Bất Đắc Dĩ Phải Làm Tiểu Thư
Chương 19:2. Sự cố trước đám cưới
“Cốc cốc”
Tiếng gõ cửa tuy quen thuộc nhưng lại làm nó giật mình. Nó lấy lại phong thái
ung dung, nhẹ nhàng nói:
– Vào đi!
Hai vị chuyên
gia với túi đồ nghề trên tay bước vào, cúi chào nó cứ thể nó là một nữ hoàng:
– Chào tiểu
thư! Chúng tôi đến đây theo lời mời của tổng giám đốc và phu nhân. Chúng tôi có
thể bắt tay vào công việc được không ạ?
– Được thôi.
Nhưng đầu tiên tôi muốn biết tên của hai người!- Nó quay sang nhìn. Hóa ra hai
vị kia gồm một người con trai khoảng 30 tuổi-trông dáng dấp và cách ăn mặc
giống như một chuyên gia thẩm mỹ chuyên nghiệp. Bên cạnh anh ta là một cô gái
trẻ.
Người thanh
niên kia vui vẻ:
– Vâng. Tôi
là Touver, chuyên gia thẩm mỹ tại thẩm mỹ viện Tou. Còn đây là trợ lí của tôi,
Uyên Hy. Cô ấy cũng là vợ sắp cưới của tôi.- Touver đưa tay sang cô gái bên
cạnh.
Uyên Hy cúi
đầu chào nó:
– Tôi là Uyên
Hy, trợ lí của anh Touver.
Nó mỉm cười
thân thiện, nụ cười đẹp đến mức có thể cướp đi hàng triệu trái tim của biết bao
chàng trai trẻ:
– Được rồi.
Mọi người bắt đầu công việc đi.
Touver khá
điêu luyện và mát tay khi làm tóc cho nó. Còn cô gái kia nhận phần trang điểm.
Nó nhìn bàn tay thoăn thoắt của anh trong gương mà không khỏi ngưỡng mộ, buộc
miệng nói:
– Anh tài
thật đấy!
– Tiểu thư
quá khen rồi!- Touver cười tươi đáp lại
– Anh đã học
qua trường đại học thẩm mỹ nào rồi?
– Thưa tiểu
thư, trường Sneydisor ở bên Singapore.
– Nghe nói
trường đó giỏi lắm! Vậy anh lấy được bằng tốt nghiệp loại gì?
– Loại xuất
sắc ạ!
– Oh anh giỏi
nhỉ? Tên thật anh là gì?
– Tùng Touver.
Bố tôi người Anh, mẹ tôi người Việt.
– Vậy anh là
con lai?
– Vâng thưa
tiểu thư.
– Thú vị
nhỉ?- Nó nháy mắt
Cuộc đối
thoại giữa hai người trông vui vẻ là thế nhưng hình như nó đã quên không chú ý
đến nỗi khó chịu của ai kia. Phần vì nó nói chuyện liên tục khiến cho son môi
bị lan sang bên ngoài, làm cho Uyên Hy liên tục phải lau chùi và sửa lại. Nó
cũng hay ngẩng đầu lên cười nói với Touver khiến công việc của cô bị gián đoạn.
Phần vì cô… ghen khi thấy hai người vui vẻ nói chuyện với nhau. Sắp có chồng
rồi mà còn tỏ vẻ thân thiết với người con trai khác. Uyên Hy không thể nào
không khó chịu. Cô cố nói dịu dàng nhất có thể:
– Tiểu thư,
cô có thể ngồi yên được không ạ? Tôi chưa trang điểm xong mà tiểu thư cứ quay
ngang quay ngửa thì hỏng hết.- Uyên Hy cố giấu đi ánh mắt không kiên nhẫn.
Nó chưa kịp
mở miệng thì đã bị lời nói của Touver chặn lại:
– Em làm sao
vậy? Bình thường em đâu có như vậy? Chúng ta làm việc theo phương châm “Khách
hàng là thượng đế” mà em quên rồi sao? Nếu có hỏng thì em cũng cố gắng sửa lại
một chút là được chứ gì!
Uyên Hy rất
buồn, lần đầu tiên anh vì một người con gái mà trách móc cô như thế.
– Anh… sao
anh có thể vì cô gái này mà trách em? Không lẽ cô ấy quan trọng hơn em sao?- Cô
nhìn anh bằng ánh mắt thất vọng
Nhìn trong
gương, nó cũng đủ thấy khuôn mặt tức giận của anh.
– Em… đang
làm việc không được đem chuyện riêng tư ra để nói!
Ánh mắt
Touver hằn lên nỗi tức giận. Thấy rõ tình thế đã chuyển sang hướng tiêu cực, nó
nhanh chóng giảng hòa:
– Thôi thôi
đủ rồi. Sau này hai người hãy tính chuyện này. Còn bây giờ, hãy tiếp tục công
việc của hai người đi. Nếu cứ mãi như vậy thì sẽ muộn giờ tổ chức hôn lễ mất.
Touver cúi
đầu:
– Xin lỗi
tiểu thư! Đã làm phiền đến tiểu thư. Mong tiểu thư xem như chưa có chuyện gì
xảy ra.
– Ừ.
Nó không hề
hay biết rằng, ánh mắt của ai kia đã hằn lên nỗi tức giận, sự giảo hoạt nơi đáy
mắt đã đủ tỏ rõ, ánh mắt kia thật ghê sợ, ngấm ngầm lập ra mưu kế hãm hại nó.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!