Bạo Chúa
Chương 205: Tin sét đánh!
Bốp!
Cái tát đanh gọn của Toga khiến Cyrax lật nghiêng cả mặt sang một bên. Cô nàng thậm chí còn sử dụng đấu khí để khiến bàn tay thêm mạnh mẽ, qua đó truyền được thêm sức mạnh lên cơ thể vốn đã như dã thú của Cyrax.
Cái tát đó mạnh tới nỗi gương mặt Cyrax bắt đầu sưng dần lên, máu ọc cả ra mũi lẫn khóe miệng. Những người mạo hiểm nín thinh, chờ đợi xem hai tồn tại mạnh nhất trong trại tập trung này sẽ xử trí thế nào.
Nhờ có bọn họ, mà đúng hơn là nhờ người đàn ông đô con trọc đầu kia, khu trại mới có được thay đổi chóng mặt chỉ trong mấy ngày. Họ có được thức ăn, nước uống, phương tiện sinh tồn, chứ không còn như những kẻ người rừng ăn lông ở lỗ nữa.
Nhưng Toga trong lòng bọn họ cũng là một nhân tố không thể thay thế! Cyrax thông thái, song gã quá lạnh lùng. Giống như những người mạo hiểm này chẳng có bất cứ giá trị nào trong mắt gã cả, và khi cần thì Cyrax sẵn sàng bỏ lại phía sau.
Không phải là kiểu có nguy thì chạy, mặc kệ đồng bạn! Mà là Cyrax sẵn sàng rời đi bất cứ lúc nào, không quan tâm những người mạo hiểm này sống hay chết. Họ có thể lờ mờ nhận ra lí do duy nhất mà Cyrax còn ở lại với họ chính là bởi Toga!
Lòng thương người của Toga thì những người mạo hiểm cũ đều đã được trải nghiệm qua rồi. Nó chính là lí do mà đoàn người này vẫn còn gắn kết được cho tới lúc Cyrax xuất hiện. Sự chân thành và lòng thương người của Toga, dù rất dễ bị lợi dụng, song cũng khiến cho họ cảm động.
Tất nhiên không có thằng ngu nào dám được đằng chân lân đằng đầu cả! Họ có thể yêu cầu Toga giải cứu bọn họ, còn với những yêu cầu phi lý như “giải tỏa sinh lý”, họ đảm bảo Toga sẽ đánh chết bọn họ ngay lập tức mà không thèm chớp mắt!
Đội của họ đã từng rất to, với con số lên tới hàng trăm người mạo hiểm. Và ở đâu có người thì ở đó có giang hồ! Những người mạnh hơn thì kết thành đội, bắt nạt kẻ yếu hơn. Đỉnh điểm là một nữ đấu sĩ đã bị một nhóm các đấu sĩ nam cưỡng bức rồi giết chết!
Họ thậm chí còn chẳng thèm phi tang cho ra hồn. Xác của cô nàng được Toga tìm thấy, và thông qua mùi tinh dịch, Toga rất dễ dàng phân biệt được những người đã tham gia vào vụ án này là ai. Về phần quá trình thì khá là… xấu hổ! Cô nàng bắt tất cả bọn họ phải xếp thành một hàng dài, rồi… bắn ra.
Câu chuyện nghe thì buồn cười, nhưng Toga thì không hề buồn cười chút nào! Trên thực tế, với một người tốt bụng như cô ấy, đến đề xuất lấy thân trả nợ cho Cyrax còn ấp úng mà lại quyết liệt tới mức đó thì phải hiểu là Toga giận tới mức nào!
Đó là một buổi hành hình công khai. Toga tìm tới trước mặt từng đấu sĩ phạm tội, dùng đao chặt phăng đầu họ xuống đất. Hành động này tuy được lòng những người mạo hiểm nữ, nhưng lại khiến những đấu sĩ nam, đặc biệt là đấu sĩ nam cấp trung phật lòng.
Toga là một đấu sĩ cấp trung hàng thật giá thật. Và đoàn đội lúc đó cũng là do cô dùng tấm lòng của mình để cảm phục những người mạo hiểm khác đi theo, tạo thành một khối thế lực đủ lớn để có chỗ cắm dùi trong cái thế giới điên loạn này.
Tuy nhiên Toga không phải là đấu sĩ cấp trung duy nhất! Ở thời điểm cực thịnh, đoàn người sống sót thậm chí còn có tới bốn đấu sĩ cấp trung, tạo thành một lực lượng không thể xem nhẹ! Song như đã nói, mâu thuẫn giữa ý thức hệ bắt đầu diễn ra.
Những người mạo hiểm nam thì cho rằng phụ nữ phải có vai trò phục vụ đàn ông. Bọn họ có nhu cầu sinh lý, cần được giải tỏa, nếu không thì tay chân không có sức, làm không được mười phần hiệu suất. Những đấu sĩ cấp trung thì cho rằng đấu sĩ cấp thấp chỉ là tôi tớ, có nghĩa vụ phục dịch bọn họ – những bề trên.
Rất kinh điển phải không?
Quá trình phân liệt vì thế mà diễn ra. Toàn bộ người mạo hiểm nữ đều chọn Toga, không có gì khó hiểu cả! Nếu như bọn họ ở lại những nhóm khác thì cánh đàn ông sẽ hóa thành súc vật, không sớm thì muộn.
Một số người mạo hiểm nam cũng cảm phục trước tinh thần chính nghĩa của Toga, đặc biệt là tinh thần xả thân bảo vệ người yếu hơn của cô. Những đấu sĩ cấp trung khác luôn coi bọn họ như bia đỡ đạn, hàng có thể thay thế, còn Toga thì không.
Cô luôn là người xông lên đầu, và rời đi cuối cùng trong mỗi trận chiến. Chính vì tinh thần đó mà gần một trăm con người đã rời bỏ tổ đội, đi theo Toga hướng về phương khác. Thật đáng buồn làm sao, khi cô chính là lý do mà những người này có thể đứng cùng nhau ngay từ ban đầu!
– Tại sao anh không gọi em dậy?
– Có những chuyện đàn ông có thể tự giải quyết, thì không cần làm phiền tới đàn bà!
Toga bật khóc. Hai dòng nước mắt nóng hổi lăn dài trên gò má cô, run run như chính nội tâm cô lúc này. Cô là một người có suy nghĩ cổ hủ, muốn dựa dẫm vào đàn ông. Nhưng không vì thế mà Toga chấp nhận ngồi sau chực chờ đàn ông bảo vệ.
Cô chấp nhận sự yếu đuổi nội tâm, song cô cũng giống như Cyrax, đều tin rằng chiến đấu phải là chuyện của cả hai phái. Họ bình đẳng về trách nhiệm, có điều không công bằng về bản chất. Bản chất phụ nữ là dựa vào đàn ông, bản chất đàn ông là cột trụ cho phụ nữ dựa vào.
Vậy nên hành động của Cyrax khiến Toga căm ghét kinh khủng! Cô cảm thấy mình như một người thừa, một con bánh bèo trong các câu chuyện, chỉ biết chờ hoàng tử tới cứu. Cô cũng có năng lực, cũng có thể chiến đấu. Hà cớ gì cô lại phải ngồi lại phía sau?
– Trong mắt anh, em vô dụng vậy sao?
Cyrax đưa tay ôm lấy lưng Toga, đẩy sát người cô vào mình. Một tay còn lại của gã đỡ sau gáy cô, giữ cho mắt họ nhìn thẳng vào nhau.
– Anh là một kẻ như vậy đấy!
Toga mím môi, vùng ra khỏi vòng tay Cyrax, rồi phóng vụt đi như bay. Cyrax đứng tần ngần ra đó đôi chút, rồi quay lại nói với những người mạo hiểm.
– Tiếp tục công việc đi! Dine, phổ biến cho người mới công việc cần thiết, rồi sắp xếp cho họ vị trí!
Một cô gái nhanh chóng cúi đầu, rồi chạy về phía những người mới gia nhập. Bọn họ không rõ vì sao lại có vụ lùm xùm vừa rồi, và ở thời điểm này thì thật sự không có ai dám cả gan hỏi thẳng trước mặt Cyrax.
Chẳng mấy chốc, xung quanh Cyrax không còn một ai hết! Tất cả mọi người đều có cương vị riêng của mình, và nếu không có thì họ cũng phải tìm cách để lẩn đi chứ. Chỉ còn lại Cyrax đứng cô độc trên khoảng đất trống nhấp nhô, cùng với hàng đống xác đà điểu chết la liệt.
Cyrax tìm thấy Toga đang ngồi trên một tảng đá to, mắt nhìn về phía đầm lầy rộng lớn. Cyrax không cố tình giấu đi bản thân, nên gã chắc chắn là cô biết gã đã tới. Khi thấy Toga chẳng có chút phản ứng nào, Cyrax ngồi xuống phía sau lưng cô, rồi kéo cô nàng vào lòng.
Lúc ban đầu Toga còn tỏ ra giãy dụa. Cô vùng vẫy, đấm, véo, cắn lên hai cánh tay của Cyrax đang vòng qua ngực cô. Thế rồi Toga xìu xuống như một quả bóng hết hơi, trong giọng không giấu nổi sự nghẹt mũi.
– Anh là đồ tồi! Đồ xấu xa! Tại sao anh lại phải làm như thế chứ? Chẳng lẽ chúng ta chiến đấu cùng nhau với đàn chó, với bầy cá còn chưa đủ để anh thừa nhận em sao?
Toga tuôn ra một tràng, như đê xả lũ. Bao nhiêu ức chế chồng chất bấy lâu, cô xả hết ra, và Cyrax chỉ im lặng lắng nghe những lời càm ràm đó của cô. Từ những lời dèm pha của người mạo hiểm này, đến ánh mắt dâm dục của người mạo hiểm kia… tất cả những chuyện vớ vẩn vặt vãnh đó đều được Cyrax đón nhận.
Cuối cùng Toga ngừng lại. Cô ngửa đầu ra sau, đưa tay lên vuốt ve vết sưng trên má Cyrax. Bàn tay cô mát lạnh, xoa dịu đi phần nào sự bỏng rát sưng phồng đang đọng trên má gã.
– Nó có đau lắm không? Em… thật sự xin lỗi!
– Anh cũng xin lỗi! Bản chất của anh là như vậy, anh không muốn người mình quan tâm bị tổn thương. Thế nên mỗi lần như vậy, anh lại gồng thêm một chút, cố gắng bảo hộ cho họ!
– Trong quá trình đó, anh sẽ tự làm tổn thương bản thân đó, anh biết không?
Giọt nước mắt của Toga rơi lên cánh tay Cyrax, vỡ tan thành từng mảnh. Gã đưa tay lên lau chúng đi cho cô.
– Anh sắp phải đi rồi!
– Cái gì?
Toga vùng dậy, ngoái lại nhìn Cyrax, trong mắt tràn ngập kinh hoàng. Dù chỉ mới bên nhau có vài ngày, nhưng cô và những người mạo hiểm khác đã bắt đầu ỷ lại vào Cyrax mất rồi. Họ cần trí tuệ lẫn sức mạnh của anh, để có thể sống sót được ở một Shazam phi thường như thế này.
Cyrax đặt lên môi Toga một nụ hôn dài và ấm áp. Gã trấn an tâm linh hỗn loạn của cô bằng một khoái cảm nhục dục khác, đánh lạc hướng sự chú ý của cô khỏi sự mất mát chắc chắn phải diễn ra. Khi môi họ rời nhau, thậm chí Toga còn có thể thấy cả một sợi chỉ bạc nối dài giữ miệng bọn họ!
Trong lúc đầu óc Toga còn đỡ đẫn vì nụ hôn sâu đó, Cyrax đã chỉ hướng về phía Tòa thành cổ hùng vĩ và đồ sộ!
– Em có nhìn thấy nó không? Anh và những đồng bạn đã nghiên cứu và thấy rằng nó chính là nguồn cơn của thảm họa này. Chúng ta không thể tiếp tục ngồi yên bị động như thế này được. Chúng ta cần phải đi vào trong đó, và giải quyết tận gốc chuyện này.
– Vậy còn em thì sao?
Toga hoàn hồn, cau mày hỏi ngược.
– Em cần phải ở lại với họ! Họ cần em, cần cô nàng thủ lĩnh với trái tim nhân hậu như một thiên sứ. Anh rất hi vọng em có thể đi cùng anh vào trong đó, nhưng lúc đó thì ai sẽ bảo vệ những người mạo hiểm này đây?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!