Bạo Chúa 2 - Chương 91 - Chương 91: Nghiệp Đoàn Người Mạo Hiểm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
9


Bạo Chúa 2


Chương 91 - Chương 91: Nghiệp Đoàn Người Mạo Hiểm



Bọn họ bước vào một trong những khu kiến trúc rộng lớn nhất của thị trấn. Đó là Nghiệp đoàn người mạo hiểm, một trong những thế lực dân gian hùng mạnh nhất đại lục.

Ở Avalon, thần quyền và hoàng quyền là hai thế lực chính quy lớn nhất. Thần quyền đại biểu cho giáo hội, là những người tôn thờ thần linh. Và điểm đặc biệt là ở nơi đây, thần linh là có thật. Vị thần tối thượng đại diện cho ánh sáng là Gildur, phía dưới là các vị thần cấp thấp hơn phụ trách các lĩnh vực khác nhau. Thần linh ban phước lành cho loài người, đổi lại con người thờ phụng và dâng cống vật cho họ. Bên cạnh thần quyền là hoàng quyền, tức triều đại của các vị vua. Nói đến đây có thể thấy, hoàng quyền thấp hơn thần quyền một bậc, đây là điều không thể tránh khỏi, bởi thần quyền là người đại diện của thần linh hành tẩu trên mặt đất, mà con người so với thần thánh khác gì con sâu cái kiến?

Sau các thế lực chính quy là các tổ chức dân gian, hay còn gọi là giang hồ . Thế lực nổi bật nhất chắc chắn là Hiệp hội người làm phép, bao gồm tất cả những người có khả năng sử dụng phép thuật trên toàn bộ lục địa này. Bọn họ thậm chí còn tự lập ra một vùng lãnh thổ tự trị riêng, gọi là Mắt của Violet. Về cơ bản, người làm phép và giáo hội rất ngứa mắt nhau, vì cả hai xung đột nhau ngay từ hệ tư tưởng rồi! Giáo hội cho rằng thần tạo ra vạn vật, và phép thuật chỉ là một phần quyền năng của thần ban cho nhân loại. Còn pháp sư thì nói rằng, phép thuật là hiện tượng tự nhiên, còn thần thánh chỉ là những kẻ tiến hóa cao cấp hơn con người mà thôi. Vì lẽ đó mà có một thời gian dài các pháp sư thường được mời lên giàn hỏa thiêu của giáo hội là vậy!

Cán cân thăng bằng đã bị đánh vỡ kể từ khi đại lục chứng nhận chiến thần đầu tiên, lang vương Sirius. Xuất thân từ một đứa trẻ mồ côi do chiến tranh, Sirius mang theo anh em qua vô số các cuộc chiến, đạp lên hàng núi xác người, để trở thành đấu sĩ đầu tiên của lục địa đạt tới cảnh giới Nhục thân thành thánh. Đồng thời, Sirius cũng chứng tỏ cho thế giới thấy, khi đạt tới cảnh giới cao nhất, thì đấu sĩ không còn bị pháp sư đè lên đánh như trước được nữa, khi chính tay ông đã chặt rơi đầu của pháp sư tà ác Xsy – một pháp sư chiêu hồn đã đạt tới trình độ hiền giả. Với những thành tích vượt trội, Sirius đã chứng minh cho đại lục thấy, tương lai của các đấu sĩ là có chứ không phải muôn đời làm cu li cho các pháp sư.

Sirius tiếp đó thành lập nên một tổ chức lính đánh thuê hùng mạnh nhất lục địa, gọi là Nghiệp đoàn người mạo hiểm. Bàn tay của Nghiệp đoàn vươn ra khắp nơi, luồn lách vào đủ lĩnh vực, và chỉ tới khi Nghiệp đoàn đã trở thành một con quái vật khổng lồ, lúc ấy người ta mới kịp nhận ra nhưng đã quá muộn để ngăn cản thế bành trướng của nó. Có tin đồn Nghiệp đoàn đã bắt tay với Hiệp hội người làm phép để cùng nhau chống lại sự chèn ép từ giáo hội cũng như triều đình. Không ai chắc chắn về chuyện này, nhưng một điều dễ thấy là các pháp sư rất ưa chuộng việc ủy thác Nghiệp đoàn thu thập tài liệu để nghiên cứu ma pháp bởi mức độ phủ sóng khổng lồ của nó.

Gatrix dắt theo Vera bước qua cánh cửa, tiến vào trong chi nhánh của Nghiệp đoàn người mạo hiểm. Nhờ sự hợp tác khăng khít với các pháp sư, mà Nghiệp đoàn được thừa hưởng rất nhiều các thành tựu khoa học kĩ thuật tiên tiến. Ví dụ như tấm thẻ chứng nhận Người mạo hiểm chẳng hạn. Nó được làm trên một công nghệ đặc thù, không thể làm giả, và không thể sử dụng của nhau bởi cơ chế nhận diện ba bước vân tay – thể xác – linh hồn. Điều này để đảm bảo cho dù một người đoạt xác người khác, hay một ma quỷ ngụy trang linh hồn cũng sẽ không có cách nào sử dụng được tấm thẻ này. Thẻ chứng nhận là vật phẩm quan trọng bậc nhất của người mạo hiểm, bởi nó ghi chép lại tất cả thứ bậc cũng như điểm tích lũy hiện có của họ. Những thông tin này khi người mạo hiểm mang tới một chi nhánh sẽ được ghi nhận lại, để giúp chi nhánh đó phân bậc cũng như cập nhật thông tin của người này. Do sự liên lạc giữa các chi nhánh rất khó khăn, nên thông tin về mạo hiểm gia sẽ mang tính cục bộ, tức là một người mạo hiểm có thể đạt cấp bạc ở vùng này, nhưng vùng khác vẫn chỉ ghi nhận kẻ đó là cấp đồng chẳng hạn, cho tới khi vị mạo hiểm này sang vùng đó và cập nhật thông tin.

– Xin hỏi thông tin của cô?

Cô nàng tiếp tân mỉm cười nhã nhặn với Gatrix. Vera đứng phía sau hắn phụt một hơi, môi mím chặt, cố gắng không cười ra thành tiếng. Cũng khó trách cô ta, bởi ngoại hình thực sự của Gatrix ẩn sâu dưới lớp áo choàng, chỉ có giọng nói để giúp người ta phân biệt mà thôi. Trong khi đó, giọng của Gatrix lại vô cùng thánh thót dễ nghe, thành ra cô nàng tiếp tân nhầm Gatrix với phụ nữ cũng chẳng có gì sai.

– Đưa đây ta tự hoàn thành được!

Gatrix xòe tay cầm lấy tờ đơn, đi ra một góc bàn cạnh lò sưởi, ngồi xuống hí hoáy viết. Ở phương diện này, không thể không khen độ nhạy cảm trong khả năng phục vụ khách hàng của Nghiệp đoàn. Họ biết rằng có một số lượng lớn, rất lớn các mạo hiểm gia có khi còn không biết chữ, mù văn hóa, vậy nên họ đã sắp xếp các tiếp tân có nhiệm vụ ghi lại những thông tin của khách hàng. Có đôi lúc phát âm và tên bị lệch nhau, tuy nhiên người mạo hiểm cũng bỏ qua, hoặc không thì chỉ việc nhờ Nghiệp đoàn chỉnh sửa trong thẻ chứng nhận là xong. Nói như vậy để thấy sức mạnh của một tấm thẻ này hùng mạnh tới nhường nào! Chỉ cần nó thôi là có thể giảm bớt được không biết bao nhiêu thủ tục hành chính rồi.

Và cũng chính vì vậy, khi làm mất thẻ, người mạo hiểm sẽ bị chém một cái giá cực kì lớn, đồng thời còn phải chịu phạt điểm tích lũy nữa.

Vera và Gatrix đã điền xong tờ đơn của mình, nộp lại cho quầy tiếp tân. Cô nàng phục vụ lướt lướt qua một lúc, không thấy có vấn đề gì nữa bèn đưa cho họ hai tấm thẻ màu tím.

– Đây là thẻ chứng nhận người mạo hiểm của hai vị. Khi cầm thẻ lần đầu tiên, mời hai vị trích một giọt máu lên thẻ để tấm thẻ ghi chép lại các dấu hiệu cần thiết. Và làm ơn nhớ cho, chỉ có lần đầu là thẻ được phát miễn phí! Nếu làm mất thẻ, các vị sẽ phải chịu toàn bộ phí làm thẻ!

Do Vera là sinh vật nửa người nửa ma, thế nên cô có thể thực hiện cái gọi là nhỏ máu nhận chủ, chứ nếu như cho một con Succubus thật sự tới nơi này thì nó chỉ có chịu chết! Sau khi đã xác nhận xong, cả hai đưa thẻ cho cô tiếp tân để nhập các thông tin hiện tại vào trong thẻ.

Bọn họ khởi đầu ở thứ hạng thấp nhất, là cấp đồng. Trong Nghiệp đoàn, các cấp bậc được chia làm đồng, bạc, vàng, bạch kim, kim cương, mithril, orichalum, tổng cộng bảy cấp bậc. Mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ, hoặc hiến vật phẩm cho Nghiệp đoàn, thì người mạo hiểm sẽ thu về được điểm cống hiến. Điểm này khi tích lũy tới một mức nhất định sẽ cho phép người mạo hiểm gia tăng thứ bậc. Cấp bậc càng cao thì người mạo hiểm càng nhận được nhiều chiết khấu, ưu đãi, cũng như quyền lựa chọn nhiệm vụ. Cần biết rằng có nhiều nhiệm vụ có giới hạn thấp nhất, và nếu người mạo hiểm chưa đạt được cấp bậc đó thì sẽ không có tư cách nhận nhiệm vụ.

Ngoài việc làm tăng cấp bậc, điểm cống hiến còn thể dùng để mua sắm những vật phẩm đặc thù của Nghiệp đoàn, tuy nhiên mua như vậy sẽ làm giảm điểm cống hiến, và nếu số điểm này không đủ, thì thứ hạng của mạo hiểm gia cũng sẽ tụt theo! Bên cạnh đó, việc thất bại nhiệm vụ hay phạm sai lầm nào đó cũng có thể khiến điểm tích lũy bị trừ.

– Mời hai cô nộp phí thành viên Nghiệp đoàn. Mỗi người một năm sẽ phải nộp hai đồng vàng. Nộp chậm thì sẽ trừ vào điểm tích lũy, điểm không đủ thì thân phận người mạo hiểm của hai vị sẽ bị tước đoạt. Lúc đó thì thẻ chứng nhận của hai vị sẽ tự động vô hiệu hóa, xin nhớ cho!

Cô nàng mỉm cười tươi rói, thu lấy bốn đồng tiền vàng vào trong ngăn kéo, rồi đưa tay sang một bên.

– Phía bên này là bảng thông báo nhiệm vụ! Lời khuyên của Nghiệp đoàn cho người mới là hãy lượng sức mà đi! Như vậy, chúc hai vị may mắn!

Nghiệp đoàn sinh tồn bằng cách nào? Đây là một câu hỏi rất thú vị! Nếu đem hỏi người mạo hiểm thì chắc chắn họ sẽ nghiến răng kèn kẹt, chửi rủa Nghiệp đoàn hút máu. Mặc dù đúng là phí thu hàng năm sẽ tăng theo cấp bậc của thành viên, tuy nhiên đó cũng chỉ là một cách để thúc đẩy người mạo hiểm nhận thêm nhiệm vụ thôi. Về bản chất, Nghiệp đoàn đóng vai trò trung gian, trong đó bên thuê sẽ đề ra yêu cầu. Nghiệp đoàn sẽ cử một tổ đội đi đánh giá đại khái cấp độ của nhiệm vụ, sau đó mới tiến hành định giá và phân cấp. Khi người mạo hiểm hoàn thành nhiệm vụ, thì Nghiệp đoàn sẽ thu phí hoa hồng ở cả hai đầu ủy thác – thực hiện. Nếu như phần thưởng là một trăm đồng, thì người ủy thác phải trả thực tế là một trăm linh năm đồng, còn người mạo hiểm nhận chín mươi lăm đồng. Phần phí năm phần trăm ở hai đầu sẽ bị Nghiệp đoàn thu lại, và đây là nguồn doanh thu chính của Nghiệp đoàn.

Ngoại trừ những nhiệm vụ yêu cầu cấp độ mạo hiểm tối thiểu, còn người mạo hiểm có toàn quyền lựa chọn nhiệm vụ, cho dù là nhiệm vụ đó có thứ hạng cao hơn hay thấp hơn so với thứ bậc bản thân. Tuy nhiên Nghiệp đoàn cũng có những phương pháp để điều chỉnh hành động này. Với một người mạo hiểm, khi người này lựa chọn nhiệm vụ có độ khó cao, thì cả phần thưởng lẫn điểm tích lũy của người này sẽ được tăng theo một bội số. Phần thưởng là Nghiệp đoàn tự bỏ tiền túi ra để bù thêm, nếu như vì lí do nào đó mà không bù được, ví dụ như phần thưởng là một món hoàn chỉnh, hay có độ hiếm cao, thì phần bù sẽ được quy đổi ra điểm tích lũy.

Và ngược lại, khi một người mạo hiểm cấp cao nhận nhiệm vụ cấp thấp, phần thưởng cùng điểm cống hiến của anh ta nhận được sẽ bị giảm bớt.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN