[BHTT][Mau Xuyên]Ai nợ ta một lời hứa nguyện - CHƯƠNG 5 : GIẢI TRÍ THẾ GIỚI (3)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
205


[BHTT][Mau Xuyên]Ai nợ ta một lời hứa nguyện


CHƯƠNG 5 : GIẢI TRÍ THẾ GIỚI (3)


Nửa năm sau, Tinh Vận tập đoàn công nhân đều biết đến, phó tổng mới của công ty – Như Nhiên tiểu thư tuy tuổi còn trẻ lại cuồng công tác, tích cực học hỏi, hiện tại cũng dần có uy tín cùng tiếng nói nhất định trong công ty. Ánh mắt nhìn người cũng rất độc, chỉ cần nàng nhìn trúng liền tạo ra được hướng phát triển thích hợp hiện giờ hai tiểu hồng nhân đang cực nổi trong giới giải trí đều xuất từ Tinh Vận tập đoàn. Đồng thời vị kia Ly Nguyệt bí thư của phó tổng cũng là cái khó chơi người, trong công ty không có người dám trêu chọc nàng. Nghe nói Như phó tổng chính là hướng người này học tập không ít kinh nghiệm, có không ít người thường nghe thấy nàng cho Như phó tổng học một đống tư liệu, quan trọng hơn phó tổng bọn họ không hề phản kháng. Ngoài ra Ly bí thư vũ lực giá trị bạo biểu kia, ha hả, ngươi thấy một nữ nhân đi vào phòng luyện tập cổ võ sau đó lấy một chọi hết một đám người cường tráng nhưng vẫn thoải mái nhẹ nhàng đi ra chưa, nghe nói đám kia người bị tấu đến nằm viện. Ngươi hỏi vì sao không ai lên tiếng chỉ trích nàng ? Nhóm người này làm không biết bao công nhân ăn khổ, thường ngày động tay động chân với một ít nữ tính trong công ty chẳng qua nữ tính nhóm không làm gì được đành im lặng, lại có người không biết an phận không ngừng trêu chọc Như phó tổng cùng Ly bí thư, một đám chẳng phải tốt đẹp gì. Hậu quả là chọc giận Ly bí thư, sau đó bị tấu, ân, tấu xong lại bị Ly bí thư nhanh tay đưa ra chứng cứ làm tổn thất tài sản công ty, tham công quỹ, tiết lộ công ty kế hoạch…đưa hết vào trại giam rồi, tạm thời không thể bảo lãnh ra được cái dạng này.

– Ly tỷ, ta cảm thấy cái này kịch bản thật phù hợp với mình, không biết có thể có cơ hội thử kính hay không?

Ly Nguyệt nhìn tiểu cô nương trước mắt, tuổi trẻ đầy hứa hẹn, ánh mắt chứa đầy thấp thỏm cùng hy vọng. Nàng cười cười, gật đầu:

– Như phó tổng nói với ta cái này kịch bản cho ngươi, cứ xem trước đi, tháng sau thử kính sẽ bắt đầu, ngươi cố lên.

Tiểu cô nương vui vẻ, cười tươi rạng rỡ không ngừng cảm ơn sau đó rời đi văn phòng. Ly Nguyệt đứng dậy, ôm một chồng tài liệu, đi về hướng phó tổng văn phòng.

– Ân, ta đã biết tối nay tiệc rượu nếu không thể đẩy ngươi cứ xếp lại hành trình đi, dù sao cũng nên đến lúc nương cái này tiệc kéo tới một ít nhân vật.

“Cộc cộc”

Tiếng gõ cửa vang lên, Như Nhiên ngưng cuộc điện thoại, ngẩng đầu lên nhìn người trước cửa, đôi mày đang nhíu bỗng giãn ra:

– Cứ như thế đi, có gì thay đổi ta sẽ gọi lại sau.

Ly Nguyệt thong thả đi vào phòng, đem tài liệu đặt trên bàn, tự nhiên ngồi xuống ghế mềm từ không khí biến ra một ly trà chầm chậm uống.

– Ngươi cái này thói quen uống trà mọi lúc thật đúng kì quái.

Trải qua nửa năm ở chung, sự xa lạ giữa hai người đã mất, ở Ly Nguyệt không cố ý xa cách cùng Như Nhiên thiện ý, cả hai dần trở nên thoải mái hơn, tựa như bạn tốt lâu năm, không mang theo giả dối khi nói chuyện cùng nhau.

– Như phó tổng bận rộn đâu, ta trộm cái nhàn uống chút nước cũng quản nha.

Ly Nguyệt xem trước mắt người, đã không có tia u ám như lúc đầu gặp mặt, khí tràng cũng trở nên mạnh mẽ hơn, dần dần tự tin cùng quyết đoán. Nàng cảm thấy thật hài lòng, này trong nửa năm Như Nhiên tiến bộ rất nhiều, tuy cách ước mơ còn xa nhưng nhân sinh đã có sự thay đổi rõ rệt.

Như Nhiên đứng lên, đi đến chiếc ghế đối diện Ly Nguyệt, mệt mỏi thả người ngồi xuống. Trong lòng cảm thấy may mắn nàng khi xưa không cam lòng khiến chính mình gặp được Ly Nguyệt, có được một lần nữa nhân sinh, càng lúc càng cảm thấy bản thân có thể trở nên tốt hơn, bảo hộ gia tộc càng thêm có hi vọng.

– Tối nay có cái tiệc rượu, Tống Hưng, Vạn Tư Linh nhóm người sẽ đến, ta muốn đi, ngươi có đi cùng không?

– Đi chứ, có kịch xem tội gì không đi.

Khoảng thời gian này Như Nhiên vẫn luôn tìm cơ hội, muốn đá văng ra Tống tra nam nhưng nề hà hắn không biết đáp sai cọng thần kinh nào, cứ một mực bám lấy nàng. Suy nghĩ sâu một chút, có lẽ do địa vị của bản thân hiện tại không giống với kiếp trước, một tiểu thư ăn không ngồi rồi, hiện nay nàng cũng thành nhóm người tinh anh có tiếng nói nhất định trong tập đoàn mới khiến hắn thay đổi chủ ý. Bất quá tiệc rượu tối nay là một cơ hội tốt, nàng biết tối nay trong tiệc rượu nếu mọi việc diễn biến giống kiếp trước, hắn sẽ có một đêm đẹp cùng một vị con lai tiểu thư mới từ ngoại quốc về nước, nàng muốn nhân việc này chấm dứt cùng hắn dây dưa.

– Phải rồi, dạo này Vạn tiểu thư có vẻ cùng ngươi đi lại rất thân thiết nha~~

Ly Nguyệt chợt nhớ vị kia tiểu thư, từ hai tháng trước bắt đầu cho người điều tra Tống Hưng cùng Như Nhiên, sau lại cố ý tạo ra mấy lần gặp mặt Như Nhiên, không biết hai người xảy ra chuyện gì nhưng nàng cảm giác nữ chủ lần này rất không bình thường.

Nghe Ly Nguyệt nhắc tới cái kia người, Như Nhiên đột ngột đứng dậy, vẻ mặt hoảng hốt:

– Ta đột nhiên nhớ ra có chút chuyện chưa phân phó!

Ly Nguyệt nhìn Như Nhiên chạy trối chết dáng vẻ cười cười, đầu óc lại không tiếp tục truy cứu chuyện giữa hai vị này. Nàng khẽ đưa tay, hoa một tiểu đạo không gian ở phía dưới bàn trà, kêu hệ thống của mình.

Một chỉ màu đen tiểu miêu từ dưới bàn bò ra, nhảy lên đùi Ly Nguyệt, ngoan ngoãn nằm cọ cọ tay nàng:

– Chủ nhân, ta nghe thấy ngươi nghĩ ta nên ta đến rồi.

Ly Nguyệt nhìn chỉ bám người miêu nhi hết chỗ nói, hệ thống cùng chủ nhân luôn có thể liên hệ nhau nên cũng cảm ứng được một ít suy nghĩ của đối phương, nàng hệ thống lại như cái tiểu hài tử, luôn tìm cơ hội bán manh.

– Ngươi làm quỷ sai bao nhiêu năm rồi lại như con nít thế này?

– Người ta mới làm được hơn trăm năm thôi, chỉ mới hơn trăm tuổi so với chủ nhân ta xem như một hài tử thôi.

Ly Nguyệt nghẹn lời, làm một cái sống hơn ba ngàn năm người đúng thật thành lão yêu quái, cái này quỷ sai tuổi trong mắt nàng quả thật không quá lớn.

Miêu nhi giương mắt nhìn Ly Nguyệt, Ly Nguyệt đưa tay, cuống xoát mao miêu miêu, chầm chậm lên tiếng:

– Việc kia ngươi điều tra đã xong chưa?

– A! Ta còn đang làm, này thật đúng như ngài đoán có vấn đề nhưng vị kia thật sự đã mất tung tích một thời gian đến cả Diêm Vương cũng không rõ hiện tại tình huống.

Ly Nguyệt nhíu mày, nàng không tin chuyện này, Diêm Vương quản sinh tử chúng sinh cũng có liên hệ với Thiên Phủ để quan lý các mạch nhân sự trong thiên giới. Nếu nói hắn không biết vậy chỉ có thể chắc chắn một điều có người không muốn cho nàng tìm hiểu việc này thôi. Thở dài một hơi, nàng ôm miêu dựa lưng vào ghế, quyết định không điều tra tiếp, dù sao sống lâu như vậy cũng phải có việc ngoài ý muốn một chút cho thú vị.

– Miêu nhi ngươi tạm thời ngừng điều tra việc này lại, trước mắt cung cấp cho ta một ít thông tin về các nhân vật trong bữa tiệc tối nay. Ta thời gian còn trống tranh thủ tìm hiểu trước xem có gì giúp được Như Nhiên không?

Hệ thống nhanh chóng đưa cho Ly Nguyệt thông tin nàng cần, sau đó quay lại địa phủ để báo cáo tình hình tiến độ với cấp trên. Ly Nguyệt đem theo tập hồ sơ rời khỏi công ty, nàng muốn về nhà xem cho thoải mái, công việc hôm nay cũng đã làm xong sớm nói với Như Nhiên một tiếng rồi.

Ở địa phủ Diêm Vương nghe được Ly Nguyệt từ bỏ điều tra liền cảm thấy may mắn, hắn không muốn dấu bạn tốt việc này nhưng nếu nói ra có lẽ sẽ gây ra chuyện phức tạp hơn. Chỉ mong sao sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ công đức này sẽ có một con đường lui cho nàng ấy, ba ngàn năm nay nàng ấy đã làm đủ lắm rồi.

– Nàng ấy hẳn cũng không nhớ rõ ngươi?

Mèo đen nằm ở trên bàn, cao ngạo ngẩng đầu nhìn Diêm Vương, âm thanh rõ ràng khác hẳn khi nói chuyện cùng Ly Nguyệt:

– Ta không khiến nàng nghi ngờ tẹo nào. Ngươi nên biết nàng phong ấn chính mình tình cảm cùng ký ức chính dùng mạnh nhất phương pháp cũng tàn nhẫn đối với chính mình, cho nên hoàn toàn không có chuyện nàng ấy sẽ nhớ đến những thứ đã phong ấn kia….

Diêm Vương chợt nhớ tới lời Mạnh Bà từng nói:”Nàng ấy từng thử uống qua canh của ta, cũng uống cả vong tình thủy nhưng chẳng có tác dụng, ta chỉ sợ một kiếp này nàng khó qua được. Người như nàng ấy có tình sẽ rất sâu, vô tình lên lại tàn nhẫn bậc nhất trên đời.”

Đúng vậy, nàng ấy ái một người, ái đến sâu đậm không thể thương tổn được dù chỉ một chút,nhưng đối với những kẻ bất lợi với nàng ái nhân hoặc bằng hữu nàng chưa từng nương tay, thậm chí đến đối với chính bản thân cũng có thể nhẫn tâm lên. Được nàng quan tâm người sẽ cảm thấy rất an tâm, tin tưởng cùng thoải mái, làm nàng kẻ thù sẽ chỉ cảm giác được lạnh lẽo ngột ngạt cùng nỗi sợ hãi đeo bám hằng ngày.

Ba ngàn năm cũng đã khiến nàng ấy thay đổi đi nhưng chỉ duy này tính cách còn như cũ, Diêm Vương phất tay làm mèo con trở lại với nhân giới, bản thân lại lấy ra một tinh cầu nhìn vào đám khói đen dày đặc thi thoảng có vài đốm sáng trong đó, khẽ than thở.

– Hi vọng quyết định này của ta sẽ chính xác….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN