Bên em là điều tuyệt vời nhất.
Chương 8: Co bạn thời đại học....
” Dạ Alo, tôi đã đến nơi, không biết phải giao bánh ở đâu..” Lương duyệt Nhất rút điện thoại cho khách hàng..
” …Làm phiền cô giao đến phòng 506 dùm tôi..”
” Phiền cô có thể…”
“… tút tút….” Không đợi Lương Duyệt Nhất nói tiếp đầu bên dây kia đã cúp máy…
Hừm!! Thật bất lịch sự… Cô nhịn… ai bảo cô tự chuốc lấy, ..dù sao khách hàng luôn là thượng đế mà…
” Xin hỏi , lô 506 nằm ở đâu a..” Lương Duyệt Nhất đang loay hoay, không biết mình giao bánh ở đâu, thì may quá, … gặp được nhân viên quán..
” Mời cô đi theo lối này, đi lên, đi thẳng , rẻ phải là phòng 506..”
… Đi theo sự chỉ dẫn của nhân viên, Lương Duyệt Nhất tìm được phòng 506… Khác với bên ngoài ồn ào, khung nhạc sập sình… bên trong phòng này thì yên tĩnh hơn…. khung cảnh trước mắt cô là có mấy người đàn ông đang ngồi quay quanh bên bàn uống rượu, có vài người thì chơi bài, còn một vài người đang hát hò.. xung quanh họ đều là các cô nàng xinh đẹp, ăn mặc nhìn rất quyến rũ…. Nhìn bọn họ ăn mặt rất bình thường, nhưng dáng vẻ ung dung tự tại, Lương Duyệt Nhất biết họ không là người bình thường…
Lương Duyệt Nhất đang định hỏi xem ai là khách hàng đặt bánh… Thì đã có một người đàn ông đã đến bên cạnh nói:
” Ôi… Em gái xinh đẹp này của ai đến thế kia, mau ra nhận họ hàng…”
Nghe thấy giọng nói của người đàn ông , tất cả người ngồi bên trong tập trung vào cô… ánh mắt hào hứng nhìn cô …
Lương Duyệt Nhất thấy tất cả ánh mắt đều tập trung vào mình thì nói:
” Xin hỏi ai là cô Triệu… Tôi đến giao bánh …”
” Ồ hóa ra là nhân viên giao bánh.. cứ tưởng em gái xinh đẹp của ai cơ chứ….” Người đàn ông nói, Đồng loạt người bên trong ồ lên nói… sau đó lại tiếp tục hát hò, đùa giỡn… Nhìn thấy cảnh tượng không ai quan tâm đến vấn đề giao bánh của cô… Lương duyệt Nhất thầm nghĩ ” Coi tôi như không khí à… Ai là cô Triệu mau ra đây kí dùm tôi đi… Aaaaaa Thật muốn đi nhanh khỏi chỗ này..”
Lương Duyệt Nhất đang định đi ra, thì đột nhiên có người đẩy cửa vào… là một cô gái, ăn mặc rất gợi cảm… trang điểm rất xinh đẹp……. Nhưng nhìn có hơi quen mắt… Cô nàng lướt qua Lương Duyệt Nhất đi đến bàn…
” A… Triệu Đình… cô lại đây rồi, cô đặt bánh phải không? Mau kí nhận đi, người ta chờ nãy giờ đấy…”
Lương Duyệt Nhất nghe thấy tên, .. Thì ra là họ Triệu… Triệu Đình…Chắc đây là khách hàng Triệu đặt bánh rồi, cô đi nhanh đến bàn, mỉm cười nói:
” Cô là cô Triệu.. tôi đến giao bánh, phiền cô ký tên vào đây và thanh toán…”
” A… cô đến rồi, thật ngại quá … lúc nãy tôi có công việc nên không xuống lấy bánh được… Đây tiền thanh toán .. không biết bao nhiêu nhỉ?” Cô nàng họ Triệu.. loay hoay tìm ví của mình..
” Của cô hết 500 nghìn..”
Cô nàng Triệu lấy tiền đưa cho Lương Duyệt Nhất, ngước lên trông thấy người quen…” Duyệt Nhất? Duyệt Nhất phải không? Tớ là Sơ Ly đây…” Giọng nói yểu điệu, quen thuộc khiến cô chú ý . Quả nhiên là cô bạn thời đại học – Sơ Ly..
” Cái con này, lâu rồi không gặp cậu… cũng không thèm liên lạc … Tớ còn tưởng cậu bốc hơi rồi đấy!” Triệu Đình trách móc yêu cô bạn của mình… ” Đã lâu không gặp, gặp được rồi , ngồi đây, ngồi đây chơi với tớ một chút…” Nói rồi, không đợi phản ứng của Lương Duyệt Nhất có đồng ý hay không, cô nàng kéo cô ngồi xuống…
” A thì ra là người quen của em Triệu.. còn tưởng nhân viên giao bánh…” Người đàn ông lúc nãy, trêu ghẹo đến bên chỗ ngồi của cô .” Em gái, em tên gì…?” Người đàn ông hỏi cô…
” Tránh ra một bên, cô ấy không phải hạng người anh có thể trêu ghẹo được đâu?.. Về với cô em tóc vàng của anh đi… không ả ta lại sang trách móc …” Triệu Đình liếc xéo người đàn ông trước mắt nói..
Người đàn ông như tỏ ra không có chuyện gì nói với Triệu Đình…” Không sao, cô ta thì nói gì cơ chứ…”
” Đi đi, qua thế giới của anh chơi đi, không tôi nói với Lệ Vinh cho anh biết tay…” Triệu Đình nhất quyết đẩy anh ta về phía bàn…
” Được thôi…” Người đàn ông tỏ vẻ bất mãn, đi về bàn ngồi..
…….
” Kệ hắn ta… Cậu nói xem, cậu đã biến đi đâu thế hả. .. Đột nhiên nghỉ học.. rồi cắt đứt liên lạc với mọi người.. kể tình hình cậu cho tớ xem nào… Dạo này sống tốt chứ… Cô nàng Khưu …Tĩnh như thế nào ? Cô nàng Triệu Đình hào hứng nói chuyện… Lương Duyệt Nhất nhìn cô bạn Triệu Đình, cô nàng có vẻ say rồi, khuôn mặt đỏ hồng, … Nhớ thời đại học, cô nàng này đã làm xôn xao cả khoa , vì ngoại hình rạng rỡ… hai người họ chỉ biết nhau sơ sơ, chưa tiếp xúc nhiều.. cho đến khi trong một khóa huấn luyện quốc phòng, Triệu Đình bị trật chân, cô giúp cô ấy đưa đến phòng y tế… nếu không bây giờ có gặp nhau ngoài đường cũng chỉ cười xã giao… Sơ Ly à không Triệu Đình hôm nay trông có vẻ khác xưa, xinh đẹp thì không bàn, cô giờ rất quyến rũ, và mạnh dạng hơn trước rất nhiều… Lương Duyệt Nhất thầm đánh giá bạn…” Cho mình số điện thoại của cậu đi nào? Biết đâu được hôm nào mình rủ cậu đi chơi…”
” Để mình kiếm điện thoại…” Triệu Đình tìm điện thoại của mình… ” Ở đâu rồi kìa…” Cùng lúc đó chuông điện thoại reo…” A đây rồi, chờ mình một lát… mình nghe điện thoại.. Alo…” Nói rồi Triệu Đình ra dấu đợi với cô…
” Em đang ở phòng 506… Các bạn anh đã đến đông đủ hết rồi… sao nhận vật chính anh còn chưa xuất hiện…”
“………..”
” À .. anh đang lên đấy à… Còn có Giang Thiếu nữa ư…. Anh đúng là tốt số đấy, còn mời được sếp lớn đến dự tiệc… Được rồi anh mau lên nhanh đi… em sẽ giới thiệu cho anh một bất ngờ…” Nói rồi Triệu Đình cúp điện thoại… rót 2 ly rượu , đưa cho cô một ly…
” Duyệt Nhất.. nào .. uống với tớ một ly.. coi như chúc mừng ngày hội tụ của chúng ta….”
Lương Duyệt Nhất xua tay từ chối…” Sơ Ly à không Đình Đình… cậu biết tớ không thể uống rượu mà… “
” Tớ quên mất… để tớ kêu phục vụ mang cho cậu ly nước trái cây..”
” Không sao… tớ ngồi chơi với cậu một lát… rồi còn phải về quán nữa..” Lương duyệt nhất nói..
” Sao lại thế được, đã gặp nhau.. ít nhất cậu cũng chơi với tớ lâu một chút.. để tớ đi gọi nước cho cậu…” rồi cô nàng lảo đảo đi ra mở cửa… vì thấy bạn đi chệnh choạng sắp nữa vấp ngã, Lương duyệt Nhất đưa tay đỡ bạn..” Được rồi, tớ đi cùng với cậu….”
” Mọi người cứ vui chơi đi… Lệ Vinh anh ấy sắp đến rồi… Hức… tôi đi cùng bạn tôi ra đây một tý.. Lát nữa quay lại…” Cô nàng đột nhiên đứng lại, xoay người nói với đám người trong phòng… Đám người nghe cô nói, gật đầu rồi quay lại thú vui của họ…
Lương Duyệt Nhất , dìu bạn lảo đảo ra đến cửa… Vừa tính mở cửa… Thì cánh cửa đã được một người bên ngoài đẩy vào…
Xuất hiện, chắn trước tầm mắt của cô là một người đàn ông, bề ngoài nhìn có vẻ khá thư sinh, dáng vóc ngoại hình cũng không tệ..
” Anh đến rồi đó à… Giang thiếu đâu rồi…” Triệu Đình lảo đảo, rời khỏi tay cô, đến bên cạnh người đó…
” Em lại uống say mèm rồi à.. Giang Thiếu cậu ấy đang nghe điện thoại lát nửa vào sau…” Người đàn ông đưa tay ra đỡ cô ấy..” Mà đây là…” Ánh mắt anh ta, tò mò nhìn Lương Duyệt Nhất…
” Bạn rất thân thời đại học của em… Lương Duyệt Nhất… thấy sao nào… cô ấy từng là mỹ nữ khoa bọn em đấy nhaaa… “.. Triệu Đình ngã ngớn nhìn anh ta , rồi quay sang nói với cô..” Lệ Vinh, ông chủ cũng là bạn trai mình…”
” Đây là bất ngờ em nói đến..”
” Đúng vậy, không bất ngờ sao..”
Anh chàng không nói, chỉ đưa tay đỡ Triệu Đình đứng cho thẳng người… rồi anh, mỉm cười nói:
” Chào cô…’
” Chào anh..” Lương duyệt nhất lịch sự đáp lại..
” Aaaa .. Giang Thiếu anh đến trễ… lát nửa phải phạt 3 ly mới được…”
” Thứ lỗi đến trễ… tại có công việc đột xuất… cần nghe điện thoại…” Giọng nói người đàn ông tên Giang kia vô cùng quen thuộc..
Xuất hiện tầm mắt của cô… sau lưng bạn trai Triệu Đình… là một người đàn ông … vô cùng vô cùng quen biết… Không ai khác, Giang Trạch Thần…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!