Bên Em Tháng Đổi Năm Dời - Chương 10: Chương 10
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
51


Bên Em Tháng Đổi Năm Dời


Chương 10: Chương 10


Tác giả: Thời Tinh Thảo
Editor::Lemon
Hai người không tiếng động nhìn nhau, “Oanh” một tiếng, mặt Thẩm Mộ Xuy cũng đỏ lên.

Nháy mắt không khí trên cầu thang giống như ngưng lại.

Đúng lúc này phía trên truyền đến giọng nói mang theo ý cười: “Du Tùy, cậu còn muốn chặn con gái người ta trên cầu thang bao lâu nữa?”
Du Tùy đứng thẳng dậy, lạnh lùng nhìn Tưởng Chu đang đứng trên hành lang.

Tưởng Chu nhún vai, khóe môi mang ý cười nhìn Thẩm Mộ Xuy: “Tiểu công chúa, tôi có quấy rầy hai người không?”
Nói xong, hắn bổ sung một câu: “Cố Thư đang tìm em.”
Thẩm Mộ Xuy thở ra một hơi, trong lòng miễn bàn có bao nhiêu biết ơn Tưởng Chu.

Cô vội vàng lắc đầu: “Không quấy rầy không quấy rầy.”
Cô nhân cơ hội khom lưng chui qua tay anh, bước nhanh lên lầu.

Du Tùy nhìn bóng dáng chạy trối chết kia nhướng mày, lúc này mới đi theo lên lầu.

Tưởng Chu còn đứng bên ngoài, lúc Du Tùy đi ngang qua thì “Xuy” một tiếng: “Cậu đúng là không phải người.”
Du Tùy nâng mắt, lạnh lùng liếc hắn một cái, ngữ điệu lãnh đạm, khẳng định hỏi ngược lại: “Cậu thì phải?”
Tưởng Chu bị trừng liền có chút chột dạ, theo bản năng sờ sờ mũi: “…… Tôi không phải.

Du Tùy nhếch môi, để lại cho hắn một ánh mắt tự mình hiểu, mặt vô biểu tình vào phòng bao.

Đêm đó sau khi về đến nhà, Thẩm Mộ Xuy vẫn luôn ngồi trước gương.

Cô sờ sờ vành tai mình, lẩm bẩm: “Xúc cảm……khá tốt.”
Nhưng mà ——sao tai của cô lại không biết cố gắng mà đỏ như vậy!!
Cũng không biết Du Tùy nghĩ gì nữa.

Nếu lúc ấy Tưởng Chu không lên tiếng quấy rối, Du Tùy sẽ làm gì?
Thẩm Mộ Xuy nghĩ nghĩ liền đem bản thân nấu thành tôm luộc.

Đến cuối cùng, Thẩm Mộ Xuy nằm trên giường niệm thanh tâm chú, niệm thật lâu những suy nghĩ lung tung rối loạn trong đầu mới tiêu tán đi.

Thẩm Mộ Xuy thở dài một hơi, vừa định ngủ thì di động đặt trên tủ đầu giường rung lên, cô cầm lên xem.

Là một người bạn cùng ban nhạc lúc trước nhắn tin tới, cũng kéo đàn cello giống cô, hai người còn là bạn cùng phòng.

Lục Tâm Nghi: 【 Mộ Mộ, cậu năm nay không đi theo ban nhạc luân diễn sao? Có dự tính khác hả? 】
Thẩm Mộ Xuy ngẩn ra, tin tức truyền nhanh như vậy làm cô có chút ngoài ý muốn, cô nửa nằm cúi đầu trả lời: 【…… Đúng vậy, năm nay không muốn theo ban nhạc luân diễn lâu như vậy, không có dự tính gì đặc biệt, chỉ muốn nghỉ ngơi một khoảng thời gian.


Lục Tâm Nghi: 【có thể nghe điện thoại không? 】
Thẩm Mộ Xuy: 【 có thể.


Một lát sau Lục Tâm Nghi gọi điện thoại tới.

“Alo.”
Thẩm Mộ Xuy bật cười, khóe môi cong cong: “Tiểu Tâm Tâm, gần đây thế nào?”
Lục Tâm Nghi “Hừ” một tiếng: “Đứng đắn chút đi, tớ gọi tới không phải để nói mấy câu xã giao, sao cậu không tham gia luân diễn năm nay?”
Lục Tâm Nghi cùng cô đều là người Trung Quốc, lúc hai người ở nước ngoài du học chỉ hận gặp nhau quá trễ, thường xuyên hẹn cùng nhau đi ăn cơm dạo phố.

Lục Tâm Nghi ở nước ngoài mới vừa kết thúc buổi biễu diễn liền nghe tin ban nhạc nổi tiếng thường cùng Thẩm Mộ Xuy hợp tác nói Thẩm Mộ Xuy năm nay không tham gia luân diễn, mà là một tuyển thủ đàn cello khác thay thế.

Lục Tâm Nghi quả thực là khó có thể tin, không chỉ cô ấy mà mấy người bạn khác cũng đều khiếp sợ không thôi.

Không phải chứ?
Thẩm Mộ Xuy thích đàn cello như vậy, yêu âm nhạc như vậy ——cơ hội luân diễn tốt như vậy sao có thể bỏ qua.

Thẩm Mộ Xuy cười, nhẹ giọng giải thích với bạn tốt: “Không có nguyên nhân gì đặc biệt, chỉ là năm nay muốn ở trong nước.”
“Vậy cậu không sợ cơ hội bị người khác đoạt đi sao?”
Cô ấy đè nặng giọng nói: “Tớ nghe nói ——đối thủ của cậu hẳn là có thể ngồi lên đó.”
Nghe vậy Thẩm Mộ Xuy bị sặc.

Cô ho hai tiếng, kinh ngạc hỏi: “Kỹ thuật đàn của cô ta tiến bộ?”
Lục Tâm Nghi: “…… Không có, cho nên tớ mới gọi điện cho cậu đây, chỉ dựa vào trình độ đàn cello của cô ta cũng có thể ngồi lên vị trí thủ tịch, cậu không sợ sang năm cậu muốn tham gia luân diễn sẽ không còn vị trí sao?”
Nghe đến đó Thẩm Mộ Xuy cuối cùng cũng hiểu ý của Lục Tâm Nghi.

Cô trầm tư vài giây, nghiêm túc nói: “Không sợ.” Cô từ trên giường bò dậy, đứng ở ban công nhìn ra bên ngoài, ánh trăng ngoài kia sáng ngời.

Thẩm Mộ Xuy nhìn mặt trăng, trong mắt tràn đầy tự tin: “Nếu thật sự bị đoạt mất tớ sẽ tìm một ban nhạc càng tốt hơn.”
Lục Tâm Nghi: “……”
Nói rất có lý.

Người khác không quá có hy vọng, nhưng Thẩm Mộ Xuy, cô ấy hoàn toàn tin tưởng có thể làm được.

“Vậy cậu cố lên! Năm nay phải nghỉ ngơi thật tốt.”
“Được, cậu cũng thế, tớ sắp tới hẳn là có tham gia một tiết mục, đến lúc đó nói cho cậu, nhớ xem nha!”
“Được.”
Cúp điện thoại, Thẩm Mộ Xuy suy tư một lát nhắn tin cho Lý Lộ.

Cô thật ra không sợ cái gì cướp đi không cướp đi, nhưng cũng không muốn nghe những lời đồn không cần thiết.

*
Hôm sau Thẩm Mộ Xuy khó có khi trở về nhà một chuyến.

Từ nhỏ đến lớn, Chu Túy Túy đối với cô đều là thái độ nuôi thả, sẽ không quá mức nghiêm khắc, liền buông tay để cô tự trưởng thành, đi làm việc mình thích.

Còn ba cô tuy rằng không nỡ, nhưng chỉ cần là chuyện cô muốn làm nhất định ông sẽ ủng hộ.

Cô vô cùng may mắn khi có cha mẹ yêu thương cô nhất, còn có ——một em trai cuồng chị gái.

Nghĩ đến đây môi Thẩm Mộ Xuy liền cong lên.

“Chị! Chị cười cái gì đó?”
Thẩm Mộ Xuy hoàn hồn, nhìn Thẩm Tinh Châu: “Không có cười cái gì đâu, vừa mới đọc được một câu chuyện cười.”
Cô ghé mắt nhìn vào điện thoại Thẩm Tinh Châu, ghét bỏ nói: “Sao còn chơi trò này?”
Thẩm Tinh Châu liếc nhìn cô: “Còn chưa có chơi đủ đâu.”
“Chậc.” Thẩm Mộ Xuy ghét bỏ nói: “Ấu trĩ.”
Thẩm Tinh Châu: “……”
Chị cậu khó có khi trở về nhà một lần, vẫn là không nên so đo thì hơn.

Hai chị em ở bên ngoài nói chuyện, Chu Túy Túy cùng Thẩm Nam ở phòng bếp bận rộn, trong nhà vô cùng náo nhiệt, so với ngày thường tăng thêm không ít không khí.

Không tới một hồi, Chu Túy Túy liền bưng trái cây đi ra.

Người đã gần 50 vẫn vô cùng xinh đẹp, dáng người vẫn thướt tha như cũ, Thẩm Mộ Xuy mỗi lần nhìn đến mẹ cô đều tỏ vẻ bội phục.

Hai mẹ con đi ra ngoài, người ngoài đều không nghĩ rằng bà là mẹ cô.

Nghĩ tới đây Thẩm Mộ Xuy thở dài.

“Thở dài cái gì?” Chu Túy Túy liếc nhìn cô: “Về lâu như vậy cũng không trở về nhà thăm ba con, biết ông ấy nhớ con lắm không.”
Thẩm Mộ Xuy: “Ba nào nhớ con, nhớ mà không gọi điện thoại cho con.”
Thẩm Nam từ phòng bếp ra tới, duỗi tay gõ đầu cô, cười nói: “Không có lương tâm.”
Thẩm Mộ Xuy cười, ôm cánh tay ông làm nũng: “Nào không lương tâm, trong lòng con đều là ba mẹ.”
Thẩm Tinh Châu chớp chớp mắt: “Không có em sao?”
“Đi sang một bên đi.” Thẩm Mộ Xuy liếc mắt nhìn cậu: “Đừng tới quấy rầy thế giới ba người chị và ba mẹ.”

Thẩm Tinh Châu: “……”
Ba mẹ cùng chị gái là chân ái, cậu chỉ là ngoài ý muốn.

Chu Túy Túy gõ đầu con gái: “Ăn chút trái cây, đợi lát nữa ăn cơm.”
“Vâng ạ.”
Thẩm Nam lại đi phòng bếp, hai mẹ con ở bên ngoài nói chuyện phiếm.

Chu Túy Túy nhìn cô từ trên xuống dưới, thấp giọng nói: “Gầy.”
“Có sao?” Thẩm Mộ Xuy cúi đầu nhìn mình: “Con còn cho rằng béo lên đấy.”
Cô cười tủm tỉm nhìn Chu Túy Túy: “Mẹ, con nói chuyện này với mẹ.”
“Luân diễn?”
Thẩm Mộ Xuy: “…… Ờm, Lộ tỷ nói cho mẹ rồi ạ?”
Chu Túy Túy thần sắc nhàn nhạt, không biểu hiện ra cảm xúc gì đặc biệt: “Nói rồi.”
Nhìn Chu Túy Túy như vậy, trong lòng Thẩm Mộ Xuy đột nhiên có chút bất an.

Mẹ cô ——không phải là biết chuyện Du Tùy chứ, nhưng không quá có khả năng, từ khi một nhà Du Tùy dọn đi Chu Túy Túy cũng chưa gặp lại họ, sau lại là Thẩm Mộ Xuy cùng Du Tùy gặp nhau mới bắt đầu liên lạc lại.

Mà Lý Lộ bên kia, Thẩm Mộ Xuy cũng dặn dò qua đừng nói cho mẹ cô biết.

Cô trầm mặc vài giây, gãi gãi đầu nói: “Mẹ, mẹ còn nhớ anh trai ở đối diện nhà chúng ta lúc con còn nhỏ không?”
Chu Túy Túy ghim một miếng táo, thong thả ung dung ăn: “Anh trai nào?”
Thẩm Mộ Xuy: “……”
“Chính là anh trai nhà đối diện, khi còn nhỏ luôn chăm sóc con.”
Nghe vậy Chu Túy Túy nghĩ nghĩ, mắt đào hoa tràn ra ý cười, nghiêm túc nói: “Lúc con còn nhỏ có nhiều anh trai như vậy sao mẹ nhớ hết?”
“……”
Thẩm Mộ Xuy vừa định phản bác nói ——khi con còn nhỏ nào có rất nhiều anh trai, nhưng nhìn sắc mặt Chu Túy Túy cô đột nhiên không dám lắm miệng.

Cô mơ hồ cảm nhận được ——mẹ cô giống như là đang tức giận.

Thẩm Tinh Châu làm em trai “Ngốc bạch ngọt”, giờ phút này cũng rất có ánh mắt ho một tiếng nói: “Chị, chị không đi luân diễn vậy có phải mỗi ngày đều có thể ở nhà sao?”
“Không thể.”
Thẩm Mộ Xuy liếc xéo cậu: “Chị còn công việc của mình.”
“Ồ.”
“Đúng rồi, sắp tới chị có thu một tiết mục, đến lúc đó em cùng bạn học nếu cảm thấy hứng thú có thể đi xem.”
“Tiết mục gì.”
……
Hai chị em ở bên cạnh cải cọ, Chu Túy Túy nhìn con gái bảo bối của mình một lát mới đi tìm chồng.

*
Ăn cơm xong Thẩm Mộ Xuy dùng “Lời ngon tiếng ngọt” dỗ Thẩm Nam cùng Chu Túy Túy một hồi, lúc này mới nhanh nhẹn lên lầu ngủ.

Vài ngày liên tiếp Thẩm Mộ Xuy đều ở nhà làm tiểu công chúa, duy nhất có điểm bất đồng chính là ——cô không dám nhắc tới Du Tùy trước mặt Chu Túy Túy.

————
Nửa tháng sau, chương trình tìm kiếm tài năng mọi người mong chờ nhất 《 tiếng ca hay nhất 》Weibo chính chủ bắt đầu tuyên truyền.

Chương trình《tiếng ca hay nhất 》V: mùa hè năm nay tiếng ca hay nhất đang ở nơi nào!!
Mùa hè này, tiếng ca hay nhất đồng hành cùng bạn, để bạn cùng chúng tôi tiến vào thế giới mỹ diệu của đồng thoại! Cùng nhau nghe âm thanh của tự nhiên, cùng nhau tìm kiếm, tiếng ca hay nhất chính là bạn.

Weibo vừa đăng fans sôi nổi bình luận phía dưới:
【 a a a a a rốt cuộc sắp tới rồi!! Chờ rất lâu rất lâu nha!! 】
【Trời ạ, có bao nhiêu giám khảo thế, có tin nóng nói Du Tùy sẽ tham gia, có thật hay không? 】
【 thật sự có Tùy Thần của tôi sao a a a a a tôi đây sẽ canh TV! 】
【 nhanh nhanh công bố ban giám khảo đi! 】
Như mọi người dự liệu, nửa giờ sau, chương trình lại lần nữa đăng Weibo.

Chương trình《tiếng ca hay nhất》V: Hoan nghênh năm vị giám khảo——@ Mạnh Đình @ Thịnh Ú[email protected] Thẩm Mộ Xuy @ Du Tùy @ Lương Tĩnh Tĩnh, mùa hè này chúng ta cùng năm vị giám khảo cùng tham gia bữa tiệc âm nhạc!!
Phía dưới là ảnh chụp, cư dân mạng liền oanh tạc.

Thậm chí còn leo lên vị trí đầu hot search.

【 nhìn ảnh chụp này đi, mùa hè năm nay tôi chỉ muốn cùng ca ca trải qua!! 】
【 a a a a a nhan sắc này của Tùy Thần nhìn cả đời cũng không chán!! 】
【 chờ một chút—— các người không có phát hiện trọng điểm sao?? Vị trí giữa không phải Tùy Thần? Là Thẩm Mộ Xuy kia?? 】
【 tiểu tỷ tỷ giá trị nhan sắc cũng quá cao đi!! Quá đẹp!!! 】
【Mặt Tùy Thần tôi có thể cắn cả đời! 】
【 Thẩm Mộ Xuy là ai?? Vì sao có thể đánh bại ca ca nằm ở vị trí giữa?? Tổ tiết mục không giải thích gì sao?? 】
……
Fans nghị luận sôi nổi, đều không hiểu tổ tiết mục sao lại làm thế.

Dựa vào cái gì chứ.

Thẩm Mộ Xuy rất nổi tiếng sao? Cô ta rốt cuộc có lai lịch gì??! Dựa vào cái gì đè lên ca ca bá chiếm vị trí giữa??
Trong lúc nhất thời fans điên rồi.

Trong lúc fans đang điên cuồng muốn đòi lại công bằng cho idol nhà mình, idol bọn họ nâng trong lòng bàn tay làm một thao tác.

Weibo Du đại ảnh đế ——chỉ chú ý vài người, đột nhiên theo dõi tăng thêm một người.

Fans nghe thấy được tin tức bát quái, vừa click mở danh sách liền đứng hình tại chỗ.

Bạn tốt như Thịnh Úc, Tưởng Chu anh đều không chú ý, lúc này lại —— chú ý Thẩm Mộ Xuy?!
Càng làm người tức giận chính là, Thẩm Mộ Xuy không có theo dõi lại!!
Một phút không có.

Hai phút không có.

Một tiếng sau vẫn không có.

Mười hai giờ sau vẫn là không có.

……
Ngày kế, các fan nổi giận!!
Ca ca chúng tôi hiếm khi mới theo dõi một người, vì sao cô còn không theo dõi lại hả?!!.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN