Bắt Ma Đặc Công - Quyển 1 - Chương 2: Nạn nhân thứ hai
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
155


Bắt Ma Đặc Công


Quyển 1 - Chương 2: Nạn nhân thứ hai


CHƯƠNG 2: NẠN NHÂN THỨ HAI

8h sáng, Vương Đại Dũng vừa tan ca đêm về, thấy trong nhà TV đang mở, mà vợ thì vẫn nằm ngủ say trên giường, lại không chịu đi làm, hắn vừa lầm bầm vừa vén chăn lên, không ngờ phát hiện toàn thân nàng trần truồng mà lạnh như băng, sớm đã ngừng thở.
Người chết tên là Lâm Nguyệt, sinh ngày 28 tháng 1 năm 1984, ở Trương gia thôn. Ba năm trước chuyển đến thành phố làm công, đầu năm nay mới vừa kết hôn với Vương Đại Dũng. Hiện tại là một nhân viên bán hàng siêu thị, bước đầu ước định thời gian tử vong là khoảng 12h đêm hôm qua.

Người chết toàn thân trần trụi, có dấu vết hành vi tính dục, không lưu lại tinh dịch nam giới, cả người không có vết thương, gương mặt biểu tình sợ hãi.

Cửa phòng, cửa sổ không bị cậy phá, hiện trường không có dấu vết đánh nhau…

Cơ hồ hoàn toàn giống nhau! Giang Vĩ Bân vừa nhìn hiện trường vừa nghe thuộc cấp không ngừng báo cáo, chân mày anh nhíu chặt lại.

Đây tuyệt đối là mưu sát! Hơn nữa lại là một án giết người liên hoàn, một tên tội phạm thông minh, trình độ gây án cũng cực cao.

Báo cáo của pháp y và phòng kỹ thuật nghiệm chứng chắc đến chiều mới có kết quả, bọn Giang Vĩ Bân lại như trước tiến hành thẩm vấn bạn bè của Lâm Nguyệt, đồng nghiệp, hàng xóm, chủ nhà trọ, người thân, vân vân…đến hai giờ chiều mọi người đều có vẻ tiếc nuối thu đội.

Kết quả giống nhau, không có ai là nghi phạm.

“Hai án mạng này nhất định là một người làm”. Tiểu Lưu hưng phấn phân tích, “Nhất định là một tên biến thái cưỡng gian cuồng sát”

“Nếu là cưỡng gian, thì tại sao nạn nhân không phản kháng?” Tiểu Triệu khinh bỉ liếc tiểu Lưu một cái, giống như đang nói: Người trẻ tuổi, phá án không đơn giản như chú tưởng đâu.

“Đó là bởi vì có thể hắn là người quen của nạn nhân…” Tiểu Lưu nói với giọng không có chút tự tin nào.

“Một khi đã được nạn nhân đồng ý quan hệ, vậy tại sao hắn còn giết người đây?” Tiểu Triệu thích thú quan sát nét mặt tiểu Lưu.

“tiểu Lưu nói cũng không phải là không có lý.” Giang Vĩ Bân lên tiếng,” Kiểm tra một chút xem hai nạn nhân có điểm chung gì không.”

“Đã điều tra qua.” Tiểu Triệu vội vàng nói,” Trần Diễm Lệ và lâm Nguyệt đều không phải dân địa phương, không có quan hệ họ hàng, không học chung trường, công việc cũng hoàn toàn khác nhau, cơ bản là không có điểm chung gì…”

Giang Vĩ Bân trầm tư, không có điểm chung, cũng có nghĩa động cơ giết người của tên tội phạm có thể không phải vì tình, hay trả thù, mà chỉ là vì cưỡng gian rồi giết người. Đồng thời, cũng có nghĩa là hắn có thể tiếp tục gây án, hơn nữa mục tiêu tiếp theo cũng không xác định được…

Tiểu Triệu nói tiếp:” Điểm duy nhất giống nhau chính là đều thuê phòng trọ tại Đại Vương thôn, tướng mạo không tệ, dáng người rất chuẩn…”

“ Còn có, còn có.” Tiểu Lưu cuống quít cướp lời bổ sung, “ Nạn nhân đều là hai mươi bốn tuổi, thời gian tử vong đều là rạng sáng khoảng 12h đêm, lúc chết thì đều là toàn thân trần truồng, có dấu hiệu hành vi tính dục, nhưng lại không có tinh dịch nam giới.”

Tiểu Triệu khinh bỉ liếc tiểu Lưu một cái, những điểm này giống nhau quá rõ ràng chính mình không thèm nói, vừa muốn đả kích tiểu Lưu mấy câu, Giang Vĩ Bân tiếp lời nói:” Còn có, chính là TV đều đang mở. Tiểu Triệu, chú đã điều tra hôm qua Trần Diễm Lệ xem TV là chương trình gì chưa?”

Tiểu triệu vội vàng đáp:” Đã điều tra qua. Thời điểm phát hiện nạn nhân, TV của cô ta đang mở kênh địa phương của Đại Vương thôn, kênh này bình thường chủ yếu phát một ít thông báo công tác thôn, thình thoảng cũng phát một số phim ảnh. Nhưng khuya ngày hôm trước, tối ngày hôm qua, vẫn chỉ phát danh sách phí điện thoại của thôn dân, cũng không phát tiết mục nào khác.

Giang Vĩ Bân nhíu mày, vốn tưởng đây là một manh mối, xem ra là không có ý nghĩa gì, thử hỏi, có ai bị danh sách phí điện thoại dọa chết bao giờ?

“Sếp Giang, có báo cáo khám nghiện tử thi rồi đây.” Điều tra viên lão Trương chạy ào vào, đưa bản báo cáo cho Giang Vĩ Bân. Hắn và Giang Vĩ Bân đều có hơn hai mươi năm kinh nghiệm làm cảnh sát, nhưng giờ phút này vẻ mặt của hắn và Giang Vĩ Bân giống nhau, đều là cảm thấy vô cùng nghi hoặc.

“ Giống vụ trước, nạn nhân là do tuyến thượng thận kích thích quá độ dẫn đến tim đột ngột ngừng đập.” Giang Vĩ Bân đem báo cáo nghiệm thi để lên bàn, nói, “ khoa kỹ thuật có kết quả thế nào?”

“ Hai nơi xảy ra án mạng đều đã kiểm tra qua, hiện trường không có dấu vân tay tay khả nghi, phân tích quang phổ cũng không tìm được dấu chân người lạ…” lão Trương giọng có vẻ mơ hồ, bản thân theo nghề cảnh sát hơn hai mươi năm, tới bây giờ còn chưa gặp được vụ án nào quỷ dị như vậy – mật thất, hoặc nói là tương tự án mạng trong mật thất, không có dấu vết đánh nhau cũng như âm thanh liên quan truyền ra, cưỡng gian, nhưng không có dấu hiệu của bất kỳ người nào khác ở đây…

Chuyện này cơ hồ là không có khả năng thực hiện được!

“ Chẳng lẻ là quỷ làm?” Tiểu Triệu thở dài, làm cho Giang Vĩ Bân tức giận trừng mắt, hắn vội vàng le lưỡi, ngậm miệng lại.

“ Đây là đồng thời, không, là liên tiếp một chuỗi hành vi phạm tội trình độ cao.” Giang Vĩ bân quét mắt qua một lượt các đội viên, nói,” Tội phạm tuyệt đối có thủ pháp gây án trình độ cao, cùng với thủ đoạn phản điều tra cao minh. Nhưng có một điểm, chính là hắn sẽ không ngừng tay, nhất định sẽ tiếp tục gây án. Trước khi có án mạng lần sau chúng ta nhất định khiến hắn phải chịu tội trước pháp luật! làm người chết nhắm mắt, xã hội an bình.”

“Tốt, nói rất hay.” Từ cửa một người vỗ tay đi vào. Mọi người vừa thấy liền cuống quít đứng dậy – Cục trưởng đại nhân giá lâm.

Trịnh cục trưởng, một lão hình cảnh sắp phải về hưu, mười mấy năm làm cục trưởng đã mất dần khí thế hào hùng năm xưa, sớm thỏa mãn với cuộc sống hiện tại. Nhưng giờ phút này nghe những lời khẳng khái của Giang Vĩ Bân, ông cũng không khống chế được, nhớ tới những năm tháng làm trinh sát của mình.

Ông đi đến bên Giang Vĩ bân, vỗ vỗ đầu vai anh, cảm thán nói:” Tiểu Giang nói hay lắm, chúng ta làm cảnh sát là vì cái gì? Chính là muốn trừ hung diệt ác, duy trì trị an xã hội. Hiện tại muốn xây dựng xã hội tốt đẹp, trách nhiệm của cảnh sát chúng ta càng mười phần quan trọng a.”

Trịnh cục trưởng ngồi xuống bên cạnh Giang Vĩ Bân, ra hiệu mọi người ngồi xuống, nói tiếp:” Đây là một án lớn, hai người chết a, còn đều là những cô gái trẻ. Chuyện bây giờ còn chưa truyền ra, thử nghĩ xem, nếu sự tình này mà truyền ra, thì sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ người dân thành phố lớn cỡ nào?” Trịnh cục trưởng vẻ mặt trịnh trọng nói,” Cho nên, trước mắt quan trọng nhất là phải phong tỏa tin tức, để tránh làm cho người dân khủng hoảng. Phương diện truyền thông không cần lo lắng, chủ yếu là lời đồn đãi trong dân chúng thôi, ta yêu cầu các cảnh viên tham gia vụ án phải giữ lấy miệng mình, tuyệt đối không để tin tức tiết lộ ra ngoài, còn về mặt đối ngoại thì cứ nói là nạn nhân bị bệnh tim đột tử là được.”

Giang Vĩ Bân cuống quít cam đoan:” Chúng ta nhất định khiến tội phạm phải chịu tội trước pháp luật…”

Trịnh cục trưởng xoa xoa bàn tay, ý bảo Giang Vĩ Bân không cần gấp, nói tiếp:” Ta biết tiểu Giang có khả năng phá án, tên tội phạm này nhất định là không chạy thoát được đâu a. Nhưng vấn đề là lúc nào mới có thể phá án, hắn tiếp tục gây án thì làm sao bây giờ?”

Giang Vĩ Bân nhíu mày, căn cứ phân tích, tên tội phạm này thật có thể còn tiếp tục gây án, hơn nữa hai ngày liên tục hắn gây án vào khoảng 12h đêm, như vậy hôm nay thì sao? Có thể hay không sáng mai lại phát hiện một thi thể trần trụi của cô gái trẻ tuổi nào đó?

Trịnh cục trưởng vẻ mặt trịnh trọng nói:” Cho nên ta yêu cầu chính là phải sớm phá án, nhất định trước khi hắn tiếp tục giết người phải đem hắn ra trước pháp luật chịu tội.”

Giang Vĩ Bân vừa xoa huyệt thái dương có chút đau, vừa nhìn một chút đồng hồ trên tường, còn chưa tới mười giờ, trong đoạn thời gian ít ỏi này muốn bắt được tên tội pham cao siêu như vậy, lại không có lấy một manh mối rõ ràng trong án giết người liên hoàn, thật đúng là anh không có một chút lòng tin nào.

“ Ta đã báo cáo tình huống lên tỉnh, lãnh đạo tỉnh rất coi trọng vụ án này, yêu cầu không tiếc thứ gì, bất cứ giá nào cũng phải nhanh chóng phá án này, hơn nữa đặc biệt phái một vị chuyên gia hình sự đến hỗ trợ chúng ta, chắc chạng vạng là sẽ tới đây.” Trịnh cục trưởng nói vào việc chính,” Tiểu Giang, trước tiên nói một chút nhận định của chú xem.”

Giang Vĩ Bân hắng giọng nói:” Hai vụ án này đều xảy ra tại ngoại ô Đại Vương thôn, cho nên hung thủ cũng có thể ẩn núp tại Đại Vương thôn. Cho nên tôi chuẩn bị yêu cầu cảnh sát địa phương trợ giúp, khẩn cấp điều tra tại Đại Vương thôn.” Giang Vĩ Bân khẽ nhíu mày” Dù không bắt được tội phạm, ít nhất cũng có thể rung cây nhát khỉ*, làm hắn không dám gây án…”

(*: Nguyên văn là: 敲山震虎 = Xao sơn chấn hổ: công kích khiến kẻ địch phải hoảng sợ. Đây là một loại chiến lược, chỉ uy hiếp trên hình thức, phô bày thực lực quân sự khiến đôi phương phải sợ hãi mà khuất phục, đạt được mục đích không chiến mà thắng. Sau này được dùng với nghĩa rộng: cố ý cảnh báo, khiến người ta phải chấn động.

Tương tự như câu rung cây nhát khỉ bên mình.)

“ Được, liền lấy danh nghĩa kiểm tra dân cư lưu động, điều động toàn bộ cảnh viên đến Đại Vương thôn kiểm tra suốt đêm nay.” Trịnh cục trưởng vỗ bàn nói.

Giang Vĩ Bân nhìn một lượt vẻ mặt đầy nhiệt huyết của các đội viên, đây là một vụ án lớn, tham gia phá một án lớn như vậy tuyệt đối là giấc mơ của các trinh sát hình sự, nhưng đây là một vụ án lờ mờ không đầu không đuôi mà cả đời anh chưa gặp phải, trong lòng Giang Vĩ Bân mười phần không nắm chắc, tự nhiên sinh ra một tia khủng hoảng, không vì cái gì khác, chính là sợ hãi tội phạm tiếp tục gây án, tiếp tục có người bị hại…

Anh thở dài một tiếng, Bây giờ việc có thể làm có lẽ cũng không phải là lập tức đem tội phạm ra trước pháp luật, mà là như thế nào đảm bảo hắn không dám tiếp tục gây án, chỉ cần có thời gian, Giang Vĩ Bân tin tưởng rằng mình tuyệt đối có thể phá án tử này. ————————————————————————————————

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN