Bạo Chúa, Bổn Cung Đến Từ 2012 - Chương 10: Trốn chạy 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
113


Bạo Chúa, Bổn Cung Đến Từ 2012


Chương 10: Trốn chạy 2


“Hòa Thái, ta có thể hỏi ngươi một vài vấn đề không?” Nàng muốn rời khỏi nơi này, nhất định phải hiểu qua địa hình nơi này, mới không đâm đầu đi loạn.

“Vâng, cô nương muốn biết gì, nô tì mười hai tuổi đã tiến cũng, đã ở đây bốn năm, chuyện trong cung này, cũng nghe nói được không ít!” Tay bận rộn làm việc, quay đầu nhìn nàng đang dùng bữa, vẻ mặt mỉm cười nói.

“Được, ta hỏi! Chỗ ta đang ở là đâu, vương cung này rốt cuộc có rộng bao nhiêu, nếu ta lạc đường trong vương cung thì làm sao bây giờ?” Suy nghĩ vừa động, Hân Vũ liền lừa hỏi nàng

Hòa Thái một mặt giúp nàng dọn giường, một mặt cẩn thận trả lời vấn đề của nàng “Nơi này gọi là Vân Yên các, chính là tiểu uyển tầm thường trong hậu cung, nhưng mà cô nương đừng lo lắng, ta tin rằng vương thượng nhất định sẽ đón người rời khỏi nơi này.

Sắc mặt Hân Vũ cứng đờ, xem ra Hòa Thái này muốn nàng làm tần phi, nhưng mà điều này cũng không thể trách nàng, đều là vì hoàn cảnh hun đúc nàng thành như vậy.

“Vương cung này rất lớn đấy! Có nhiều nơi nô tì chưa đi qua, nhưng hậu cung này nô tì tương đối quen thuộc, đứng đầu hậu cung là Vương Hậu nương nương ở tại Đông cung điện Phượng Nghi, chung quanh còn có vài tòa cung điện, là tẩm cung của mấy vị quý phi nương nương, thông thường tần phi đều ở Tây cung, tiểu uyển Vân Yên các chúng ta thuộc về Tây cung.” Hòa Thái dừng một chút lại, lại tiếp tục nói.
“Cô nương người vừa tới, nếu bình thường không có việc gì thì nên ít đi ra ngoài, trong cung này tần phi không dễ chọc, mỗi người đều có bối cảnh riêng, cô nương người bây giờ mới được vương thượng sủng ái, cần cẩn thận gấp đôi mới được!” Hân Vũ nghe nửa ngày, cũng không nghe được nàng ta nói chút trọng điểm nào, chẳng qua những lời sau, vĩnh viễn khó có khả năng nàng dính đến.

“Hòa Thái, ngươi tiến cung nhiều năm như vậy, chẳng lẽ chưa từng rời khỏi đây, về thăm nhà một chút sao?” Hân Vũ chỉ muốn biết đường rời khỏi nơi này, nàng không có hứng thú nghe ngóng chuyện xấu trong hậu cung.

“Đương nhiên có, cách khoảng ba tháng, trong cung liền cho từng nhóm chúng ta ra từ cửa sau về thăm nhà một chút, nhưng mà nhất định phải trở về trong ngày, nếu không trở lại, sẽ tịch thu cả nhà!” Hai mắt tỏa sáng, nha đầu này rốt cục cũng nói đến việc nàng cảm thấy hứng thú, nhanh nhẹn kéo nàng ngồi xuống nói chuyện, nàng nhất định phải bằng thời gian nhanh nhất biết rõ đường rời đi.

Ngâm mình trong thùng nước tắm nóng hổi, Hân Vũ cẩn thận hồi tưởng lại từng lời Hòa Thái vừa rồi nói một lần, trong tay nàng có yêu bài của ác ma kia, bây giờ vừa lúc có thể dựa vào nó rời khỏi vương cung an toàn, thật sự là trời cũng giúp ta!

Nhìn dấu hôn trên người mình, Hân Vũ cảm thấy vô cùng chói mắt, năm nay nàng mới mười tám tuổi, nghĩ đến việc tháng sau sẽ lên đại học lại khiến nàng… trong lúc quan trọng này, lại gặp chuyện lạ cả đời khó gặp, mà quan trọng nhất là, nơi này còn có ác ma háo sắc tàn bạo, khiến nàng bị hắn ăn hết, nếu không đi, sợ rằng nàng sẽ bị hắn trực tiếp ngược chết ở trên giường, đây cũng là chuyện tuyệt đối có thể.

Ra sức muốn rửa sạch dư vị hắn lưu lại, kế hoạch chạy trốn đã định rõ trong đầu, nàng một mình ở trong phòng không biết đã tắm bao lâu, chỉ biết dùng sức rửa sạch trên người mình, nhìn bộ dạng của nàng như thể nếu không gột một lớp da của mình nàng sẽ không dừng lại.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN