Bẫy Tình
Phần 9
Tiếng bước chân chạy trên hành lang của Trang vẻ hớt hải vội vã,gương mặt như đang hoảng loạn…tay cầm chiếc điện thoại gọi cho bạn…
-Tao Trang đây ,tao cần đặt chuyến bay gần nhất qua Nhật…
-có chuyện gì vậy
-con trai tao mất tích…
Sóc nằm gọn trên tay của một người phụ nữ,cô ta là người Trung Quốc nằm trong đường dây bắt cóc trẻ em bán nội tạng…thằng bé bất tỉnh…
Tôi đáp chuyến bay sang Nhật cùng mẹ,vừa đến khách sạn thấy em gái tôi đang ngồi khóc
-chị ơi,lỗi của em,em mới quay đi có chưa đầy 5 phút mà đã để lạc mất thằng bé
-bình tĩnh đi ,cảnh sát nói sao
Người yêu của em gái tôi thở dài ” Đang có vấn nạn bắt cóc trẻ em,có rất nhiều trẻ hiện đang mất tích,cảnh sát Nhật bản đang nỗ lực tìm ra chúng nhưng hình như rất khó vì bọn này trong đường dây có bọn xã hội đen đỡ đầu”
-vậy chúng bắt cóc trẻ em để làm gì
-chúng lấy nội tạng
Tôi vừa nghe đến đây thì đầu óc quay cuồng rồi ngất lịm…
-chị…chị ơi…
Mở mắt tôi thấy tôi đang nằm trong bệnh viện,tôi thấy mẹ và em gái đang ngủ gục bên giường bệnh…cầm chiếc điện thoại lên nhìn ảnh của con tôi bất giác như kẻ mất hồn đứng dậy…lặng lẽ rút kim chuyền nước trên tay đi ra khỏi phòng bệnh…tôi vẫn mặc đồ bệnh nhân rồi tới sở cảnh sát của Nhật…
-con của tôi có manh mối nào chưa vậy
-chúng tôi sẽ báo khi có kết quả thưa cô
-vậy tôi sẽ chờ ở đây cho tới khi có kết quả
-chúng tôi hiểu cô đang rất lo lắng nhưng ở đây cũng k giải quyết được vấn đề gì cả,cô hình như còn đang k được khỏe …
-tôi chờ con của tôi ở đây được…chờ được…tôi nhất định chờ…chờ đến khi nó về…
Cảnh sát lắc đầu rồi cứ hết người nọ tới người kia lướt qua tôi,trời đã tối…tôi đứng dậy đi ra bên ngoài rồi nhìn xung quanh giữa ngã tư đường ” con của mẹ giờ con đang ở đâu,trời tối thế này chắc con sợ lắm ”
Xe của Tiến đi qua ngã tư đường,đèn đỏ dừng lại anh ta đang đeo tai nghe nói chuyện điện thoại với ai đó rất vui vẻ …
“tao gần đến nơi rồi mày cứ làm như bay được không bằng”
Trang dựa vào cột đèn ở đường chợt thấy người đàn ông đang cười trong chiếc xe ô tô là Tiến,Trang bất giác đến gần hơn để nhìn …
Đúng là anh ta (Trang ôm miệng bật khóc)…
Chạy nhanh sang thì có chiếc xe buýt đột nhiên chắn ngang…đèn chuyển xanh tôi thấy xe của Tiến phóng vụt đi,tôi chạy theo sau đuổi theo…
-dừng lại…Tiến….anh dừng lại…dừng lại
Xe phóng vụt đi xa tôi bắt chiếc xe taxi đuổi theo ,người lái taxi thấy tôi mặc đồ bệnh nhân liền từ chối
-cô ơi tôi k chở bệnh nhân
-tôi bị ốm nhẹ thôi,tiền tôi có đây đuổi theo chiếc xe kia cho tôi …
-ok …
Xe taxi đuổi theo xe của Tiến đến một cánh cổng nhiều chiếc xe đắt tiền đỗ bên ngoài tôi vội vã xuống xe rồi nhìn xung quanh …chiếc xe của anh ta đúng lúc tắt đèn…anh ta bước từ trên xe xuống tôi ôm đầu ” anh ta chưa chết,đúng là anh ta không thể sai được”…
Chợt một cô gái xinh dẹp chân dài tóc vàng dài đi ra ôm lấy cổ anh ta,anh ta ôm cô gái đó vẻ rất thân thiết rồi họ trêu nhau,tay cô gái cầm thanh kiếm nhật trêu đùa thì Tiến vòng tay cướp lấy kiếm rồi kề kiếm ngang cổ cô gái…họ đùa nhau nhưng kí ức về cái đêm đó ùa về,kí ức kinh hoàng mà tôi chứng kiến đó chính là Tiến anh ta đã cứa cổ Tuấn ngay trước mặt tôi…tôi ôm đầu rồi hét lên…
Tiến và cô gái quay lại khi thấy tiếng hét…Từ xa Tiến nhăn mặt cố nhìn rõ cô gái đứng hét ở xa…anh ta quay lại
-cô gái sao vậy?…
Đến gần hơn anh ta thấy gương mặt rất quen …Trang thì đi giật lùi lại
-tôi xin lỗi tôi nhầm người…
Tôi quay vội đi rồi lấy tay bịt miệng thật chặt để không phát ra tiếng khóc lớn…lần đâu tiên sau một khoảng thời gian hôm nay em lại thấy anh…trái tim em nói rằng hôm nay em được phép buồn và suy sụp…
Chiếc lắc tay màu đỏ của tôi vẫn lắc nhẹ trong gió…
Trời đổ cơn mưa…Tiến đứng lặng người rồi nhìn bóng dáng người con gái mặc đồ bệnh nhân quay đi ,tay cô gái ấy đeo chiếc dây màu đỏ…anh ta đổi sắc mặt đôi mắt đỏ lên…anh ta nói với theo
-là em đúng không,làm ơn nói rằng không phải
Tôi đi vội nhanh hơn khi nghe thấy anh ta nói câu đó…anh ta đã giết người…anh ta vẫn còn sống ,tại sao mình lại có thể quên được,có lẽ vì quá đau lòng chăng …
Trang rơi nước mắt hòa cùng cơn mưa…
Tiến anh ta quay đi nắm chặt tay,anh ta cố phủ nhận ” Không phải đâu ,không phải cô ấy”…
Nói là như vậy nhưng Tiến chợt quay lại thì thấy Trang đang đứng dưới cơn mưa nhìn vào anh ta
-phải ,là Trang đây,chào Tiến …
Tiến thở mạnh anh ta định sờ lên má của Trang thì Trang giật lùi lại
-Em khỏe không
-Trang khỏe,trái đất thật tròn chúng ta đã gặp lại sau một quãng thời gian quá dài…Trang có chuyện muốn nói với Tiến
-Trang nói đi ,trời mưa to rồi để tôi lấy xe…
Tiến vừa quay đi Trang kéo tay …
-Con của Trang bị bắt cóc rồi,Tiến có thể quen biết rộng làm ơn hỏi giúp Trang về con của Trang không,cảnh sát nói có thể bị nhóm người Trung Quốc bắt cóc và lấy nội tạng…thằng bé đã mất tích một ngày rồi…
-khi nào,ở đâu
-tại sân bay sáng ngày 9,tên thằng bé là sóc
-Tôi đưa Trang về…chuyện thằng bé tôi sẽ giúp hết sức có thể …
-cám ơn Tiến,thật sự cám ơn Tiến …
Tiến ra lấy xe rồi gọi cho anh cả là Chin
-anh hỏi hộ em có thằng bé người việt nào bị bắt cóc sáng ngày mồng 9 ,có đưa nó về cho em
-làm gì gấp thế
-anh chuyên nắm cái bọn buôn người nên em chỉ biết hỏi anh
-ok ok anh đang chén gái cũng không yên với mày …5p nữa anh cho mày câu trả lời
-ok em cám ơn…
Tiến cả quãng đường cũng không nói gì,tôi cũng vậy …chúng tôi có lẽ chẳng biết phải bắt đầu từ đâu…Tôi thấy Tiến đã thay đổi hoàn toàn,đồ hiệu,xe sang và bóng mượt từ đầu tới chân…
-mặt của em phẫu thuật lâu chưa
-cũng mấy năm rồi…
-giờ thì đẹp hoàn hảo rồi…
Tiến cười nhẹ …còn tôi vẫn sợ ánh mắt khi anh ta giết Tuấn năm đó…anh ta thật sự thay đổi đến chóng mặt…
Chin thấy ảnh đứa bé gửi đến …anh ta nhấc máy gọi ” Đưa đứa bé đó về đây cho tao”…
Anh ta gọi cho Tiến ” này,may nhé có đấy đang đưa về nhà mình rồi ,mày về đón hay thế nào”
-em về đón ,thằng bé ổn cả không anh
-ổn hết nhé…
-em cám ơn em về đón ngay
-con của bạn mày à
-vâng…
-ok vậy anh xong việc rồi ,mày bù gái cho anh đấy
-anh bù cho em ý
-cái thằng
Hai người cười rồi Tiến cúp máy…Trang mặt vẻ đang mong chờ
-thấy rồi nhé,giờ qua nhà tôi đón
-Tiến giỏi thật ,cám ơn Tiến thật sự cám ơn
Trang bật khóc vì quá vui sướng Tiến định vỗ vai nhưng lại thụt tay lại …gương mặt Tiến đầy vẻ ái ngại …
Đứa trẻ tỉnh táo đưa đến nhà Tiến,thằng bé không khóc nhưng lúc nào cũng nói ” Trẻ em vô tội,trẻ em không đáng bị ăn đòn”…
Đúng lúc bố của Tiến cùng vợ đi về đến cổng,thấy thằng bé ông ta hỏi đệ
-ai đây nhỉ
-dạ cậu cả nói đưa về từ chỗ bọn bắt cóc người Trung Quốc
-ái chà nhóc này người nước nào vậy
Sóc nói tiếng anh trả lời dõng dạc ” cháu tới từ Việt Nam tên thường gọi là sóc tên chính là Phạm Ngọc Trung “…
Ông ta nhìn thằng bé rồi nói với vợ ” Nó nhìn giống đứa nào nhỉ ,nghĩ mãi chưa ra”
Vợ nhìn rồi ngạc nhiên ” Hình như giống Hasu nhà mình ”
Tanaka đạp cửa phòng của Chin
-gì thế bố chả lịch sự gì
-thằng bé đó là con ai vậy
-con biết làm sao được thằng Hasu nó gọi về bảo nó là con của người quen nên con tìm hộ thôi,nó đang về đón mà …
-người quen…
Tanaka đi ra ngoài nhìn vợ đang chơi vs thằng bé,ông ta về phòng mở ngăn kéo ảnh của Tiến khi còn bé ,y hệt đứa trẻ…Tanaka vội vã ra nhìn đứa trẻ…
Vợ đứng dậy nắm tay đứa trẻ đi ra
-anh sao vậy
-nếu anh lên chức ông nội thì sao nhỉ,nếu anh có cháu thì sao
-ý anh là
Tanaka đưa cho vợ bức ảnh của Tiến ,vợ ôm miệng
-anh chắc chắn
-như hai giọt nước…
-lại là ý trời hay sao ý nhỉ ha ha ha ha …
cậu hai về tới cửa thấy bố cười tít mắt ” anh Chin bố sao thế ”
-đang tàu hỏa nhập ma …
Tiến đi về đến cửa thấy thằng bé liền dắt tay để đưa ra ngoài .Tanaka đập mạnh vào tay con trai khiến Tiến đau nhăn mặt
-bố làm gì thế
-cái thằng ,đưa cháu tao đi đâu
-cháu nào đây là con trai của bạn con…
-thế bạn mày là nam hay nữ,nữ đúng k
-sao bố biết
-từng có quan hệ tình cảm chứ gì
-bố điều tra con đấy à
-thế thì k có gì phải bàn cãi…này ra bố bảo
Tanaka quàng tay con trai…” mày với mẹ thằng bé này có AbC không”
-còn xyz rồi ý vừa ý bố chưa,con đi đây
Tanaka như kẻ điên biết yêu ông ta ôm tim cười như người bị dở đứng ở góc vườn
Chin hẩy vai Ho
-mày đưa bố đi khám đi dạo này thấy ông già hâm lắm rồi…
Ho nhìn đứa trẻ khi Tiến dắt tay đi anh ta cười nhếch mồm
-Có chuyện không hay rồi…có vẻ như Tiến có người nối dõi và thanh kiếm vàng chắc chắn trong tay nó rồi…
Người vợ nhìn ánh mắt của Ho và bà biết kẻ có tham vọng nhất không phải cậu cả mà là cậu hai…cuộc chiến thừa kế bắt đầu chăng?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!