Bị Chồng Ruồng Bỏ Cũng Tiêu Dao - Chương 22:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
110


Bị Chồng Ruồng Bỏ Cũng Tiêu Dao


Chương 22:


Châu nhi đi vào Phong phủ, do dự không dám bước về phía trước, lại không thể cứ như vậy mà trở về, không hoàn thành được nhiệm vụ mà tiểu thư đã giao, nàng làm sao có thể trở về ăn nói với tiểu thư đây.

Không ngừng xoay xoay ngón tay của mình, cách cửa lớn còn có mấy chục thước cứ thế đi qua đi lại, ánh mắt thường thường cẩn thận nhìn về phía bên trong vài lần, nhưng mà, thế nào cũng không có dũng khí đi về phía trước.

Mặc dù khoảng cách của nàng với cửa lớn có chút xa, nhưng cứ đi tới đi lui như vậy, hộ vệ khẳng định liền phát hiện nàng.

“Ngươi ở chỗ này làm cái gì?’ Một tên cầm đầu nhóm hộ vệ đã đi tới, trầm giọng hỏi, đôi mắt ở thân thể của nàng liên hồi quét qua mấy lần, liền đoán được thân phận của nàng, hẳn là nha đầu nhà ai, nói vậy chắc lại là tiểu thư nhà nàng coi trọng Phong công tử, nên vội tới vì tiểu thư nhà nàng tặng quà cáp cho Phong công tử đi.

Chuyện giống như vậy, hắn cũng đã sớm nhìn thấy nhưng không thể trách…

Châu nhi bị hắn làm cho hoảng sợ, theo bản năng vỗ vỗ ngực, sau khi lấy lại tinh thần, mới lắp bắp nói:”Ta… ta tới tìm công tử của nhà ngươi…”

“Hừ.” Tên hộ vệ lạnh lùng hừ một tiếng, khoé môi xả ra vài tia châm chọc:”Trở về nói cho tiểu thư nhà ngươi biết, kêu nàng ta chết phần tâm tư kia đi, công tử nhà ta không có khả năng thích nàng ấy đâu.”

Hắn thậm chí có chút hoài nghi, công tử nhà hắn có thể cả đời không cưới vợ hay không nha?

“Ta… Ta…” Châu nhi vốn là rất lo lắng, nay lại bị hắn nói như vậy, lại chột dạ, nhưng mà cứ như vậy trở về, không có cách nào để giao phó với tiểu thư nha, ai, tiểu thư rốt cuộc là nghĩ như thế nào nha, người giống Phong công tử, làm sao có thể tuỳ tiện đến gặp nha.

“Ta… tiểu thư nhà ta… tiểu thư nói muốn gặp mặt Phong công tử.” Cố lấy dũng khí, rốt cục nói ra một câu trọn vẹn, nói như thế nào, nàng đều phải đem ý tứ kia chuyển đạt đến.

“Ha… ngươi nói cái gì???” Tên hộ vệ kia ngây ngốc, lập tức cười lớn ra tiếng, trong tiếng cười kia rõ ràng có mang theo sự trào phúng, tiểu thư nhà nàng đúng là dám nghĩ, thực dám nói nha, cùng công tử nhà hắn gặp mặt? “Đây vẫn là ban ngày ban mặt, tiểu thư nhà ngươi lại bắt đầu nằm mơ? Lần trước công chúa tự mình đến, công tử nhà ta cũng không gặp đâu, ngươi nói, tiểu thư nhà ngươi muốn gặp công tử nhà ta, có thể sao?” Cũng không phải người này vô lễ, thật sự là loại chuyện này đã xảy ra quá nhiều.

“Này…” Châu nhi nghẹn lời, nàng có thể nói gì nữa đây, người ta là công chúa đến đây, còn chưa được thấy, tiểu thư nhà nàng dù thế nào, so ra cũng kém hơn công chúa nha.

Âm thầm thở dài, cúi đầu, chậm rãi xoay người, nghĩ phải rời đi.

Đúng vào lúc này, Phong Dật Hiên đi ra.

“Công tử.” Hộ vệ rất nhanh xoay người lại, cung kính hành lễ.

Châu nhi cũng rất nhanh chuyển mắt, nhìn lại, nhìn thấy Phong Dật Hiên đi ra, không khỏi ngây người, nàng vẫn là lần đầu tiên nhìn Phong công tử gần như vậy, Phong công tử này, thật đúng là tiên nhân hạ phàm mà, thật sự là quá đẹp mắt.

Vị trí nàng đứng là đối diện cửa lớn, Phong Dật Hiên vừa ra tới tất nhiên liền nhìn thấy nàng, nhìn thấy ánh mắt si mê kia của nàng, chỉ là hơi hơi lướt nhìn qua, cũng không có quá nhiều phản ứng, liền tiếp tục đi về phía trước.

“Phong… Phong công tử, chờ một chút.” Nhìn thấy Phong Dật Hiên cứ thế lướt đi qua mình, Châu nhi đột nhiên hoàn hồn, cũng không biết lấy can đảm từ chỗ nào, đột nhiên chạy về phía trước, vội vàng hô…

Bước chân của Phong Dật Hiên hơi hơi dừng một chút, chân mày tựa hồ nhẹ nhàng nhăn lại một chút, Châu nhi đã chạy tới trước mặt của hắn, liên tục nói:”Phong công tử, tiểu thư nhà ta muốn gặp ngươi.”

Mày nhăn rõ ràng hơn, trong lòng đột nhiên có chút phiền chán, chuyện như vậy, thật sự gặp quá nhiều, trước kia hắn có thể không để ý tới, chỉ làm như không hề nhìn thấy, nhưng hiện tại hắn không muốn lại để cho chuyện như vậy xảy ra nữa.

Nhìn đều không có nhìn, xem như không hề nhìn thấy Châu nhi, liền tiếp tục đi về phía trước.

“Ai.” Châu nhi thấp giọng than nhẹ:”Đã biết là không có khả năng, Đường phủ dù thế nào cũng không thể so với công chúa mà.” Thì thào nói nhỏ, vì tiểu thư nhà mình than tiếc, tuy rằng tiểu thư hiện tại thật sự thực vĩ đại, nhưng người ta lại là Phong công tử – Nhân trung chi long nha, không phải người bình thường có thể với tới.

“Không phải đã sớm nói với ngươi rồi sao, đi về đi.” Hộ vệ kia khoát tay một cái với nàng.

“Chờ một chút.” Châu nhi vừa muốn xoay người rời đi, Phong Dật Hiên đột nhiên kêu nàng lại, trong giọng nói mang theo vội vàng rất rõ ràng, còn ẩn một tia chờ mong:”Ngươi vừa mới nói cái gì?” Nha đầu này vừa mới nói có phải là Đường phủ hay không? Trong thành Này họ Đường không nhiều, hơn nữa về độ nổi danh hình như cũng chỉ có một nhà.

“Ta nói, tiểu thư nhà ta muốn gặp Phong công tử.” Châu nhi có chút mạc danh kỳ diệu nhìn về phía hắn, nàng vừa mới nói sai cái gì a?

Kỳ quái, Phong công tử này vừa rồi vẫn là một dáng vẻ cách người ngàn dặm sao, thế nào lại đột nhiên thay đổi như vậy?

Hắn chuyển biến cũng rất nhanh đi, không chỉ có làm cho Châu nhi kinh ngạc, lại còn làm cho hộ vệ kia kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm, từ trước đến nay bọn họ chưa từng thấy dáng vẻ gấp gáp như vậy của công tử nha.

“Không đúng, phía sau?” Phong Dật Hiên không để ý đến sự kinh ngạc của mỗi người, lại truy vấn hỏi.

“Hình như hết rồi nha.” Châu nhi nghĩ nghĩ, vẻ mặt nghi hoa75c nói, nàng đối với Phong công tử chỉ có nói câu này thôi mà.

“Tiểu thu nhà ngươi họ Đường?” Nhìn thấy dáng vẻ mơ hồ của Châu nhi, Phong Dật Hiên tiếp tục hỏi…

“Đúng nha.” Châu nhi càng thêm kỳ quái, Phong công tử làm sao mà biết tiểu thư nhà nàng họ Đường, nàng vừa rồi rõ ràng không có nói cho hắn nghe nha.

“Đường Hứa – Đường lão gia.” Khoé môi Phong Dật Hiên xuất ra nụ cười thản nhiên, áp chế lại kích động trong lòng, xác định nói, chuyện này cũng không thể qua loa, không thể tính sai.

“Đúng vậy.” Châu nhi liên tục gật đầu, thì ra lão gia nhà nàng lại nổi danh như vậy, ngay cả Phong công tử cũng biết đến tên hắn nha.

“Dẫn ta đi…” Khoé môi kìm lòng không đậu giơ lên, hắn cảm giác bản thân hiện tại giống như mười bảy mười tám tiểu, tiểu tử gặp mối tình đầu, trong lòng tràn đầy kích động cùng hưng phấn. Hắn thật không ngờ, nàng lại chủ động đến tìm hắn, mà hắn vừa rồi thiếu chút nữa liền bỏ lỡ, cũng may nghe được lời nói mà nha đầu kia nhỏ giọng nói thầm.

“A!!?” Châu Nhi sửng sốt, miệng mở to đến nổi có thể nhét vào một quả trứng gà, nàng không có nghe sai chứ, Phong công tử nói dẫn hắn đi?? Ý tứ của hắn là muốn đi gặp tiểu thư???

Tròng mắt hộ vệ kia vì kinh ngạc mà mở to hết cở, không phải chứ, công tử nhà hắn lại thật sự muốn đi theo nha đầu kia đi gặp Đường tiểu thư?

Đường tiểu thư? Không phải là nữ nhân thời gian trước tiếng tăm truyền đi tá lả hay sao? Công tử nhà hắn làm sao có thể cứ như vậy đi gặp nữ nhân kia nha?

“Đi thôi.” Nhìn thấy vẻ mặt ngốc nghếch của Châu nhi, Phong Dật Hiên tốt bụng thúc giục nàng chỉ đường…

“Nga… Được.” Châu nhi lấy lại tinh thần, vô ý thức xoay người, đi về phía trước, hộ vệ thấy công tử nhà mình thật sự đi theo nha đầu kia? Vẻ mặt đều là khó có thể tin.

Nhưng chỉ vừa đi được hai bước, đột nhiên nhớ tới lời tiểu thư căn dặn,, đành phải ngừng lại, do dự nói:”Ta… Tiểu thư nhà ta nói, để cho công tử quyết định chỗ hẹn, nàng sẽ đi đến đó gặp ngươi.”

Vừa nói vừa cẩn thận nhìn Phong Dật Hiên, âm thầm nghĩ, yêu cầu này có phải có chút quá đáng hay không, có thể sẽ đắc tội với Phong công tử hay không, sẽ không chịu gặp tiểu thư nữa, tiểu thư cũng thật là, vì sao còn muốn có nhiều yêu cầu vậy nha.

“Di, nha đầu kia, còn muốn thêm chút mặt mũi, ngươi…” Sauk hi tên hộ vệ lấy lại tinh thần, hơi buồn bực nói.

“Ha ha…” Phong Dật Hiên đột nhiên lại cười ra tiếng:”Được, ngươi về nói cho tiểu thư nhà ngươi biết, tối nay ta sẽ ở tiểu đình cạnh hồ ở phía đông chờ nàng ấy.”

Hắn tự nhiên hiểu được ý tứ của nàng, đều là do hắn, người luôn luôn ổn trọng cẩn thận như hắn, thế nào lại chỉ có một chuyện gặp nàng như thế, liền bị rối loạn a.

Cái tiểu đình kia thực ít khi có người đi qua, cực kỳ u tĩnh, là nơi rất thích hợp để gặp mặt.

“Nga, ta hiện tại phải đi nói cho tiểu thư nhà ta biết.” Châu nhi quá mức kinh ngạc, ngược lại quên mất hẳn phải nên vui sướng, chỉ là chậm rãi xoay người, rời đi…

……………………………

Về tới Đường phủ, rốt cục mới chân chính ý thức được chuyện đã xảy ra, trên mặt liền lập tức tràn đầy vẻ vui sướng mừng rỡ như điên, còn chưa có vào nhà, liền hưng phấn hô lớn:”Tiểu thư, tiểu thư, Phong công tử đã đáp ứng rồi, Phong công tử thật sự đáp ứng rồi…”

Vào phòng, bị người đột nhiên đi ra làm cho hoảng sợ:”A!! Ngươi, ngươi, ngươi là ai, làm sao có thể ở trong phòng của tiểu thư ta, ngươi đã làm gì tiểu thư nhà ta???”

Nhìn người xa lạ đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mình, mặt còn có chút khủng bố, hồn vía của Châu nhi đều bị doạ bay mất:”Đến, người đâu…” Liên tục kêu người…

“Là ta.” Đường Nhược Ảnh rất nhanh bụm kín miệng của này ấy:”Ta là tiểu thư nhà ngươi mà.” Trong giọng nói mang theo vài phần ảo não, trong lòng đã có chút đắc ý, không nghĩ tới, ngay cả Châu nhi cũng không nhận ra nàng, vậy sẽ không phải sợ tên Mộ Dung Lăng Thiên kia, hoặc là Tương vương có thể nhận ra nàng, chỉ là không biết, đợi lát nữa Phong Dật Hiên có thể sẽ nhận ra được nàng hay không, hì hì…

“A!!!” Châu nhi nghe được giọng nói quen thuộc kia, mới nhẹ nhõm thở dài một tiếng, chỉ là khi nhìn lại khuôn mặt kia của Đường Nhược Ảnh, kinh kinh hãi hãi nói:”Tiểu… tiểu thư… người làm sao có thể biến thành như vậy nha… hảo…. hảo….”

“Qúa xấu đúng không?” Đường Nhược Ảnh mỉm cười, tiếp được câu nói kế tiếp của nàng ta, nàng muốn chính là loại hiệu quả này.

“Ân, ân.” Châu nhi thực thành thật gật đầu:”Tiểu thư, hay là để cho Châu nhi trang điểm lại cho người đi.” Nói xong, liên lôi kéo Đường Nhược Ảnh đi về phía bàn trang điểm.

Nàng tưởng Đường Nhược Ảnh là không biết trang điểm, nên mới vẽ thành cái dạng này.

“Khỏi, cứ như vậy, tốt lắm.” Đường Nhược Ảnh ngăn động tác của Châu nhi lại, nhìn bản thân trong kính lại rất vừa lòng, đôi mi vốn tinh tế như liễu, giờ phút này lại bị nàng vẽ thành hai con giun lớn, cặp mắt to kia bị nàng hoạ thành cặp mắt gấu mèo, làn da vốn dĩ như trẻ con lại bị nàng dùng một tấn phấn dày che giấu, nhìn không ra nhan sắc ban đầu. Đôi môi gợi cảm mê người, liền đỏ tươi giống như vừa mới uống máu sống, càng khiến cho người khác sợ hãi.

Trên người cũng mặc y phục đỏ thẫm vô cùng thô tục, quần áo rộng thùng thình che giấu đi dáng người hoàn mỹ của nàng.

Nàng như vậy, làm sao còn có nửa điểm dáng vẻ ngày thường, cũng khó trách Châu nhi nhận không ra.

“Tiểu… tiểu thư, người đừng nói với nô tì là muốn cứ như vậy mà đi gặp Phong công tử đi?” Vẻ mặt Châu nhi kinh ngạc, rất hảo tâm nhắc nhở nàng, muốn đi gặp Phong công tử, không phải là nên trang điểm cho thật xinh đẹp mới tốt sao? Nhưng tiểu thư lại hoá trang thành dạng này, không đem Phong công tử doạ chạy mới là lạ đó.

Doạ chạy cũng còn là việc nhỏ, Phong công tử kia nửa người nửa tiên, chỉ sợ sẽ bị bộ dáng hiện tại của tiểu thư doạ cho choáng váng.

“Ta đương nhiên biết, Phong công tử hẹn chỗ nào?” Đường Nhược Ảnh tất nhiên hiểu được Châu nhi đang suy nghĩ cái gì, chỉ là bây giờ là lúc không thích hợp, không thể để xảy ra nửa điểm sai lầm nào.

“Tiểu đình cạnh hồ ở phía đông.” Châu nhi sửng sốt, căn bản không ý thức được mình đang nói gì, đợi cho đến khi Đường Nhược Ảnh sắp ra khỏi cửa, mới vội vàng giữ chặt nàng:”Tiểu, tiểu thư, người như vậy không đi được đâu, vất vả lắm Phong công tử mới đáp ứng gặp người, người dáng vẻ như thế này, nhất định sẽ đem hắn doạ chạy, càng không cần nói làm sao có thể thích người được…”

Thích nàng? Đường Nhược Ảnh kinh ngạc, làm cho Phong Dật Hiên thích nàng?? Nha đầu này đang muốn cái gì???

“Được rồi, ta tự có chừng mực.” Đường Nhược Ảnh kéo tay Châu nhi ra, rất nhanh đi ra ngoài, nàng chưa từng nghĩ tới sẽ làm cho Phong Dật Hiên thích nàng. Đi đến hồ lớn, rất xa liền nhìn thấy Phong Dật Hiên đang ở đằng kia chờ nàng, Đường Nhược Ảnh mỉm cười, trong đầu đột nhiên hiện lên một chủ ý, nụ cười trên mặt biến mất, Đường Nhược Ảnh có ý lắc lắc mông đi tới, chậm rãi đi về phía tiểu đình kia.

Cảm giác có người đi đến, Phong Dật Hiên vui vẻ, rất nhanh liền ngẩng đầu, chỉ là khi nhìn thấy nàng, biểu tình trên mặt cũng lập tức cứng đờ, mày cũng theo bản năng mà nhíu chặt.

Vì sao chỗ này lại có người đến chứ? Lại là một người trang điểm y như quỷ yêu vậy?

Đường Nhược Ảnh nhìn thấy Phong Dật Hiên hơi lộ ra sự bất mãn, biết hắn không nhận ra mình, cúi đầu, chịu đựng buồn cười, từng bước một tiếu sái đi vào đình, dùng tiếng nói giả, ôn nhu hô:”Phong công tử~~~” Giọng nói kia muốn ngấy bao nhiêu thì ngấy bấy nhiêu, muốn lạc lạc bao nhiêu thì có lạc lạc bấy nhiêu, ngay cả bản thân Đường Nhược Ảnh cũng đã sớm nổi lên một trận da gà.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN