Bạo Chúa
Chương 87: Huấn luyện Vera
– Thiệt tình, có nhất thiết phải ra tay nặng thế không?
Gatrix xuýt xoa, đưa tay lên bưng một bên má, lúc này hằn nguyên dấu đỏ lựng. Vera thì ngồi khoanh tay, xoay mặt đi chỗ khác không thèm nhìn hắn.
– Đùa cô một tí cho vui cửa vui nhà ấy mà! Ta đã kiểm tra ra một đặc tính của cô rồi!
– Thật sao?
Vera quay phắt người lại, hai mắt lấp lánh.
– Dĩ nhiên! Vừa rồi ta đã thi triển phép thuật Da hóa đá lên mặt mình. Và như cô thấy đấy, một cú tát vu vơ của cô đã khiến ta gãy hai chiếc răng hàm, mặt tụ máu, tí nữa thì rạn xương sọ!
– Anh… tại anh cả! Mà… anh có sao không?
Cho dù cứng miệng đáp lại, nhưng Vera nhanh chóng mềm lòng khi nhìn bộ dạng thảm thương của Gatrix. Cô không ngờ sức mạnh của mình lớn đến vây.
– Được rồi con nhóc! Không phải lo, ta không dễ chết thế đâu! Nãy giờ ta đang chữa thương rồi, sáng mai là khỏi thôi! Căn cứ vào sát thương, có thể thấy sức mạnh của cô xấp xỉ với đấu sĩ cấp thấp.
– Cái gì gọi là đấu sĩ?
– Đó là một cách phân chia hệ thống sức mạnh của loài người. Để xem nào…
Gatrix xòe tay, triệu hồi ra một quả cầu lửa.
– Cái này gọi là phép thuật, bản chất của nó là cô dùng ma lực chứa trong ma hải ẩn sâu trong cơ thể để điều động nguyên tố tự nhiên trong không khí.
– Trong người tôi có một bộ phận như thế sao?
Vera cúi xuống nhìn bụng mình.
– Không nhìn được đâu! Về cơ bản ma hải nó nằm ở một chiều song song với chúng ta, thế nên cho dù nó tồn tại, nhưng chúng ta không có cách nào sờ, nắm hay nhìn được nó, mà chỉ có thể cảm nhận được thôi. Ma lực chứa trong ma hải có thể cô đọng để gia tăng chất lượng, cũng như ma hải có thể mở rộng để chứa được càng nhiều ma lực. Các pháp sư chia làm bảy cấp độ chính, bao gồm học trò – thực tập – cấp thấp – cấp trung – cấp cao – đại pháp sư – hiền giả.
– Có phải ma hải càng to thì cấp độ càng cao đúng không?
– Hơi phiến diện nhưng đại thể là vậy! Tuy nhiên cô phải hiểu bản chất trước! Các pháp sư chia cấp độ là vì thần chú, tức là âm thanh cô tạo ra để ngưng tụ nên phép thuật, có độ phức tạp rất khác nhau. Ví dụ như phép Cầu lửa vừa rồi, cô chỉ cần niệm chú trong hai đến ba âm tiết là có thể triệu hồi nó, hơn nữa ma lực tiêu tốn cũng nhỏ. Còn có những phép thuật cấm như Mưa thiên thạch chẳng hạn, không chỉ cần niệm chú trong vài ngày, mà lượng ma lực tiêu hao cũng vô cùng khổng lồ, chủ yếu dùng để đánh trong chiến tranh tổng lực là chính. Những phép thuật đó mà cho pháp sư cấp thấp sử dụng thì họ sẽ chết vì bị rút cạn ma lực trong chớp mắt!
Vera cau mày ngạc nhiên.
– Còn có chuyện như thế sao?
– Chứ sao! Khi cô không có ma lực để trả cho phép thuật thì nó sẽ rút thẳng sinh mạng của cô để bù vào.
Gatrix lớn tiếng nhắc nhở. Đây là một trong những sai lầm cơ bản của pháp sư cấp thấp, khi không thể ước lượng được lượng ma lực mình còn, mà cố gắng thi triển một phép thuật hao năng lượng. Nếu may thì họ chỉ nằm liệt giường vài hôm, còn xui xẻo thì mất vài năm tuổi thọ là chuyện bình thường.
– Tỷ lệ một người sinh ra có tiềm năng phép thuật là rất thấp. Cả một tòa thành vài triệu người chỉ đản sinh ra được mấy pháp sư cũng là chuyện bình thường, thế nên nghề nghiệp pháp sư mới quý hiếm. Thay vào đó, các chủng tộc tìm ra được một cách khác để sở hữu sức mạnh, đó là đấu khí! Đấu khí theo như ta thấy thì là một cách biểu hiện năng lượng sống bên trong cơ thể, ngưng tụ thành từng dòng khí chạy thông qua các mạch máu. Những luồng năng lượng ngưng tụ này có khả năng cường hóa cơ thể lên một bậc cao hơn, và giúp cô thực hiện những chuyện không tưởng như phá núi, dời sông chẳng hạn.
Gatrix nhấc một viên đá lên, bóp cho nó tan vụn ra thành cát, chảy qua từng kẽ ngón tay rơi xuống đất trong sự hâm mộ của Vera.
– Các đấu sĩ nói chung rất là thua thiệt với các pháp sư, một phần vì tỷ lệ tu luyện ra đấu khí dễ hơn rất nhiều so với ma lực, một phần nữa là vì tầm ảnh hưởng của họ không lớn lắm. Nếu như các pháp sư nếu cho chuẩn bị đủ thời gian và tài nguyên hoàn toàn có thể san phẳng một dãy núi, thì các đấu sĩ còn lâu mới làm như vậy được. Nhưng dù sao nó cũng là một cách để cô có thể vươn lên trong một cái xã hội súc vật như thế, còn hơn là cả đời làm lụng để rồi bị cướp sạch lúc nào không hay.
Gatrix nhún vai đầy bất đắc dĩ.
– Học theo các pháp sư, đám đấu sĩ cũng chia sức mạnh làm bảy bậc, nhái hoàn toàn theo hệ thống của pháp sư. Tức là cũng có học trò cho tới cấp cao, riêng hai cấp cuối thì họ gọi là huyền thoại và chiến thần. Lúc ban đầu họ dùng quy tắc neo…
– Neo là gì?
– Tức là nếu có một đấu sĩ nào có thể đấu ngang ngửa với một pháp sư thì anh ta sẽ đạt cấp tương ứng. Đây là cách thức đánh giá ngu xuẩn nhất ta từng thấy, và đúng là thực tế đã chứng minh sự dốt nát của nó. Sau này các đấu sĩ đã hệ thống hóa lại, và chia nó theo mức độ của khí hải.
Vera dùng hai tay ôm lấy đầu gối, tựa cằm lên nhìn chòng chọc vào Gatrix. Hắn khựng lại một chút, rồi đằng hắng.
– Khi từ bỏ Nike, ta cũng đã đánh mất luôn đấu khí của mình, cho nên tạm thời không thể làm mẫu cho cô trông nó như thế nào. Đại khái là trong cơ thể cô, cũng có một bộ phận, gọi là khí hải. Nó giống như ma hải vậy, cũng nằm ở chiều khác, và có tác dụng tập trung đấu khí trong cơ thể. Điểm khác biệt ở đây là, khí hải được dệt nên bởi đấu khí, còn ma hải là một cái động chứa ma lực.
– Sao nghe khó hiểu thế?
Vera vò đầu bứt tai. Gatrix đưa tay lên không trung, vẽ ra một vệt lửa, nhìn mềm mại và đẹp vô cùng. Hắn xoắn xoắn vệt lửa này thành một khối cầu.
– Cứ coi như vệt màu đỏ này là đấu khí! Khi một đấu sĩ tập trung đấu khí lại, nó sẽ ngưng tụ thành một đám khí. Đây chỉ là hình dạng biểu hiện của nó, chứ không phải là tồn tại một loại “khí” nào đó do đấu khí tạo thành đâu nhé! Thể khí đại diện cho cấp độ học trò. Khi cô ngưng tụ khí thành chất lỏng, cô sẽ trở thành cấp thực tập. Chất lỏng tụ lại thành thể rắn thì cô đã tiến vào cấp thấp. Đây cũng là nguồn gốc của các loại tinh hạch tồn tại trên Avalon này.
Gatrix tiếp tục triệu hồi thêm nhiều quả cầu nữa.
– Ở cấp trung, cô bắt đầu đi ngược lại quá trình mình vừa làm! Cô sẽ đánh vỡ khối cầu mình ngưng tụ thành trở lại thể lỏng. Mặc dù nghe thì tưởng ngớ ngẩn, nhưng thực ra sự khác biệt bản chất ở đây là mật độ đấu khí ngưng tụ! Mật độ đấu khí của đấu sĩ cấp trung chắc chắn ăn đứt so với cấp thực tập rồi.
– Nhưng tại sao lại phải như thế?
– Vì nó gia tăng tốc độ xuất đấu khí ra khỏi cơ thể chứ sao!
Vera vỡ lẽ, vỗ đùi đánh đét một cái. Đó là hành động rất không thục nữ, mà thôi, Gatrix tự nhủ, dù sao cô ấy cũng chẳng phải người.
– Thể rắn đại biểu cho mật độ đấu khí của cô đã ngưng tụ tới mức cao nhất, còn sau đó cô chuyển nó thành dạng lỏng để tăng tính linh hoạt cho đấu khí. Nghe thì tưởng đơn giản nhưng thực tế nó vô cùng khó, bởi mật độ đấu khí lúc này cao quá, sẽ khiến cho đấu khí rất “rắn”. Cô nhìn thấy kim loại nung chảy bao giờ chưa? Nhìn thì lỏng, nhưng thực chất để biến chúng thành chất lỏng như vậy cần rất nhiều năng lượng, ở đây cụ thể là nhiệt. Cấp cao là thể khí, còn huyền thoại thì cô bắt đầu dung hợp “khí” đó ngược lại vào cơ thể.
– Nếu vậy chẳng phải đến cấp chiến thần là sẽ không còn đấu khí nữa sao?
– Đúng vậy, lúc đó cơ thể của họ luôn luôn ở trạng thái đỉnh cao rồi, chẳng cần tính bộc phát tức thời của đấu khí nữa. Ta gọi đó là nhục thân thành thánh, tức là dùng xác phàm đạt tới cấp độ thiên thần.
Vera mở tròn mắt. Cô không thể tưởng tượng được lại có tồn tại nào chỉ dùng thân thể để dời non lấp biển được cả.
– Là một kẻ thừa kế dòng máu ác ma, có vẻ như cô cũng đã thừa hưởng đôi chút sức mạnh của chúng. Nên nhớ, ở dưới địa ngục, bất kể là thế giới nào, ác ma cũng là tồn tại đẳng cấp cao nhất! Nói không ngoa thì ngay khi vừa sinh ra, chúng đã có sức mạnh tương tự như đấu sĩ cấp cao, và theo thời gian tu luyện, chúng sẽ nhanh chóng đạt tới cái gọi là chiến thần. Tất nhiên do cô chỉ được tí đầu thừa đuôi thẹo thôi nên cường độ cơ thể cô mới đạt tới cấp thấp. Nhưng đừng vội buồn, vì dù sao cơ thể loài người rất yếu đuối, phổ biến là cấp học trò kìa. Trải qua nhiều năm rèn luyện, được đấu khí tẩm bổ, cơ thể họ mới mạnh dần lên.
– Ồ, tôi tưởng đấu sĩ là chỉ luyện cho đấu khí nhiều hơn, dày hơn thôi chứ?
– Đừng ngốc vậy! Cho dù đấu khí của cô rất chất lượng, nhưng nếu cơ thể cô quá yếu đuối thì làm sao mà theo kịp? Đây là một mối quan hệ ràng buộc. Cơ thể mạnh mẽ sản sinh ra càng nhiều năng lượng sống, và đấu khí tẩm bổ ngược lại cơ thể. Những đấu sĩ cấp cao cho dù không sử dụng đấu khí thì họ hoàn toàn có thể đọ sức với một đấu sĩ cấp trung một cách dễ dàng.
– Nếu như vậy… chẳng phải tôi luyện xong đấu khí sẽ thành đấu sĩ cấp trung sao?
Gatrix dùng cành cây gõ nhẹ lên đầu Vera.
– Cô quên lời ta vừa dạy rồi à? Đấu sĩ chia cấp theo chất lượng đấu khí, cô mới luyện thì giỏi lắm ra được đấu khí cấp học trò chứ mấy! Chẳng qua cô có thể phát huy được chiến lực như một đấu sĩ cấp thấp vì cường độ cơ thể cô quá mạnh thôi!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!