Bí Mật Mảnh Ghép Quỷ - Bí Mật Mảnh Ghép Quỷ - Chương 13
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
190


Bí Mật Mảnh Ghép Quỷ


Bí Mật Mảnh Ghép Quỷ - Chương 13



Mảnh ghép 13 : Tham thì thâm

Về đến nhà, Băng bật tivi lên xem phim và cũng chuẩn bị đi học ngoại khóa ở trường luôn

..

..

Tích tắc….Tích tắc….đồng hồ điểm time 2p.m

Băng vẫn cứ mải mê xem phim mà quên mất mình phải đi học ngoại khóa ở sân vận động của trường, đi muộn là quét sân vận động 1 tuần, nghỉ ( dù phép hay không ) thì quét 2 tuần thật sạch vì thế lên chả học sinh nào dám nghỉ dù ốm đau ( lệ kì quái )

Học thể dục và quan sát ngoại khóa không quá quá quan trọng và cần thiết nhưng yêu cầu rất cao, học cái này chỉ tổn cho cơ thể tiết ra mồ hôi và tốn sức lao động chứ không tăng dk IQ cho bọn này

Thấy đt rung rung nhưng không thèm để ý, nhìn lên đồng hồ treo tường mới sực nhớ ra điều quan trọng sắp tới. vớ lấy điện thoại thấy 6 cuộc nhỡ của Lam, nó bối rối tắt tivi và thay bộ đồ đồng phục thể dục và lên xe đạp điện mà mẹ mua cho hôm qua phóng bạt mạng đến trường, đến trường rồi lại phải chạy bộ 1 quãng đường khá xa đến SVĐ, Băng chạy như vận động viên maratoong với quãng đường 300m, thẩm rủ người thiết kế ngối trường này sao mà dã mang con ngang vậy,hơn cả lâu đài

” Ít ra cũng phải chuẩn bị xe bus trong trường chứ ”

Tại SVĐ

– Giờ thầy điểm danh sĩ số lớp nhé – tiếng thầy giáo nói to ( điểm danh theo hàng )

Hàng 1..

– Bảo Nhi – Có ạ

– Chiêu Hân – Dạ có

– Minh Hải – Có

– Anh Thư – Có

– Tường Dy – Có

– Thiên Như – Có

– Hiểu Vĩ – Có

– Kỉ Lam – Có ạ

– Thiên Phong – Có

– Vy Băng… ( im lặng )

Không thấy trả lời, thầy gọi lượt nữa – Hạ Lý Vy Băng có không?

– Dậ..dạ..có..có- Băng thở hổn hển

– Em đến muộn đúng không ? – Thầy nhìn nó phán xét

– Dạ không ? thầy hiệu trưởng vừa nhờ em 1 việc nên em …

– Thôi em vào hàng đi!

– Vâng

( tài năng táng phét của Băng bắt đầu lập ních và lên level vùn vụt)

“ngoại khóa cái khỉ gì chứ, trời thì nắng chết người bắt học sinh đứng đây hứng nắng, có mà giết người à “- Băng bực bội vì trời nắng càng gay gắt hơn, mồ hôi các cô ấm cậu chiêu đang phun ra như mưa phùn rồi.

Lam chạy ra chỗ nó hỏi thăm “: tao tưởng mày nghỉ luôn thì cái SVD này sạch nhất quả đất trong các trường rồi còn gì nữa

– Mày định chêu tao hả mày?- Băng lườm Lam

Hai người chêu nhau đánh nhau loạn xạ lên

– Hai chị muốn viết bản kiểm điểm không, liệu học hành cho hẳn hoi đi chứ – tiếng thầy giáo đằng sau khiến cả 2 giật bắn mình

– Á, dạ không – đồng thanh

– Về hàng đứng hẳn hoi – Thầy quát

– Vâng thầy

” học cái gì đây trời, nãy giờ toàn đứng quan sát trời mây và tập mấy đường cơ bản ”

NÓNG QUÁ – tất cả thi nhau nói, đến ông thầy giáo còn phải lau mồ hôi liên tục mà không cho học sinh giải tán luôn ừng đi, ai ai cũng lau mồ hôi lấy đểm liên và tiếp,những từ giấy ghi chép báo cáo cũng trở thành quạt của tụi nó, cả lớp đều mệt lử, kêu trời van đất.

” thế này thỳ sống làm sao qua ngày mai ”

Con người lạnh lùng ấy cũng không chịu đựng được cái nóng quá mức này, khẽ môi rung lên

– Nghỉ hết đi!

Giọng hắn lạnh lùng phá tan cái nóng nực, cả lớp sung sướng reo lên trước mặt ông thầygiáo, tung giấy bút lên không trung để ” ăn mừng “, ông thầy đỡ không kịp, cả lớp nghe hắn như nghe mệnh lệnh của thiên chúa, ” răm rắp làm theo” đó là mỗi người 1 ngả, về nhà bật điều hòa giải nhiệt,Thầy giáo cũng phải pó tay chịu trận không dám nói lại hắn không thì mới 34 tuổi thôi nghỉ hưu là hơi sớm so vs độ tuổi quy định của nhà nước

– Ôi ! a Phong đúng là vừa đẹp trai, oai phong mà còn thấu hiểu được nỗi khổ của mọi người nữa – girl 1

– Anh ấy như thiên thần xuống trái đất vậy – girl 2 tiếp lời

– Càng ngày em càng cảm thấy yêu anh, anh Phong của em – girl 3 ( Của t/giả nữa chứ @@ )

Hàng loạt tiếng súng nổ bên tai Băng với Lam, học sinh lớp này ngày nào cũng được ngắm hắn lên nghiện mât rồi

– Trời, tao có uống bia rượu hay bị say đâu mà tao cảm thấy măc ói thế này – Băng nhìn Lam cười đểu khi nghe thấy những tiếng ca ngợi hắn của girl trong lớp

– Tao cũng vậy nừ, bọn này gứm quá – Lam

—–

Tại biệt thự họ Hoàng

– Con chào 1 bác – Băng & Lam tưởi rói chào 2 người đứng tuổi trước mặt

– 2 cô là ….- người phụ nữ chỉ tay vào 2 người

– Dạ thưa bác chũng cháu là bạn của M.K, hôm nay rảnh chúng cháu đến chơi nhà ạ. M.K đâu bác – Lam nhanh nhẹn

– Ờ, cậu chủ trên lầu, để tôi lên gọi cậu chủ xuống – Người phụ nữ ấy lễ phép khiên cả 2 ngơ ngác ( vì sao ngơ ngác tý biết )

Hai người chăm chú nhìn không gian phòng khách của nhà anh, đâu đâu cũng thấy hoa lan và đèn chùm, màu chủ đạo của căn biệt thự là màu vàng ấm cúng.

Từ trên gác, 1 người con trai nhẹ bước xuống bậc cầu thang rộng, bận trên người là quần short kẻ ca rô và áo phông rộng thùng thình theo phong cách trẻ con thời nay

Có lẽ anh vừa gội đầu xong lên tóc vần còn vương lại vài sợi ướt ướt lăn trên má.

– Chào 2 cưng của anh – M.K cười híp mắt

– Chào anh – Đồng thanh

M.K dẫn 2 người ra khuôn viên nhà chơi, khung cảnh hiện ra trước mắt toàn là màu đỏ của hoa lan và chuông gió bằng bạc trắng treo trên xích đu và cành cây, gió thổi chuông gioa kêu nghe thật vui tai

Chắc hản M.K rất thích hoa lan đỏ.Mùi hoa lan thơm đến nỗi siêu lòng

Ngồi xuống xích đu, Băng như nhớ ra điều gì đó – À anh này, vừa nãy có 2 người chạc tuổi 45, họ là…

– À, quản lí nhà anh ý mà, sao không em – M.K nhanh chóng trả lời

– Ra là thế – Băng nhìn Lam, Lam gật gật đầu theo nó

– Mới đầu em với Băng tưởng 2 người đó là 2 bác cơ, thảm nào người phụ nữ đó lễ phép gọi anh bằng cậu chủ thê – Lam nói

– Ba mẹ anh đi công tác cả tuần này đã về đâu – M.K nói tiếp

– Vâng, giờ bọn em mới biết , đã bao giờ vào nhà anh đâu – Lam nói

Băng tò mò đi xung quanh khuôn viên tham quan, thấy cây lựu to vĩ đại mà quả xai chĩu chít, Băng cười cười với M.K rồi Nói

– Em hái nhé anh!

– Ok, em thích hái bao nhiêu cũng được

Băng cười và kéo cả Lam ra hái cùng

– Em hái ăn à, thế thì cẩn thận nhé – M.K nói đầy ẩn ý, lắc đầu cười

– Vâng, em biết rồi

– Làm sinh tố lựu chắc ngon đấy – Lam ra ý kiến

– Ờ ý kiến này hay nè – Băng tách tay

cả 2 cùng ham hố vặt gần trụi cả cây lựu to ấy, chuyển số quả lựu hái được về cái bàn bằng gỗ lim cạnh cây thông giả.

Băng ra ý kiến là lột hết vỏ ra đã rồi đựng vô đĩa tý nữa lấy thìa xúc ăn, cho đó là ý kiến độc đáo, Lam ok ngay và cả 2 bắt đầu thi hành nghề

– Cười cái gì ? – Băngnhăn nhó nhing M,K khó hỉểu, M.K nãy giờ cứ cười ẩn ý hoài à, khiến 2 người nghi nghi chuyện j đó,

– Tý nữa bọn e cho ai xái, không cần cười ủng hộ vội đâu – Lam chêu chọc

– Anh không dám ăn đâu – M.K lại cười

– Sao không dám – Lam hỏi cho đỡ chán mồm chứ cô nghĩ lời nói này của anh là chêu rồi. Nhưng anh lại không nghĩ vậy…

– Thì ăn của bọn em nhỡ may hết bọn em xông vô uýnh chết anh thì sao ? ( lý do why M.K không ăn và cười hoài vậy tý nữa biết )

– Cười gì mà cười lắm vậy, bộ anh bị bệnh rồi hả? Sáng anh uống thuốc chưa ? – Băng nhăn nhó và nói với giọng chêu chọc khi M.K cứ nhìn 2 người bóc vỏ lựu.

– À anh không, thuốc thì uống rồi.He He. Em cứ tiếp tục đi !

Đợi 2 người bóc xông hết đống lựu này và bày bĩa trên đĩa thật bắt mắt, M.K mới duỗi thẳng chân ra, chẹp chẹp lưỡi, khoanh tay vào ngực rồi nói

– Trước khi 2 em ăn thì a nhbáo trước đây là lựu cảnh không ăn được nhớ ! – M.K nói như búa đập vào đầu 2 người vậy

– Thôi anh đừng đùa, thấy lựu bọn em ngon quá anh không muốn cho bọn em ăn chứ gì – Băng bĩu môi

– Ừ đúng – Lam

– Thế 2 em ăn bị gì anh không chịu trách nhiệm đâu à nha!

Mặt 2 người đang sáng trưng bỗng lại tối sầm lại, đấu tranh tư tưởng

” Hứm. lựu này àm bảo cảnh không, chắc lại chêu rồi, không thể tin tưởng được ” – Băng nghĩ

“Nhưng sao mùi hương và hình dạng y như thật vậy, chắc lựu thật chứ không phải cảnh đâu, hay anh Khanh lại thử mình rồi ” – Lam

” Haizz, nếu không ăn thì phí công ngồi bóc suốt từ nãy , kệ thôi ” – Băng cười

” Ăn xong rồi tính sau, cảnh cũng được “- Lam

– Hội trưởng, trường chúng ta vừa nhận thêm 1 học sinh chuyển trường, đây là hồ sơ của học sinh đó – Một học sinh nam bẽn lẽn cúi đầu trước hắn,người mà mình gọi là hội trưởng

Ánh mắt hắn không dời khỏi màn hình máy tính, chút tia sáng của màn hình máy tính đủ để nhìn thấy đôi môi hắn rung lên

– Tên ?

– Dạ, Dư Thiên Thiên

Nghe thấy cái tên này, hắn đôi phần khó chịu

– Để hồ sơ cô ta ở đó, rồi ra ngoài – lạnh lùng

– Vâng, thưa hội truỏng

Cậu học này bước ra đến cửa thì hắn nói vọng lại

– Chú ý đến cô ta. Tôi nghĩ cô ta đến đây có mục đích riêng chứ không phải học. Ok nhận cô ta..

– Vâng ạ, xin phép em ra ngoài

Cánh cửa đóng chặt, trên môi hắn nở nụ cười bí hiểm

Dư Thiên Thiên – Fc Hứa Thiên Phong bên trường Lữ Thuận, dù học bên trường đó nhưng lần nào cũng ghé qua trường này để chiêm ngưỡng vẻ đẹp của hắn nhưng đó chỉ là cái cớ để sang trường này. Ẩn bên trong đó là một mục đích khác đáng sợ hơn…

Cầm tập hồ sơ của nhỏ Thiên trên tay, vứt thẳng vào sọt ra, cười lạnh lùng rồi tiếp tục đăm chiêu vào màn hình máy tính

..

^^

– Ui da đau quá, chết mất, huuu cứu em với

– Đau quá, không chịu nỗi nữa rồi

– Tránh ra

– Mày tránh ra đi, nhường tao vô trước

– Không, tao vô trước, mày chịu khó lên tầng đi

– Không, tao vô trước

…………..Hu……..Hu……………Hu………..

Hai đứa con gái đang tranh nhau cái W.c gần nhất có thể

M.K đứng nhìn bãi chiến trường 2 tụi nó tạo ra, hạt lựu, vỏ lựu vương vãi khắp nơi khi chúng vừa ăn vừa chơi ném nhau

– Đã bảo rồi không nghe – M.K cười lớn nhìn 2 tụi nó đau khổ, mặt tìm bầm vào, Kaa…kaa.

M.K cho người dọn sạch chỗ đó và anh ngồi ngắm cảnh ………

Giải quyết xong, mỗi người nằm 1 nơi nghỉ ngơi vì cái bụng bị anh tào đuổi, may không đi viện cấp cứu đấy ^^

– Tại mày sui tao ăn đó – Băng vẻ mặt hình như nhưng thật ra nó đang đùa

– Ai bảo mày chỉ tao hái chi ? – Lam nhăn nó không kém

Ha…..Ha………Ha…….. cả 2 cùng cười.

Vào nhà thấy 2 người đang iên vị dưới sàn nhà, M.K đến gần lắc đầu cười, và châm chọc

– Ăn nữa không, cây nhà anh còn nhìu lắm !!

Băng tròn mắt nhìn M.K còn Lam nhắm tịt mắt vào và chuẩn bị…..

– K………..H……….Ô………N………G

Cơn thịnh nộ bắt đầu nổi lên, cả 2 ngồi dậy , kẻ cầm đầu kẻ túm tóc M.K đánh túi bụi,

– AAAAAAAAAA tha cho anh, anh làm gì đâu – M.K la oai oái

– Không làm gì mới phải đánh, đánh tiếp – Băng nhìn Lam nói hùng hổ

– Đánh chết thì thôi – Lam cười dã man

– Lựu cảnh mà cứ để người ta ăn mà không ra can là sao ? – Băng vừa đánh vừa nói

– Anh nói rồi ai bảo không nghe – M.K né

– Thì……..

– Ai bảo tham ăn làm gì? – M.K đứng dậy và chạy đi không quên để lại lời châm chọc 2 người

– Anh nói ai tham, đứng lại đó không được chạy – Băng hét lên và đuổi theo

– Đứng lại – Lam cũng đuổi theo, mỗi người đuổi 1 đường

– Hahaaaa không đuổi được anh đâu 2 cưng – M.K vừa chạy vừ lè lưỡi chêu 2 người

– Đứng lại – Lam la lên

– Tên kia, ta mà băt được mi là mi khốn đó – Băng cười ha hả như phải bệnh

Cuộc rượt đuổi cứ liên tục đến khi

** Rầm **

AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA………………………Ui da

Băng và Lam đâm vô nhau cũng ngã xuống sàn nhà………

M.K tiến lại gần và đứng khoanh tay trk ngực cười. Không đỡ người ta dậy thỳ thôi còn đứng cười thật là mất lịch sự

……. 2 người lồm cồm bò dậy xuýt xoa, anh tào lại không tha khiến cả 2 chạy điên loạn vào wc ( khổ 2 pà nài tóa ^^)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN