Bọn Đàn Ông Này Có Độc - Chương 139: Như vậy mới có thể kéo dài
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
291


Bọn Đàn Ông Này Có Độc


Chương 139: Như vậy mới có thể kéo dài


Vừa mới bước vào tháng mười, thời tiết đã kịch liệt chuyển lạnh, thành phố S vốn chính là một thành phố biển, nơi Tả Ninh đã ở hiện tại cũng không cách xa biển mấy, có khi gió biển thổi qua xác thật có thể khiến người ta lạnh đến rùng mình.

Mỗi ngày cô đều ở chung cư sáng tác, rất ít khi ra ngoài, càng không để ý đến biến hoá của thời tiết. Vì thế khó có được một hôm ra ngoài mua nguyên liệu về nấu cơm lại bị gió lạnh thổi cảm. 

Vốn dĩ cũng không có gì vấn đề lớn, chỉ là có một chút phát sốt cộng thêm cổ họng hơi đau, cho nên bệnh viện không cần đi, kết quả Phương Kinh Luân ở trong điện thoại nghe ra được không thích hợp, lập tức chạy về.

“Bình thường, không nóng lắm.” Nhìn nhìn nhiệt kế trong tay, Phương Kinh Luân rốt cuộc cũng yên lòng.

“Em nói đã uống thuốc hạ sốt rồi, anh còn chạy về làm gì? Không phải anh nói kỳ nghỉ vừa mới kết thúc, bệnh viện có rất nhiều chuyện cần phải làm gấp sao?” Tả Ninh ở trong chăn tức giận nhìn hắn, “Em cũng không phải trẻ con, anh khẩn trương như vậy làm gì?”

“Đúng vậy, em đã là người trưởng thành, người trưởng thành còn ở lúc thời tiết chuyển lạnh ăn mặc đồ ngắn tay đi ra ngoài mua đồ ăn, em thật lợi hại.”

“Là do em không nghĩ đến sẽ lạnh như vậy a? Năm vừa rồi lúc Quốc khánh còn nóng muốn chết, ai biết năm nay thời tiết lại quỷ dị như vậy.”

“Cho nên, lúc anh không có ở đây, em càng phải chiếu cố thật tốt bản thân.” Phương Kinh Luân kéo chăn lên một chút, dùng sức dịch dịch, ngoại trừ đầu của cô, những chỗ khác đều bọc đến kín mít.

“Ai nha, em rất nóng!” Tả Ninh một tay đem chăn xốc lên, “Đây là ở trong nhà, dùng chăn che kín như vậy sao?”

Phương Kinh Luân vẫn còn muốn tiếp tục đem chăn hướng kéo lên trêи, nhưng vừa thấy cảnh tượng trêи giường, hắn nháy mắt liền dừng lại.

Trêи người Tả Ninh vẫn mặc chiếc váy ngủ mỏng manh tối hôm qua, chiếc cổ thiết kế kiểu chữ V vốn đã lộ rất nhiều, cố tình vải dệt lại là màu trắng tương đối trong suốt, bây giờ không chỉ có phác hoạ ra hình dáng cao ngất của bộ ngực mà ngay cả hai viên nụ hoa hơi hơi nhô lên cũng có thể thấy được rõ ràng.

Ý thức được ngữ khí của mình hình như hơi trọng một chút, Tả Ninh nhanh chóng quay đầu xin lỗi hắn: “Em không phải cố……”

Nhìn thấy yết hầu của Phương Kinh Luân lăn lộn, cùng với đôi mắt càng lúc càng thâm trầm, cô lúc này mới nhận ra, động tác vừa rồi hình như quá lớn. 

Cúi đầu liếc nhìn cảnh xuân bị lộ ra ngoài một cái, cô vội vàng kéo chăn che lấy người: “Anh…… Anh vội thì đi trước đi, em không có việc gì?”

“Được.” Phương Kinh Luân gật gật đầu, đôi tay không tự giác nhéo nhéo góc áo, “Anh đi……”

Vốn định nói “Anh đi đây”, nhưng nhìn khuôn mặt của cô vì bị che đến quá nóng mà có chút phiếm hồng, cùng với cặp mắt long lanh đầy nước, hắn lại không dời được nửa bước.”

“Ninh Ninh……” Vừa mở miệng, tiếng nói đã có chút khàn khàn.

“Ân?”

“Anh muốn……” Nỗ lực bình ổn hô hấp một chút, cuối cùng hắn cúi đầu xuống, hôn lên cánh môi hơi khô khốc của cô.

Tả Ninh mở to hai mắt ngơ ngác nhìn hắn, không kháng cự, cũng không đáp lại, thẳng đến khi đầu lưỡi của hắn ɭϊếʍ láp môi cô một vòng, đang chuẩn bị cạy hàm răng của cô ra thâm nhập vào trong, cô mới xê dịch đầu sang bên cạnh một chút, duy trì một khoảng cách ngắn với hắn.

“Phương Kinh Luân, anh nghĩ kỹ, em…… Không cho anh được cái gì, em cũng không muốn anh hãm càng sâu…..”

Nếu hắn muốn cô, cô tự nhiên nguyện ý cho hắn, nhưng mà một khi đã xảy ra loại quan hệ này, dây dưa giữa hai bọn họ càng sâu, mà hắn, là người mà cô không muốn tổn thương nhất.

“Từ lâu đã nghĩ rất rõ ràng, mặc kệ em có muốn hay không, trái tim của anh đã giao cho em.”

Thở gấp nói xong câu đó, hắn không còn một chút do dự, một lần nữa hôn lên môi cô.

Lúc này, hắn so với vừa rồi còn vội vàng hơn nhiều.

Trầm tư hai giây, Tả Ninh rốt cuộc nhắm mắt lại, vươn đôi tay ôm lấy cổ hắn, chủ động hé miệng, nghênh đón đầu lưỡi hắn.

Hắn không có kỹ xảo gì, căn bản không biết đầu lưỡi nên có động tác như thế nào, lực đạo quấy loạn ở trong miệng cô cũng khi nhẹ khi trọng.

Nhưng dưới sự dẫn dắt của Tả Ninh, hắn cũng rơi vào cảnh đẹp, thậm chí rất nhanh liền đảo khách thành chủ, cường thế thúc đẩy đầu lưỡi của cô không ngừng luân động, ngẫu nhiên còn cố ý dùng sức hút cắn, phát ra âm thanh rõ ràng.

Bàn tay to lớn thâm nhập vào bên trong chăn, cách một lớp váy ngủ mỏng manh bắt lấy bộ ngực đầy đặn bắt đầu xoa lộng, cảm xúc mềm mại tinh tế làm hô hấp của Phương Kinh Luân tăng nhanh gia tốc, càng thêm dùng sức ɭϊếʍ ʍút̼ cái lưỡi thơm ngọt trong miệng. 

“Ân……” Tả Ninh không nhịn được ưm một tiếng, kỳ sinh lý vừa qua, иɦũ ɦσα vẫn còn có chút trướng đau, cơ thể hai tháng qua chưa từng được đụng chạm cũng cực kỳ mẫn cảm, mà hắn trúc trắc nhiệt tình khiêu khích, rất dễ dàng kϊƈɦ khởi tình ɖu͙ƈ của cô.

Thân thể đẫy đà mềm mại làm Phương Kinh Luân yêu thích không muốn buông tay, nhưng chơi đùa cách một lớp quần áo khiến hắn không thoả mãn, bàn tay to chỉ tuỳ ý kéo một cái, váy ngủ vốn dĩ không che được cảnh xuân liền tuột xuống bên hông cô, bầu ngực no đủ tròn trịa rốt cuộc cũng chặt chẽ tiếp xúc với lòng bàn tay ấm áp của hắn. 

Thâm trầm nhiệt liệt hôn làm hai người đều thở dốc hồng hộc, Phương Kinh Luân rời khỏi môi cô đem ánh mắt di chuyển xuống, nhìn đến hai phiến nhũ thịt trắng nõn, đặc biệt là nụ hoa hồng nhạt đã cứng rắn, hai mắt vốn đã bị tình ɖu͙ƈ che kín lại càng thêm nóng bỏng.

Hắn không chút do dự cúi đầu, đem một bên nụ hoa ngậm vào trong miệng, đồng thời dùng sức hôn ɭϊếʍ, đôi tay tiếp tục ở hai bên ngực sữa ấn lộng vuốt ve.

Từng trận kɧօáϊ cảm từ trước ngực đánh úp lại, hai má Tả Ninh càng thêm đỏ bừng, từng tiếng rêи rỉ nhỏ vụn từ khoé môi tràn ra, chỗ tư mật giữa hai chân cũng dần dần ướt át.

Dùng phương pháp đồng dạng chốc lát lại khiêu khích nụ hoa bên kia, Phương Kinh Luân lúc này mới di động tay phải xuống dưới bụng cô sờ soạng. Khi đầu ngón tay của hắn dính một chút lỏng nhớp nháp, kɧօáϊ cảm trong lòng hắn lập tức tăng gấp bội, ɖu͙ƈ vọng giữa háng của hắn cũng càng thêm sưng to.

Thô suyễn vài cái, hắn đột nhiên đứng lên, xoay người chạy ra ngoài.

Tả Ninh đang bị hắn trêu chọc đến ɖu͙ƈ hỏa đốt người, bây giờ thấy phản ứng này của hắn, ngược lại lập tức ngốc lăng trêи giường.

Hắn vừa mới nhất thời xúc động lâm vào tình ɖu͙ƈ, bây giờ đột nhiên thanh tỉnh? Hay là…… Thân thể có bệnh kín gì đó? Hoặc là lao xuống dưới tầng đi mua áo mưa?

Hạ bụng ngứa ngáy với hư không làm Tả Ninh không tự giác khép hai chân lại ra sức cọ xát, nếu không phải Phương Kinh Luân ở trước mặt cô nhiều ít còn có chút phóng không, chỉ sợ giờ phút này bàn tay cô đã di chuyển xuống nơi tư mật của mình. 

Phương Kinh Luân tiến phòng liền nhìn thấy cô gần như trần trụi nằm trêи giường, không nhịn được mà vặn vẹo cơ thể mê người, khuôn mặt ửng hồng, trêи mặt đều là mị thái với xuân tình không che được.

Hô hấp vừa hòa hoãn xuống lập tức lại dồn dập, hắn nhanh chóng bò lên trêи giường, cơ thể lửa nóng đè lên trêи người cô, một tay tiếp tục vuốt ve bầu ngực run rẩy, một tay vội vàng cởi qυầи ɭót của cô.

“Anh…… Anh vừa rồi đi đâu?” Giọng nói của cô nũng nịu, nghe đến vô cùng ủy khuất.

Phương Kinh Luân hôn môi cô, ách giọng nói: “Phòng tắm.”

“Ân……” Âm đế nhô lên bị ngón tay thô lệ của hắn dùng sức ấn, Tả Ninh không nhịn được hít ngược một ngụm khí lạnh, “Anh…… Đến phòng tắm làm gì?”

“Tự mình động thủ giải quyết.” Bên tai Phương Kinh Luân có chút phiếm hồng, giống như không quá nguyện ý trả lời vấn đề này, “Thời điểm lần đầu tiên……. Làm như vậy mới có thể kéo dài.”

Editor: sacnu

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN