Bất Hủ Thần Vương - Chương 95: Bạch mãng yêu linh
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
13


Bất Hủ Thần Vương


Chương 95: Bạch mãng yêu linh


Nhậm Tinh Hà giống như một con vượn, ở trong bụi cây không ngừng tránh né, thân hình nhanh nhẹn, nhưng vẫn lộ ra vẻ hết sức chật vật. Nhìn thân pháp kia, không nghĩ tới mới trải qua mười ngày lại có tiến bộ nhường ấy, tuy chưa đột phá võ đạo Trúc Cơ đệ lục trọng, nhưng thực lực so với trước khi rời khỏi Vân La Thành, quả thật có biến hóa long trời lở đất!

Chỉ có điều, đối thủ trước mắt hắn, lại khó chơi hơn những yêu thú bình thường khác rất nhiều. Đó là một con bạch xà rất lớn.

Bạch xà này dài chừng ba trượng. Thân mình nó vừa quét qua một cái, lại có thể khiến cho một cây đại thụ hai người ôm không hết gãy lìa, lực phá hoại bậc này, có thể nói là rất đáng sợ.

Nếu không phải nhờ rừng cây che chắn, Nhậm Tinh Hà căn bản chạy trời không khỏi nắng.

Hắn cũng rất thông minh. Liên tục chạy quanh các cây đại thụ để khỏi bị nó quấn quanh.

Nhưng cục diện này, rất là nguy hiểm.

Cái đuôi của bạch xà kia, giống như một trường tiên vừa thô vừa to, so với các vũ khí khác có khi còn tốt hơn, cái đuôi quét qua, một cây đại thụ liền ngã xuống.

Lực phá hoại khủng khiếp!

Nhậm Thương Khung thấy Nhậm Tinh Hà quẫn bách như vậy, thét lên một tiếng, ý bảo hắn đã tới.

Đồng thời, thấp giọng chửi bới một câu:

– Cá chạch trắng, gia gia ở bên này, có giỏi thì tới đây.

Bạch mãng kia là yêu linh, thông hiểu ngôn ngữ nhân loại, nghe Nhậm Thương Khung nói năng lỗ mãng, rít lên một tiếng, quả nhiên quay đầu lại, hướng Nhậm Thương Khung đánh tới.

Nhậm Thương Khung nhanh chóng bỏ chạy, bộ pháp nhanh vô cùng.

BA~, BA~, BA~!

Một cây đại thụ hai người ôm không hết, giống gốc rạ bị nó phạt ngang. Nhậm Thương Khung biết rõ, nếu như bị nó quét trúng, nhất định phải chết không thể nghi ngờ.

Bạch mãng kia quét liên tục tám lần, thấy thân pháp của Nhậm Thương Khung cao minh, bỗng nhiên ngừng lại. Yêu linh này cũng rất thông minh, biết tên nhân loại kia muốn tiêu hao lực lượng của nó, sau khi hiểu ra, thấp giọng gầm thét, cũng không càn quét lung tung nữa.

Loại đấu pháp cuồng bạo này, đối với một đội ngũ Liệp Yêu bình thường mà nói, là rất hữu hiệu. Nhưng đối với một cường giả có thân pháp tốt, loại đấu pháp tiêu hao này, không thể nghi ngờ là chịu chết.

Nhậm Thương Khung thấy bạch xà dừng lại, trường kiếm bỗng nhiên giơ lên, kiếm quang giống như kinh hồng. Hai chân đạp lên một nhánh cây co dãn, mượn nhờ lực đàn hồi của nhánh cây, thân hình không ngừng lên xuống.

Khóe miệng lộ ra một tia mỉm cười lãnh khốc, mũi kiếm xa xa chỉ hướng bạch xà kia, âm thanh lạnh lùng nói:

– Nghiệt súc, như thế nào dừng lại rồi hả?

Bạch xà gầm nhẹ một tiếng, lộ ra hai hàng răng trắng dày đặc, phun ra một cổ sương mù xanh biếc, giống như cuồng phong không ngừng bay đến.

Sương mù này tất nhiên là khí độc, Nhậm Thương Khung như thế nào lại không phòng bị chiêu thức ấy của nó? Mặt mỉm cười, hai chân mượn lực của nhánh cây, giống như lò xo phóng lên trời.

Trường kiếm trong tay đồng thời run lên, khẽ quát một tiếng:

– Kim Châm Độ Kiếp!

Hơn ba mươi đóa kiếm quang, giống như hơn ba mươi ngôi sao trên bầu trời rơi xuống nhân gian, cho dù bạch mãng kia da dầy thịt cứng, nhưng đối mặt với kiếm khí cường đại có tính xuyên thấu như thế này, cũng không cách nào ngăn cản.

Bạch mãng này tuy cường đại, nhưng cuối cùng cũng chỉ là yêu linh Trúc Cơ kỳ lục trọng, so với Nhậm Thương Khung là Trúc Cơ tầng thứ bảy đỉnh phong, quả thực có chênh lệch rất lớn.

Kiếm quang này nhập vào cơ thể, toàn thân bạch xà kia giống như bị kiến bò, mới đầu toàn thân tê dại khó chịu, sau đó da thịt bỗng nhiên lộ ra vô số khe hở.

Những khe hở kia nhanh chóng rộng ra thành mấy chục vết thương sâu hoắm, máu tươi phun ra như nước.

Nhậm Thương Khung chống kiếm mà đứng, một kiếm này, rõ ràng bắn ra ba mươi ba đạo kiếm quang, cách đỉnh phong đã không còn xa nữa.

Nói cách khác, chiêu thứ nhất Kim Châm Độ Kiếp của Toàn Phong Lạc Diệp Kiếm này, hắn đã gần tiếp cận viên mãn!

Một khi chiêu thứ nhất tiến vào trạng thái viên mãn, hai chiêu sau sẽ giống như nước chảy thành sông.

Bạch mãng kia hai mắt trợn to, nhìn qua khuôn mặt đang mỉm cười của người trẻ tuổi kia, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.

Nó tựa hồ không nghĩ ra, người trẻ tuổi có dung mạo bình thường này, vậy mà xuất ra một kiếm, liền đem tất cả kinh mạch trong cơ thể nó chấn nát!

Hét lớn một tiếng, thân thể nó đột nhiên bay lên cao, đầu đuôi uốn lại giống như cầu vồng hình cung.

Kỹ năng Thiết Bản Kiều này, hiển nhiên là một kích đồng quy vu tận.

Nhậm Thương Khung khinh miệt cười cười:

– Muốn vùng vẫy trước khi chết sao?

Lời này giống như tiếng sét, trực tiếp chấn vỡ chút linh thức cuối cùng của bạch mãng kia, thân thể to lớn ầm ầm rơi xuống tạo thành một khe rãnh rất sâu.

Bạch mãng vừa rơi xuống đất liền tuyệt khí bỏ mình.

Nhậm Thương Khung không nói một tiếng, thân hình nhanh như điện, bắn về phía bạch mãng. Trường kiếm cắt ở dưới đầu bạch mãng kia, mũi kiếm vẽ một đường, lấy tay móc ra, một quả yêu đan giống như bảo thạch màu lam hiện ra!

Trúc Cơ lục trọng yêu đan!

Độ tinh thuần không thua gì thất trọng yêu đan, nếu tận dụng tốt, đủ để luyện chế thượng phẩm Nghịch Yêu Đan!

Nhậm Tinh Hà lướt tới, trận chiến vừa rồi cho hắn rung động quá lớn. Đệ đệ Nhậm Thương Khung giống như Thần binh giáng trần, bạch mãng cường đại kia ở trước mặt Nhậm Thương Khung, ngay cả một kích cũng không tiếp được.

Chênh lệch, cái này là sự khác biệt của thực lực sao?

Nhậm Tinh Hà không thể không thừa nhận, đệ đệ đúng là thiên tài, thán phục nói:

– Lão Nhị, vẫn nói võ giả có được đại đạo hạt giống đều là thiên tài, hôm nay cuối cùng đã tận mắt nhìn thấy rồi.

Làm cho Nhậm Tinh Hà giật mình nhất, vẫn là một loạt động tác của đệ đệ, động tác liên tục, phảng phất giống như đã trải qua huấn luyện, hoàn toàn không có một điểm trì trệ nào.

Hắn sao có thể biết được, cùng yêu linh chiến đấu, Nhậm Thương Khung kiếp trước có thể nói là kinh nghiệm đầy mình. Kiếp trước, từ khi gia tộc suy bại, hắn đã trở thành Liệp yêu giả. Thời gian năm năm, đã biến hắn thành một Liệp yêu giả lão luyện thành tinh.

Trận chiến cuối cùng ở kiếp trước, nếu Nhậm Thương Khung có thực lực như thế này, nếu không phải vì chiếu cố mẫu thân, Yêu tộc xâm lấn, hắn chưa hẳn không có thực lực chạy trốn!

Bạch mãng này xuất hiện, để cho Nhậm Thương Khung ý thức được, cho dù là Tam Giao Đảo đi nữa, cũng chưa hẳn là không có nguy hiểm.

Kiếp trước, hắn không có tham dự Tam Giao Đảo thí luyện, chỉ là đứng nhìn mà thôi, nhiều tin tức khó tránh khỏi sẽ không đúng sự thật.

Sau khi lột xong da của Bạch xà, là kết thúc khâu thu thập chiến lợi phẩm.

Nhậm Thương Khung cười nói:

– Ca, cảm giác như thế nào?

Nhậm Tinh Hà nhếch miệng cười nói:

– Kích thích, rất kích thích.

Một tháng tiếp theo, hai huynh đệ vẫn ở trên Thiết Giao Đảo Liệp Yêu.

Trời không phụ người có lòng, hai huynh đệ nghiêm khắc chấp hành kế hoạch, sau một tháng khổ luyện, rốt cục đã nhận được hồi báo.

Chiêu thứ nhất Kim Châm Độ Kiếp của Toàn Phong Lạc Diệp Kiếm, rốt cục lĩnh ngộ được kiếm ý đỉnh phong, đạt đến đại viên mãn, chiêu thứ hai Phong Quyển Tàn Vân, cũng đã có lĩnh ngộ.

Mấu chốt nhất chính là, đại đạo hạt giống trong cơ thể hắn, trải qua một tháng huấn luyện đặc thù, càng thêm sinh động, không ngừng kích thích kinh mạch trong cơ thể hắn.

Kinh mạch dưới sự kích thích đặc thù này, không ngừng lớn mạnh, chân khí từ nhỏ đến lớn, do lớn mà mạnh, không ngừng đánh thẳng vào cực hạn.

Chờ một ngày, phá tan đại quan tầng thứ bảy, tấn chức đệ bát trọng!

Võ đạo Trúc Cơ đệ bát trọng, là giai đoạn thứ hai của Luyện Khí.

Mà Nhậm Tinh Hà, mặc dù chưa đột phá đệ lục trọng, nhưng tiến bộ cũng hết sức đáng mừng. Còn hơn hai tháng đặc huấn, nhất định sẽ đột phá được.

Hôm nay, Nhậm Thương Khung đi đến trước mặt Nhậm Tinh Hà, cười nói:

– Ca, còn lại hai tháng. Huynh như trước ở Thiết Giao Đảo thí luyện, không nên tham công liều lĩnh.

– Còn đệ thì sao?

Nhậm Tinh Hà nghi vấn hỏi.

– Đệ định đi Đồng Giao Đảo một tháng.

– Đi Đồng Giao Đảo?

Nhậm Tinh Hà nhãn tình sáng lên, nhưng lập tức vẻ mặt cười khổ:

– Thực lực của ta còn chưa đủ đi vào đó?

– Đây không phải là vấn đề thực lực, trước mắt mà nói, Thiết Giao Đảo rất thích hợp với ca ca.

Nhậm Thương Khung nói:

– Đệ ở Đồng Giao Đảo một tháng, tháng cuối cùng sẽ đi Kim Giao Đảo.

– Cái gì?

Nhậm Tinh Hà triệt để ngây dại:

– Kim Giao Đảo, có phải là khu vực trọng yếu nhất của Tam Giao Đảo hay không?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN