Bỏ lỡ một chuyện tình - C11
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
96


Bỏ lỡ một chuyện tình


C11


RẦM!!!!

trong một con hẻm tối, đột ngột bị xô thẳng vào tường, đầu của cô đập thẳng vào, đau đớn chưa kịp tỉnh táo thì đã nghe âm thanh chói tai vang lên

“Con nhỏ khốn nạn kia, mày có biết là ngày hôm qua mày đã làm gì không?”- Một cô gái vô cùng xinh đẹp, xung quanh là vài cô gái khác vây quanh gương mặt vô cùng khoái chí

“Các người là ai? Có chuyện gì thế?”- Thẩm Tống nén đau ngước mắt nhìn những người trước mặt

“GIả ngu? Mày có biết là hành động ôm ấp của mày với Tùy Phong làm tao vô cùng ngứa mắt không?”- CÔ gái kia hất hàm

“Đúng thế, đúng thế, hot boy của trường chỉ hợp với hoa khôi Liễu Thi của chúng ta thôi”- Một vài cô gái khác phụ họa theo

“Nghe chưa cóc ghẻ? Đã là vịt xấu xí thì đừng có mà mơ tưởng đến thiên nga”- Cô gái tên Liễu Thi vênh mặt tự đắc

“hừ, thật đúng là buồn cười mà. Thì ra các người cũng chỉ là mèo nhỏ nghĩ mình là hổ ra oai thôi. Nếu yêu Tùy Phong thì tại sao không đến trước mặt anh ấy mà thổ lộ đi, bày ra những cái trò trẻ con lên ba này làm gì chứ?”-Thẩm Tống khinh thường liếc nhìn những cô gái trước mặt

“Mày nói cái gì?”- như bị nói trúng tim đen, Liễu Thi rít lên, khuôn mặt vì tức giận mà trở nên méo mó khó coi. Ả ta quỳ xuống nắm tóc Thẩm Tống kéo lên, tát liên tục vào hai bên má của cô

“Mày giỏi thì mày nói lại thử coi?”- Ả ta tát liên tục rồi vứt tóc của Thẩm Tống sang một bên như cầm phải thứ gì vô cùng kinh tởm.

Thẩm Tống ngã nhào xuống đất, hai bên má bị tát đến sưng lên, mái tóc bị kéo giựt đến chảy máu. Đầu của Thẩm Tống đập mạnh xuống đất, đau đớn, chóang ván, cô có cảm giác như muốn ngất đi

“Mày đừng nghĩ mình còn là sói nữ ai ai nghe tên cũng sợ nữa. Mày nghe cho rõ đây, đến cả đám con trai mà lúc trước mày vẫn thường coi là đồ đệ đó hiện giờ còn không thèm nhìn mặt mày nữa kìa. Vậy cho nên nếu muốn sống yên ổn thì hãy chia tay với Tùy Phong”- Liễu Thi đứng dậy, hai tay chống eo ra vẻ nữ vương cười lạnh liếc nhìn THẩm Tống

Nghe xong những lời ả ta nói, THẩm TỐng tức điên lên, mặc kệ những cơn đau mà lao đến Liễu Thi, đf nàng ta xuống cào liên tục vào gương mặt xinh đẹp kia, miệng không ngừng chửi rủa -“Mày im đi, mày thì biết gì cơ chứ? câm mồm đi! chết đi! chết đi!”

Cô như hóa thành mãn thú hung dữ, cào loạn xạ lên khuôn mặt kia. Ai biết được nỗi khổ của cô chứ? CÓ ai biết được rằng cô đã đau khổ cỡ nào không chứ? Cô đau đớn, thật sự rất đau, đau đến mức trong vòng mấy ngày ở nhà mà cô không ăn không ngủ ngồi khóc một mình thì có ai biết không chứ? Nỗi đau đớn khi mất đi người thân thì làm sao có ai hiểu được chứ? Vậy mà hôm nay ả Liễu Thi này đến tát cô, cô nhịn nhưng ả lại dám đâm vào nỗi đau của cô như thể chính cô là người đã gây ra chuyện này vậy. Đã thế bây giờ chỉ còn Tùy Phong bên cạnh vậy mà ả lại còn muốn cướp đi hi vọng sống của cô nữa chứ. CÔ không điên sao được?

Một lúc sau, có mấy cô gái liền lao đến đè cô xuống, cô hóa điên thiệt rồi, đôi mắt đỏ ngầy, miệng nghiến răng ken két phẫn nộ nhìn Liễu Thi đang chật vật đứng lên

Ả Liễu Thi kia sờ sờ mạt mình rồi hét toán lên, tay chỉ thẳng mặt cô -“Mày.;..mày… mày dám phá hủy nhan sắc của tao”

“Rất hợp với cái miệng chó của mày đấy”- Thẩm Tống cười lạnh nhìn Liễu THi

Ả ta tức giận liền lao đến đá thẳng vào mặt THẩm Tống, THẩm TỐng ngã nhào ra, trên mặt xuất hiện vết máu, ả Liễu Thi vẫn không ngừng lại, ra lệnh cho mấy cô gái đứng xung quanh -“Còn đứng đó làm gì? Mau đến đánh chết ả chó điên này cho tao, ả dám phá mặt tao tao cho ả không còn mặt mũi đi gặp Tùy Phong”

Thẩm Tống vẫn nằm trên nền đất, nhiều cô gái vây lại đá đá đánh cô, cô đau đớn. Bụng, mặt, tay, chân, không chỉ nỗi đau bên ngoài mà ngay cả bên trong cũng đau. Chẳng lẽ đây là báo ứng của cô? Ý thức mất dần, mọi thứ dần trở nên tối đen…

“Liễu Thi, ả ta bất tỉnh rồi!”

“Liễu Thi đứng đó, vẫn chưa hết phẫn nộ, ả ta liền nở một nụ cười lạnh lùng -“Hừ, muốn ngất là ngất được à? Đâu dễ! mau mang ả đi gặp người quen của tao đi!”

Mấy cô gái xung quanh run rẩy lo sợ còn Thẩm Tống đang nằm trên đất, bất tỉnh nhân sự, khắp người là vết bầm tím, trên đầu còn có dòng chất lỏng màu đỏ chảy ra.

Nhưng vẫn chưa hết…

——————————————————————————————————-

tabi: ta viết truyện mà ta cũng xót lắm chứ bộ, nhưng dù sao cũng sắp hết rồi,đành phải để Thẩm Tống đau khổ thêm vài chap nữa vậy

tabi: a dua~, hôm nay ta giỏi thật đó, một ngày đăng hai chap luôn nhoa. Ta siêng thật đó *cười lớn*, 965 từ lận nhoa, có cải thiện rồi đó

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN