Bảy Năm Sau - Chương 22
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
150


Bảy Năm Sau


Chương 22


HIỆN TRƯỜNG VỤ ÁN – CẤM VÀO

Phân định phạm vi an toàn, dải băng dài màu vàng bay phần phật trước gió trong ánh đèn hiệu loang loáng. Huy hiệu cảnh sát cầm ở tay, Santos mở một lối đi giữa đám người hiếu kỳ và cảnh sát để tới chỗ thuộc cấp.

– Anh tới xem đi, trung úy, một cuộc tàn sát thật sự! Mazzantini vừa cảnh báo vừa nhấc dải băng nhựa bảo vệ hiện trường vụ án.

Ngay khi bước vào quán bar, Santos đã bị tác động mạnh bởi cảnh tượng hiện ra trước mắt anh.

Hai mắt trợn ngược, miệng há hốc vì kinh hãi, Drake Decker nằm phơi ruột trên bàn bi a. Cách đó chưa đầy một mét, một xác người nữa nằm sóng soài dưới sàn nhà: một gã đàn ông cao lớn mặt rám nắng và xăm trổ bị cắt họng bằng một mảnh kính dài.

– Gã này là ai? Anh vửa hỏi vừa nhún gối phía trên xác chết.

– Tôi không biết, Mazzantini đáp. Tôi đã khám người hắn nhưng không tìm thấy gì, cả ví lẫn giấy tờ. Ngược lại, hắn mang thao con dao này găm trong một cái bao có chốt.

Santos kiểm tra chiếc túi bóng mà viên thuộc cấp chìa ra cho anh. Bên trong đựng một con dao nhỏ chuôi bằng gỗ mun và lưỡi sắc bén.

– Nó không được sử dụng, Mazzantini khẳng định, nhưng chúng tôi còn phát hiện ra một thứ khác.

Santos quan sát vật chứng tiếp theo: một chiếc KA-BAR, loại dao găm của quân đội Mỹ, có chuôi to được trang trí thêm các vòng da. Lưỡi dao bằng thép dài hơn mười lăm centimét hẳn đã được dùng để phanh thây Drake Decker.

Santos nhíu mày. Nhìn tư thế các xác chết, có lẽ phải có ít nhất một kẻ thứ ba ở cùng hai gã này trong phòng.

– Cậu bảo tôi là có ai đó đã gọi 911 đúng không?

– Đúng. Tôi đang chờ phần ghi âm cuộc gọi. Cuộc gọi xuất phát từ một máy di động. Người ta đang lần lại cuộc gọi đó. Sẽ không lâu đâu.

– OK, anh vừa đứng dậy vừa nói. Bảo Cruz đến chụp ảnh cho tôi, chụp càng rõ càng tốt hình xăm trên mặt gã kia nhé. Bảo cậu ta chụp lại cả con dao găm nhỏ nữa. Khi nào nhận được ảnh thì cậu gửi ngay lại cho tôi qua email nhé. Tôi sẽ gửi chúng cho Reynolds của precinct 3. Bên đó có một chuyên gia nhân chủng học có thể giúp được chúng ta.

– Rõ, thưa trung úy, tôi sẽ lo việc đó.

Trước khi ra khỏi quán bar, Santos đưa mắt liếc nhìn lần cuối toàn bộ căn phòng. Những bộ đồ màu trắng, găng tay latex, những khuôn mặt đeo khẩu trang, các kỹ thuật viên Khoa học hình sự làm việc trong im lặng. Được trang bị đèn huỳnh quang, chổi và bột, họ đang thu thập tất cả các dấu hiệu tìm được rồi niêm phong chúng lại.

– Có dấu vân tay ở khắp nơi thưa trung úy, Cruz, người phụ trách nhóm này, nói với sang anh.

– Cả trên miếng kính này à?

– Vâng, và cả trên bình cứu hỏa nữa. Các dấu vân tay đều rất mới và rõ nét. Một hành động nghiệp dư. Nếu gã này đã có hồ sơ lưu thì chúng ta sẽ biết danh tính hắn sau vài giờ thôi mà.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN