Bị Người Yêu Lừa Làm Gái
Phần 22
Sau khi được Vũ giúp đỡ phía bên trong sở cảnh sát,tôi có thể nhận thấy mọi chuyện cũng tạm thời là ổn.Nhưng hiện tại tôi vẫn bị giam lỏng chờ phía cảnh sát điều tra.Có thể nếu mọi chuyện suôn sẻ thì hơn khoảng tuần sau tôi có thể bị trục xuất về nước.
Trong cảnh cửa kính,tôi nhìn về phía Mạnh Vũ đang đứng.Đến cuối cùng cái giờ khắc mà tôi không mong muốn cũng đến.Mạnh Vũ phải tạm biệt tôi.
Chẳng biết trong lòng luôn có chút gì đó luyến tiếc không thể nói ra thành lời.
Mạnh Vũ chạy lại nhưng cảnh sát nói ý rằng anh đã hết nhiệm vụ từ trước,từ bây giờ mọi việc có cảnh sát lo.Tôi thấy Vũ có nói gì với cảnh sát bằng tiếng Nhật nhưng tôi không hiểu.Nhưng gương mặt thì biểu cảm vô cùng căng thẳng
Được khoảng 3 phút trôi qua,Vũ bất lực đứng đó nhìn cảnh sát lắc đầu ra hiệu nên quay về.
Vũ nhìn tôi bằng ánh mắt bất lực,cố Nói
—Quỳnh Anh đừng lo,giờ cô được an toàn rồi
—Tôi biết rồi
—Họ nói nếu không có gì thay đổi thì khoảng 1 tuần sau cô sẽ bị trục xuất về nước
—Vậy là không được gặp anh rồi
—Nhất định tôi sẽ đến thăm cô lần nữa
Tôi biết đó là lời nói dối từ Vũ.Tôi biết khi bị phía cảnh sát phát hiện hành vi cư trú bất hợp pháp hậu quả sẽ như thế nào.Tôi sẽ bị trục xuất vào một thời điểm mà bản thân không bao giờ được báo trước.Vậy tôi có thể nói lời tạm biệt với Vũ thế nào đây?
Mạnh Vũ nói dối tôi,nhưng tôi đều trả vờ tin bằng sạch.Thực ra đối với bản thân tôi mà nói,Lời nói dối của Vũ giống như một đặc ân vậy,không nhận lấy không được.
Tôi đã từng ngu ngốc tin vào một người đàn ông để rồi phải nhận kết cục như ngày hôm nay.Nhưng đúng trong lúc trái tim tổn thương nhất lại mạo hiểm đi thích một người,đúng là không thể hiểu được.
Vẻ đẹp của người con trai ấy luôn chiếm trọn những giấc mơ của tôi.Ngọt ngào đến chết người.Nhiềuu lúc mơ mộng tôi còn tự hỏi bản thân mình “liệu người đàn ông này có ngọt hơn mật ong”.
Tạm biệt dứoi tấm kính phản chiếu,tôi được 2 người cảnh sát đưa vào bên trong.Trong giây phút vội vàng ấy,tôi cố tình nghoảnh lại phía đằng sau,ánh mắt một mực dõi theo Mạnh Vũ.Miệng không kìm chế được mà hét lớn
—Tôi nhất định sẽ đợi anh
Anh gật đầu nhẹ nhẹ rồi ra hiệu ý bảo tôi im lặng.Đợi bóng tôi đi khuất,anh mới nói
—Nhìn vào mắt cô,tôi đã biết có nghĩ gì rồi.Quỳnh Anh cô là một người phụ nữ ngu ngốc nhất mà tôi từng biết đấy.
Tình yêu hay lòng thương hại là một loại cảm xúc quá khó để phân biệt….
Về phía Đạt..
Sau khi kế hoạch bị thất bại,Đạt đang bị phía chủ nợ truy lùng ráo riết.Thậm chí ngay hôm qua còn bị cho ăn một trận đòn thừa sống thiếu chết,mặt mũi chảy cả máu
Nó quyết định xin nghỉ học vài hôm để tính chuyện.Hôm nay nó có gọi Trang em gái cùng mẹ khác cha đến,xin nhờ giúp đỡ lần nữa
Trang vừa bước vào,Đạt đã vội nhấc người chạy lại mà cầu xin ..
—Trang ơi cứu anh,cứu anh không chúng nó giết anh mất
Trang nhăn mặt,tay vứt bộp cái túi xách xuống nghế
—Anh lại bị làm sao thế này?
—Anh bị chỗ bọn anh vay tiền đánh
—Từ bao giờ,mới hôm qua thôi em
—Mà rốt cuộc anh chơi bời gì mà nợ nhiều thế,hết chỗ Vũ lại còn chỗ nào,Em biết giúp thế nào?
—Em có tiền không?
—Nói đi,anh cần bao nhiêu?
—Anh cần hiện tại là 150 triệu,mà em có tầm 100 triệu cho anh vay tạm cũng được
Trang nghe Đạt nói xong bản thân không thể run hơn
—Anh bị điên à,em lấy đâu ra tiền,100 triệu mà anh có làm như 1,2 triệu ấy
—Giờ chỉ còn mày có thể giúp anh thôi
—Nhưng vấn đề em lấy đâu ra tiền,hơn nữa em vẫn còn đang học đại học nữa.Anh cũng biết tốn kém thế nào rồi còn gì nữa
—Thế chết anh rồi,không có chúng nó giết anh
—Em không thể hiểu được là anh sang đây du học hay là đi đốt tiền nữa
—Anh cũng có muốn thế đâu
—Anh không muốn thế thì ai bắt ép anh được.Ai cũng như anh thì ai dám đi du học nữa
—Mày câm mẹ mồm vào đi,nói nhiều tao đang đau cả đầu .
Đạt bắt đầu không nhận thấy sự hợp tác củA Trang nên bắt đầu nổi khùng và chửi bới.
—Anh vừa nói cái gì đấy
—Anh quá lời,xin lỗi,mày cứ nói nhiều đang rối tunng lên
—Hay để em nhờ mẹ
—Thế thôi này để tao tự lo,mẹ mày chứ có phải mẹ tao đâu
—Anh mới buồn cười ấy,mẹ không khéo giúp được
—Bà ấy từ tao từ lâu rồi,bà ấy mà biết tao với mày vẫn còn liên lạc thì mày là đứa chết đầu tiên ấy
—Thế giờ làm thế nào
—Không biết,đang muốn chết quách cho nó xong
—đây em còn 50 triệu,cầm ấy,không nhiều nhưng cố mà xoay ở đâu.Chỗ Anh vũ em sẽ cố xem
Không ngần ngại từ chối,Đạt nhận ngay tai chỗ
—Cảm ơn mày nhé…Tất cả trông vào cả mày…
Thực ra Trang trong lòng cũng không thích Đạt cho lắm.Cái tên suốt ngày ăn chơi rồi làm phiền người khác,tuy cùng mẹ nhưng chẳng sống với nhau từ bé nên cũng chẳng ưa.Nay vứt cho anh ta tạm số tiền để tránh anh ta làm ảnh hưởng gia đình bên nhật của Trang.
Trang cũng biết Chuyện Quỳnh Anh bị Đạt lừa bán dâm nhưng cũng chẳng báo với cảnh sát..Căn bản cô nghĩ đó không phải là việc của cô.Can thiệp sâu lại phiền phức mệt lắm.
Đêm đến,Đạt ngồi dưới bóng tối ..Ánnnh mắt sắc nét đến đáng sợ.Từng chai bia vẫn nằm ngổn ngang trên mặt sàn.
Đạt rút trong túi quần ra bao thuốc vào cái bật lửa.Đôi tay nhanh nhẹn lấy ra một điếu rồi châm lên miệng hút.
Khói thuốc trắng chẳng mấy chốc bay lan ra khắp phòng ,bủa vây của người Đạt.Đạt cười như một thằng điên.Uống thêm mọit ngụm bia,hắn ta rút điện thoại
Đôi tay ấn tới album ảnh,nơi đó có chứa một video dài tận hơn 12 phút.Đạt nghĩ ngợi một lúc rồi mở ra xem.Trong đoạn video là hình ảnh của Đạt và Quỳnh Anh đang quan hệ.Từng tiếng rên tiếng chửi dồn dập như chỉ mới xảy ra mới đấy
Tự nhiên dục vọng của Đạt tràn lên,đôi môi liếm láp quanh miệng một cách đáng sợ.Cứ đến đoạn cơ thể Quỳnh Anh trần trụi là hắn lại tua đi tua lại.Có thể thấy hắn khá khoái cảm với cái loại cảm xúc bệnh hoạn khi thấy tiếnng khóc,tiềng cầu xin nấc thành tiếng của Quỳnh Anh
—Bố mà không có được mày,thì đừng hòng bố mày nhường cho người khácc.
Nói xong hắn cười rồi gằn lên một tiếng đáng sợ
—Mẹ kiếp thằng chó
Điện thoại hắn rung lên
—Alo
—Đạt à,chú tính thế nào về món nợ đây,hôm qua đàn em của anh hơi mạnh tay,chú không sao chứ
—Không,nhờ phước của anh nên em vẫn ổn
—Mày nói gì mà cứ như hằn học anh thế
—Em đâu dám,mới nợ mà anh đã cho đàn em thanh toán em thế này
—Anh vừa xin lỗi mày rồi thôi,bỏ qua gì mà mà căng thế
—Vậy anh giúp em việc này đi,xong việc em trả cả gốc lẫn lãi không tốn một đồng
—Lần này chú chắc chắn không thất hẹn nữa chứ
—Em mà thất hẹn anh thích cho đàn em làm gì em thì làm
—Được,thế mày muốn anh làm gì,anh tin mày lần này.
—Giúp em tẩn cho thằng Vũ một trận
—Ok,vậy gửi anh điện chỉ nhà nó.
—ok anh
Cúp máy đạt cố rít thêm hơi thuốc.Có thể thấy gương mặt vô cùng thoả mãn
—Mẹ kiếp,lần này mày xong đời rồi.Anh hùng thích cứu gái đĩ xen vào chuyện của bố mày à.Vũ ơi là Vũ
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!