Bí Mật Ánh Trăng Khuya - Chương 36
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
77


Bí Mật Ánh Trăng Khuya


Chương 36


Vừa ngồi xuống định nói vài lời an ủi với người mẹ bất hạnh, Kỳ Phương đã vụt đứng lên vì giọng một người kêu lớn thất thanh.

– Cứu tôi với… Những người bị ma cắn đồng loạt lên cơn khát máu, họ tấn công tôi và sắp đến đây rồi.

Một người, rồi nhiều người chạy vội vào nhà. Chưa kịp hiểu chuyện gì Kỳ Phương đã thấy sau lưng họ một đoàn nhiều người khác, mắt đỏ ngầu, mặt đằng đằng sát khí đuổi sát một bên. Nhận ra đó là đoàn người lên cơn khát máu. Kỳ Phương lanh trí kêu to:

– Đóng cửa lại mau.

Cánh cửa được đóng lại ngay lập tức. Cũng may là nhà này chỉ có một cửa thôi, lại vô cùng chắc chắn. Nếu như… ở cái chuồng bò trống huơ của mình, Kỳ Phương không biết xử trí thế nào.

Nhưng đoàn người lên cơn khát máu thật tinh khôn. Cánh cửa được cài chặt bên trong vẫn không khiến họ chùn lòng. Họ tìm đủ mọi cách để lọt vào, cố phá cửa, cố trèo lên cả nóc nhà.

Cứ trốn như thế này thì không phải cách. Sớm muộn gì thì họ cũng phá được nhà. Đám dân làng xôn xao, lo lắng. Tình thế cấp bách quá, bác sĩ lại không có mặt, túng cùng Kỳ Phương quyết định ra lệnh cho đám trai làng:

– Hãy theo cách cũ, đánh cho họ ngất xỉu rồi hãy tính.

Vâng lời anh, đám trai làng đem theo gậy gộc, cuốc kẻng, lẻn ra ngoài bằng cửa sau bất ngờ tập kích.

Đoàn người đang khát máu do lo tấn công không phòng bị, nên đám trai làng dễ dàng đập cho ngất xỉu.

Chưa đầy mười lăm phút, Kỳ Phương đã nghe họ gọi lớn:

– Anh Phương ơi, chúng tôi đã giải quyết xong, anh mở cửa ra đi.

Bước ra ngoài, nhìn đám người nằm ngổn ngang một đống ngoài sân, Kỳ Phương hỏi một trai làng:

– Anh có biết bọn họ bao nhiêu người không?

– Một trăm sáu chục người. – Anh trai làng trả lời ngay. – Chúng tôi vừa mới đếm xong.

– Một trăm sáu chục người? Nhiều đến thế sao? – Kỳ Phương choáng giật mình. Bấy lâu nay, vì bọn họ nằm rải rác khắp làng… tấn công lẻ tẻ, anh ngỡ chỉ độ chừng vài ba chục người thôi.

– Mình làm gì bây giờ anh Phương? – Một người như là thân nhân của người kia lo lắng hỏi. – Nếu không kịp truyền máu, bọn họ sẽ chết mất.

– Cái này… – Kỳ Phương nghe rối rắm. Chúng ta nên đến gặp bác sĩ thì hơn. Tôi không tin là ông ta bỏ mặc, thấy chết không cứu đâu.

– Thử một lần nữa xem… – Đám đông ngần ngừ rồi cũng vâng lời.

Trước khi kéo nhau đi, Kỳ Phương còn cẩn thận bảo đám trai làng đem hết bọn người ma ám vào nhà, cài chặt cửa, đề phòng bọn họ tỉnh lại tấn công bất ngờ, trở tay không kịp.

– Anh bạn trẻ, giải quyết gọn lắm, khoa học lắm. Đang cài chốt cửa, Kỳ Phương chợt nghe sau lưng mình giọng người đàn ông vang lên rờn rợn. Quay đầu lại, anh nhận ra người khách lạ hôm nào.

– Hãy để bọn người ấy đến gặp bác sĩ. Tôi có chút chuyện riêng muốn bàn với cậu đây. – Chẳng để Kỳ Phương kịp lên tiếng hỏi, ông ta nói luôn một hơi dài.

Vốn không có cảm tình với đôi mắt soi mói và gương mặt có vẻ gian xảo của ông, Kỳ Phương lắc đầu, lạnh lùng:

– Xin lỗi, ngay lúc này tôi không thể làm theo anh được.

– Chỉ một phút thôi. – Song thấy Kỳ Phương vẫn quay lưng lại, gã nói nhanh. – Nếu cậu muốn biết chân dung thật của con ma gây nên tai hoạ.

Miếng mồi câu quá ngon lành, Kỳ Phương không cưỡng nổi được lòng, quay ngoắt lại ngay:

– Ông biết con ma là ai ư?

– Phải. – Gã gật đầu. – Lúc này đoàn người đã đi được một đoạn khá xa rồi. Nên gã không cần sợ ai nghe trộm nữa. – Cậu… có thành kiến với tôi, vì ngỡ tôi là kẻ xấu phải không?

– Tôi… – Kỳ Phương không thể phủ nhận một khi ông ta đã biết rõ ràng.

– Không sao. – Gã mỉm cười. Một nụ cười đôn hậu nhưng vẫn không làm cho Kỳ Phương có cảm tình.

Giác quan thứ sáu bảo với anh rằng gã không thể nào là người tốt.

– Thật ra… cậu đã hiểu lầm. Cả dân làng ở đây cũng thế. Từ lâu các người đã bị gã bác sĩ kia lừa gạt. Sự thật tên của gã là Hữu Bằng.

Cảm thấy bất bình thay cho bác sĩ, Kỳ Phương lên tiếng cãi:

– Đôi lúc giấu tên không phái là sự lừa gạt.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN