Bảo Bối Thực Ngoan - Chương 4: Sinh nhật
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
429


Bảo Bối Thực Ngoan


Chương 4: Sinh nhật


EDIT: LINH LINH

Âu Dương Lôi cố gắng nhịn, lại nhịn. Hắn vất vả lắm cũng đợi được đến khi Âu Dương Ngưng sinh nhật 14 tuổi. Bởi vì trước đó cô gái nhà bọn hắn còn quá nhỏ không thể chịu được nên hắn cùng con trai đã hứa với nhau trước khi nàng 14 tuổi không thể ăn nàng triệt để.

Âu Dương Lôi hối hận nghìn lần, cô gái kia bây giờ tươi trẻ như một trái cây tươi ngon mọng nước quyến rũ người khác, xinh đẹp động lòng người, hoạt bát hiếu động, thân thể vô cùng khỏe mạnh. Hơn nữa đã được hắn cùng con trai dạy dỗ vô cùng tốt thành chính cống tao hóa. Một ngày không được ăn thịt lớn, bị chơi đùa tiểu huyệt, cô gái nhỏ nhà bọn hắn chịu không được. Đến khi cô bé 12 tuổi, hắn đã tính không nhịn nữa nếu không phải con trai lại ngăn cản hắn thì hắn đã đem con gái nuốt hết vào bụng.

Âu Dương Hiên năm nay mới 18 tuổi nhưng hắn được di truyền gen thông minh của cha hắn nên đã học đại học năm 2, thời gian thoải mái nên ngày nào hắn cũng đưa đón muội muội đến trường.

Hôm nay là sinh nhật tiểu công chúa,Âu Dương Hiên cố ý đi đến trường bé từ sớm, cẩn thận chọn quà sinh nhật cho bé, sau đó mới đến cổng trường đợi bé.

Giờ tan học, cổng trường vốn rộng rãi lại chật như nêm. Loại chuyện này 2 năm nay mới phát sinh. Tất cả chỉ vì vị ca ca của Âu Dương Ngưng ngày nào cùng đứng ở cổng trường đợi bé.

Người này đứng ở nơi đó như một bứa họa đẹp, xe Ferari màu đỏ sang trọng, chàng trai đứng cạnh xe như được điêu khắc hoàn mĩ, thân thể có vẻ mỏng manh nghiêng tựa vào cửa xe, áo sơ mi màu trắng không cài 2 cúc đầu để lộ ra lồng ngực cường tráng. Bên ngoài sơ mì hắn mặc một chiếc áo khoác màu đen khiến cho hắn thoạt nhìn giống kị sĩ trong mấy câu truyện cổ tích.

Không lâu sau, một bóng người nhỏ nhắn nhanh chóng chạy tới, Âu Dương Hiên nâng lên khóe miệng, đứng thẳng lên dang tay ôm thân thể mềm mại vừa bổ vảo lòng mình ôm lấy.

“Ngưng Nhi ngày hôm nay ở trường có những hoạt động gì?”

“Ca ca, ca ca, hôm nay Ngưng Nhi rất vui, giáo viên biết hôm nay là sinh nhật em liền đứng đầu cùng ca lớp hát cho em nghe..”

Đưa em gái vào ghế phụ của xe, cẩn thận thay bé cài dây an toàn thật chắc.

Xe hơi lướt đi ưu nhã như chủ nhân của mình.

Trên con đường rộng lớn, không ai nhận ra trong chiếc xe Ferari đang chạy băng băng kia lại có một cô bé ghé vào phần dưới bụng chàng trai, trong miệng lại hàm chứa lửa nóng cực đại.

Âu Dương Hiên ôn nhu vuốt tóc bé, nói: “Ăn từ từ, đói đến như vậy sao?”

“Ngô…” Nhả ra côn thịt trong miệng, dùng tay cao thấp di chuyển trên nó, hai mắt to tỏa ra khát vọng: “ Hôm nay em đi nhà vệ sinh lỡ tay chạm phải nụ hoa, phía dưới bị ướt, cả ngay này em thật nhớ anh cùng ba ba..”

Âu Dương Hiên trầm thấp bật cười: “Tiểu tao hóa bị dạy dỗ đến phát tao a….”

“Ngô…” Nhả ra côn thịt trong miệng, dùng tay cao thấp di chuyển trên nó, hai mắt to tỏa ra khát vọng: “ Hôm nay em đi nhà vệ sinh lỡ tay chạm phải nụ hoa, phía dưới bị ướt, cả ngay này em thật nhớ anh cùng ba ba..”

Âu Dương Hiên trầm thấp bật cười: “Tiểu tao hóa bị dạy dỗ đến phát tao a….”

Về đến nhà, Âu Dương Ngưng liền lao nhanh vào phòng bếp, quả nhiền nhìn thấy Âu Dương Lôi đeo tạp dề tự mình nấu cơm. Chỉ cần ba ba có thời gian, ba chắc chắn sẽ tự mình xuống bếp. Đặc biệt là vào dịp sinh nhật bé dù có bề bộn công việc đến đâu ba ba cũng sẽ nấu cơm sau đó buổi tối ở nhà cùng với bé.

Nhìn thấy bảo bối nhà mình, Âu Dương Lôi điểm nhẹ chán bé: “Không cần đứng ở trong bếp làm gì…Đi ra ngoài đợi một chút, thức ăn sắp xong rồi.”

“Anh, anh tặng quà gì cho em vậy?” Âu Dương Ngưng đi qua, chủ động ngồi lên đùi anh trai, cánh tay mảnh khảng vòng qua cổ hắn, yêu kiều nói.

“Trước cho anh ăn cái miệng nhỏ của em, anh liền tặng quà cho em.” Âu Dương Hiên nhân cơ hội kiếm chút phúc lợi.

“Nhưng vừa nãy Ngưng Nhi đã dùng miệng hàm lớn lớn của anh…”

“Ha ha… Đấy không phải do Ngưng Nhi phát tao tự muốn ăn sao?”

Âu Dương Ngưng suy nghĩ một lúc lên hơi ngẩng mặt lên, đem cái miệng nhỏ nhắn đến trước mặt anh trai.

“Ngô… Ngưng Nhi hé miệng… ăn đầu lưỡi của anh..”

Âu Dương Ngưng ngoan ngõaN mở miệng để cho đầu lưỡi của Âu Dương Hiên thuận lợi tiến vào, nho nhỏ đầu lưỡi chủ động cuốn lấy lưỡi của anh trai, làm cho Âu Dương Hiên rên rỉ thành tiếng: “Ngô…Ân..”

“Anh…ô…Sờ tiểu thí thí của Ngưng Nhi …” Âu Dương Ngưng trong miệng còn chứa đầu lưỡi của anh trai lại phát ra âm thanh mơ hồ, không rõ ràng.

“Đúng là tao bảo bối… Mông nhỏ đã không nhịn được bắt đầu uốn éo rồi…”

Làm xong thức ăn đi ra, Âu Dương Lôi bất đắc dĩ nhìn đôi nam nữ hôn nhau đến không biết gì. Tay của đứa con tham lam với vào trong quần của cô gái nhỏ, một tay cố định gáy bé, từng bước từng bước làm cho không khí ám mùi ái muội. Đầu lưỡi hai người ở trong không khí cuốn lấy nhau, nước bọt không được nuốt vào chảy ra cằm của bé.

Đi qua cưỡng chế nắm lấy khuôn mặt của cô gái nhỏ, đầu lưỡi liếm đi chất lỏng bên cằm bé: “Ăn cơm trước đi, đêm nay còn rất nhiều thời để yêu bảo bối..”

Âu Dương Hiên cười hiểu ý.

Ăn xong cơm tối, Âu Dương Lôi đem Âu Dương Ngưng vào phòng tắm, tắm cho nàng tỏa hương thơm ngát, sau đó mới đem bé thả trên giường, cho bé tự mở quà. Hai người đan ông trong nhà nhanh chóng chạy vào phòng tắm, tắm rửa một cách nhanh chóng, bọn họ nhẫn nại quá lâu rồi. Hôm nay, một khắc bọn họ cũng không thể chờ được nữa.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN