Bắt Gặp - Phần 27
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
182


Bắt Gặp


Phần 27


Hoàng vội vàng đứng dậy mặc đồ,anh ta nói với Hạnh…
-đi về phòng em ngay đi
-Là về…
-về phòng
Hoàng quát khiến cho Hạnh tức,cô mặc đồ rồi rời đi vội vã trong đêm…
Tại sảnh chính,người làm đang mời trà nước Lệ,Lệ có vẻ không vui.
-Đây cũng là nhà tôi cơ mà,tôi có quyền vào bên trong chứ,sao lại tiếp đón tôi như khách vậy…
-Cậu Hoàng sẽ ra ngay bây giờ ạ…
Hoàng đi ra anh ta lừ lừ vẻ không vui
-Đêm hôm em tới đây có việc gì?
-Chú Đạo bị ngất em vừa qua viện thăm nên tiện đi qua đây thôi,anh này em…em tới đây bị coi như là khách vậy…
-Anh k có ở nhà mấy nên người làm họ k biết…
-Họ thừa biết em là vợ anh…
-Anh có quy tắc riêng của mình,bất cứ khi nào ai tới đây người làm phải báo anh…
-Kể cả khi người đó là em…
-Phải dù có là ai đi nữa…
-Em hiểu rồi ,hoá ra anh vẫn luôn coi em là người ngoài…
Lệ quay đi giận dỗi,cô giúp việc liền nói
-Cậu làm vậy không được,dù sao cô ấy cũng là vợ của cậu,cậu nên đối xử khéo léo hơn…
-Việc của tôi chị bây giờ lại dám tham gia.
-Vì còn cô Hạnh nữa ,cậu hãy nghĩ đến điều đó đi ạ…
Cô giúp việc lâu năm vốn là người dân tộc,cô rất thật thà và chăm chỉ và rất hiểu ý Hoàng…
Lệ trên đường về lòng đầy ấm ức khi Hoàng k đuổi theo…
Tại nhà Thịnh…
Hiền đang ngồi làm giáo án thì thấy điện thoại của Thịnh tin nhắn liên tục,tiếng tin làm Hiền khó chịu,cô đứng dậy định ra câm điện thoại của Thịnh tắt thì anh ta vội cầm lên,thái độ khiến Hiền đầy nghi ngờ.
-À dự án gọi anh …
-Vậy à,hết giờ làm rồi sao vẫn gọi nhiều vậy?
-Họ hối thúc nên đưa ra phương án họp mới …
-Vậy à…
Thịnh ra ngoài ban công gọi điện lại …
-Cô bị điên à mà cứ gọi lắm vậy?
Huyền bên kia nói khẽ
-Em nhớ anh,giờ em đang ở một mình rất cô đơn trong chiếc váy ren đỏ,anh liệu có thể nào đến đây và x///é toạc nó ra không?
-Cúp máy đây…
Huyền gửi ảnh cô ta k mặc gì đến cho Thịnh khiến anh ta thèm thuồng…ngay lập tức anh ta ra nói với vợ
-Anh phải qua nhà anh cùng cơ quan để bàn việc,nếu muộn quá anh ngủ luôn bên đó…
-Vâng…
Thịnh lẩn đi xuống mà k ngờ là Hiền đi theo…tới một căn nhà hai tầng ,Huyền đi ra mở cửa rồi ôm chầm lấy Thịnh,anh ta vội vã phóng xe vào nhà…
Qua cánh cửa họ ôm hôn lấy nhau thắm thiết…Hiền như chết lặng …cô lặng lẽ lái xe máy đi về,vừa đi vừa khóc nước mắt trực trào…lúc này đột nhiên Long nhắn tin “ Mai anh bay rồi,anh sẽ tạm rời xa nơi này một thời gian,em ở lại giữ gìn sức khoẻ”
Đọc xong Hiền vội gọi lại giọng mếu máo
-Anh đi đâu?
-Em sao thế,đang khóc à
-Anh vào Đà Nẵng ,bố anh đang mở thêm khách sạn trong đó nên cần anh vào hỗ trợ…
-Em…em mệt mỏi quá…
-Sao thế,em đang ở đâu nói anh nghe đi…
-anh làm ơn tới đây được không?
Nghe tiếng Hiền khóc Long lập tức chạy tới chỗ cô…tại gốc cây to giữa ngã tư đường…Long vừa lái xe tới Hiền lập tức ôm chầm lấy Long…
-Sao vậy?
-Em muốn sống bên anh,làm cách nào đó đưa em đi đi được không?
Ngay hôm sau vừa ra đến cổng Hạnh chạm mặt Hoàng,cô định gọi nhưng anh ta lạnh nhạt quay đi…Hạnh lầm bầm
“ Tên điên này hôm qua gọi mình tới s//àm s///ỡ xong giờ lại tỏ vẻ giận dỗi.”
Hoàng trở về phòng làm việc anh ta ném tập hồ sơ vào mặt Vũ…
-Mày muốn gì ?
-Tao chẳng muốn gì cả tao chỉ muốn những điều tốt nhất cho mày,nó chẳng lẽ hơn tình bạn của tao và mày.
-Mày từ khi nào lại thích đổi trắng thay đen vậy.
-Ngay từ đầu tao đã thấy nó suýt nữa làm hại ch//ết mày,hết lần này đến lần khác mày vì nó mà huỷ hoại đi bản thân,có đáng không?
-Đáng…tao thích cô gái ấy,dù cho phải làm bất cứ điều gì tao cũng phải có cô ấy bằng được…
-Mày đúng là bị bỏ bùa rồi…
-Tao hy vọng cô ấy sẽ bỏ bùa tao,tao còn mong điều đó là khác.Giờ cô ấy đã là mẹ của con tao thì tình cảm đấy càng thêm nhiều,k ai có thể thay thế.
-Dính tới đàn bà sẽ làm mày đi xuống,mày quên mục tiêu lớn của mày à…
-Tao định từ bỏ,tao muốn ở bên gia đình nhỏ của chính mình…
Vũ tức giận rời đi,Hoàng thở dài nhìn qua ô cửa sổ,anh ta thấy Hạnh đang ôm con ru con ngủ,anh ta nói nhỏ “ Chỉ cần được thấy điều này mỗi ngày,anh nguyện làm tất cả…
Cô bạn đểu của Hạnh gọi
-Hạnh ơi cứu tao với
-Làm sao đấy Ly
-Tao bị thằng người yêu đểu nó lừa ra biển bắt làm g//ái ở biển Nam Định,mày qua cứu tao được không,cứ có người nhà tới nó sẽ tha cho tao…
-Có nhiều tiền không,để tao báo công an
-Thôi rồi bọn nó thù hằn đấy,có 20 triệu thôi xong tao sẽ về nhà ông bà già lấy lên trả mày…giờ tao k dám gọi về,cứu tao với …
-Vậy gửi địa chỉ đây để tao tính…
-Nhanh k cno đ//ánh đ//ập tao nhé,tao sợ lắm.
-Ừ được rồi…
Hạnh nghĩ mãi rồi quyết định đi vay Hoàng…cô rón rén ở cửa.
-Vào đi …có chuyện gì
-Anh cho tôi vay 20 triệu được không?
Vừa nói xong Hoàng mở ngăn kéo đưa cho Hạnh một cọc tiền mà k hỏi cô cần làm gì.
-Cầm lấy
-Anh k hỏi tôi cần để làm gì à?
-cô hỏi tức là có việc,đối vs tôi không quan trọng,quan trọng cô thích gì tôi đều có thể cho cô…
-Vậy tôi cần đi ăn cỗ bạn thân ở Nam Định,tôi đi chiều về được k?
-Tôi bảo lái xe đưa đi.
-Không,tôi lâu lắm mới gặp lại bạn có xe đưa đón k tiện…
-Vậy đi sớm về sớm…
-Vâng…tôi sẽ về sớm
Hạnh cười tươi rồi cầm tiền rời đi…
Ở bãi biển ngay lúc này bạn Vũ đưa cho Ly cọc tiền…
“ Xử lý êm đẹp cứ bán nó vào đây”
-Tôi sợ sẽ bị bắt
-Tôi lo cho cô việc của cô là lừa Hạnh và cầm tiền,mọi thứ còn lại tôi lo…
Hạnh cầm tiền đi cứu bạn mà k hay biết bản thân sắp mắc vào bẫy.

Yêu thích: 3 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN