Bão Táp Pháp Thần - Chương 30: Nhặt Chức Nguyên Soái
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
143


Bão Táp Pháp Thần


Chương 30: Nhặt Chức Nguyên Soái


Không ai biết Đỗ Khắc có được gì từ tay của lão pháp sư Norton nhưng rất nhanh chóng, một nửa pháp sư trong học viện đều biết Norton có được quyển “Bí kíp nhập môn học viên pháp sư tinh linh cao cấp” của hoàng gia Quel”Thalas, hơn nữa là quyển Kael”thas Sunstrider từng sử dụng.

Điều này khiến mọi người càng có nhiều suy nghĩ về xuất thân của Đỗ Khắc.

Đỗ Khắc không bận tâm nhiều, anh ngủ một đêm ở phòng khách của học viện. Vô cùng kì lạ, buổi tối hôm đó, anh nhận được bức thư của Alleria.

Bức thư mang đậm phong cách Windrunner, vì nó được một con chim chiền chiện đưa tới. Chiếc chân dài và nhỏ cột một tờ giấy, trên đó dùng ngôn ngữ thông dụng của loài người ghi rất rõ:

– Chúc mừng ngươi! Ngài pháp sư Đỗ Khắc Marcus.

Đỗ Khắc gãi đầu, anh không hiểu nổi tại sao con chim này có thể làm được công việc của bồ câu đưa thư, còn tới gõ cửa sổ đánh thức anh vào lúc nửa đêm.

– Chẳng lẽ con chim này thành tinh rồi?

Đỗ Khắc lẩm bẩm.

Không biết từ lúc nào hay ở đâu Alleria biết được tin này, dù sao vị du hiệp tinh linh cao cấp này đã biết, còn gửi tặng lời chúc mừng thân thiện.

Những thấy những con chữ xinh xắn đó, Đỗ Khắc cảm thấy trong lòng ấm áp lạ thường.

– Xem ra, mình thực sự ôm trọn cái đùi vàng Alleria rồi!

Nói là nói như vậy, Đỗ Khắc cũng rất muốn tạo mối quan hệ tốt với Alleria, cho nên rất nhanh chóng trước dưới sự trợ giúp của hệ thống, anh đã hồi âm.

– Cám ơn lời chúc mừng của ngài, tôi nghĩ, chúng ta sẽ có cơ hội gặp nhau trong vòng vài năm.

Viết xong, sau khi đọc tới đọc lui ba lần xác nhận không có sai sót, Đỗ Khắc bỏ tờ giấy vào trong ống đựng thư trên chân con chim:

– Đi đi, quay về với chủ nhân của ngươi.

Làm xong chuyện này, Đỗ Khắc ngủ một giấc thật ngon. Anh hoàn toàn không ngờ, trong vòng vài tiếng, Alleria đã nhận được bức thư hồi âm và xảy ra một chút sự cố nhỏ.

Trong một cánh rừng mênh mông vô tận, ánh nắng đầu tiên xuyên qua các tán cây rậm rạp chiếu xuống mặt đất, Alleria vừa ngủ dậy nhìn con chim chiền chiện với một khuôn mặt đầy biểu cảm.

– Cục tác cục tác…

Chiền chiện báo cáo với Alleria bằng một giọng thánh thót

– Cái gì? Anh ta nói ngươi thành tinh rồi? Ồ… Tiểu tử đó cũng giỏi nhỉ.

– Cục tác cục tác…

– Sao? Tên háo sắc đó muốn ôm trọn cái đùi của ta?!

Allleria mắt tròn xoe không tin vào tai mình. Không ai ngờ lúc này chiền chiện còn đập đôi cánh vào “cái đùi xinh đẹp” của nó.

Alleria không kìm nổi quan sát cái đùi dài không tì vết của mình, sau đó, mặt cô đỏ ửng lên. Vì cô nghĩ tới việc tên tiểu tử Đỗ Khắc dồn mọi sự tập trung lên đôi chân dài miên man ấy.

Nghiến chặt răng:

– Tên háo sắc đó, không hề che giấu suy nghĩ của bản thân! Có cơ hội nhất định phải dạy dỗ anh ta làm thế nào để tôn trọng một trưởng bối!

Quả là kì lạ, cùng lúc đó, Đỗ Khắc cũng hắt xì hơi.

– Hắt xì. Sao vậy trời? Mình bị cảm rồi sao?

Đỗ Khắc vẫn chưa biết, những gì anh ấy lẩm bẩm, đã bị chiền chiện chơi một vố nặng.

Sau khi tắm rửa xong, Đỗ Khắc mặc bộ đồ pháp sư xanh trắng xen kẽ viền vàng lên người, đây là món quà lão pháp sư Norton tặng cho anh. Theo như lời nói của lão pháp sư, nếu anh chỉ mặc bộ vải bố rồi mang theo huy chương pháp sư đi ra đường, vậy thì sẽ làm mất mặt tất cả pháp sư.

Mặc xong xuôi, ngắm bản thân trong tấm gương lớn, đột nhiên Đỗ Khắc cảm thấy đúng là con người nhờ vào cách ăn mặc. Vốn dĩ là một sinh viên, mặc bộ đồ pháp sư lên người, tuy rằng hơi cồng kềnh nhưng quả thực bản thân đậm cốt cách thư sinh, còn mang một chút khí chất nho nhã.

Trong lòng đã có sẵn một kế hoạch, khi bắt đầu chuẩn bị thực thi, vừa mở cửa, Đỗ Khắc đơ cả người.

Phòng khách bên ngoài, đã có ba người lính Bão Phong thành đứng hiên ngang chỉnh tề.

Hai người đằng sau là vệ sĩ mặc đồ vũ trang, đứng giữa là kỵ sĩ trung niên người mặc lễ phục dùng trong đại lễ với khí thế hiên ngang, hoa văn nền trắng màu xanh, trên vai có gắn thêm gù tua màu vàng. Tóc tai chải chuốt rất tươm tất, một con kiến cũng không thể bò lên.

Vị kỵ sĩ tay phải nắm quyền để lên ngực trái hành lễ:

– Chào ngài, đại địa pháp sư Đỗ Khắc Marcus tôn kính. Tôi là Garcia Rodi đội trưởng quân phòng vệ thứ ba của Bão Phong thành, tôi mang lời hỏi thăm của thống soái Anduin Lothar tới ngài.

Lothar kiếm tôi?

Đỗ Khắc cũng rất lễ phép:

– Xin chào, tôi chính là Đỗ Khắc, xin hỏi thống soái Lothar kiếm tôi có chuyện gì?

– Chuyện là như vậy, quốc vương Ryan vĩ đại và thống soái Lothar biết được ngài trở thành pháp sư chính thức trẻ tuổi thứ hai trong lịch sử của vương quốc Bão Phong và đồng ý gia nhập hội pháp sư của vương quốc, bệ hạ và thống soái đều cảm thấy vô cùng vui mừng. Cho nên sai tôi mang lời hỏi thăm của quốc vương Ryan và thống soái Lothar đến ngài.

Đỗ Khắc gật đầu:

– Ừm, cám ơn sự quan tâm của họ, giúp tôi gửi lời cám ơn họ.

Garcia cười vẫy tay, tức thì một nhóm người hầu đứng ngoài phòng khách từng người một bước vào.

– Đây là thư thăng chức pháp sư chính thức do bệ hạ đích thân ký, vào mỗi mùa thu đều sẽ tổ chức buổi lễ chào mừng pháp sư chính thức do bệ hạ đích thân chủ trì.

– Đây là tiền hỏi thăm bệ hạ cho ngài – 100 đồng vàng Alasuo.

– Nghe nói các hạ Marcus là đến từ một điểm tập trung ngoài rừng rậm Elvin, cho nên bệ hạ thưởng thêm cho ngài một căn nhà. Hơn nữa cho ngài hai người hầu, nếu ngài không hài lòng với người hầu, có thể nói tôi biết, tôi được ủy thác phải thỏa mãn tối đa nhu cầu của ngài.

Quả nhiên, quốc vương Ryan là một vị minh quân, ông ấy vô cùng hiểu rõ sự quý giá của nhân tài. Đối với một pháp sư thiếu niên thiên tài xuất thân thường dân, ông tuyệt đối xem trọng hết sức có thể.

Nhìn thấy sự ngưỡng mộ không che giấu trong mắt của Garcia, Đỗ Khắc hiểu ngay, mặc dù mới trở thành pháp sư chính thức nhưng đây là phần thưởng hơn mức bình thường.

Đối với một Đỗ Khắc đang túng thiếu thì đây như một cơn mưa kịp thời.

Đối với kế hoạch tiếp theo thúc đẩy Đỗ Khắc, có tác dụng như thùng vàng đầu tiên.

– Một lần nữa cám ơn sự ban thưởng của bệ hạ.

Lật những tờ giấy Garcia đưa, Đỗ Khắc bất ngờ nhận ra một loạt danh sách:

– Đây là…

Garcia vội giải thích:

– Pháp sư chính thức là nhân tài quan trọng của vương quốc. Mỗi một vị pháp sư đi ra ngoài, đều phải được bảo vệ nghiêm ngặt. Cho nên đây là danh sách những người pháp tùng, người dự bị mà ngài Lothar đích thân lựa chọn. Mỗi một người họ đều trung thành tuyệt đối với vương quốc, kỹ năng chiến đấu cũng tương đối lợi hại. Căn cứ vào đẳng cấp của ngài Marcus, ngài có thể chọn cho mình nhiều nhất hai vị kỵ sĩ coi như là người tháp tùng của ngài.

Đỗ Khắc không cười nổi.

Là một ma vương PK trong game, anh chưa từng nghĩ sẽ đụng độ một pháp sư hung tàn như vậy rồi cũng có ngày sẽ cần tới người bảo vệ.

Nếu như đã xuyên không rồi, thì phải nhập gia tùy tục.

Lật tiếp, một cái tên khiến tim Đỗ Khắc đập mạnh.

– Reginald Windsor!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN