Bảy Ngày Để Yêu
Chương 14
– Hoàng thượng tới.
– Cung kính Hoàng thượng hạ giá. Cả phủ Young từ phụ thân, mẫu thân, huynh cho đến các gia nhân trong nhà tất cả đều quỳ lạy Hoàng thượng. Bây h ta đang long nhong dạo phố cùng Seo còn ả nhiều chuyện Ra Kyeong đã trở về phủ của mình.
– Tiểu thư ơi, e để quên ngân lượng mất rồi phải làm sao đây ạ.
– Ừ vậy thì ng mau trở về phủ lấy đi ta sẽ chờ ngươi ở đây.
– Vậy thì e sẽ quay về phủ, tiểu thư nhớ đừng đi đâu lung tung đây e sẽ về nhanh thôi.
– Ta biết rồi, luyên thuyên mãi.
Phủ Young:
– Hoàng thượng thứ tội, thần kém cõi chỉ có thể chuẩn bị cho ng 1 chỗ nghỉ ngơi nhỏ bé thế này. (Phụ thân mời Hoàng thượng đến 1 căn phòng sau khi ng ra lệnh cho tất cả công công và tì nữ trở về cung chỉ giữ lại bên mình 2 hậu vệ thân cận, căn phòng đối diện gian phòng của Eun Woo khá rộng và khang trang.)
– K sao, ta xuất cung để đi vi hành chứ k phải đi nghỉ ngơi chơi đùa vì vậy cho dù có phải ở trong nhà kho hay chuồng trại đi chăng nữa cũng phải chấp nhận. Phủ của ngươi là nơi tốt nhất rồi đấy chứ.
– Hoàng thượng quá khen, bây h chắc ng cũng đã thấm mệt vì phải ngồi kiệu vs đoạn đường khá xa như vậy. Thần xin cáo lui để chuẩn bị thức ăn và nc tăm cho ng.
( Ngồi kiệu tám ng khuân mà mệt cái nỗi gì đúng là làm Vua sướng thật mà.)
– Ta k sao ngươi cứ đi lo việc của mình, để tiết kiệm thời gian ta sẽ bắt đầu vi hành ngay bây h.
– Sao cơ ạ, bắt đầu từ bây h có quá sớm… Phụ thân chưa nói dứt lời thì Hoàng thượng đã biến đi đâu mất tiêu.
Ngoài phố:
– Sao Seo đi lâu thế nhỉ, ở phủ có chuyện gì sao. (Hoàng thượng hạ giá đến phủ nhà nó thế mà còn hí hửng đi chơi, bó tay.)
– Ả đó nhìn quen quá ta đã gặp ở đâu rồi nhỉ. ( Hoàng thượng sau khi cải trang thành ng dân đã nhanh chóng ra phố xem xét tình hình dânchúng của mình.)
– Thôi đành quay về vậy.
– Kĩ nữ…….
– Tên điên nào ra ngoài đường ngoài xá mà ăn nói chả phép tắt gì vậy trời.
– Kĩ nữ sao ta gọi mà ngươi dám k đứng lại hả.
– Ế hóa ra là gọi ta sao………ực đẹp quá.
\” Nhìn tên này quen quá, mà sao hắn lại gọi ta là Kĩ nữ nhỉ hay là nhận lầm ng. Để nhớ lại xem………gặp ở đâu rồi nhỉ.\”
– Hôm nay ng chết chắc.
– Ng mới là ng phải chết đấy, tên ăn trộm vong ơn bội nghĩa nhà ngươi ta đã xả thân cứu ngươi thoát chết vậy mà đến 1 lời cảm ơn cũng k có lại còn để ta ở lại đó cả 1 đêm biết vậy ta để cho bọn ng kia giết chết ngươi cho rồi.
\” Hứ để ta gặp lại ngươi đúng là dịp hay mà, hôm nay ta sẽ tính cả lãi lẫn lời cho ng biết mặt.\”
Bị xổ 1 trận xối xả vào mặt HT của chúng ta máu dồn lên não dùng hết sức tóm lấy cổ tay Eun Woo vặn ra đằng sau, ối mẹ ơi hắn k biết thương hoa tiếc ngọc sao.
– Kĩ nữ to gan còn dám già mồm, ngươi biết ngươi đang nói chuyện vs ai k hả.
– Á buông tay ta ra tên trộm xấu xa, hic sắp gãy tay mất rồi. Cho ngươi chết nè.
Eun Woo dẫm nguyên chiếc hài của mình vào chân của HT, bây h đúng là dân chúng đc chứng kiến cảnh hay mà 1 nữ nhi thì xoa xoa cổ tay nam nhân còn lại thì ôm lấy chân.
\” Tên này mạnh tay thật đấy nếu k mau thoát thân thì k còn xác mà về vs mẹ nữa quá.\”
– Kĩ nữ kia đứng lại, dám bỏ chạy sao.
Phiu, bặc…. HT gì đâu mà lại thủ sẳn phi tiêu trong ng, Eun Woo vừa bỏ chạy là phóng ngay tức khắc. May cho nó là phi tiêu chỉ sướt nhẹ qua chiếc nơ buộc tóc làm bao nhiêu là tóc đc tết gọn gàng theo gió bay ra hết cả. Ồ mọi ng đc chiêm ngưỡng đã con mắt mái tóc như dòng suối êm ái óng ả mượt mà xòa xuống chấm lưng.
– Chết tiệt, mẫu thân phải tốn biết bao công sức tết cho ta bây h trở thành con ma nhà họ Hứa thế này.
– Muốn chạy sao k dễ như thế đâu.
Tên HT ác độc trong 1 giây nào đó cũng vì mái tóc đẹp mê hồn đó mà khựng lại nhưng rồi lại nhanh như chớp lao tới túm cổ nó kéo lại.
– Vì k muốn làm lớn chuyện nên tiểu thư ta đây định tha cho nhà ngượi vậy mà ngươi dám ám xác ta sao, đc thế thì Eun Woo ta đây sẽ k tha cho ngươi.
( Nó chỉ biết mạnh miệng thế thôi chứ ng thì đang run lên bần bật.)
– Hứ, k lượng sức mình.
– Hây ya…..\” Ta còn nhớ rõ lắm, vết thương lần trc ta băng bó cho ng nằm ở phía ngực bên trái chỉ mới 2, 3 ngày thôi chắc k lành mau vậy đâu.\”
– Khự.
\” Haha ta đoán đúng mà, bye bye nhé tên ăn trôm chết tiệt.\”
Bị Eun Woo dùng cùi chỏ dúi 1 cú thật mạnh vào vết thương chưa lành hẳn làm máu lại chảy thế là HT của chúng ta trong 1 phút mất cảnh giác đã để con mồi chạy mất, haizzzz oan gia ngõ hẹp.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!