Bạo Chúa
Chương 69: Học tập tri thức mới
Medina là một cô nàng mạnh mẽ đầy sức sống. Vậy nên một khi vượt qua được nỗi sợ hãi rối bời ban đầu, cô bắt đầu mở miệng hỏi liên tục, cho dù giao tiếp giữa hai chủng tộc không thật sự quá thuận lợi! Cái này khá là bình thường! Cho dù là người khác, khi giao tiếp với động vật, thỉnh thoảng vẫn buột miệng nói ra lời, ví dụ như “mày muốn gì, muốn ăn cái này hay cái kia” dù chắc chắn là thú nuôi của người đó không hiểu được “muốn” nghĩa là gì.
Medina cũng vậy. Khi cô lần theo được dấu vết của Gatrix và Eleisa – bọn họ cố tình để lại những vết vạch lá rất rõ ràng, cô liền hỏi.
– Bây giờ chúng ta đang đi đâu vậy? Các ngươi tại sao lại cứu ta? Các ngươi là ai? Có phải Goblin cũng có trí tuệ hay không?
Gatrix không hiểu Medina đang nói cái gì, nhưng nghe cô ta cứ vo vo ve ve bên tai thì cũng rất là khó chịu, thế nên hắn làm động tác đưa ngón tay lên môi suỵt khẽ. Kết hợp với biểu cảm khó chịu, không khó để Medina nhận ra Gatrix muốn cô câm miệng!
– Trời đất ơi, ngươi còn biết cả phương pháp giao tiếp hình thể kiểu như này sao?
Hai mắt của Medina sáng lòe lòe đầy ngạc nhiên. Rất hiển nhiên, phản ứng của Gatrix khiến cho kết quả đi ngược với dự kiến của hắn.
Gatrix thở dài. Hắn hoàn toàn có thể dí Hồng Trần vào cổ cô ta để khiến Medina ngậm mồm, nhưng điều này sẽ làm ảnh hưởng rất nhiều đến kế hoạch của Gatrix. Cho nên hắn đành xụ mặt tiến nhanh về phía trước, buộc Medina phải co giò đuổi theo.
Về lý thuyết, hình thể của Gatrix và Eleisa không sai biệt lắm so với Medina. Loài Goblin thông thường có chiều cao tương đương nhau và xấp xỉ một thiếu nữ loài người. Nó có nghĩa là, sải chân của cả hai không thể nào chênh lệch tới mức, một bên chỉ cần bước nhanh thì bên kia đã phải co giò đuổi theo được! Thế nhưng đấy là khi xét trên đất bằng! Còn trong những hoàn cảnh hiểm trở như địa hình rừng rú thế này, muốn bước nhanh được như Gatrix và Eleisa thì phải có kĩ thuật, mà Medina không thể nào thông thạo được phương thức di chuyển trong rừng được như hai con Goblin. Dù sao thì cô cũng chỉ loanh quanh ở mé rừng, nơi cây cối mọc còn khá thưa thớt và thú dữ ít lởn vởn.
– Chúng ta sắp đến nơi chưa?
Medina hỏi ngắt quãng, miệng thở hồng hộc, tay tựa vào một gốc cây gần đó. Việc dốc hết sức đuổi theo bước chân của Gatrix khiến cho cô không kịp nghỉ ngơi, chứ đừng nói tới việc làm phiền Gatrix bằng những câu hỏi nhảm nhí của mình. (Để tránh phải… quá nhiều, về sau những đoạn ngắt quãng sẽ ghi chú ngắn gọn)
Gatrix cúi xuống, nhìn ngắm xung quanh, sau đó nhanh tay lẹ mắt nhặt lên một vài thứ. Chỉ khi đưa tới gần mặt Medina, cô mới nhận ra đó là chỗ thuốc mình mới hái. Ban nãy bị con Khỉ mặt vàng truy đuổi, cô vội quá đánh rơi cả giỏ thuốc. Như vậy ban nãy Gatrix lần theo dấu vết truy ngược về đây sao?
Thấy Medina mừng rỡ nhưng vẫn thận trọng cầm lấy cây thuốc từ tay Gatrix, hắn gật đầu hài lòng. Kế tiếp hắn nhặt chỗ cây thuốc còn lại lên bỏ vào chiếc giỏ đứt một quai vứt chỏng chơ gần đó, nhấc lên đưa cho Medina. Đúng lúc này, hắn thấy một cuốn sách! Ban nãy nó bị chiếc giỏ đè lên hắn không thấy được.
– A đó là sách gia truyền của nhà ta!
Medina nhảy dựng lên, với tay định vồ lấy cuốn sách, song chỉ nắm được không khí! Gatrix đã nhanh tay kéo cuốn sách ra phía sau. Khi Medina bước tới đưa tay túm cuốn sách thì hắn lại né sang bên trái, cô ta vồ bên trái thì hắn lại uốn éo qua phải. Nói tóm lại, cho dù Medina dùng hết tất cả sức lực cũng không có cách nào lấy lại được cuốn sách trong tay Gatrix. Hắn trơn trượt như một con cá da trơn vậy!
Mặc cho Medina đang gào thét tức tối, khói xì ra từ tai, Gatrix vẫn thanh thản lướt nhanh qua cuốn sách. Đúng như hắn dự kiến, mớ giun loằng ngoằng viết trên đó hắn không hiểu cho dù chỉ là một chữ. Tuy nhiên có một số thứ khiến hắn rất lưu tâm! Đó là những bản vẽ kết cấu cơ thể sinh vật! Kết hợp với những loại cây đa phần mang tính chữa thương mà Gatrix nhặt lên ban nãy, không khó để hắn suy đoán ra, cô gái hắn vừa cứu là một người làm về y học. Có lẽ là thầy thuốc, có lẽ là phụ tá! Và đặc biệt quan trọng là cô ta biết chữ! Điều này càng khiến giá trị của Medina trong mắt hắn tăng lên.
Đột nhiên Gatrix dừng lại! Hành động đột ngột này khiến Medina bất ngờ bị mất đà! Theo quán tính, người cô đổ nhào về phía trước. Mắt thấy mình chuẩn bị hôn thân mật với mặt đất, Medina sợ quá nhắm tịt mắt, chờ đợi một cơn đau chảy nước mắt ập tới. Thế nhưng một cánh tay mạnh mẽ cứng chắc đã vòng qua eo cô, giữ không cho Medina ngã sấp mặt.
– Cảm ơn!
Medina có chút ngượng ngùng vùng khỏi cánh tay của Gatrix, vuốt vuốt lại quần áo tóc tai. Nãy giờ cô chơi giành đồ với Gatrix nên giờ mồ hôi ướt khắp người rồi, chưa kể bên trong rừng, nhiệt độ và độ ẩm cũng cao nữa, thành ra giờ cả người cô cứ dính dính rất khó chịu. Gatrix giơ tay lên chỉ vào mũi, rồi làm động tác quay mặt sang một bên. Rồi hắn lại lấy hai tay đưa lên chắn trước mặt. Ý tứ của hắn rất rõ ràng: “Ban nãy sao không quay mặt sang một bên hoặc đưa tay lên đỡ”
Medina ngượng chín cả mặt! Vừa rồi gấp quá, cô không kịp phản ứng! Thẹn quá hóa giận, Medina hét lớn, chìa tay ra.
– Trả lại ta cuốn sách đây! Ngươi có hiểu nó đâu, cầm làm gì! Thứ này rất quan trọng với ta, làm ơn trả lại được không?
Giọng của Medina yếu dần, cuối cùng chuyển thành van xin, vì cô biết có đánh cũng không đánh lại thằng này. Gatrix lật ra một trang, chỉ vào một chữ, há mồm nhưng không phát ra tiếng. Động tác này khiến cô rất khó hiểu! Medina cau mày, hỏi lại.
– Chỗ đó có vấn đề gì sao?
Gatrix lắc lắc đầu. Hắn chỉ lại vào kí tự đó, thốt lên.
– Na?
– Hả?
– Di?
– Không, đó là “liên”… Khoan đã! Trời đất! Ngươi muốn học chữ sao?
Medina biểu lộ “không thể tin được”, nhìn chòng chọc vào Gatrix, miệng há hốc. Con Goblin trước mặt gật đầu, rồi lại chỉ vào kí tự tiếp theo.
…
Như đã nói, với khả năng của một sinh vật tầng bảy, việc giải mã một ngôn ngữ là điều không hề khó khăn, đặc biệt là khi thứ ngôn ngữ đó được dùng để giao tiếp phổ thông, nghĩa là nó phải đảm bảo đủ quy tắc đơn giản dễ dùng. Dưới sự trợ giúp của Medina, chỉ trong ba ngày, Gatrix đã nắm vững cách sử dụng ngôn ngữ của vương quốc này. Tất nhiên có những thứ không phải ngày một ngày hai có thể giải quyết đấy!
– Medina, có một con sâu róm đang đỗ trên đầu cô kìa?
Medina hét toáng lên, hất hất con sâu ra khỏi đầu, làm tóc cô bay tán loạn lên. Sau khi thấy con sâu rơi xuống đất, cô mới thở phào, quay ra quở trách Gatrix.
– Lần sau cậu làm ơn nhấc nó ra giùm tôi được không? Cầm vào con sâu đó nó nhẽo nhẽo ghê tay lắm! Với cả, chúng tôi dùng từ “bò” chứ không nói “đỗ”!
– Ta sẽ ghi nhớ điều này!
Gatrix gật đầu nghiêm túc. Tay hắn vẫn không ngừng phanh thây một sinh vật có ba chân nhưng không hề có tay. Medina gọi nó là con kiềng, một loài chuyên ăn côn trùng, với cái lưỡi rất dài.
Khi Gatrix đưa ra đề nghị Medina dạy cho hắn học chữ, cô nàng cũng rất thừa cơ bắt hắn hỗ trợ cô hoàn thành bộ sưu tập sinh vật học của mình. Cụ thể, Gatrix sẽ giúp Medina tóm lấy những loài mà Medina thấy hứng thú, sau đó hai tên “sát nhân biến thái” này sẽ xé xác nạn nhân ra – đây là dùng góc nhìn của các sinh vật trong rừng. Và đương nhiên, Gatrix có quyền từ chối nếu như hắn cảm thấy đối tượng rất nguy hiểm hoặc khó để bắt.
Thông qua Medina, Gatrix có một cái nhìn đại khái về các sinh vật trên lục địa này, mà nghĩ lại thì hắn thu hẹp xuống còn “khu vực này” thôi! Dù sao kiến thức của Medina chủ yếu đến từ sách, còn bản thân cô ta cũng không đi đâu xa được, nên những thông tin mà Medina cung cấp cũng chỉ mang tính tham khảo là chính.
Loài người ở đây có chiều cao phổ biến là một mét chín với nam và một mét bảy với nữ. Mét là đơn vị đo lường của vương quốc này, không phải là thứ mét ở Tòa thành trắng hay Valoran. Họ cũng cần ăn uống hít thở, và khí quan thì giống như những gì Gatrix biết.
Về quá trình sinh sản, thì phần lớn người bình thường cần phải mang thai tám đến mười tháng không giống nhau. Điểm đặc biệt là, nếu đứa con sinh ra càng mạnh mẽ, thì người mẹ mang thai càng lâu, và càng cần nhiều dưỡng chất tẩm bổ. Nếu như người mẹ không được đáp ứng đủ dinh dưỡng, thì một là hai mẹ con cùng chết, hai là đứa con sẽ bị ép sinh non, chặt đứt một phần thiên phú của nó. Đây cũng là lí do mà tại sao các cậu ấm cô chiêu ở nơi này càng làm càn – họ có một nguồn di truyền tốt đẹp từ bố mẹ tổ tiên – những người mạnh mẽ lập công với vương quốc và được ban tước lộc. Họ lại được nuôi dưỡng đầy đủ tài nguyên, được tiếp cận với những công pháp, phép thuật cao cấp, trong khi phần lớn người bình thường còn không có mà học! Điều này tạo ra một chênh lệch cực lớn giữa họ và thường dân. Mà cái gọi là thế giới quan, tức là cái nhìn chủ quan của một cá thể với thế giới hiện hữu chung quanh, phải được xây dựng trên nền tảng những gì cá thể đó đang có. Không thể bảo một con hổ phải nói năng nhỏ nhẹ, khép nép với một con thỏ được, dù rằng chúng đều đang sinh sống dưới lãnh thổ của loài rồng. Hổ vẫn sẽ ăn hiếp thỏ, cũng như quý tộc hà hiếp bá tánh vậy, bởi vì trong tầm mắt của họ, những mâu thuẫn xảy ra đều có thể giải quyết được bằng vũ lực và áp chế, vậy thì tội gì lại phải đi đàm phán?
– Tôi có một chút thiên phú với phép thuật hệ mộc, nhưng chắc là đời này tôi không có duyên với nó rồi!
Medina trả lời đắng chát.
– Ta có thể thấy điều đó rõ như ban ngày!
Gatrix không thèm ngẩng đầu lên. Medina cứng họng, định há miệng phản bác, nhưng trước khi cô kịp nói gì, thì một vật đen bỗng bay tới! Cô đưa tay tóm lấy – đó là một viên tinh hạch màu xanh lá nhu hòa, không phải rực rỡ cuồng bạo như viên tinh thạch trên cổ Eleisa.
– Viên đá này ẩn chứa nhiều năng lượng hệ mộc. Cô có thể mang theo nó bên người, nó sẽ giúp cho tinh thần cô thanh tỉnh lâu hơn, và khi cần, nếu như cô để nó lại gần những cây thuốc cô trồng, chúng sẽ phát triển nhanh hơn. Tuy nhiên, năng lượng của viên đá này có hạn, nên đừng hi vọng gì nhiều!
– Ta biết cô không vui khi ta nói vậy, Medina, nhưng cô phải hiểu, có những chuyện không phải chúng ta muốn là có thể thay đổi! Thế giới này không xoay quanh bất cứ ai hết, mà nó tồn tại độc lập khách quan. Thay vì cố gắng theo đuổi một cánh cửa đang đóng, cô nên thử dừng lại và ngắm nhìn xung quanh xem! Biết đâu cô sẽ thấy những thứ mới mẻ hơn, những cơ hội mới luôn sẵn sàng chào đón cô nếu như cô tìm chúng. Không phải ai cũng sẽ thành ông này bà nọ, đó là một thực tiễn đáng buồn! Có những người sinh ra đã ở vạch đích, có những người làm cả đời không bằng một quý tộc tiêu một phút. Nếu như cứ cố gắng lại gần mặt trời, cô sẽ tan chảy đấy!
Medina lặng thinh một lát. Mắt cô nhìn chòng chọc vào viên đá màu xanh lá dịu nhẹ trên tay, rồi cô lập tức bật lại.
– Tôi không nghĩ là một con Goblin có thể sâu sắc đến như vậy cơ đấy! Tôi cứ nghĩ đám Goblin ngày ngày chỉ biết đào hang thôi chứ!
– Chú ý lời nói, cô bé! Đầu tiên, kì thị chủng tộc không phải là một thứ đáng tự hào gì! Và thứ hai, ta cũng không hẳn là một Goblin. Cô có thể hiểu, ta là một tồn tại cao cấp hơn rất nhiều, nhưng vì nhiều lí do mà giờ ta kẹt trong thân xác này.
Hai mắt Medina tỏa sáng rực rỡ.
– Như vậy trước đây ngài là một hoàng tử đẹp trai tài giỏi của vương quốc nào đó, bị trúng lời nguyền của phù thủy nên mới bị biến thành Goblin sao? Ngài đã biết cách nào để giải lời nguyền chưa? Một nụ hôn của trinh nữ chăng? Nếu ngài không chê…
Medina không kịp kết thúc hết chuỗi oanh tạc của mình khi một bàn tay xanh lét đã thò tới bịt miệng ngăn cho cô không phát thành lời. Medina tức giận, kéo tay Gatrix ra, thở phì phì.
– Cô đọc ít truyện cổ tích thôi cô nhóc! Mà lảm nhảm nãy giờ, cô đã vẽ xong chưa?
– Chờ một chút, một chút nữa… rồi xong! Cảm ơn Gatrix!
– Cô nên gọi ta một tiếng ngài… mà thôi bỏ đi, chỉ là cái tên, quan trọng gì đâu!
Gatrix nhún vai, nhúng hai tay be bét máu vào quả bóng nước bay lơ lửng bên cạnh. Điều này làm Medina hâm mộ không thôi! Theo như những gì cô biết thì một người chỉ có một loại thiên phú phép thuật là cùng, còn như cô quan sát Gatrix thì hắn ta biết ít nhất là sáu bảy loại nguyên tố phép thuật khác nhau rồi, thật sự là tức đỏ mắt! Ngay khi tâm trí Medina lại đang phiêu dạt đi đâu đấy thì hai bàn tay nhỏ nhắn đột ngột thò ra chộp vào ngực cô khiến Medina giật mình không thôi.
– Eleisa! Đã bảo bao nhiêu lần là không được chạm vào ngực chị rồi mà!
Medina tức tối quát lớn, kéo cô nàng Goblin sau lưng ra. Kể từ khi trao đổi kiến thức về cách sinh sản, Eleisa bỗng nhiên trở nên hứng thú mãnh liệt với cơ thể của các động vật khác, đặc biệt là Gatrix và Medina. Gatrix thì cô ta không chạm vào nổi, nên chỉ còn có nàng thầy thuốc Medina chịu khổ dưới “độc thủ” của Eleisa. Đừng nhìn hành động vồ ngực mà tưởng là xong, cái thời điểm mới nghiên cứu, không chỉ một lần Eleisa tìm cách lột sạch quần áo của Medina ra, buộc cho Gatrix phải can thiệp liên tục.
Và một điều cực kì quan trọng nữa, đó là thái độ người dân ở đây với loài Goblin là “thù địch”!
– Thằng ngu nào dám phát biểu Goblin đực bắt phụ nữ về hãm hiếp đẻ con cho chúng vậy? Hai loài sinh vật khác nhau hoàn toàn mà đẻ ra được con lai sao? Mà cứ cho là có trường hợp đẻ con lai đi, thế thì xác suất là bao nhiêu? Liệu có đủ để tạo ra số lượng Goblin khủng khiếp như thế này không?
Gatrix càng nói càng to, đến câu cuối thì hắn gần như gào lên rồi. Medina rụt đầu lè lưỡi không dám nói gì. Bởi vì mới chỉ vài ngày trước, cô vẫn còn tin Goblin đực bắt phụ nữ về hãm hiếp đấy! Nhưng sau khi được Gatrix giải thích, cô đã hiểu nỗi thống khổ thường xuyên của loài Goblin. Cho nên nếu như có ai đó xui xẻo bị đám Goblin bắt được, khả năng cao là họ sẽ gặm tới xương trắng mới thôi!
Đột nhiên Medina chột dạ!
– Này… có khi nào anh sẽ ăn tươi tôi không?
Gatrix ngừng bài diễn thuyết lại, nhìn Medina bằng một cái nhìn nghiền ngẫm.
– Cô biết đấy, dạo này bộ tộc của ta thích ăn thịt chín với canh hầm lắm! Nhìn da dẻ cô trông cũng hồng hào nõn nà, thịt chắc là mềm ngọt lắm đây!
Kết quả là hắn ăn nguyên cuốn sách vào mặt! Gatrix có thể né được, song có đôi lúc, giả ngu một chút để giải tỏa căng thẳng cũng không có gì là sai!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!