đến bây giờ vẫn chỉ là diễn viên đóng thế chứ? Thật đáng tiếc!

Cảnh đóng thế tiếp theo là cảnh nữ chính đuổi bắt hung phạm. Côấy sẽ nhảy từ mái một ngôi nhà hoang xuống nóc xe, sau đó lăn xuống đất.

Vìđạo diễn muốn nâng cao hiệu quả của phim nên yêu cầu không dùng dây bảo hộ trong phân cảnh này. Đó là lý do mà nữ chính Hoàng Yên Nhiên đề nghị dùng diễn viên đóng thế.

Sau khi đập bảng bắt đầu quay, Hứa Hi Ngôn bắt đầu xuất phát chạy từ một bên nhà ra. Cô chạy mãi đến mái hiên thì nhảy luôn xuống, rơi trên nóc xe, sau đó lăn xuống đất, động tác liền một mạch.

Thế nhưng, góc máy lại quay được chính diện mặt của cô. Đây chính làđiểm thất bại của diễn viên đóng thế, theo yêu cầu, cô không được để lộ mặt.

Đạo diễn yêu cầu quay lại, Hứa Hi Ngôn lại hoàn thành động tác một lần nữa hết sức trôi chảy, nhưng lại bị chỉ ra vị tríđi không đúng, lại bị yêu cầu làm lại.

Lần thứ ba, Hứa Hi Ngôn khống chế tốt góc máy và vị tríđi, thực hiện một mạch các động tác nguy hiểm một lần nữa. Cuối cùng, đạo diễn cũng hài lòng hô lên: “Cắt!”

Hiện giờ chỉ có hai cảnh phải đóng thế, sau khi kết thúc, Hứa Hi Ngôn lấy một chai nước khoáng và thù lao của mình rồi trở về xe của Phương Tiểu Tranh. Thật không ngờ, cô phát hiện con gái Anh Bảo đang khóc nhè.

“Sao vậy? Anh Bảo?” Hứa Hi Ngôn để chai nước khoáng xuống, vội bế con gái lên.

Bàn tay nhỏ của Anh Bảo gạt nước mắt không ngừng. Cô bé khóc sướt mướt, vừa khóc vừa nói không rõ lời:

“Hu hu hu… Bé Hi vất vả quá… Bé Hi ngã từ nơi cao như vậy xuống, nếu như ngã hư cả người thì phải làm sao?”

“Bé Hi thật đáng thương, bé Hi còn không có ai đóng thế giùm nữa…”

Thì ra khi nãy cô béđã trông thấy cảnh côđi đóng thế, thấy cô cứ phải ngã suốt nên mới đau lòng.

Hứa Hi Ngôn lau nước mắt cho Anh Bảo, dỗ dành: “Bé Hi chính là diễn viên đóng thế mà. Với lại bé Hi là siêu nhân mà, con quên rồi sao? Bé Hi có sao đâu.”

“Còn nói không sao à, cậu chảy máu rồi đó.”

Phương Tiểu Tranh thở dài, kéo lấy cánh tay của Hứa Hi Ngôn rồi dùng khăn ướt sạch lau đi đất bụi xung quanh khuỷu tay gần vết thương của cô, sau đó dán cho cô hai miếng băng dán cá nhân: “Về nhà rồi sát trùng!”

Hứa Hi Ngôn mạnh mẽ quen rồi, không còn biết yếu đuối là gì. Cô nói to: “Không sao. Trầy một chút này có là gìđâu, lành nhanh thôi.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN