Bảy Ngày Để Yêu - Chương 18
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
137


Bảy Ngày Để Yêu


Chương 18


Tiếng hét đó k phải của ta mà cũng chẳng phải của hắn, cánh cửa đang đóng kín đột nhiên mở toang ra bên ngoài 1 bóng ng vừa mập vừa lùn ta nhìn chẳng rõ đc khuôn mặt của ng đó vì trời bây h đã là nữa đêm, nhưng cũng phải cảm ơn rất nhiều vì nhờ có hắn mà ta thóat nạn.
– Ng k thể làm vậy thưa Hoàng thượng.
– Sao ngươi dám phá hỏng chuyện của ta.
Hắn đã nới lỏng tay, bây h là cơ hội ngàn năm có 1 chuồn mau. Ta xoay ngươi úp mặt xuống sàn nhà bò ra ngoài, sắp thoát rồi.
– Ta đi trc đây.
– Ngươi dám đi đâu cơ chứ.
Cứ tưởng thoát ai ngờ lại bị hắn chụp chân kéo lại, ng ta trượt 1 đường dài rồi lại chụi vào lòng hắn nằm hix………
– Hoàng thượng ng k đc làm như vậy, Hoàng thượng vẫn chưa lập Hoàng hậu k thể khinh suất như vậy đc.
– Đúng rồi đấy, tên mập này nói chí phải. Này ngươi tên là gì vậy.
– Nô tài là Đại quan Chan đây thưa tiểu thư.
– À ta nhớ ra rồi, chính ngươi đã bảo ta chăm sóc tên này mà.
– Im miệng ngươi biết gì mà dám dạy đời ta kia chứ. Mau trở về Hoàng cung cho ta.
-………….\” Làm ng ta hết cả hồn, tên này đúng là bạo chúa mà.
– Thưa Hoàng thượng trc đây ng có bao h như thế này đâu ạ, nữ nhi đối vs ng chỉ là cỏ rác đến 1 sợi tóc ng còn chẳng cho ai đụng vào vậy mà……..
– Ta bảo ngươi im miệng.
\” Cái gì cơ, nữ nhi là cỏ rác, 1 sợi tóc còn k cho đụng vào……..ng hắn làm bằng vàng hay kim cương hả?\”
– Xin Hoàng thượng hãy nghe nô tài nói, bây h ng đã là Quân chủ của đất nc này xin đừng chỉ vì 1 hành động nông nỗi của mình mà làm hại đến bá tánh đặc biệt là tiểu thư Eun Woo đây ạ.
-………….
\” Tên Chan công công đó nói cái gì thế nhỉ, mà sao hắn im re vậy k quát mắng nữa hả.\”
– Nô tài xin cáo lui, mong Hoàng thượng có thể hiểu đc nỗi lo lắng của thần.
– Đi khỏi đây mau.
– Hắn đi rồi mà.
– Ta bảo ngươi đi khỏi đây mau.
– Ngươi bảo ta sao, thật k?
-…………
– Vậy ta đi trc nha, k ngờ Chan công công đó có uy thật…..(ta lầm bầm trong miệng.)
-…………..
Hiện tại:
– Châu vẫn chưa tỉnh sao?
– Vâng! Đã 1 ngày trôi qua rồi k biết con bé có làm sao k, e lo quá à.
– Bác sĩ bảo là nó chỉ đang ngủ thôi, chắc k có vấn đề gì xảy ra đâu e cứ về nhà nghỉ ngơi đi sáng mai chúng ta sẽ mang nó về nhà.
– Vừa mới hôm qua e vs nó còn thổi nến, cắt bánh kem rồi cầu nguyện vậy mà bây h nó đã nằm ở đây rồi. Châu à rốt cuộc là con bị làm sao thế hả?
– E đừng nên xúc động quá bác sĩ sẽ có cách tìm ra nguyên nhân mà.
– Nhưng mà có 1 chuyện lạ lắm, lúc đi ngủ nó còn cằm khư khư trên tay cuốn truyện a tặng nó vậy mà sáng ra lúc nó bắt đâu hôn mê thì cuốn truyện đó cũng biến đâu mất tăm.
– Thật sao………….
Kể từ hôm nó đc phát hiện đang nằm ngủ ở bãi biển thì tính ra cũng mấy tháng trời nó sống ở đó rồi vậy tại sao ở hiện tại chỉ mới có 1 ngày nhỉ, nó hôn mê nhưng rồi lại lạc vào 1 thế giới khác rốt cuộc sự thật là thế nào.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN