Bề Tôi Trung Thành - Chương 88: Hoàn chính văn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
70


Bề Tôi Trung Thành


Chương 88: Hoàn chính văn


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Con có đối tốt với Sầm Sâm hay không thì tạm thời chưa biết, nhưng sau đêm đó, rõ ràng Quý Minh Thư đã dịu dàng với Sầm Sâm hơn một chút xíu.

Nếu lỡ có một ngày như vậy thật, kia cũng là là do cô mù, đã cược thì phải chịu thua, nhận thua.

Miệng cô liến thoắng ba hoa liên tục, càng nói càng đi xa: “Anh nói xem em cần quyền sở hữu tài sản của anh làm gì? Em đọc hiểu chắc? Này, anh nói rõ ràng cho em, có phải anh đã sắp đặt chuyện gì đó, còn muốn sắp xếp pháp nhân cho em đề về sau phạm tội kinh tế thì để em đi tù thay anh không? Em không biết luật nhưng chẳng nhẽ không đọc tiểu thuyết chắc?”

Thời gian cứ thong thả trôi qua đã hơn hai tháng, cuối tháng 11, Đế Đô bắt đầu có dấu hiệu mùa đông.

Quý Minh Thư nghe thế thì ngây ra như phỗng.

Cũng may Quý Minh Thư bẩm sinh đã biết hưởng thụ, nếu là người khác gặp tình cảnh này khéo còn hãi đến mức giảm thọ.

“Thật ra một năm qua em đều rất vui.”

Quý Minh Thư thành công vượt qua thời gian giấu thai an toàn trong phim cung đấu, bạn bè thân thích gần xa hầu như đều đã biết tin vui cô mang thai.

Sầm Sâm: “Anh chỉ muốn cho em nhiều cảm giác an toàn hơn.”

Giấu thì không được, mà cũng chẳng có gì phải giấu, nghĩ rồi cô quyết định đăng bài lên Weibo, cảm ơn mọi người đã quan tâm và cũng thừa nhận đúng là mình đang mang thai, tiện thể quảng cáo một cách lộ liễu cho Quân Dật Nhã Tập.

Quý Minh Thư bị đánh thức, cô chau mày, trong lúc mơ màng màng vẫn ý thức được giờ là lúc chuyển giao giữa năm cũ và năm mới, theo bản năng cô vươn người ôm cổ Sầm Sâm, ghé sát lại nói bên tai anh: “Chúc mừng năm mới, ừm… Em yêu anh.”

Cô có thai, người lớn hai nhà Sầm Quý vô cùng quan tâm và để ý, nói chung là hoàn toàn gánh trọn câu đùa nổi tiếng trên mạng: “Nhà có ngôi hoàng đế phải thừa kế”.

12 giờ đêm, pháo hoa mừng năm mới thắp sáng cả bầu không, rực rỡ bừng sáng như ban ngày.

Mất khoảng nửa phút để tiêu hóa, Quý Minh Thư dứt khoát đặt bút xuống, quay lưng lại, nhất quyết không chịu ký tên.

Đầu bếp Trung Tây, thợ làm bánh ngọt, chuyên gia dinh dưỡng hai nhà đã sắp xếp đủ cả, chỉ cần cô muốn thì món gì cũng có, tươi ngon nóng hổi. Quý Minh Thư cũng không làm khách, hôm nay thì cải thảo luộc, ngày mai lại canh đậu văn tư*.

Quý Minh Thư nói với Sầm Sâm suy nghĩ của mình, đương nhiên Sầm Sâm cũng có lý do thoái thác của bản thân anh, hai người giằng co qua lại, không ai hoàn toàn thuyết phục được đối phương. Cuối cùng mỗi người lùi một bước, lại gọi luật sư làm lại hợp đồng, cổ phần mà Quý Minh Thư sở hữu giao cho Sầm Sâm toàn quyền xử lý.

(*) Món ăn bắt nguồn từ thành phố Hoài An tỉnh Giang Tô (Trung Quốc), có nguồn gốc lâu đời, nguyên liệu chính có đậu phụ, nấm hương, thịt gà hoặc thịt hun khói, rau xà lách, tất cả được thái sợi mỏng nấu lên, thêm gia vị, một món ăn khá thanh đạm.

Hai người ngồi trên giường im lặng một lúc lâu, Quý Minh Thư đánh trống tinh thần, khí thế tăng lên, lúc này bình tĩnh lại, mặc dù vẫn chưa dám tin nhưng tưởng tượng đến việc Sầm Sâm bằng lòng làm vì mình đến mức này, lòng lại không kìm được nổi bong bóng hồng.

Nhưng bản thân Quý Minh Thư lại khá thờ ơ với những thứ này, cũng khịt mũi coi thường câu “Mẹ quý nhờ con” kia.

Không biết nhà họ Sầm gia còn mời được cô giáo dạy dưỡng thai ở đâu đến đến, nhà người ta dưỡng thai chỉ là nghe kể chuyện hoặc nghe đĩa, nhà họ Sầm thì cứ làm quá lên, còn bắt phải tập luyện với cô giáo, mời chuyên gia đến nhà biểu diễn trực tiếp cho phôi thai nhó xíu, nung đúc tình cảm.

Sầm Sâm đặt một nụ hôn bên tai cô, giọng nói trầm khàn: “Chúc mừng năm mới, anh cũng yêu em.”

Cũng may Quý Minh Thư bẩm sinh đã biết hưởng thụ, nếu là người khác gặp tình cảnh này khéo còn hãi đến mức giảm thọ.

“Anh sẽ mãi thích em chứ.”

Thật ra trong một năm qua, anh cũng rất vui.

Không biết nhà họ Sầm gia còn mời được cô giáo dạy dưỡng thai ở đâu đến đến, nhà người ta dưỡng thai chỉ là nghe kể chuyện hoặc nghe đĩa, nhà họ Sầm thì cứ làm quá lên, còn bắt phải tập luyện với cô giáo, mời chuyên gia đến nhà biểu diễn trực tiếp cho phôi thai nhó xíu, nung đúc tình cảm.

Trừ chuyện này ra, Quý Minh Thư còn nhận được không ít quà tặng của trưởng bối, đa phần là trang sức, xe sang, đồ cổ, tranh chữ, những thứ đáng giá còn lại đại khái là thẻ mà ông cụ Sầm cho và hai khu vườn Sầm Viễn Triều tặng.

Ban đêm ở khu Minh Thủy sáng trưng như một ngôi nhà kính tuyệt đẹp, bên ngoài còn có tuyết rơi.

Đương nhiên trên thực tế thì thỏa thuận trước hôn nhân đã vô hiệu lực, Quý Minh Thư hưởng chung hợp pháp mọi tài sản với Sầm Sâm.

Không biết chuyện này lại bị ai nhiều chuyện truyền đi, người trong ai cũng nói Quý Minh Thư tốt số, đúng là mang thai người thừa kế có khác, quan trọng đây mới chỉ là mang thai thôi, đến lúc sinh ra chẳng phải còn ghê gớm hơn à? Giờ thì được mở mang tầm mắt cái gì gọi là mẹ quý nhờ con rồi.

Anh sẽ mãi thích em, chỉ mình em.

Chính vào lúc danh tiếng của chương trình tăng lên, lượt theo dõi Weibo của Quý Minh Thư tăng mỗi ngày, cũng bởi vậy mà cô có được rất nhiều cơ hội phát triển hiếm có trong lĩnh vực thiết kế nội thất, ví dụ như được đề cử tham gia vài cuộc thi thiết kế có tiếng tăm trong ngành, còn được đề cử đến Châu Âu và Mỹ giao lưu trao đổi học thuật.

Nhưng bản thân Quý Minh Thư lại khá thờ ơ với những thứ này, cũng khịt mũi coi thường câu “Mẹ quý nhờ con” kia.

(*) Món ăn bắt nguồn từ thành phố Hoài An tỉnh Giang Tô (Trung Quốc), có nguồn gốc lâu đời, nguyên liệu chính có đậu phụ, nấm hương, thịt gà hoặc thịt hun khói, rau xà lách, tất cả được thái sợi mỏng nấu lên, thêm gia vị, một món ăn khá thanh đạm.

Mặc dù ban đầu cũng là vì fans ủng hộ, nhưng hình ảnh của phòng suite Tinh cầu B612 liên tục được tuồn ra, mọi người phát hiện thiết kế của phòng này thật sự rất đặc biệt, rất mới mẻ, cũng rất thích hợp ở chụp ảnh sống ảo.

Thật ra từ lúc xác nhận có thai được một tuần, Sầm Sâm đã bảo cô ký tên lên một bản văn kiện.

Bên dưới có người bình luận:【Trong ảnh động kia thấy có mười mấy vệ sĩ áo đen, vụ này có tồn tại thật hả? Sao giống quay phim quá vậy chời?】

Cô lật ra xem lướt, phát hiện nội dung của văn kiện này rất không bình thường, điều khoản trông có vẻ không khác gì, nhưng xem kĩ thì hình như đều nghiêng về bên B, mà Quý Minh Thư chính là bên B.

Đương nhiên anh biết Quý Minh Thư đang cố tình quấy nhiễu, nhưng đối với sự quấy nhiễu của Quý Minh Thư, sức phản kháng của anh có hơi yếu. Bởi vì anh từng nghĩ đến rất nhiều khả năng, chỉ không ngờ Quý Minh Thư lại không muốn cùng sở hữu tài sản với anh.

Lúc ấy cô rất mù mờ, vốn dĩ trong liên hôn gia tộc không có gì gọi là tài sản chung cả, có ai kết hôn mà không phải ký mấy chục bản thỏa thuận trước hôn nhân?

Cô và Sầm Sâm cũng có thỏa thuận trước hôn nhân vô cùng chi tiết, vậy bản hợp đồng bổ sung phân chia tài sản sau kết hôn mởi toanh này là sao?

Cô và Sầm Sâm cũng có thỏa thuận trước hôn nhân vô cùng chi tiết, vậy bản hợp đồng bổ sung phân chia tài sản sau kết hôn mởi toanh này là sao?

Sầm Sâm vẫn luôn cúi nhìn, ánh mắt nhìn cô dịu dàng đến lạ.

Cô còn chưa lên tiếng hỏi, Sầm Sâm đã chủ động giải thích: “Thỏa thuận sau hôn nhân không còn hiệu lực, tài sản sau kết hôn sẽ thành tài sản chung của hai vợ chồng.”

Món nào ăn buổi tối không tốt, món nào nhiều muối, sinh con xong thì bỏ nó lại rồi hai vợ chồng đi du lịch ở đâu, nói chuyện trong bảy cô tám bác của họ ai là người phiền nhất, chẳng lẽ không biết ông nội của Tiểu Minh sống được đến một trăm tuổi là vì không lo chuyện bao đồng* hay sao, vân vân mây mây.

Quý Minh Thư nghe thế thì ngây ra như phỗng.

Thật ra cô chưa từng nghĩ muốn cô hiệu hóa thỏa thuận trước hôn nhân. Trước kia cô rất biết mình, cảm thấy hai người liên hôn, ăn nhậu chơi bời toàn là tiêu tiền của anh, mình chẳng kiếm được một đồng còn đòi hỏi chia đều tài sản thì cũng mặt dày quá.

Nhà họ Sầm đâu chỉ là gia đình có nhà có xe bình thường, không phải nói quá chứ tài sản của Sầm Sâm mỗi phút mỗi giây đều có sự thay đổi, cụ thể là bao nhiêu có lẽ chính anh cũng khó mà đong đếm được.

Vì thế mà các cô gái khá giả, mấy cô hotgirl mạng ngày nào cũng túc trực trên website để canh me đặt phòng, chỉ để được chụp ảnh check in ở phòng Tinh cầu B612, cũng bởi vậy mà con đường thành khách sạn nổi tiếng trên mạng của Quân Dật Nhã Tập bắt đầu mở ra.

Quý Minh Thư ngồi tựa vào lòng Sầm Sâm, hai người vừa xem tiệc liên hoan mừng Tết Âm lịch, vừa câu được câu không tán dóc, trêu đùa.

Mà trọng lượng của mười từ “tài sản sau kết hôn sẽ thành tài sản chung” này, có nghĩa là Quý Minh Thư chỉ cần hơi có ý đồ là có thể thay đổi toàn bộ nội bộ Kinh Kiến chỉ trong một chớp mắt, anh điên rồi à?

Chủ bài đăng nhiệt tình giải đáp:【Thật sự có nhiều vệ sĩ vậy đó! Sau khi cắt băng có tiệc chiêu đãi, hai người họ chỉ đến lộ mặt rồi đi luôn, sau đó tôi đi theo sau, cách khá xa, xung quanh họ là một đoàn vệ sĩ vây quanh luôn! Sốc vãi nồi! Bởi vì nhiều vệ sĩ quá nên tôi không chụp được! Nhưng mắt tôi có thể làm chúng, chủ tịch nắm tay phu nhân rất chặt nhé! Mau xem tấm thứ 6! Có thể miễn cưỡng trông thấy hai bàn tay! Aaaa đường này ngọt quá!!!】

Mất khoảng nửa phút để tiêu hóa, Quý Minh Thư dứt khoát đặt bút xuống, quay lưng lại, nhất quyết không chịu ký tên.

Bạn fan đã chụp ảnh của họ vô cùng kích động, còn đích thân ra trận, đăng bài kể chuyện trên diễn đàn.

Sầm Sâm cũng không ép cô, chỉ thong dong nói: “Em có ký hay không thì thỏa thuận trước hôn nhân cũng đã thành rác rồi.”

Quý Minh Thư nghe vậy thì quay lại chọc tay lên ngực anh chất vấn: “Anh làm gì thế hả? Mới đó đã bắt đầu chuẩn bị bồi thường ngoại tình cho em rồi à? Sầm thị Sâm Sâm, anh có lương tâm không vậy? À tôi biết rồi, xem ra giấc mơ trước kia của tôi đều là thật, thật sự không ngờ sống hai mươi mấy cái xuân xanh rồi giờ lại được làm nhà tiên tri đấy.”

Đến khi ấy cái bụng sáng loáng của Quý Minh Thư mới bắt đầu lộ rõ, bình thường mặc áo rộng thùng thình hoàn toàn không thấy gì cả.

Sầm Sâm: “Anh chỉ muốn cho em nhiều cảm giác an toàn hơn.”

Cô còn chưa lên tiếng hỏi, Sầm Sâm đã chủ động giải thích: “Thỏa thuận sau hôn nhân không còn hiệu lực, tài sản sau kết hôn sẽ thành tài sản chung của hai vợ chồng.”

Đã sở hữu hợp pháp tài sản chung với Sầm Sâm thì những thứ trưởng bối cho kia, bao gồm cả khu vườn đứng tên cô đương nhiên cũng chỉ là tôm tép.

Quý Minh Thư vẫn giữ thái độ “tôi không nghe tôi không nghe, anh là đồ phụ bạc”: “Đàn ông đàn ang, anh cứ phải kí thỏa thuận thì mới mang lại cảm giác an toàn cho vợ mình được sao? Sao anh thiếu uy tín thế hả? Có người ba không đáng tin như vậy thì ngày tháng sau này của cô nhi quả phụ bọn em sẽ khổ cực đến thế nào đây!”

Cô lật ra xem lướt, phát hiện nội dung của văn kiện này rất không bình thường, điều khoản trông có vẻ không khác gì, nhưng xem kĩ thì hình như đều nghiêng về bên B, mà Quý Minh Thư chính là bên B.

“Này, anh im lặng không nói gì có phải là bị nói trúng tim đen rồi không? Cái đồ tệ bạc này, con em còn chưa ra đời mà anh đã đặt bẫy cho em cả rồi!”

Miệng cô liến thoắng ba hoa liên tục, càng nói càng đi xa: “Anh nói xem em cần quyền sở hữu tài sản của anh làm gì? Em đọc hiểu chắc? Này, anh nói rõ ràng cho em, có phải anh đã sắp đặt chuyện gì đó, còn muốn sắp xếp pháp nhân cho em đề về sau phạm tội kinh tế thì để em đi tù thay anh không? Em không biết luật nhưng chẳng nhẽ không đọc tiểu thuyết chắc?”

Sầm Sâm rất ủng hộ cô dùng đam mê làm cơ sở phát huy sở trường, nhưng tiền đề là không được cực nhọc quá, chỉ cần ngồi máy tính quá một giờ, trong nhà sẽ có người rút mạng của cô. Đến mức mà trong gần một tuần ra nước ngoài giao lưu học thuật, Sầm Sâm cũng dành thời gian để đi cùng cô.

Đầu bếp Trung Tây, thợ làm bánh ngọt, chuyên gia dinh dưỡng hai nhà đã sắp xếp đủ cả, chỉ cần cô muốn thì món gì cũng có, tươi ngon nóng hổi. Quý Minh Thư cũng không làm khách, hôm nay thì cải thảo luộc, ngày mai lại canh đậu văn tư*.

“Này, anh im lặng không nói gì có phải là bị nói trúng tim đen rồi không? Cái đồ tệ bạc này, con em còn chưa ra đời mà anh đã đặt bẫy cho em cả rồi!”

Quý Minh Thư vẫn giữ thái độ “tôi không nghe tôi không nghe, anh là đồ phụ bạc”: “Đàn ông đàn ang, anh cứ phải kí thỏa thuận thì mới mang lại cảm giác an toàn cho vợ mình được sao? Sao anh thiếu uy tín thế hả? Có người ba không đáng tin như vậy thì ngày tháng sau này của cô nhi quả phụ bọn em sẽ khổ cực đến thế nào đây!”

Sầm Sâm: “…”

Quý Minh Thư nghe vậy thì quay lại chọc tay lên ngực anh chất vấn: “Anh làm gì thế hả? Mới đó đã bắt đầu chuẩn bị bồi thường ngoại tình cho em rồi à? Sầm thị Sâm Sâm, anh có lương tâm không vậy? À tôi biết rồi, xem ra giấc mơ trước kia của tôi đều là thật, thật sự không ngờ sống hai mươi mấy cái xuân xanh rồi giờ lại được làm nhà tiên tri đấy.”

Đương nhiên anh biết Quý Minh Thư đang cố tình quấy nhiễu, nhưng đối với sự quấy nhiễu của Quý Minh Thư, sức phản kháng của anh có hơi yếu. Bởi vì anh từng nghĩ đến rất nhiều khả năng, chỉ không ngờ Quý Minh Thư lại không muốn cùng sở hữu tài sản với anh.

Hai người ngồi trên giường im lặng một lúc lâu, Quý Minh Thư đánh trống tinh thần, khí thế tăng lên, lúc này bình tĩnh lại, mặc dù vẫn chưa dám tin nhưng tưởng tượng đến việc Sầm Sâm bằng lòng làm vì mình đến mức này, lòng lại không kìm được nổi bong bóng hồng.

Nhà họ Sầm đâu chỉ là gia đình có nhà có xe bình thường, không phải nói quá chứ tài sản của Sầm Sâm mỗi phút mỗi giây đều có sự thay đổi, cụ thể là bao nhiêu có lẽ chính anh cũng khó mà đong đếm được.

Cô trộm nhìn Sầm Sâm, phát hiện hình như anh bị mình nói cho đờ người rồi, thế là không nhịn được chọc chọc anh, lí nhí giải thích: “Em hiểu ý anh, nhưng cho người khác cảm giác an toàn không phải làm như anh đâu.”

Thật ra cô chưa từng nghĩ muốn cô hiệu hóa thỏa thuận trước hôn nhân. Trước kia cô rất biết mình, cảm thấy hai người liên hôn, ăn nhậu chơi bời toàn là tiêu tiền của anh, mình chẳng kiếm được một đồng còn đòi hỏi chia đều tài sản thì cũng mặt dày quá.

Còn bây giờ thì cô thấy không cần thiết lắm, cô yêu Sầm Sâm, cũng tin tưởng Sầm Sâm, tin hai người có thể viên mãn đi hết cuộc đời, cho nên cô không cần thêm quyền sở hữu tài sản để tăng thêm sự đảm bảo cho bản thân.

Sầm Sâm đáp “ừ”.

Hơn nữa nếu đàn ông thật sự muốn thay lòng thì tiền bạc cũng không rằng buộc được, miễn cưỡng trói lại cũng chỉ có vỏ rỗng, chỉ là đơn phương cưỡng cầu, không ai vui vẻ.

Cùng lúc đó, chương trình phim tài liệu《Ấn tượng phố xưa》cũng kết thúc mỹ mãn trong thời điểm cuối năm này.

Nếu lỡ có một ngày như vậy thật, kia cũng là là do cô mù, đã cược thì phải chịu thua, nhận thua.

Mà trọng lượng của mười từ “tài sản sau kết hôn sẽ thành tài sản chung” này, có nghĩa là Quý Minh Thư chỉ cần hơi có ý đồ là có thể thay đổi toàn bộ nội bộ Kinh Kiến chỉ trong một chớp mắt, anh điên rồi à?

Quý Minh Thư nói với Sầm Sâm suy nghĩ của mình, đương nhiên Sầm Sâm cũng có lý do thoái thác của bản thân anh, hai người giằng co qua lại, không ai hoàn toàn thuyết phục được đối phương. Cuối cùng mỗi người lùi một bước, lại gọi luật sư làm lại hợp đồng, cổ phần mà Quý Minh Thư sở hữu giao cho Sầm Sâm toàn quyền xử lý.

Cứ vậy mà đã lại đến giao thừa.

Đương nhiên trên thực tế thì thỏa thuận trước hôn nhân đã vô hiệu lực, Quý Minh Thư hưởng chung hợp pháp mọi tài sản với Sầm Sâm.

Quan sát này nháy mắt đã bùng nổ!

“Em mong cả đời này đều luôn như vậy.”

Trừ chuyện này ra, Quý Minh Thư còn nhận được không ít quà tặng của trưởng bối, đa phần là trang sức, xe sang, đồ cổ, tranh chữ, những thứ đáng giá còn lại đại khái là thẻ mà ông cụ Sầm cho và hai khu vườn Sầm Viễn Triều tặng.

Đã sở hữu hợp pháp tài sản chung với Sầm Sâm thì những thứ trưởng bối cho kia, bao gồm cả khu vườn đứng tên cô đương nhiên cũng chỉ là tôm tép.

Giọng cô nhỏ dần, đến cuối cùng lại vẫn gồng để lên giọng ra lệnh, nghe thấy Sầm Sâm lại “ừ” một tiếng, cô mới như con mèo lười biếng cựa mình, ôm anh ngủ ngon lãnh.

Mẹ quý nhờ con lại càng vớ cẩn, mặc kệ là thằng cò con hay con vịt giời, sau này mà cô không vui, thì đứa nào cô cũng làm cho nó hối hận vì đã đầu thai đến cái bụng cao quý của mình.

Cô có thai, người lớn hai nhà Sầm Quý vô cùng quan tâm và để ý, nói chung là hoàn toàn gánh trọn câu đùa nổi tiếng trên mạng: “Nhà có ngôi hoàng đế phải thừa kế”.

Chớp mắt đã đến cuối năm, lại là một năm rét đậm.

Đến khi ấy cái bụng sáng loáng của Quý Minh Thư mới bắt đầu lộ rõ, bình thường mặc áo rộng thùng thình hoàn toàn không thấy gì cả.

Cô diện trang phục kín đáo đi tham gia lễ cắt băng khánh thành Quân Dật Nhã Tập với Sầm Sâm.

Cô chỉ coi đây là một sự kiện bình thường, không ngờ ngoài đời lại thật sự có fan couple vợ chồng bá tổng đến vì cô và Sầm Sâm.

Sau khi kết thúc sự kiện, fans đăng lên một đống ảnh “cơm chó” HD chất lượng cao của hai người họ, động hay tĩnh đều đủ cả, thật sự là vui tai vui mắt, không ngờ lại khiến một đám dân mạng vào hóng hớt bàn luận nhiệt tình.

“Không, anh phải mãi thích em.”

Anh không phải người hay bộc lộ cảm xúc, rất nhiều lời sẽ chỉ âm thầm đáp lại trong lòng ——

Bạn fan đã chụp ảnh của họ vô cùng kích động, còn đích thân ra trận, đăng bài kể chuyện trên diễn đàn.

【Aaaaa hôm nay tôi được gặp phu nhân và chủ tịch ngoài đời đó! Công ty tôi làm là đối tác của Quân Dật, được gửi thư mời, sau đó sếp bọn tôi có việc không đi được nên để tôi đi, tôi vui muốn quắn người luôn nè! Sầm tổng quá đẹp trai, phu nhân quá xinh, đúng là nhan sắc thần tiên mà! Bốn tấm đầu là ảnh gốc không chỉnh sửa nhé các chị em, hãy cảm nhận sắc đẹp bùng nổ này đi!】

Bên dưới có người bình luận:【Trong ảnh động kia thấy có mười mấy vệ sĩ áo đen, vụ này có tồn tại thật hả? Sao giống quay phim quá vậy chời?】

Chủ bài đăng nhiệt tình giải đáp:【Thật sự có nhiều vệ sĩ vậy đó! Sau khi cắt băng có tiệc chiêu đãi, hai người họ chỉ đến lộ mặt rồi đi luôn, sau đó tôi đi theo sau, cách khá xa, xung quanh họ là một đoàn vệ sĩ vây quanh luôn! Sốc vãi nồi! Bởi vì nhiều vệ sĩ quá nên tôi không chụp được! Nhưng mắt tôi có thể làm chúng, chủ tịch nắm tay phu nhân rất chặt nhé! Mau xem tấm thứ 6! Có thể miễn cưỡng trông thấy hai bàn tay! Aaaa đường này ngọt quá!!!】

HOÀN CHÍNH VĂN

Còn có hỏa nhãn kim tinh của “thám tử lừng danh”:【Hình như phu nhân đi giày đế bằng kìa? Mang thai hả? Mà trong áo phao cô ấy cũng mặc áo rất rộng.】

Lúc ấy cô rất mù mờ, vốn dĩ trong liên hôn gia tộc không có gì gọi là tài sản chung cả, có ai kết hôn mà không phải ký mấy chục bản thỏa thuận trước hôn nhân?

Con có đối tốt với Sầm Sâm hay không thì tạm thời chưa biết, nhưng sau đêm đó, rõ ràng Quý Minh Thư đã dịu dàng với Sầm Sâm hơn một chút xíu.

Quan sát này nháy mắt đã bùng nổ!

Ngoài mặt Sầm Sâm hay tạo ấn tượng là một người lạnh lùng, xa cách, ít nói, bình tĩnh. Về đến nhà ở cùng với Quý Minh Thư thì lại nói không hết chuyện, hai người dính lấy nhau nói mấy chuyện lông gà vỏ tỏi hình như cũng rất thú vị.

—— Vì thế trong trạng thái không hay biết gì, Quý Minh Thư mở Weibo chuẩn bị trả lời tin nhắn như mọi ngày lại bỗng nhiên nhận được câu hỏi về chuyện mang thai và cả lời chúc mừng.

Giấu thì không được, mà cũng chẳng có gì phải giấu, nghĩ rồi cô quyết định đăng bài lên Weibo, cảm ơn mọi người đã quan tâm và cũng thừa nhận đúng là mình đang mang thai, tiện thể quảng cáo một cách lộ liễu cho Quân Dật Nhã Tập.

Cô diện trang phục kín đáo đi tham gia lễ cắt băng khánh thành Quân Dật Nhã Tập với Sầm Sâm.

Bài quảng cáo này đã trực tiếp dẫn đến việc phòng suite mang concept tinh cầu B612 ở Quân Dật Nhã Tập đã được đặt trước đến tận ba tháng sau đó, đó cũng là vì website chính thức của Quân Dật Nhã Tập tạm thời chỉ cho đặt phòng trước trong vòng ba tháng trở lại, nếu không không biết còn kín lịch đến tháng nào nữa.

Mặc dù ban đầu cũng là vì fans ủng hộ, nhưng hình ảnh của phòng suite Tinh cầu B612 liên tục được tuồn ra, mọi người phát hiện thiết kế của phòng này thật sự rất đặc biệt, rất mới mẻ, cũng rất thích hợp ở chụp ảnh sống ảo.

Bài quảng cáo này đã trực tiếp dẫn đến việc phòng suite mang concept tinh cầu B612 ở Quân Dật Nhã Tập đã được đặt trước đến tận ba tháng sau đó, đó cũng là vì website chính thức của Quân Dật Nhã Tập tạm thời chỉ cho đặt phòng trước trong vòng ba tháng trở lại, nếu không không biết còn kín lịch đến tháng nào nữa.

Vì thế mà các cô gái khá giả, mấy cô hotgirl mạng ngày nào cũng túc trực trên website để canh me đặt phòng, chỉ để được chụp ảnh check in ở phòng Tinh cầu B612, cũng bởi vậy mà con đường thành khách sạn nổi tiếng trên mạng của Quân Dật Nhã Tập bắt đầu mở ra.

Cùng lúc đó, chương trình phim tài liệu《Ấn tượng phố xưa》cũng kết thúc mỹ mãn trong thời điểm cuối năm này.

Sau khi kết thúc sự kiện, fans đăng lên một đống ảnh “cơm chó” HD chất lượng cao của hai người họ, động hay tĩnh đều đủ cả, thật sự là vui tai vui mắt, không ngờ lại khiến một đám dân mạng vào hóng hớt bàn luận nhiệt tình.

Chính vào lúc danh tiếng của chương trình tăng lên, lượt theo dõi Weibo của Quý Minh Thư tăng mỗi ngày, cũng bởi vậy mà cô có được rất nhiều cơ hội phát triển hiếm có trong lĩnh vực thiết kế nội thất, ví dụ như được đề cử tham gia vài cuộc thi thiết kế có tiếng tăm trong ngành, còn được đề cử đến Châu Âu và Mỹ giao lưu trao đổi học thuật.

Sầm Sâm rất ủng hộ cô dùng đam mê làm cơ sở phát huy sở trường, nhưng tiền đề là không được cực nhọc quá, chỉ cần ngồi máy tính quá một giờ, trong nhà sẽ có người rút mạng của cô. Đến mức mà trong gần một tuần ra nước ngoài giao lưu học thuật, Sầm Sâm cũng dành thời gian để đi cùng cô.

Hơn nữa nếu đàn ông thật sự muốn thay lòng thì tiền bạc cũng không rằng buộc được, miễn cưỡng trói lại cũng chỉ có vỏ rỗng, chỉ là đơn phương cưỡng cầu, không ai vui vẻ.

“Sầm thị Sâm Sâm, ngày này năm ngoái anh tỏ tình với em đó, anh nhớ không.”

Cứ vậy mà đã lại đến giao thừa.

Giao thừa năm nay, Sầm Sâm và Quý Minh Thư chỉ ăn cơm trưa và chiều ở hai nhà Sầm, Quý, rồi sau đó trở về khu Minh Thủy đón giao thừa.

Ban đêm ở khu Minh Thủy sáng trưng như một ngôi nhà kính tuyệt đẹp, bên ngoài còn có tuyết rơi.

Quý Minh Thư ngồi tựa vào lòng Sầm Sâm, hai người vừa xem tiệc liên hoan mừng Tết Âm lịch, vừa câu được câu không tán dóc, trêu đùa.

Ngoài mặt Sầm Sâm hay tạo ấn tượng là một người lạnh lùng, xa cách, ít nói, bình tĩnh. Về đến nhà ở cùng với Quý Minh Thư thì lại nói không hết chuyện, hai người dính lấy nhau nói mấy chuyện lông gà vỏ tỏi hình như cũng rất thú vị.

(*) Một câu truyện cười nổi tiếng bên Trung Quốc.

Món nào ăn buổi tối không tốt, món nào nhiều muối, sinh con xong thì bỏ nó lại rồi hai vợ chồng đi du lịch ở đâu, nói chuyện trong bảy cô tám bác của họ ai là người phiền nhất, chẳng lẽ không biết ông nội của Tiểu Minh sống được đến một trăm tuổi là vì không lo chuyện bao đồng* hay sao, vân vân mây mây.

(*) Một câu truyện cười nổi tiếng bên Trung Quốc.

Những điều nhỏ nhặt ấm áp.

Sau khi mang thai thì Quý Minh Thư rất ham ngủ, lúc mười một giờ hơn, cô bắt đầu không chịu được nữa, mí mắt trĩu xuống, miệng thì vẫn còn lẩm bẩm.

“Sầm thị Sâm Sâm, ngày này năm ngoái anh tỏ tình với em đó, anh nhớ không.”

Quý Minh Thư thành công vượt qua thời gian giấu thai an toàn trong phim cung, bạn bè thân thích gần xa hầu như đều đã biết tin vui cô mang thai.

“Lúc đấy em thực sự rất vui.”

Sầm Sâm đáp “ừ”.

Không biết chuyện này lại bị ai nhiều chuyện truyền đi, người trong ai cũng nói Quý Minh Thư tốt số, đúng là mang thai người thừa kế có khác, quan trọng đây mới chỉ là mang thai thôi, đến lúc sinh ra chẳng phải còn ghê gớm hơn à? Giờ thì được mở mang tầm mắt cái gì gọi là mẹ quý nhờ con rồi.

“Thật ra một năm qua em đều rất vui.”

“Em mong cả đời này đều luôn như vậy.”

“Anh sẽ mãi thích em chứ.”

“Không, anh phải mãi thích em.”

Giọng cô nhỏ dần, đến cuối cùng lại vẫn gồng để lên giọng ra lệnh, nghe thấy Sầm Sâm lại “ừ” một tiếng, cô mới như con mèo lười biếng cựa mình, ôm anh ngủ ngon lãnh.

Sầm Sâm vẫn luôn cúi nhìn, ánh mắt nhìn cô dịu dàng đến lạ.

Anh không phải người hay bộc lộ cảm xúc, rất nhiều lời sẽ chỉ âm thầm đáp lại trong lòng ——

Thật ra trong một năm qua, anh cũng rất vui.

Anh cũng mong cả đời này sẽ luôn như vậy.

Anh sẽ mãi thích em, chỉ mình em.

Chớp mắt đã đến cuối năm, lại là một năm rét đậm.

12 giờ đêm, pháo hoa mừng năm mới thắp sáng cả bầu không, rực rỡ bừng sáng như ban ngày.

Sau khi mang thai thì Quý Minh Thư rất ham ngủ, lúc mười một giờ hơn, cô bắt đầu không chịu được nữa, mí mắt trĩu xuống, miệng thì vẫn còn lẩm bẩm.

Quý Minh Thư bị đánh thức, cô chau mày, trong lúc mơ màng màng vẫn ý thức được giờ là lúc chuyển giao giữa năm cũ và năm mới, theo bản năng cô vươn người ôm cổ Sầm Sâm, ghé sát lại nói bên tai anh: “Chúc mừng năm mới, ừm… Em yêu anh.”

Sầm Sâm đặt một nụ hôn bên tai cô, giọng nói trầm khàn: “Chúc mừng năm mới, anh cũng yêu em.”

Sầm Sâm: “…”

—— Thật may mắn làm sao, cả đời này của anh, có thể làm bề tôi trung thành của em.

12 giờ đêm, pháo hoa mừng năm mới thắp sáng cả bầu không, rực rỡ bừng sáng như ban ngày.Quý Minh Thư nghe thế thì ngây ra như phỗng.Ban đêm ở khu Minh Thủy sáng trưng như một ngôi nhà kính tuyệt đẹp, bên ngoài còn có tuyết rơi.HOÀN CHÍNH VĂN


Món canh đậu văn tư:

52bcb8f73d214029a1a2c6d3d1748371_640w_480h

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN