Bảo Bối Thiên Tài Anh Nhớ Em !
Chương 64 Điên Cuồng
Và cuộc sống sẽ vẫn cứ hạnh phúc như vậy nếu không có một thứ gì xảy đến . Vô cùng bất ngờ
Tối
Thiên vừa bước ra từ phòng tắm, hắn nhìn cô đang ngồi trên giường, đôi chân thon khẽ đung đưa, hàng mi rủ xuống . Cậu tiến lại gần, ôn như quỳ xuống sàn gỗ, nâng mặt cô lên , xoáy sâu vào mắt cô
– em có chuyện gì sao?
Cô nhìn hắn, rõ không muốn nói, chỉ gượng cười với cậu
– em thấy khó chịu sao. Anh hứa nếu em không muốn, anh sẽ không bắt em đâu. Em đừng lo
– không – cô lắc đầu
– vậy có việc gì sao
– em . . . Muốn . . – cô nói, giọng lý nhí như tiếng rên nghẹn lại ở cổ họng, mặt cô ửng lên
Hắn sững lại, cậu không ngờ , lần đầu tiên Hoàng Ngọc Băng Nhi chủ động đòi hỏi cậu cho nên hắn khó tránh khỏi sự phấn khích và cậu cũng không biết đến một tai họa đang giáng xuống hai người
Sáng
Thiên nheo mày mở mắt. Theo thói quen, hắn lật người muốn tìm kiếm tấm thân quen thuộc nhưng phía bên cạnh đã trống từ lúc nào. Cậu nhăn này ngồi dậy, rồi nghĩ đến chuyện tối qua, trên môi lại mở nụ cười. Bước ra khỏi phòng tắm, nước trên tóc hắn rơi xuống mặt, vai tạo nên vẻ đẹp hút hồn. Cậu ngồi xuống trên ghế, một khay thức ăn đã được chuẩn bị sẵn song ánh mắt cậu chợt dịch sang chiếc phong bì màu vàng sậm . Tò mò, cậu mở ra nhưng nó đã mở sẵn tự bao giờ, lấy làm ngạc nhiên, Thiên đổ chúng ra bàn. Những bức ảnh với nội dung 18+ khiến cậu bất an, ly sữa trên tay rơi xuống. Không lẽ cô đã xem những thứ này, những thứ mà hắn là trung tâm. Chắc không phải trò đùa vào buổi sáng đấy chứ. Thiên cau mày, cậu mau chống gọi cho cô nhưng hồi âm chỉ là tiếng tút dài vô tận. Thật kỳ lạ, hắn vội lại phía tủ, mở toang ra tất cả. Đồ của cô đều đã biến mất . Không lẽ là
– Lâm Hàn Thiên
Tiếng Hoàng Minh Vũ vọng vào, sau đó là tiếng mở cửa. Vũ nhìn hắn- đang sững sờ
– Băng Nhi đâu rồi
– cái gì. Ấy không ở nhà các cậu – Thiên kinh ngạc , cậu đã nghĩ hai người kia đến đây để hỏi tội mình
– không. Đến làm gì- Băng nói, rồi tiến đến bàn, ngồi xuống và đập vào mắt nhỏ là cái thứ không mấy hay ho . Nhỏ hét lên
– ngoại tình
Vũ vội đi lại, nhìn đống ảnh rồi quay sang giận dữ với hắn trên cương vị là một người anh
– Lâm Hàn Thiên. Cái gì thế này
– không biết nữa
– con bé đâu rồi
– không liên lạc được
– nếu nó có chuyện gì tôi tuyệt đối không tha cho cậu – Vũ lôi tay Băng tính rồi đi
– từ đã- Băng nói- là ảnh ghép
Tất cả mọi sự chú ý đều hướng tới tập ảnh trong tay Băng
– Với trình độ của con bé không thể không biết đây là ảnh ghép – Vũ khẳng định
– Vậy tại sao ?
– phụ nữ khi ghen cũng có thể quên mắt lý trí. Không phải sao – Băng nhìn hắn
– cút ra ngoài – Thiên gầm lên giận dữ
Và tất nhiên , Vũ và Băng vô cùng sửng sốt . Cuối cùng chỉ còn hắn cô độc như một con sói chính hiệu giữa thế gian này. Lại cứ thế, hai năm tim hắn đầy nắng và giờ thì tương lai lại tiếp tục đóng băng. Ruốt cuộc thì người hắn yêu nhất cũng bỏ hắn mà đi
– Hoàng Ngọc Băng Nhi. Bỏ đi có chủ đích. Tốt nhất nếu trốn thì hãy trốn kỹ vào, đừng để anh tìm được
Cậu rít lên rồi lao ra khỏi phòng
– – –
Một đêm. Lâm Hàn Thiên ngập chìm trong rượu để quên đi nỗi đau và sự cô đơn. Suốt cả ngày, hắn điên cuồng phái người lùng sục từng ngóc ngách, tìm tất cả các chuyến bay, tàu, xe nhưng đều vô vọng. Sự thật đúng rồi, cậu bị bỏ rơi. Làm sao cậu có thể sống thiếu cô dù chỉ một ngày. Cậu sẽ chết mất. Một ngày tỉnh lại trên giường. Đầu cậu đau như búa bổ, sàn nhà vương vãi đủ mọi vỏ các loại rượu. Và cậu còn nhận thấy . . Cuốn sổ với nét chữ quen thuộc. Quen thuộc làm cậu đến phát điên
– – – quá khứ – –
– em đang làm gì vậy? – Thiên ngồi xuống bên giường
Cậu vừa tắm xong, cơ thể còn thơm mùi nam tính
– quá nhớ anh sao. Em tiết nhiều tên anh như vậy trên giấy
– không phải- cô quay đầu nhìn hắn
– vậy em đang làm thứ gì kia
– nếu chúng ta có con thì sao?
– có con thì tất nhiên phải có – Thiên chợt cười, cưng chiều ôm lấy bảo bối
– nhưng em chưa hề nghĩ ra tên . Khó quá- cô giơ tập giấy lên trước mặt hắn
– vì thế nên em viết tên anh sao
– dĩ nhiên. Nếu không là tên anh thì là tên đàn ông khác sao?
– em vẫn chưa nghĩ ra. Nhưng là con gái hay con trai
– làm sao em biết được . Cái đó phải hỏi anh chứ
– cũng đúng. Anh là người tạo ra mà. Anh nghĩ sẽ là con trai
– con trai- cô nhắc lại
– ừ. Lâm Hàn Phong
– Lâm Hàn Phong. Nó nghe rất hay. Nhưng nếu là con gái thì sao.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!