Bảy Ngày Để Yêu
Chương 8
Gian nhà chính của phủ Young:
– Eun Woo à, đây chính là con trai của ta đấy.
– Chào muội ta là Hyun Kyung, ta đã nghe mẫu thân kể rất nhiều về muội.
– Chào.
– Eun Woo à từ nay con cứ gọi Hyun Kyung là huynh là đc rồi k cần phải dè chừng đâu. Hyun Kyng là 1 nam tử tốt nó chắc chắn sẽ giúp đở con.
– Vâng ạ.
\” Ng đâu mà đẹp trai thế k biết, da trắng k tì vết, lông mày rậm, trán cao nhìn mới thông minh làm sao. Oa đúng là thời đại nào cũng có giai nhân mà.\”
\” Eun Woo có vẻ đẹp thật sự xuất chúng, nếu ta gặp nàng sớm hơn chắc ta sẽ gục trc nàng mất.\”
– Thưa phụ thân, hoàng thượng nhờ con đưa cho cha thứ này ạ.
………….lão gia đọc chăm chú, nết mặt có vẻ rất nghiêm trọng. Ôi tò mò quá đi mất.
– Hoàng thượng có nhã ý mời cha về kinh thành cũng con nhân lại chức tước để cùng ng bảo vệ đất nc (ở đây thì thanh bình yên tĩnh nhưng trong kinh thành thì hoàn toan ftrái ngược tình thế hoàng gia đang rất nguy cấp, vì thế hoàng thượng cần đến sự giúp sức của cha con Đại thừa tướng Young).
– Cha tính sẽ thể nào ạ.
\” Coi bộ căn nhà mình đang sống nhờ có gia thế k tồi à nha, đến hoàng thượng mà cũng phải cầu cứu đến họ thì chắc chắn k phải hạn vừa.\”
– Thật ra cha đã đợi ngày này lâu lắm rồi, cuối cũng hoàng thượng cũng đã quyết định hạ chỉ, cảm tạ ng.
– Vậy khi nào chúng ta sẽ về kinh thành thưa cha.
– Ngay ngày mai.
\” Ế làm gì mà nhanh dữ vậy chỉ mới quyết định hôm nay mà ngày mai đã bắt đầu xuất phát rồi sao.\”
– Seo à, ngươi đang làm gì vậy.
– E đang chuẩn bị đồ cho tiểu thư để sáng mai lên đường ạ.
– Thôi đừng làm nữa, chúng ta ra ngoài chơi đi.
– Nhưng ngày mai tiểu thư phải lên đường về kinh thành rồi nếu k mau chuẩn bị sẽ k kịp đâu ạ.
– Cái đó tính sau, ta mới vừa đặt chân đến nơi này hơn 1 tuần vẫn còn chưa biết hết cảnh vậy ở đây ra sao. Xem như đây là lần cuối cùng đc nhìn thấy chúng nên ng đi cùng ta nhé Seo, đi mà ha.
– E thật k hiểu nỗi tiểu thư,…. nhưng chũng ta phải về phủ trc khi mặt trời lặng nhé.
– Ừ ta biết rồi càu nhàu mãi.
1 khu làng nhỏ kế bên làng của phủ Young:
– Tiểu thư à, chúng ta k nên đi vào đây đâu.
– Sao lại thế.
– Ở đây đang có dịch bệnh nghe nói llây lang nhanh lắm, tiểu thư k cẩn thận có thể cũng sẽ mắc bệnh đấy ạ. Ơ tiểu thư ng đi đâu mất rồi.
– E bé e thấy trong ng thế nào, bị đâu ở đâu.
– Ng e… nóng lại còn lạnh nữa…….cổ họng khụ khụ.
– Để ta xem nào. Ặc nó vén áo thằng bé lên rồi sờ mó, trông mới biến thái làm sao.
– Cả làng này nhà nào cũng có 1, 2 ng bị thế này…khụ khụ.
– Seo, e mau đi tập trung những ng bị bệnh lại đây cho ta nhanh lên.
\” Sốt cao, trán nóng nhưng tay chân lạnh toát, ho, ng lại nỗi mấy chấm đỏ đỏ dày đặc………nếu mình đóan k lầm thì đây chắc chắc là sốt xuất huyết, nhưng có điều kì lạ là loại bệnh này đâu có lây lang cơ chứ.\”
– Hả tất cả bệnh nhân đều là trẻ e sao, nghe ta hỏi nhécác e có phải là bạn bè của nhau k.
– Dạ phải.
– Thế gần đây tụi e có cũng nhau đi chơi ở đâu k.
– Khoảng mấy ngày trc tụi e cùng nhau vào rừng bắt đom đóm, vì trời tối nên bị lạc cả đêm phải ngủ ở trong rừng.
– Kể từ hôm đó chúng e đứa nào cũng đỏp bệnh cả ạ.
\” Phù, thế là tìm đc lí do rồi.\” Sau khi tìm ra nguyên nhân nó bắt tay nhanh chóng vào việc chữa bệnh cho tụi nhỏ. Trc tiên là hạ sốt, nó bảo Seo đi hái đủ 5 loại lá nấu thành 1 nồi nc thật là lớn rồi cho tụi nhỏ xông (đây là cách hạ sỗt cực kì dân gian của Việt Nam đấy), rồi tự tay nó đi hái về thật nhiều chanh vắt thành nc chanh cho tụi nhỏ mau lấy lại nc trong cơ thể, nấu cháo rồi đút cho bọn trẻ……nó vs Seo cứ loay hoay cả 1 buổi chiều đến lúc về thấu nhà thì lăn ra ngủ ngon lành.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!