Bất Hủ Thần Vương - Chương 574: Mạnh đối với mạnh, chém Yêu Vương lần nữa
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
16


Bất Hủ Thần Vương


Chương 574: Mạnh đối với mạnh, chém Yêu Vương lần nữa


Những xúc tu này của Chương Du, chính là máu huyết mấy trăm năm luyện hóa, cường đại vô cùng, đao kiếm bình thường, căn bản không thể nào tổn thương được.

Hơn nữa, những xúc tu này thập phần linh hoạt, nếu như tốc độ theo không kịp xúc tu, đừng nói chặt đứt, coi như là chạm đến cũng chạm không tới.

Nhưng mà, một kiếm của Nhậm Thương Khung vung qua, toàn bộ chặt đứt.

Bất luận là đại thế, hay là tốc độ, một kiếm này có thể nói là hoàn mỹ.

Chương Du nhìn mình máu chảy đầm đìa, hiển nhiên còn có chút không tin. Điều này sao có thể? Đây là vũ khí hắn vẫn cho rằng tự hào nhất, giết địch chiến thắng, mọi việc đều thuận lợi, Yêu Vương cùng cấp bậc, cơ hồ không có ai có thể ngăn cản hắn.

Nhưng mà, võ giả loài người trẻ tuổi này, thậm chí chỉ dùng một kiếm!

Một kiếm, toàn bộ chặt đứt!

– Tiểu tử, ngươi biết không, ngươi thành công chọc giận bổn đại gia a!

Chương Du hoàn toàn nổi giận, khí thế toàn thân bộc phát, một màn kỳ tích xảy ra.

Đại xúc tu của Chương Du lại mọc dài như cũ!

Vết thương lúc trước máu chảy đầm đìa, toàn bộ khôi phục bình thường!

– Hắc hắc, tiểu tử, ngươi cho là bổn đại gia bị ngươi đánh bại dễ dàng như vậy sao? Đi tìm chết đi!

Xúc tu của Chương Du quét động, lần này, cũng đã có kinh nghiệm, hắn không dùng xúc tu trực tiếp cuốn lấy Nhậm Thương Khung, mà là xếp thành một loạt, nhô lên cao đập xuống.

Xúc tu đáng sợ này, tất cả gộp chung một chỗ, nhô lên cao đập xuống, uy thế rất mạnh, có thể so với một tòa núi lớn áp đỉnh.

Xúc tu này đập xuống, uy áp của hư không trực tiếp tăng lên trăm ngàn lần. Cường giả bình thường, đối mặt với trọng lực bỗng nhiên tăng cường này, nhất định sẽ không khống chế được thân thể trong nháy mắt.

– Hừ, chút tài mọn.

Nhậm Thương Khung lại là ngoại lệ, uy áp trọng lực này, nói trắng ra là một loại khí tràng. Chương Du này mặc dù cường đại, nhưng khí tràng này ngay cả mới đột phá Đại Đạo là Hình Thiên cũng không bằng, Nhậm Thương Khung sao lại bị khí tràng này áp bách?

Nghịch lưu mà đi, tốc độ của Nhậm Thương Khung trong nháy mắt tăng lên tới cực hạn!

Soát!

Lại là một kiếm!

Một kiếm đánh ra, không có lạnh thấu xương, không dữ dội như gió, cũng không có cuồng dã như thủy triều, chẳng qua là một kiếm bình thường, ở trên cổ Chương Du vẽ một vòng.

Sát!

Thủ cấp to lớn của Chương Du kia, hai mắt mở to, vẫn có chút khó có thể tin. Đầu dọn nhà rồi? Điều này sao có thể?

Người này, tuổi còn trẻ, cũng không phải là Đại Đạo cảnh, tại sao có thể ở trong lĩnh vực của mình hoạt động tự nhiên, hơn nữa còn có thể trong nháy mắt gia tốc?

Một kiếm này, có thể nói là vội vàng không kịp chuẩn bị, hoàn toàn đột phá phạm vi nhận thức của Chương Du. Cho nên, hắn thậm chí ngay cả thời gian phản ứng cũng không có, chớ nói chi là chống đỡ.

Cho dù Chương Du này có trăm ngàn xúc tu, nhưng đầu rơi xuống đất, muôn vàn thế võ lại hoàn toàn mất hết tác dụng. Nhậm Thương Khung thuận tay vỗ một cái, đem yêu đan của Chương Du lấy ra. Trực tiếp cất vào trong linh túi.

Yêu đan cấp Yêu Vương, đây chính là thứ tốt, không thể lãng phí. Chương Du này thực lực rất mạnh, là thượng phẩm Yêu Vương, viên yêu đan này, gần với yêu đan cấp Đại Thánh rồi!

Vân La Thành bên này, vì không có thể tiêu hao chiến, cho nên phải tốc chiến tốc thắng, ngay khi Nhậm Thương Khung diệt sát Chương Du, Cổ Địch bên kia cũng bị Càn Nhất Tam huynh đệ vây quanh, dùng một đại trận đem Cổ Địch gắt gao vây khốn, liên thủ giết chết.

Không thể không nói, một chọi một, Cổ Địch tuyệt không kém hơn bọn Càn Nhất. Nhưng mà, bọn người Càn Nhất xuất thân sát thủ, lực chiến đấu bản thân so với cường giả đồng cấp cao hơn, hơn nữa am hiểu chiến thuật liên thủ.

Hai đại chính tướng, trước sau ngã xuống!

Mộ Dung nhìn thấy tình cảnh này, lớn tiếng quát:

– Yêu tộc thủ lĩnh đền tội, các huynh đệ, giết!

Mộ Dung ra lệnh một tiếng, trên bầu trời Vân La Thành, vạn mũi tên cùng phát, từng đợt vũ tiễn cuồng dã không ngừng đi xuống.

Phòng ngự toàn thân Vân La Thành, chính là dựa vào thành trì, lợi dụng ưu thế cung tên. Nếu như đánh thành chiếm lũy mà nói, nhân số cũng không bằng một phần mười yêu tộc, đánh đối diện là thua không thể nghi ngờ.

Nhìn cảnh tượng vạn mũi tên cùng phát này, trong lòng Mộ Dung cũng âm thầm bội phục, nếu không phải Thương Khung đại nhân sớm bắt tay làm chuẩn bị, tình hình chiến đấu này, tuyệt đối sẽ không thuận lợi giống như giờ phút này.

Phải biết rằng, vì chuẩn bị trận chiến này, chỉ thu mua kính nỗ cường cung, chuẩn bị mũi tên, cũng mất hơn một năm thời gian.

Bằng trang bị thường quy của Vân La Thành, đâu thể nào có đội hình cung tên cường đại như vậy? Đâu thể nào có trang bị đầy đủ như vậy?

Chiến đấu đến bây giờ, Vân La Thành còn có thể giữ vững tổn thương thấp, nhờ đúng là ưu thế cung tên. Mà ưu thế này, chính là chỗ tốt khi sớm chuẩn bị chiến tranh.

Yêu tộc bên kia, thủ lĩnh bị đánh chết, phương diện tinh thần thoáng cái đã bị đánh rơi xuống. Đối mặt vũ tiễn dày đặc, đại quân yêu tộc trở thành tấm bia ngã xuống.

Mặc dù được xưng mấy chục vạn đại quân, nhưng mà xu thế tan tác đã thành, coi như là mấy trăm vạn đại quân cùng đi, một ván này cũng khó cứu vãn xu hướng suy tàn.

Hai quân đối chiến, đáng sợ nhất đúng là tinh thần bị phá hủy!

Tam quân có thể đoạt chủ soái, thất phu không thể làm thay đổi chí hướng. Thống soái đã chết, có thể thay đổi, nhưng mà tinh thần không có, cũng không phải nói khôi phục là khôi phục.

Yêu tộc vốn chính là sùng bái Thống soái mù quáng, trong chiến đấu, cũng là dựa vào Thống soái, nhìn Thống soái mà chiến đấu.

Hôm nay Chương Du cùng Cổ Địch kia, trong trận bị chém, đại quân yêu tộc cơ hồ là người người chính mắt thấy, lực đánh vào bực này, tự nhiên là không thể coi thường.

Hơn nữa tên bắn xuống như mưa rơi, nếu muốn công thành, phải thành lập trên nhóm lớn tử thương làm trụ cột. Nếu như Thống soái vẫn còn, khí thế công thành không yếu, mặc dù chết chồng chất, nhưng thế công thành cũng sẽ không giảm.

Nhưng mà, Thống soái vừa chết như rắn mất đầu, xu hướng suy tàn tự nhiên là khó tránh khỏi!

Một cuộc công thành chiến, trừ lưu lại mười mấy vạn thi thể, yêu tộc lần nữa ở Vân La Thành hao binh tổn tướng!

Đa Đầu Đại Thánh phía sau, nghe nói Chương Du cùng Cổ Địch bị giết, hắn ngây người một hồi lâu, lúc này mới chợt hiểu hiểu được, khối xương Vân La Thành này, tuyệt đối không phải là dễ gặm!

– Thánh giả, có tình báo, có tình báo!

Ngay khi Đa Đầu Đại Thánh tức giận, thì có tình báo từ Địa Tổn cùng Địa Bình hai đại phân đà truyền đến.

Sau khi Đa Đầu Đại Thánh xem hết tình báo, lẩm bẩm nói:

– Thì ra là như vậy, thì ra là như vậy…

– Thánh giả, chuyện gì xảy ra?

Lệnh Hồ nhịn không được hỏi.

– Thiên Các Chân Kiếm Đạo tự lập đông nam, sớm đã dự báo qua chuyện yêu tộc xâm lấn, ở chư phân đà đông nam thành lập Nam Thiên Các, thề đối kháng yêu tộc thánh chiến ta!

– Chân Kiếm Đạo?

Lệnh Hồ thất thanh nói:

– Chẳng lẽ Vân La Thành này, quả nhiên có Đại Đạo cường giả?

Đa Đầu Đại Thánh hừ nói:

– Chân Kiếm Đạo trấn giữ Thiên Thương phân đà, cách Địa Chu phân đà ít nhất mười vạn dặm, không thể nào tới được. Ta không tin đạo tôn Chân Kiếm Đạo sẽ ở Vân La Thành. Nhất định là ở Vân La Thành có đóng trọng binh, phái đại đệ tử ở chỗ này trấn giữ.

– Không thể a, ta nghe nói Chân Kiếm Đạo chẳng qua là đạo yếu nhất của Thiên Các, trừ đạo tôn Lý Dật Phong ra, không có Đại Đạo cảnh nữa. Có thể chém giết Chương Du cùng Cổ Địch, vậy thật không đơn giản.

Về tình huống cụ thể Chương Du cùng Cổ Địch bị chém, bọn họ đã hỏi rất rõ ràng. Chương Du là bị một người tuổi còn trẻ chém giết, mà Cổ Địch là bị ba người vây công chém giết.

Ba người vây công, bằng nhiều đánh ít thì cũng thôi.

Thanh niên chém giết Chương Du, lại không đơn giản! Thực lực Chương Du mạnh bao nhiêu, Đa Đầu Đại Thánh rõ ràng nhất. Có thể nói, thần thông của Chương Du, là tồn tại mạnh nhất Đa Đầu Bộ dưới Đa Đầu Đại Thánh hắn.

Thượng phẩm Yêu Vương đỉnh, cùng Thần Thông lục trọng đỉnh của nhân loại ngang hàng. Luận lực chiến đấu, cho dù là Thần Thông lục trọng cường giả, cũng chưa chắc đỡ được công kích của Chương Du.

Nhưng mà, đối phương lại có thể ở trong lĩnh vực của Chương Du, khởi động gia tốc, tập kích bất ngờ Chương Du, chém giết Chương Du!

Bất kể nói như thế nào, Đa Đầu Đại Thánh hiển nhiên rất lo lắng.

Hung Lang Bộ cùng Cổ Hùng Bộ, công kích Địa Bình phân đà cùng Địa Tổn phân đà, thế như chẻ tre, đã hoàn toàn đứng vững gót chân, mở ra lỗ hổng, có thể đánh sâu vào Thiên Các.

Nhưng hết lần này tới lần khác Đa Đầu Bộ hắn bên này, lại liên tục gặp ngăn trở, đụng phải cái đinh cứng rắn. Đến bây giờ, ngay cả tòa thành đầu tiên cũng không hạ được, mà thủ hạ tinh nhuệ đã chết sáu cái.

Này đã không gọi là xuất sư bất lợi, mà là mất mặt xấu hổ rồi!

Bằng thực lực Đa Đầu Bộ, cả Địa Chu phân đà cũng chưa chắc kịp được với bọn họ. Nhưng mà kết quả lại là đánh đến bây giờ, ngay cả một thành trì của Địa Chu phân đà cũng không hạ được, chớ nói chi là hạ cả Địa Chu phân đà.

Sỉ nhục, tuyệt đối là sỉ nhục.

Phương pháp tẩy trừ sỉ nhục chỉ có một, chính là thân chinh!

Đa Đầu Đại Thánh đã không có lựa chọn khác, hắn phải thân chinh! Nếu như chuyện này truyền đi ra, mình ngay cả một thành trì của Địa Chu phân đà cũng không hạ được, Đa Đầu Đại Thánh hắn sau này phải mang mặt nạ gặp người rồi!

– Lệnh Hồ, truyền lệnh xuống, triệu tập tất cả tinh nhuệ bản bộ, hai tộc Vương Côn cùng Yêu Điệp phối hợp công kích mặt đất, những tướng lãnh khác, cùng nhau công thành! Ta tự mình thân chinh!

Lúc này, Đa Đầu Đại Thánh phải thân chinh. Ngay cả Chương Du cũng không hạ được đối thủ, hắn phải tự thân xuất mã.

Hai quân đối chọi, tình trạng cho tới bây giờ còn phải là vương đối vương để giải quyết vấn đề. Vương đối vương một khi phân ra thắng bại, phá vỡ Vân La Thành, chính là như đẽo gỗ mục.

Điểm này, Đa Đầu Đại Thánh thập phần rõ ràng. Loài người có thể hai lần đánh lui bọn họ cường thế tiến công, dựa vào đúng là vương đối vương thắng lợi, một cỗ khí thế dâng cao, tinh thần tràn đầy.

Nếu như chém giết đầu não Vân La Thành, tinh thần loài người tất nhiên xuống dốc không phanh.

Một khi khí thế thủ thành giảm xuống, đó chính là binh bại như núi đổ! Dù sao, loài người ở số lượng tuyệt đối, là thật xa không bằng đại quân yêu tộc bọn họ! Cho đến lúc này, thực lực cách xa, nhân số cách xa, sẽ thể hiện chỗ tốt!

Đa Đầu Đại Thánh mang theo thủ hạ Đại tướng, hai gã chính tướng, tám tên thiên tướng, cùng với rất nhiều hạ phẩm Yêu Vương bình thường, dẫn đầu hướng Vân La Thành đánh tới.

– Loài người ngu si, là ai chém giết ái tướng của ta, lăn ra đây cho bản Thánh chém giết!

Đa Đầu Đại Thánh người chưa tới, thanh âm đã tới trước.

Thanh âm này hàm chứa thiên địa đại thế, như sấm sét giữa trời không, như vạn mã bôn đằng, khí thế kinh người, chấn đắc màng nhĩ võ giả bình thường.

Đây là lớn tiếng doạ người!

Đa Đầu Đại Thánh là muốn lập uy, hoàn toàn dùng uy năng Đại Thánh của hắn, kinh sợ Vân La Thành!

Sắc mặt Đế La Vũ Hậu trầm xuống, hừ nói:

– Là Đại Thánh cấp tới sao? Chúng ta nên ra tay đi?

Nhậm Thương Khung cười nhạt:

– Nhị vị, các ngươi là át chủ bài, tạm thời không cần vội vã lộ ra. Để ta đi gặp mặt Đa Đầu Đại Thánh này!

Nhậm Thương Khung cười lớn một tiếng, thân hóa cầu vồng hướng ngoài thành lướt đi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN