Bạo Chúa - Chương 5: Khu phố Trắng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
143


Bạo Chúa


Chương 5: Khu phố Trắng


Đi qua khu vực Kamra, cả hai lại tiến qua một lớp tường thành nữa để bước vào khu vực thứ hai của Tòa Thành Trắng, lãnh địa Cronus. Thây ma di động, bộ xương khô, hồn ma v…v, sinh hoạt ở đây. Nếu như Kamra là người thú, là quái vật, chúng vẫn “sống”, thì Cronus, tức là tộc bất tử, gồm những thứ đã “chết” rồi, và được hồi sinh lại một cách dị dạng. Chúng không cần ăn, không cần thở, nhưng chúng vẫn có suy nghĩ, có lí trí của mình. Hoàng đế bất tử Shael là người lãnh đạo dòng họ này. Và dòng họ Convus cùng Ouro rất ghét nhau!

Đặc thù kiến trúc ở nơi đây là những khu nghĩa trang tử khí đậm đặc, hay lối kiến trúc Gothic tràn ngập khắp mọi nơi. Cho dù ánh nắng mặt trời rực rỡ trên đầu cũng không có cách nào xua tan đi cái lạnh giá âm khí của nơi đây. Johny có thể cảm thấy những ánh mắt lạnh lùng dõi theo bước chân hắn từ cửa sổ những lâu đài cổ kính, và hắn không dám ngước lên để xem “cái gì” đang nhìn mình!

Mỗi một khu vực lại được ngăn với nhau bằng một lớp tường thành, điều này có nghĩa là càng vào phía bên trong, số lượng dân cư sẽ càng ít, nhưng cũng sẽ càng thêm an toàn. Dòng họ Ouro ở khu thứ ba thì Johny đã được biết ban nãy, tuy nhiên chỉ tới khi hắn nhìn tận mắt mới thấy “sốc” toàn tập. Nếu như Kamra đem lại cảm giác nguyên thủy dã man, Convus mang phong cách Gothic cổ, thì Ouro tràn ngập sắc thái khoa học viễn tưởng nửa mùa! Những biển quảng cáo lập lòe trong ánh đèn neon ở khắp mọi nơi, những khu nhà được xây theo kiến trúc tổ kiến đan chằng chịt vào nhau, hay thỉnh thoảng lại có một vài người cưỡi trên những chiếc ván lướt trong không trung, trên tay lăm lăm khẩu pháo laze sẵn sàng bắn tan xác những kẻ quấy rối. Văn hóa nơi đây diễn biến theo một hướng kì lạ vượt quá sức tưởng tượng của Johny rồi. Và hắn càng sốc hơn nữa khi biết con tàu vũ trụ to lớn nằm đằng xa xa chính là cung điện của lãnh đạo dòng họ Ouro – Altair Ouro.

Trong hiệp ước năm xưa, những người bản địa may mắn còn sống sót trong cuộc chiến đa thế giới đã tập hợp lại, tạo thành một quần thể gọi là Bull. Vua của bọn họ là Arthas, một vị vua già khôn ngoan. Người Bull cực kì chú trọng huyết thống bản địa, vậy nên bọn họ là dòng họ duy nhất được phép sinh con đẻ cái tự do. Những dòng họ khác có quyền hấp thu người từ thế giới mới, nhưng nếu như muốn sinh con thì sẽ xin xét duyệt lên Hội đồng tối cao. Những người mang thai trái quy định sẽ bị mang đi nạo hút thai, còn nếu như đứa trẻ đã ra đời thì đem vứt bỏ. Dù sao thì người Bull cũng có tỷ lệ sinh nở rất thấp, không biết do nguyên nhân gì, vậy nên ưu đãi sinh nở thoải mái thực chất chẳng có mấy tác dụng gì với bọn họ! Những người Bull được sự hỗ trợ ngầm của Giáo hoàng nên rất phách lối, ẩn ẩn có xu thế đạp lên đầu ba dòng họ còn lại. Mặc dù vậy, bọn họ kị dơ nhất vẫn là với dòng họ Kamra. Hiển nhiên, đám Kamra trắng trợn săn bắn chém giết người không phải chỉ một hai lần.

Và ẩn sâu trong cùng, an toàn nhất, với bốn khu dân cư, một bức tường thành làm giảm xóc. Đó là khu phố Trắng, nơi ở của những nguyên lão đức cao trọng vọng nhất, và là chỗ của Giáo hoàng cùng Giáo chủ thị thần sinh hoạt. Nghe đồn Tòa Thành Trắng trở thành thế giới trung tâm là do có khu phố Trắng, nhưng cụ thể là gì thì không ai biết. Có lẽ chỉ có Giáo hoàng mới có thể hiểu tại sao một đống chủng tộc loạn xà ngầu lại có thể sống trật tự trong cùng một tòa thành.

Đích đến cuối cùng của hắn chính là khu phố Trắng! Nơi đây chỉ có đúng bảy cửa hàng, và những cửa hàng này đều có tay to bảo kê.

Đầu tiên là phiên chợ nô lệ do Farid quản lý. Tiếc là hôm nay chợ chưa mở, nhưng cũng không phải vấn đề gì quan trọng. Farid là một kẻ xảo trá, tham lam, ti tiện, “một con chuột thành tinh”, như mọi người vẫn lén gọi hắn. Nhưng không thể phủ nhận, hắn rất dẻo mỏ!

Thứ hai là cửa hàng thực phẩm do quý cô Kagami mở ra. Trông cô ta hơi đần đần vậy thôi, nhưng để có thể duy trì được vị thế độc tôn ở khu phố Trắng thì chẳng có ai là kẻ ngu cả! Thực phẩm của cô ta luôn luôn có chất lượng cao nhất tòa thành. Kagami cũng cung cấp cả dịch vụ xẻ thịt nếu như chủ nô có nhu cầu – chỉ cần đưa cho cô ta nô lệ muốn thịt, chờ một lúc, và từng gói thịt tươi roi rói nóng hổi sẽ được giao tận nhà chủ nô, với một khoản phí rất nhỏ. Johny không có tiền để hưởng những xa xỉ phẩm ở đây, hắn hiện tại chỉ cần ăn đồ hộp năng lượng cao chống đói là đủ.

Cửa hàng tiếp theo là tiệm Massage của Estelindel, một con Elf dâm đãng nhưng lúc nào cũng giả vờ thanh cao. Có chúa mới biết số lượng nam sủng của mụ ta giấu trong nhà. Một vài lời đồn ác ý cho rằng Este làm ăn toàn thua lỗ, chỉ biết đốt tiền, nhưng thực tế cho thấy mụ ta có rất nhiều tiền. À, tiệm Massage này rất lành mạnh, nếu khách hàng có nhu cầu thì nên tới khu đèn đỏ của người Bull. Tất nhiên, nếu như chỉ “vui vẻ” đôi chút thì cũng không sao cả!

Kế đến là sạp quần áo của Servila Bull. Cô ta là con gái của một vị nguyên lão, cùng với tài năng buôn bán trời sinh, đã giúp Servila dễ dàng đánh bay các đối thủ cạnh tranh khác và trở thành một trong bảy cửa hàng độc quyền ở khu phố Trắng. À quên, những bộ quần áo ở đây đều được yểm phép thuật, giúp tăng cường một số kỹ năng nhất định. Johny khá là ngạc nhiên khi thấy những khung thoại bắn ra từ bộ quần áo treo lủng lẳng nơi này. Hắn tự hỏi tác dụng chính xác của chúng là gì?

Một nữ nhân viên đon đả chạy tới tiếp hắn.

– Xin chào quý khách, xin hỏi quý khách muốn mua gì ạ?

– Mang ra đây một bộ “Nội trợ” xem!

“Nội trợ” là một bộ áo gia tăng khả năng xử lý việc nhà của người mặc. Chẳng lẽ mặc vào, bộ áo sẽ tự động điều khiển cơ thể dọn dẹp nhà cửa?

– Dạ đây thưa quý khách. Đây là hàng thử, không cần lo lắng về kích thước. Sau khi quý khách mua, chúng tôi sẽ tiến hành may đo và cắt một bộ chuẩn chỉ cho ngài!

Đó là một bộ quần áo gồm áo sơ mi trắng dài tay gọn gàng và một chiếc áo gi lê mặc bên ngoài, đi cùng với quần âu. Một bộ quần áo quản gia điển hình!

Johny càm ràm, nhưng vẫn mặc thử vào. Không thể không nói, nhân viên ở đây có ánh mắt thật sắc bén, bộ áo gần như vừa khít với tạng người hắn. Bất chợt, trong đầu Johny tràn ngập một đống thông tin. Từ một kẻ không hiểu thế nào gọi là quét nhà, là om thịt, giờ hắn chỉ muốn bắt tay vào làm ngay lập tức!

– Năng lực quản gia tăng từ F lên D!

Hắn vội vàng cởi chiếc áo ra. Những thông tin lập tức tan biến. Johny cố gắng nhớ lại, nhưng rốt cuộc hắn chẳng nhớ được gì. Thật là ảo diệu!

– Năng lực quản gia tụt về F

Được rồi, nghiên cứu sau! Johny bắt đầu ướm thử những bộ quần áo trong cửa hàng, cuối cùng tổng hợp lại được danh sách sau.

– Nội trợ: Gia tăng kỹ năng quản gia. Dựa vào thông tin nó đem lại thì đó hẳn là khả năng dọn dẹp nhà cửa, khả năng nấu nướng, và kỹ năng tính toán sổ sách.

– Y thuật: Gia tăng kỹ năng y dược.

– Áo choàng phù thủy: Gia tăng kỹ năng phép thuật.

– Võ thuật: Gia tăng kỹ năng chiến đấu. Cần chủ nhân lựa chọn phương thức chiến đấu!

– Nghệ thuật gia: Gia tăng kỹ năng liên quan đến nghệ thuật. Gồm thanh nhạc, vẽ tranh, khiêu vũ và tài ăn nói.

– Quý phục: Gia tăng sức cuốn hút và tự tin. Đây là bộ Johny thích nhất. Mặc nó vào, hắn cảm thấy mình có thể trở thành Quốc trưởng, Tổng thống, Lãnh tụ trong truyền thuyết luôn!

Ngay khi hắn buông bộ Quý phục xuống, nhiệm vụ bất thường chợt văng ra!

– Nhiệm vụ bất thường: Thu thập đủ sáu bộ trang phục phép thuật! Phần thưởng: Mở ra hệ thống thần khí!

Thần khí?! Cái quái gì vậy!? Vừa mới khởi đầu đã có thần khí là sao? Johny choáng váng, nhưng vẫn bỏ ra sáu mươi đồng vàng đặt mua đủ các trang phục. Cùng với xăm Isa, giờ hắn chỉ còn tổng cộng chín trăm ba mươi đồng vàng.

– Nhiệm vụ hoàn thành! Mở ra hệ thống thần khí! Mỗi thần khí cần phải hoàn thành một nhiệm vụ đặc biệt!

Johny liếc nhanh qua các nhiệm vụ. Hắn cau mày, vì bốn nhiệm vụ này đều yêu cầu ít nhiều hắn đào tạo ra một nô lệ. Là một con người văn minh, Johny rất phản cảm với chuyện huấn luyện nô lệ, tất nhiên nếu như là để bản thân dùng thì không sao! Tiêu chuẩn kép chưa bao giờ là căn bệnh có thể chữa khỏi của con người!

Bên cạnh hàng quần áo là tiệm trang sức của Ashura. Cô ta là một nô lệ, nhưng là một nô lệ siêu phàm! Chủ của cô ta không chỉ cho cô ta tự do tuyệt đối, mà còn sẵn sàng móc hầu bao ra chi trả cho Ashura mở cửa hàng, đánh bại các đối thủ cạnh tranh, trở thành cửa hàng trang sức duy nhất ở đây! Có những tiếng xì xầm về việc cô ta bỏ bùa yêu chủ mình, nhưng không ai dám công khai! Chủ của cô ta được mệnh danh là Chó điên đấy!

– Danh tính: Ashura Convus. Chủng tộc: Xác sống!

Thật khó có thể tin được một cô nàng xinh đẹp bừng bừng sức sống thế này lại là một xác sống!

Manhunter là một thợ rèn người lùn, đồng thời cũng từng là một nhà mạo hiểm vĩ đại. Ông ta đã đi qua hàng chục thế giới, học hỏi vô số tri thức, sau đó lạc đến Tòa Thành Trắng. Với tài năng quỷ khóc thần sầu, Manhunter nhanh chóng trở thành Manhunter Ouro, dẫn dắt các kỹ sư của Ouro tạo ra vô số thiết bị tinh vi tiên tiến! Khi về già, ông ta truyền lại chức vị kỹ sư trưởng cho đệ tử, bản thân mở một tiệm rèn nhỏ ở khu phố Trắng, ngày ngày rèn vũ khí áo giáp cho những kẻ ngu xuẩn muốn ra Sương mù. Những vũ khí của Manhunter được yểm phép thuật, nên có đủ sức xuyên thủng lớp phòng ngự, cũng như chặn đứng những đòn tấn công sắc bén từ đám quái vật.

Johny đi tới trước một tòa nhà. Đó là một tòa nhà hình hộp, cao ba tầng, chiếm một diện tích rất lớn, gấp đôi các cửa hàng khác. Tường làm hoàn toàn bằng vật liệu có vẻ là kính một chiều, người ngoài nhìn vào chỉ thấy hình ảnh phản chiếu của mình, người bên trong có thể thoải mái ngắm cảnh bên ngoài. Cửa được đóng bằng gỗ quý, tỏa ra mùi hương rất dễ chịu, đồng thời giúp cho người ngửi cảm thấy tinh thần khoan khoái dị thường. Đó là bởi gỗ này lấy từ Cây Thế Giới, giá cả? Thôi đừng nói, chúng ta không nên đả kích tâm linh mỏng manh của nhân vật chính thêm nữa.

Bên trong căn nhà được lót thảm lông, trần nhà mắc một chiếc đèn chùm khổng lồ tráng lệ, tỏa ra ánh sáng nhu hòa dịu nhẹ khiến tâm hồn người ta không khỏi trở nên thư thả.

Trong phòng có từng dãy bàn làm việc, mỗi bàn có một nữ nhân viên đang ngồi soạn thảo giấy tờ, làm việc với khách hàng hoặc tán gẫu với người bên cạnh trong lúc rảnh rỗi. Johny ngồi xuống một chiếc bàn trống. Cô gái ngồi trước mặt hắn tên là Gloria. Cô ta trông khá xinh, với mái tóc hồng tím buộc gọn gàng sau gáy. Các nhân viên ở đây đều mặc một bộ đồng phục thống nhất, đó là áo vét xanh khoác ngoài, bên trong là sơ mi đỏ, và váy duýp đen. Không biết là do cố tình hay vô tình, nhưng này cô gái, cúc áo cô đang gào lên tuyệt vọng vì bị hai cục thịt chèn căng kìa!

Cô ta mỉm cười chào Johny, sau đó chắp hai tay trước bụng, cúi gập bốn mươi lăm độ chào.

– Xin chào quý khách! Tôi là Gloria, nhân viên của Văn phòng địa chính. Xin hỏi quý khách muốn thuê, mua hay bán nhà ạ?

Giọng ngọt phết! Lại rất lịch sự! Điểm mười cho sự chuyên nghiệp!

– Tôi muốn thuê một căn nhà rẻ nhất ở Ouro thì giá khoảng bao nhiêu? Và nếu mua thì khoảng bao nhiêu?

Là một thành viên của dòng họ Ouro, Johny có quyền tối thiểu được thuê một căn nhà tiện nghi ở khu Ouro. Nếu như hắn muốn được thuê ở các khu vực khác thì hoặc là hắn phải nâng thứ bậc công dân của mình lên, hoặc được sự chấp thuận của chính quyền khu vực đó. Còn riêng khu phố Trắng thì chỉ có những công dân tối thượng mới có quyền định cư!

Gloria nghe vậy liền rút ra một tập hồ sơ, sau đó bày nó ra trước mặt Johny. Trong hồ sơ gồm những căn hộ rẻ nhất, được xếp theo hai mục thuê và mua, thứ tự giá cả tăng dần. Mỗi căn nhà đều có mô tả chi tiết, thậm chí khách hàng còn có thể nhìn thấy hình ảnh lập thể và kết cấu 3D bên trong.

Johny chọn một căn nhà tương đối hợp khẩu vị hắn.

– Như vậy, phiền quý khách theo tôi đi thăm nhà ạ!

Nói xong Gloria ấn vào một cái nút trên bàn làm việc.

– Thưa sếp, có khách đến thuê nhà, nên em dẫn họ đi thăm nhà một chút nhé!

Được sếp chấp thuận, cô nàng mới đứng lên, đi đến một chiếc tủ, nhập mật mã vào, sau đó một bộ chìa khóa rơi ra trên khay trượt. Cô cầm lấy chìa khóa, sau đó dẫn Johny và Isa đến một chiếc xe lơ lửng trên không trung.

– Chắc quý khách cũng mệt rồi phải không ạ? Văn phòng địa chính không bao giờ để khách của mình phải phật lòng, cho nên đoạn đường kế tiếp xin hãy để tôi lái xe đưa quý khách đến khu Ouro ạ.

Thật là đúng lúc! Mình đang mệt sắp chết rồi đây! Cái cơ thể này yếu quá mức! Mặc dù làm công việc văn phòng ở kiếp trước, nhưng Johny chưa bao giờ ngừng luyện tập thể dục thể thao. Hắn hiểu rõ câu nói: “Một cơ thể mạnh khỏe mới có thể phát huy một trí óc minh mẫn.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN