Bất Hủ Thần Vương
Chương 541: Về Kính Nguyệt Thành, nói toạc Thiên Cơ
Bây giờ người nào không biết? Nhi nữ của Thủy Vân Tông tông chủ Thủy Dao, đã bái Nhậm Thương Khung làm môn hạ? Đối phó Nhậm Thương Khung? Vậy nên suy nghĩ một chút, có hay không sẽ làm Đan Tiên Điện cùng Thủy Vân Tông liên thủ.
Trở lại Đan Tiên Đông Điện, thuận buồm xuôi gió, cũng không có trắc trở gì nữa. Mà Đan Tiên Đông Điện, đã sớm nghe nói Nhậm Thương Khung chiến thắng trở về, điện chủ Xích Hằng Vũ tự mình suất đội nghênh đón.
Nghe được Nhậm Thương Khung giảng giải chân tướng nhiệm vụ này, nhóm người Xích Hằng Vũ cũng là nghe được như si như say, nhất là Nhậm Thương Khung khuất nhục quần hùng, đem năm vị Dược Thánh đại sư của Đan Tiên Điện hạ đài, làm cho Xích Hằng Vũ thoải mái cười to:
– Thương Khung, bởi vì cái gọi là hữu xạ tự nhiên hương, Trường Giang sóng sau đè sóng trước. Ngươi lần này chắc chắn danh dương thiên hạ.
Nhậm Thương Khung cười cười:
– Những người khác còn dễ nói, Tạ Tần Xuyên đại sư kia, đối với ta tựa hồ có chút ý kiến, chỉ sợ trở về tổng bộ Đan Tiên Điện, khó tránh khỏi bàn lộng thị phi. Ta là không sao cả, chỉ sợ làm liên lụy tới danh dự của điện chủ đại nhân.
Xích Hằng Vũ chẳng thèm ngó tới:
– Tạ Tần Xuyên là cái rắm, có chút bản lãnh kia, muốn bịa đặt sinh sự, có người sẽ tin hắn sao. Nói tiếp, Đan Tiên Điện dựa vào là không phải là cái miệng, mà là chân tài thực học. Tạ Tần Xuyên hắn tài nghệ không bằng người, nếu như bàn lộng thị phi chỉ có thể tự rước lấy nhục.
Xích Hằng Vũ có thể hỗn đến vị trí điện chủ Đan Tiên Đông Điện, không thể nào một điểm nhân mạch cũng không có, Tạ Tần Xuyên chỉ là một tam phẩm Trưởng lão ở tổng bộ, bất kể thân phận địa vị, cũng không đủ để cùng Xích Hằng Vũ đánh đồng, cho nên Xích Hằng Vũ không có lý do gì đi kiêng kỵ Tạ Tần Xuyên.
Sau khi hướng Xích Hằng Vũ báo cáo kết quả công tác, Nhậm Thương Khung trực tiếp trở lại phủ Thái thượng trưởng lão.
Bên trong phủ Trưởng lão, cũng là một mảnh vui sướng. Sau khi Nhậm Thương Khung đem Đế La Vũ Hậu dẫn kiến, liền để Đế La Vũ Hậu rời đi.
Đế La Vũ Hậu tư niệm hài tử, ngày đó liền lên đường rời đi.
Bên trong phủ Trưởng lão, Mộ Dung cùng Mục Thiên Cơ xử lý, cũng là chỉnh tề. Nhất là Mục Thiên Cơ, phương diện quản lý đúng là một hảo thủ.
Mà tu vi Mộ Dung, dưới sự giúp đỡ của Kết Anh thần đan, vốn chẳng qua là Thần Thông nhị trọng, thực lực là đột nhiên tăng mạnh, hôm nay đã là Thần Thông tứ trọng.
Nhậm Thương Khung năm đó diệt Thiên Thương phân đà Ứng Vô Nhai, cũng không giết Mộ Dung, chính là coi trọng Mộ Dung kỳ tài, hôm nay xem ra, Mộ Dung này quả nhiên không để hắn thất vọng.
Mục Thiên Cơ, năm đó là Địa Sát phân đà Đà chủ, giỏi về suy tính Thiên Cơ. Năm đó ở Hắc Thạch Thành bị Nhậm Thương Khung bắt, là bởi vì giỏi về suy tính, nên được Nhậm Thương Khung thu lưu.
Hôm nay võ đạo tu vi của Mục Thiên Cơ, được Kết Anh thần đan trợ giúp, cũng đột nhiên tăng mạnh, hôm nay cũng là Thần Thông tam trọng rồi.
Mà căn cứ tin tức của Mộ Dung, Thiên Xảo phân đà Yến Thương Lan, Địa Chu phân đà Vạn Kiếm Thông, còn Bắc Môn Phủ Chủ Tạ Thông, thực lực hôm nay cũng là Thần Thông hai ba trọng, ở địa phương là tuyệt đối nắm trong tay.
– Đại nhân, Yến Thương Lan cùng Vạn Kiếm Thông, đã dựa theo đại nhân phân phó cái, âm thầm chiêu binh mãi mã, tích cực chuẩn bị chiến tranh, huấn luyện ra một nhóm tinh binh có lực chiến đấu mạnh rồi.
Nhậm Thương Khung gật đầu:
– Nuôi binh ngàn ngày, dùng ở nhất thời. Mộ Dung, ngươi cùng Thiện Hỏa chịu trách nhiệm chiêu dụ dư âm của Thiên Thương phân đà, hôm nay nhóm người này như thế nào?
– Đại nhân, nhóm người này, được nuôi dưỡng ở Bắc môn phủ, có Bắc Môn Phủ Chủ Tạ Thông chiếu cố, hôm nay đội ngũ này cũng không ngừng lớn mạnh. Thiện Hỏa ở nơi đó chịu trách nhiệm.
Thiện Hỏa, năm đó cũng là tâm phúc của Thiên Thương phân đà Ứng Vô Nhai, được Nhậm Thương Khung thu phục, ân uy cùng lúc, cũng thành thủ hạ đắc lực của Nhậm Thương Khung.
Nhậm Thương Khung cũng không có bạc đãi thủ hạ, chỉ cần đạt tới tiêu chuẩn là được một viên Kết Anh thần đan, trợ giúp bọn họ tăng lên cảnh giới, tăng lên tiềm lực.
Hôm nay, Nhậm Thương Khung chiêu dụ nhóm người kia, thực lực phổ biến là đột nhiên tăng mạnh. Cho dù là Thiện Hỏa, năm đó chỉ là Kim Đan cảnh cường giả, hôm nay cũng là Thần Thông nhị trọng. Có Kết Anh thần đan trợ giúp, đột phá đệ tam trọng, cho tới đệ tứ trọng, cũng là chuyện sớm muộn.
Cho nên, Thiện Hỏa đối với Nhậm Thương Khung là tận trung hết mực. Hắn cảm thấy Nhậm Thương Khung chính là minh chủ của mình, chẳng những giúp hắn tăng lên thực lực, còn để hắn chủ quản nhất phương, phát huy tài năng của hắn.
Loại được tán thành này, cảm giác được coi trọng, làm cho Thiện Hỏa đối với Nhậm Thương Khung có một cảm giác quy túc, cảm thấy thần phục người như vậy, là thật có tiền đồ!
– À, đại nhân, còn có một việc quên bẩm báo đại nhân.
Mộ Dung chợt nhớ tới một chuyện.
– Chuyện gì?
– Thời gian Đại nhân đi Man Hoang, Thiên Các hoàn thành một loạt bổ nhiệm. Chân Kiếm Đạo truyền nhân Bộ Thương Lãng, đảm nhiệm Thiên Thương phân đà Đà chủ.
– Thiên Thương phân đà?
Nhậm Thương Khung hơi có chút giật mình, theo như ước định ban đầu, nếu Chân Kiếm Đạo ở ba trăm năm đại bỉ, danh tiếng áp qua Trảm Không Đạo, như vậy vị trí Thiên Cương phân đà, sẽ lưu cho Chân Kiếm Đạo.
Ban đầu, Bộ Thương Lãng muốn tranh thủ, cũng chính là vị trí Thiên Cương phân đà Đà chủ. Không nghĩ tới, kết quả cuối cùng, lại chỉ mò đến Thiên Thương phân đà Đà chủ.
Này cơ hồ đã là vị trí kém cỏi nhất mà Bộ Thương Lãng có thể có được.
Ngoài ra còn có vài vị trí trống không, như vị trí Đông Hoang Đại Đô thành chủ, cái này là vị trí trọng yếu nhất, Hạ Thị Âm Dương Đạo tuyệt đối không để tuột khỏi tay.
Vị trí quan trọng kế tiếp, là vị trí Thiên Cương phân đà. Cũng là vị trí mà Bộ Thương Lãng một lòng tranh thủ, theo đạo lý mà nói, vị trí này vốn nên thuộc về hắn.
Mà vị trí thứ ba, tự nhiên là Thiên Mãnh phân đà, đó cũng là một vị trí trọng yếu của năm đại phân đà phản loạn lưu lại.
Về phần Thiên Thương phân đà, chỉ có thể xếp hạng thứ tư.
Thiên Các bốn đạo, vị trí mỗi một đạo, như vậy Bộ Thương Lãng ở vị trí này, không nghi ngờ chính là nằm cuối rồi.
– Xem ra, Chân Kiếm Đạo trở thành vật hy sinh cho Thiên Các bốn đạo nội đấu a. Thiên Thương phân đà, hắc hắc… nguyên khí Thiên Thương phân đà tổn thương nặng nề, ném cho Bộ Thương Lãng một cục diện rối rắm, Thiên Các, đây là muốn bỏ qua khối gân gà Thiên Thương phân đà này sao?
– Đại nhân, xin chỉ giáo?
Mộ Dung xuất thân từ Thiên Thương phân đà, đối với Thiên Thương phân đà vẫn còn rất có nhiều cảm tình. Nghe được Nhậm Thương Khung lầm bầm lầu bầu, không khỏi thất kinh.
– Mộ Dung, ngươi triệu tập tất cả mọi người tới đây, ta có chuyện trọng yếu phân phó.
Chuyện cho tới bây giờ, cách mười vạn năm đại kiếp bất quá là hơn một năm, là lúc nên cho bộ hạ chuẩn bị tâm lý thật tốt rồi.
Nghe nói Thương Khung đại nhân triệu tập, tất cả bộ hạ bằng tốc độ nhanh nhất tề tựu.
Mộ Dung, Mục Thiên Cơ, hai người này hôm nay là hai đầu não của Nhậm Thương Khung.
Càn Nhất Tam huynh đệ, thực lực ở trong những người này mạnh nhất, hôm nay đã đột phá Thần Thông ngũ trọng, tiến vào Thần Thông lục trọng cảnh giới.
Bất quá bọn hắn bây giờ còn bị vây ở kỳ quan sát, cho nên không có đạt được địa vị minh xác. Nhưng mà thực lực còn ở đó, ba người bọn họ cũng không mất đi tôn kính.
Ngoài ra, Chu Vân, Trịnh Thành, Nhậm Thanh Vân, Tôn Tượng, cùng với Điền Trường Sinh, cũng thình lình ở trong nhóm.
Về phần tiểu Kỳ, đó là thiếp thân thị nữ của Nhậm Thương Khung, tự nhiên là phải tới.
Lần này bộ hạ tụ đầu, Nhậm Thương Khung cũng không có triệu tập người nhà đến.
– Đại nhân, mọi người đã tới đông đủ.
Nhậm Thương Khung quét một vòng, cười nói:
– Xem ra, tất cả mọi người không có nghỉ ngơi, tu vi cũng tiến bộ không nhỏ a. Nhất là Càn Nhất Tam huynh đệ, Thần Thông lục trọng, hắc hắc, đều là hẹn rồi nhau sao?
Càn Nhất cười hắc hắc nói:
– Ở đây tu luyện, cao cấp Linh dược không lo, tu luyện muốn chậm cũng khó khăn a.
– Ân, Thần Thông lục trọng là kỳ mấu chốt, giai đoạn này, chớ nóng lòng cầu thành, nhất định phải bình tâm tĩnh khí, tiến hành theo chất lượng. Cửu Kiếp kỳ này, có thể viên mãn vượt qua hay không, quyết định các ngươi có thể trùng kích vào Đại Đạo hay không. Những chuyện này, sau này ta sẽ nói riêng cho các ngươi. Trước tiên là nói về chánh sự.
Nhậm Thương Khung nhìn Mộ Dung một cái:
– Mộ Dung, ngươi khẳng định rất kỳ quái, tại sao ta nói Thiên Các buông tha cho Thiên Thương phân đà. Mà các ngươi nhất định cũng tò mò, nếu ta đã rời Thiên Các, tại sao phải thao túng Yến Thương Lan cùng Vạn Kiếm Thông chiêu binh mãi mã.
Mộ Dung là có chút nghi ngờ, mà Mục Thiên Cơ phảng phất đoán được cái gì, vẻ mặt thần bí khó lường, chẳng qua là không ngừng vuốt râu dài.
– Thiên Cơ, ngươi có thể suy đoán thiên cơ, nói một chút cái nhìn của ngươi đi.
Mục Thiên Cơ thản nhiên cười một tiếng:
– Đại nhân tính toán không bỏ sót, phòng ngừa chu đáo. Nói vậy, là cùng năm đó thuộc hạ suy đoán nguy cơ là có liên quan rồi.
Năm đó Mục Thiên Cơ bị Nhậm Thương Khung bắt được, nói toạc ra một cái gọi là nguy cơ, cũng chính là nguy cơ đến từ Đông Phương. Mà nguy cơ kia nhắm vào Đông Phương, còn có hướng Tây Bắc. Hôm nay xem ra, hướng Tây Bắc, kia tự nhiên là chỉ Thiên Các tổng bộ.
Mục Thiên Cơ giọng nói thong thả, nhưng lộ ra một cổ thần bí, khẽ thở dài:
– Thuộc hạ trải qua nhiều lần suy đoán, chiếm được một kết luận. Cái gọi là nguy cơ kia, chính là nội ưu ngoại hoạn. Bên trong là đến từ Thiên Các tổng bộ, hoạ ngoại xâm, là đến từ Tu La Hải Vực!
Lời này vừa nói ra, ngay cả khuôn mặt Mộ Dung cũng có chút động, nhịn không được hỏi:
– Tu La Hải Vực, chẳng lẽ yêu tộc có động tĩnh gì?
Ngày đó Mục Thiên Cơ từng ở Địa Chu phân đà Hắc Thạch Thành suy tính qua một lần, nhưng mà lúc ấy những người này cũng không ở đây, chỉ có nhóm người Yến Thương Lan cùng Vạn Kiếm Thông nghe được.
Mà khi đó, Mộ Dung vẫn còn ở Thiên Thương phân đà làm mưa làm gió.
Mục Thiên Cơ thở dài một tiếng:
– Ta những năm gần đây, vẫn suy tính chuyện Đông Phương yêu tộc, mỗi một lần cũng cảm thấy khí huyết cuồn cuộn, đây là một dấu hiệu cực kỳ xấu. Đại nhân, nếu như ta đoán không lầm mà nói, thế giới loài người, sẽ có một đại hạo kiếp.
Nhậm Thương Khung cực kỳ thưởng thức nhìn Mục Thiên Cơ một cái:
– Thiên Cơ, ngươi tính toán tới bước này, quả nhiên là khó được. Bất quá, ngươi có thể suy tính thời gian xảy ra đại kiếp hay không?
Nét mặt Mục Thiên Cơ lộ ra một tia kiêng kỵ, lắc đầu liên tục:
– Thuộc hạ cũng không phải là không có thử qua, nhưng mà thiên cơ quá mạnh mẽ, mơ hồ có một cỗ phá hủy lực lượng của ta, nếu như ta suy tính đi xuống, chỉ sợ thiên địa quy tắc phát ra uy năng, trực tiếp diệt sát thần hồn của ta. Cho nên, ta không dám vọng động. Suy tính thiên cơ, luôn luôn là biết chuyện tương lai, mà không biết thời gian xảy ra. Trừ phi thuật sĩ thần thông cường đại, có thể thừa nhận uy năng của thiên cơ, nếu không, mạnh mẽ suy tính, hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Nhậm Thương Khung gật đầu:
– Được rồi, ngươi không cần suy tính. Ta tới nói cho ngươi biết, yêu tộc đại kiếp này, là ở một năm sau.
– Một năm?
Mọi người nghe vậy, đều kinh hãi. Cho dù là Mục Thiên Cơ, cũng là hoảng sợ biến sắc.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!