Bình Yên Ấy Là Anh - Chương 20
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
850


Bình Yên Ấy Là Anh


Chương 20


Nhân nắm tay tôi đi trên bờ cát dài, ánh mắt nhìn tôi âu yếm lắm.

– em có biết em mặc đồ bơi đẹp lắm không?

Tôi cười

– vậy mà chẳng bao giờ thấy em mặc cả.

Tôi choàng cái khăn quấn quanh người. tôi ngại, mà cái vẻ nửa kín nửa hở lại gây kích thích với Nhân.

– hay mình về khách sạn đi.

– về gì giờ này. để tối

– còn lâu mới tối, anh sắp chết rồi đây này.

– chết sao được

– đây này.

Nhân đứng sát vào tôi, cọ cọ cái con khủng long lớn tướng vào đùi. Tôi cười.

– sắp tối rồi. chịu khó nhịn đi.

– trời ơi là trời

Có vậy mà nhân lăn ra bãi cái khiến tôi cười thích thú.Công nhận nhiều lúc thấy hắn con nít cũng đáng yêu lắm.

Tôi kệ hắn mà cứ đi

– này cô kia, sao bỏ tôi lại hả

Tôi coi như không nghe thấy

– này cô kia, cô vợ kia, cô có được tôi rồi là cô đối xử với tôi như vậy hả?

– này cô kia

Tôi đi… ko thèm nghe hắn nói, đến lúc không thấy tôi quay lại hắn mới đứng dậy đuổi theo tôi, thấy hắn chạy về phía mình, tôi cũng chạy, nhưng chân tôi ngắn hơn do vậy hắn chỉ vài phút là tóm được tôi.

– á à… em có được rồi giờ em đối xử với tôi vậy đúng ko?

Tôi cười khúc khích. hắn làm mặt giận bế tôi lên.

– á… làm cái gì đó.

– em hư lắm, phải trị mới được. ko có về bắt nạt tôi.

– buông ra, đặt người ta xuống

hắn bế tôi đi ra biển

– làm gì thế

– trả thù.

– thôi… xin mà… đừng có đùa nha… người ta ko biết bơi đâu đó.

– càng tốt

hắn bế tôi ra xa lắm, chỗ đó nước tràn lên người tôi

– á…

– có dám bỏ mặc người ta nữa không?

Tôi níu cổ hắn ngoi lên

– không.

– em ko

– em không

Huhuhu

– tha cho em đi mà

– không.

– huhuhu

– phạt em đứng đây, thả em trôi ra biển

– thế còn ai thương nhân nữa.

– anh sẽ bơi ra vớt em vào

– lúc ấy thì chết toi, cá mập ăn hết thịt rồi ý.

– vậy cho cá mập ăn thịt nè

Nhân nhả tôi ra thật, tôi hét lên. Nhưng hắn giữ lấy nách tôi, xốc tôi đứng lên.

Hoá ra nước chỉ đến ngực thôi, chắc do tôi tưởng tượng là đến đầu rồi nên tôi sợ. công nhận tôi cũng sợ chết thật. tôi mới cưới chồng hôm qua thôi mà… đừng chết.

Tôi giật mình đứng im vì thấy mình quê. Nhân tủm tỉm

– sao thế.

hắn chọc tôi…

– ko sao hết

Tôi vờ giận.

– ko sao mà nhìn cái mặt kinh chưa kìa.

Tôi vùng vằng.

– giận à?

– không thèm

tôi quay đi, mặt hướng ra biển, biển có sóng nhẹ, đập vào mặt tôi mát lạnh. Nhân kéo cái dây áo trên cổ tôi tuột ra, đẩy tôi bước thêm vài bước cho nước ngập quá ngực rồi kéo cái áo xuống lộ bộ ngực tôi vào nước biển, bàn tay xoa xoa hai trái bưởi tròn.

– người ta nhìn thấy giờ

Không nhìn thấy đâu. Nhân dựa vào vài tôi, bàn tay cứ nghịch ngợm thích thú. Sóng cứ vỗ vào hai chúng tôi. Tôi thấy hắn thở phì phò sau tiếng sóng biển, một tay giữ eo tôi chặt để bảo vệ,một tay cầm tay tôi xuống dưới, con khủng long thả rông. Tôi giật mình

– tưởng con gì.

– thế em lại tưởng ra con gì?

– con cá lóc.

– cá lóc ở nước ngọt mà

– thì nghĩ vậy.

– à… con lươn biển đấy.

hắn rúc rúc nó vào tôi.

– nè hư.

– kệ.

– người ta nhìn thấy đó

– sắp tối rồi, ai thèm nhìn

– đầy người nhìn.

– người ta cũng làm chuyện người ta chứ bộ.

hắn thò tay kéo quần tôi.

– đạp cho giờ, không được, người ta nhìn đó.

– người ta ko nhìn, anh che rồi.

– ko

hắn với cái khăn quàng của tôi choàng qua người cả hai buộc lại

– kín hết chỗ luôn nha.

mắt hau háu. Bàn tay kéo kéo cái quần tôi xuống. với lấy nó luồn vào cổ tay ko sợ bị trôi.

– giờ cho anh nha.

– ai lại àm thế này.

Tôi đỏ mặt

– em cứ ngoan làm theo anh là được

Tôi xấu hổ nép vào ngực hắn, hắn nhấc hắn tôi lên, chân tôi không chạm đất nữa, hắn cũng khoẻ lắm khi đứng vậy mà không bị sóng cuốn, biển hôm nay sóng cũng nhẹ mà.

– nặng ko?

– không, thích

hắn hôn tôi rồi đưa vào. cả dòng nước mát vây quanh chúng tôi. hắn cứ nhẹ nhàng như vậy vì mạnh cũng ko làm được. tôi thấy mình hư quá giữa thanh thiên thế này. Tôi ôm chặt lấy cổ hắn thì thầm

– hay mình về khách sạn nha, em đền

– không… về đó làm chuyện về đó, ở đây làm chuyện ở đây.

hắn đặt tôi xuống kéo tôi quay lại. tôi lại nhắc lại câu tôi vừa nói. hắn ko nghe kéo tôi sát vào người ôm lấy vòng ngực, giờ nước đến cổ tôi, tôi thấy hắn cứ đều đều, rồi lại cúi xuống hôn cổ tôi thích thú.

– hay quá vợ ạ.

– tồi thì có.

– anh yêu vợ lắm.

– uh

Tôi cười. bàn tay bám lấy tay hắn. hắn đi ra đi vào mãi rồi mới ôm lấy tôi thở vì mệt.mặt trời cũng chuẩn bị đi ngủ, hoàng hôn đến rồi, chúng tôi vẫn ôm nhau dười biển. hắn mặc lại quần trả tôi, kéo dây áo rồi quàng khăn và dắt tôi lên bãi biển ngồi nghỉ, đúng là chẳng có ai thấy chúng tôi làm thế hay sao… ko thấy ai kì thị cả… xấu hổ với ông chồng này, dê muốn chết đi được.

Chúng tôi về tắm rửa đi ăn tối, hắn háo hức như con nít ý, tung tăng và hát giữa đường. mọi người nhìn hắn cười. mấy người tây đi qua trông thấy hắn cũng thích thú, hắn chào họ và chỉ vào tôi

– this’s my wife

Tôi cười.

– nè. người ta nói mình hâm đó

– kệ chứ.

hắn cười

– chúng ta có một tuần đi chơi mà. nên cứ vui cho hết mình đi.

hắn nắm tay tôi dắt qua những con phố đông người. Dùng tấm thân to lớn để che chắn cho tôi. bàn tay lúc nào cũng nắm tay tôi thật chặt, cảm giác an toàn lắm. Tôi thấy ấm lòng sau những nỗi đau tôi đã trải qua. Có lẽ tôi chọn được bờ vai che chở rồi chăng. Mong là vậy.

– em ơi.. khuya rồi mình về nghỉ đi nha.

– Sao? vẫn đang vui mà

– nhưng nay đi cả ngày anh mỏi lưng lắm rồi.

– Nhân mà mỏi á?

Tôi nhìn hắn cười.

– về nằm nghỉ lúc lại chăm em được.

Hắn cười lại nham nhở, tôi nhéo eo hắn, rồi bám theo hắn về. Trên đường về hắn vẫn véo von… quả thật hắn hợp với tôi rồi, từ hồi tôi quen hắn tới giờ… điều gì tôi muốn nói có lẽ hắn đã nói hộ hết, cho nên phần lớn thời gian bên hắn tôi im lặng…

Chúng tôi đi gần đến cửa, hắn bước lại nhanh chóng đưa tay chặn cửa không cho tôi vào

– em… trả lời cho tôi 3 câu hỏi.

– này… vụ gì vậy?

– ko vụ gì nhưng tôi muốn hỏi một chuyện

– hỏi đi

Tôi tủm tỉm nghĩ cách trả lời.

– lần đầu tiên em gặp anh ở đâu?

Tôi suy nghĩ…

– cổng công ty.

– sai

– sao sai?

– nhà chú Đại

– lúc đó ngất rồi, ko biết gì… ko nhìn thấy.

– vậy sao nói cổng công ty.

– Vì lúc đó có thằng thò cổ ra hỏi chị Bình à còn gì?

– uh được… câu này chấp nhận.

– câu đầu tiên em nói với tôi là gì?

– thằng Hâm

– ê….

– thật, lúc đó nói nhiều quá người ta bực nên chửi thầm thằng Hâm trong mồm, nhỡ chửi to lại ăn cái vả thì sao?

– ờ… được đó…

hắn lườm tôi yêu lắm.

– vậy lần đầu chạm nhau khi nào?

Tôi vờ như không nhớ, quay đi quay lại

– quên rồi

– cố nhớ đi.

– quên mất rồi, bỏ qua câu này…

– ko… em ko trả lời được thì đứng đó

– nè mỏi chân

– không… em quên rồi à… đúng là tôi ko có gì cho em nhớ đúng không?

Vùng vằng…

Tô cười, bước lại gần hắn. Đôi mày cau lại nhìn hắn… trông hắn có yêu không kìa… đem cái bản mặt giận dỗi nữa. Thấy hắn đáng yêu như vậy, tôi bước đến gần hắn kiễng chân hôn nhẹ vào môi hắn. rồi gạt hắn sang một bên bước vào phòng.

Hắn đứng im, một lúc sau mới quay vào theo tôi, căn phòng tôi ngủ đêm nay có lẽ hắn đã nhờ người ta trang trí, có nến, hoa hồng, rượu, nho, cộng cả mùi hương quyến rũ và tiếng nhạc du dương. đúng là rất lãng mạn. Tôi đứng im vì bất ngờ, hắn đứng phía sau lưng tôi gá nhẹ cằm lên vai tôi

– chào mừng bà xã về với đội của anh.

Tôi quay sang hắn, hôn nhẹ một cái lên má. hắn kéo tôi về phía đó, trên bàn có ly rượu đã rót sẵn. hắn đưa cho tôi. Hai đứa chạm cốc uống cạn. Men rượu nồng ngấm vào khiến tôi nóng lên.

– em đi tắm đi.

hắn đẩy tôi vào nhà tắm. trong đó, treo sẵn một bộ váy ngủ khá gợi cảm, tôi chợt cười… hắn chuẩn bị kĩ càng ghê. Đúng là rất trân trọng ngày cưới thật.

Tôi bước ra khi hắn đã mặc mỗi cái áo choàng trên người. trên tay cầm ly rượu, đang uống dở. Thấy tôi bước lại, hai mắt hắn mở trong xoe, tôi thì ngại, cái váy hơi ngắn… và sexy thật.

Hắn đón lấy tôi, đưa cho tôi thêm một ly rượu, chạm cốc chúng tôi uống cạn, giờ vị rượu làm tôi nóng lần nữa.

– em, giờ chúng ta là vợ chồng rồi đấy.

– uh… ông xã

– em vừa gọi là gì cơ.

– ông xã

Tôi cười

Nhân kéo tôi vào lòng miệng thì thầm

– bà xã, anh yêu bà xã nhiều lắm, cảm ơn đã đến với anh.

– vậy phải ngoan nha, phải thương vợ

– uh… anh hứa anh sẽ là một người chồng tốt, một người tình tuyệt vời. và một người cha có trách nhiệm

– nhỡ em…

– ko có nhỡ, anh tin em làm được… em phải lạc quan lên, em là vợ anh cơ mà.

– uh..

Tôi ôm siết lấy hắn, tôi thấy ấm lòng quá. Có phải đây là hạnh phúc muộn màng của tôi.

Nhân cúi xuống tìm môi tôi, chúng tôi bắt đầu một cuộc đời mới theo cách thật hoàn hảo. Nhân bế tôi lên giường, những cánh hoa hồng vương trên giường vẫn toả mùi hương thơm quyến rũ lòng người. còn hắn đã có chút men rượu, tiếng thở cũng mạnh hơn, tôi thấy mắt hắn đầy ham muốn, Nhân khoẻ lắm… cái tuổi này là vậy… đêm nay… chắc cũng sẽ nồng nàn lắm đây.

. nụ hôn khởi động đầy khiêu khích…kết thúc bằng tiếng thở mệt nhoài của hắn… còn tôi thì khỏi nói… tôi ngủ ngay trong vòng tay khi hắn vừa kết thúc, nhiều người sẽ thích người đàn ông giỏi chuyện yêu và có thể đạp ứng được tất cả nhu cầu của bạn, ấy nhưng mà nếu người đàn ông mà khiến bạn ko đáp ứng đủ cho họ thì thế nào đây. Tình yêu không chỉ cần hợp nhau ở cách nghĩ mà đúng là còn cần phải hợp nhau ở cái nhu cầu tình dục nữa… giờ… tôi mới nhận ra.

Yêu thích: 4 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN