Bọn Đàn Ông Này Có Độc
Chương 28: Show yêu đương
Beta: Hazjk
Tả Ninh làm thế nào cũng không nghĩ tới ở chỗ này lại gặp được hai người đàn ông mà cả đời này cô không muốn gặp lại nhất.
Hơn nữa lại ở trong tình huống xấu hổ như thế này. Hai má cô nóng lên, ngồi trêи sô pha, mà lúc này Thu Dật Bạch hai chân thon dài để trêи người cô thậm chí tay phải còn đang xoa ngực cô.
Tả Ninh có thể khẳng định, hai người đàn ông kia nhìn cô và Thu Dật Bạch ôm hôn hẳn là đã lâu rồi.
Thu Dật Bạch không nghĩ tới lại khéo như vậy, đặc biệt người tiến vào lại là anh trai của anh – người bình thường luôn dùng cơm ở công ty, còn có người anh ghét nhất Du Hạo Nam.
Nghĩ đến lần trước Du Hạo Nam làm với Tả Ninh, hắn nhanh chóng giúp cô sửa lại quần áo, tựa như gà mẹ che gà con, che trước Tả Ninh, hỏi “Sao anh lại đến đây? Còn đi cùng…Du tổng?”
Thu Dật Mặc vẫn bộ dáng lạnh lùng trả lời: “Tới bàn về hạng mục, nơi này gần công ty nên đến đây.”
Tập đoàn Thu Viễn lập nghiệp từ ngành điện ảnh truyền thông, sau đó mới từng bước mở rộng đến văn hóa du lịch, lĩnh vực bất động sản.
Còn tập đoàn Châu Nhĩ lập nghiệp bằng việc kinh doanh trang sức đá quý, mấy năm gần đây mới đặt chân sang điện ảnh, đầu tư các hạng mục du lịch.
Hai tập đoàn đã hợp tác từ lâu cho nên việc hai người đàn ông này cùng nhau bàn chuyện công việc cũng là bình thường nhưng chỉ là trong trường hợp này không thể nói là không xấu hổ.
Tả Ninh cảm thấy, ánh mắt của Thu Dật Mặc vẫn luôn đặt trêи người mình mà cô căn bản không dám ngẩng đầu nhìn anh.
Lần trước bởi vì thuốc kϊƈɦ ɖu͙ƈ mà dẫn tới phát sinh chuyện kia cảm thấy đã rất xấu hổ, lúc này có cảm giác như cởi hết đứng trước mặt anh, huống chi anh còn là anh trai của Thu Dật Bạch.
“Đạo diễn Thu và biên kịch Tả thật có nhã hứng, xem ra là chúng tôi quấy rầy hai người rồi.”
Giọng điệu Du Hạo Nam nghe thật kỳ quái, dường như vừa trêu chọc lại vừa mỉa mai.
Tả Ninh không nhịn được ngẩng đầu, đúng lúc chạm phải ánh mắt của anh, con ngươi đen kia sớm đã giẩu đi một mảnh sát khí, nhìn đến cô run run trong lòng.
Cô đang muốn dời tầm mắt đi rồi lại thấy trong mắt anh ta tràn đầy ý cười, càng lúc ý cười càng rõ ràng, ánh mắt anh ta lại chuyển sang Thu Dật Mặc.
Không biết vì sao nháy mắt Tả Ninh có cảm giác chột dạ, cô cảm thấy Du Hạo Nam đang ám chỉ điều gì.
Cô vẫn luôn cho rằng, so với Du Hạo Nam cô càng sợ nhìn thấy Thu Dật Mặc hơn nhưng lúc gặp Du Hạo Nam cô lại cảm thấy đáng sợ hơn Thu Dật Mặc gấp mười lần.
Tả Ninh không biết Thu Dật Mặc có cảm nhận được ánh mắt không bình thường của Du Hạo Nam hay không nhưng sắc mặt anh thoạt nhìn bình tĩnh, chỉ là nhàn nhạt mở miệng: “Du đổng, chúng ta qua bên kia nói.”
Tả Ninh nghe rất rõ ràng, anh gọi là Du đổng, không phải Du tổng.
Lúc trước Du Hạo Nam, là tổng tài của tập đoàn Châu Nhĩ, trêи anh còn có ba của anh là Du Nhĩ Dương – chủ tịch kiêm nhiệm CEO.
Hiện tại Thu Dật Mặc gọi anh là Du đổng, hẳn là nói Du Hạo Nam đã tiếp nhận vị trí chủ tịch. Trước đây Tả Ninh cũng có chút hiểu biết, ba của anh đã gần bảy mươi cũng đúng là nên nghỉ ngơi.
Tả Ninh lại nghĩ lần tới những lời Du Hạo Nam nói với cô lúc trước ở biệt thự.
Anh nói cô đã không có cơ hội để cự tuyệt anh nữa.
Cô vĩnh viễn nhớ rõ ánh mắt của anh lúc đó, ánh mắt hung ác nham hiểm quyết đoán tựa như không thể không bỏ qua con mồi quan trọng nào.
Tuy rằng từ đó về sau Du Hạo Nam không xuất hiện nữa nhưng mỗi lần tưởng tượng đến ánh mắt của anh ta cô lại trở nên căng thẳng.
Mà vừa rồi nhìn thấy anh, nghe được hai chữ “Du đổng”, cô lại đột nhiên toát ra một suy nghĩ đáng sợ: Có phải thời gian trước anh vì kế nhiệm chức chủ tịch, bận nhiều việc nên mới không tới quấy rầy cô? Về sau có phải anh vẫn giống như lần trước, muốn cưỡng ép cô?
Tả Ninh lần đầu phát hiện cô lại có thể sợ hãi một người đàn ông như vậy.
“Làm sao vậy?” Thu Dật Bạch thấy Tả Ninh thất thần, cầm chặt tay cô, nhẹ nhàng an ủi, “Đừng sợ, anh đã tuyên bố em là bạn gái anh, tập đoàn Châu Nhĩ và Thu Viễn hiện tại có hợp tác lớn, hơn nữa, Du Hạo Nam cũng sẽ không dám như lần trước làm vậy với em.”
Chuyện này Tả Ninh biết, buổi tối hôm đó cô đã đồng ý với Thu Dật Bạch, hắn liền đi tuyên bố với bạn bè xung quanh tình cảm của bọn họ.
Ngoại trừ người nhà của anh còn có mấy người bạn thân đương nhiên bao gồm cả Du Hạo Nam.
Ngẫm lại, người đàn ông kia chỉ mới ba mươi tuổi đã đảm nhiệm chức chủ tịch của một tập đoàn lớn, tin tưởng sẽ đặt sự nghiệp lên đầu, không có khả năng vì một người phụ nữ mà căng thẳng với nhà họ Thu, ảnh hưởng đến việc hợp tác.
Nghĩ vậy, Tả Ninh nhẹ nhàng thở ra, cảm thấy có bạn trai thân phận hiển hách như vậy cũng không phải là chuyện xấu.
“Ngại quá quấy rầy một chút, đồ ăn của hai vị đã chuẩn bị xong, mời dùng.”
Người phục vụ dẫn đầu bày ra đồ ăn, Thu Dật Bạch gắp một ít, thổi thổi lại đút cho Tả Ninh: “Nếm thử món này, em nhất định sẽ thích.”
Cõ lẽ bởi vì cách đó không xa có người, Tả Ninh cảm thấy ngượng ngùng, ai ngờ hắn thật giống như cố ý lớn tiếng: “Bảo bối, nếm thử đi, biết em không thích ăn cơm Tây mới đưa em đến đây, anh đối với em hiểu rất rõ em nhất định thích món này.”
Tả Ninh có thể khẳng định, tên này chắc chắn đang cố ý, nhưng mà nhìn ánh mắt của anh tràn đầy tình yêu, cô lại cự tuyệt không được, chỉ có thể ngoan ngoãn làm theo.
“Cái này rất khó lột, để anh.”
“Thật sự ăn rất ngon sao? Bảo bối, nhìn em như vậy, chắc chắn đồ ăn anh gọi rất ngon, anh rất hài lòng.”
“Ăn nhiều một chút, em xem em gầy quá rồi, sờ lên không có tí thịt.”
“Yên tâm, anh sẽ không chê em béo, em có bộ dáng gì anh cũng đều thích.”
Thực ra Thu Dật Bạch vẫn luôn là người bạn trai dịu dàng biết chăm sóc, chỉ là đêm nay anh săn sóc hơi quá. Từ một bữa cơm tốt đẹp lại bị anh biến thành show yêu đương, thể hiện tình cảm thắm thiết 360 độ không góc chết giữa bọn họ.
Lúc đầu Tả Ninh còn ỡm ờ, sau đó lại nghĩ, nói không chừng nhìn bọn họ anh anh em em, Du Hạo Nam lại từ bỏ tâm tư đối với cô?
Cho nên đến cuối cùng, cô vẫn mặc kệ mọi người và thể hiện cử chỉ thân mật với Thu Dật Bạch.
“Em nhìn em xem, ăn dính hết lên mặt, cô bé ngốc này.”
Giọng điệu Thu Dật Bạch đầy cưng chiều, đem mặt kề sát vào cô khẽ ɭϊếʍ mảnh vụn thức ăn trêи mặt cô, nhân lúc ɭϊếʍ xong chuyển sang môi cô dùng sức hôn hơn nửa ngày mới chịu buông ra.
Du Hạo Nam đột nhiên dùng sức nắm chiếc đũa, ngón tay thon dài trắng bệch, một khối cá hoàn chỉnh bị anh chọc ra làm hai.
Thu Dật Mặc bất động mà quan sát ánh mắt của người đàn ông đang nảy lửa trước mặt, dường như nghĩ cái gì đó mà quay lại liếc liếc sang chỗ Tả Ninh.
“Đúng rồi bảo bối, ngày mai là Thất Tịch, chúng ta lên núi đóng phim chắc là không có cách nào đi chơi Lễ Tình Nhân, hay là đêm hôm nay đi trước?”
Tả Ninh nhai đồ ăn trong miệng, nói không rõ: “Bây giờ không phải rất trễ rồi sao?”
“Làm sao đây? Anh có bao giờ để em chịu ấm ức đâu? Nếu không ăn cơm xong, em cùng anh về nhà gặp ba mẹ của anh? Bọn họ vẫn luôn nhắc mãi về con dâu tương lai.”
“Khụ khụ…”
“Sh*t!”
Hai âm thanh đồng thời vang lên, một bên Tả Ninh bị dọa đến nghẹn mà ho khan, một bên chính là cái muỗng trong tay Thu Dật Mặc đập xuống bàn.
Bên này Thu Dật Bạch sốt ruột vuốt lưng Tả Ninh, thấp giọng quan tâm cô.
Bên kia Du Hạo Nam chậm rãi buông tay trái nắm chặt phía dưới bàn ra, nhìn người đàn ông đối diện đã khôi phục trạng thái bình thường, trong mắt tràn đầy sự trào phúng.
Từ trước đến nay Thu Dật Mặc tự cho mình là lạnh nhạt bình tĩnh, nhưng mà cũng chỉ đến vậy, so với Du Hạo Nam cũng chẳng có gì tốt hơn.
—————-
Beta: Cào bàn phím….. ta phản đối thể hiện tình cảm quá mức thế này!!!!!!!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!